sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chap 17:

Ảnh bìa: Thiên yết

---------------------

- Mọi người...mau xuống ăn sáng còn đi học - tiếng hét của Xử vô cùng có uy lực, vừa cất lời thì mọi người đã có mặt ở nhà ăn rồi

- Ủa Song tử đâu? - Giải bưng đồ ăn ra liền hỏi

- Chắc còn ngủ - Dương đáp

- Để tớ đi gọi cho - Ngưu vội đứng dậy chạy lên lầu

~

Cốc cốc cốc.

Im lặng

Cốc cốc cốc.

- Song tử...mau dậy đi..muộn học giờ - Ngư vừa gõ cửa vừa gọi

Vẫn im lặng.

Ngư bực bội mở cửa đi vào, thấy Song nằm im bất động trên giường. Cô bước lại lật chăn ra gọi nhưng Song vẫn im ru. Ngư bắt đầu lo lo sờ trán Song vội hoảng hôt

- Oái...nóng quá - cô giật mình

Cô chạy vội xuống nhà bếp làm mọi người ngạc nhiên

- Sao vậy Ngư? Song tử đâu?

- Song tử bị sốt rồi..sốt cao lắm - vừa nói Ngư vừa lấy ít nước ấm trong phích ra rồi ôm chậu nước đi lên

Mọi người cũng lo lắng, đột nhiên Song tử lại bị ốm thế này. Thế là Mã bắt Dương và Sư chạy đi mua thuốc. Giải và Bình nấu ít cháo cho Song. Mã cũng Ngưu chạy lên coi sao. Còn lại ở dưới dọn dẹp và rửa bát

- Cậu ấy sao rồi? - Mã đẩy cửa đi vào

- Vẫn chưa tỉnh - Ngư đắp khăn ấm lên đầu Song

- Chết..sắp đến giờ học - Ngưu nhìn đồng hồ

- Mọi người cứ đi học đi..để tớ ở nhà chăm Song cho - Ngư quay ra

Cả 3 cùng bước xuống nhà, Dương và Sư cũng vừa mua thuốc về.

- Một mình cậu k sao chứ? - Xử quay lại nhìn Ngư

- Ừ k sao đâu..có gì tớ sẽ gọi các cậu - Ngư mỉm cười

- Ừ đc rồi - Xử xách cặp lên

- Tớ nấu cháo trong bếp. Khi nào cậu ấy tỉnh thì cậu cho cậu ấy ăn nha - Giải dặn dò

- Ừ..tớ biết rồi - Ngư gật đầu

- Còn đây là thuốc, liều uống có ghi trong này rồi đấy - Sư đưa gói thuốc cho Ngư

- Ừ...tớ cảm ơn - Ngư nhận lấy - mọi người đi học vui vẻ nha

Mọi người vẫy tay chào Ngư rồi cùng quay ra đi học. Ngư nhìn theo sau đó đóng cửa chạy vội lên xem Song đã tỉnh hay chưa?

Cạch.

- Cậu tỉnh rồi à? - Ngư bước vào thì thấy Song đang nhìn cô

- Ừm...mọi người đâu hết rồi? - Song hỏi

- Họ đi học rồi

- Sao k gọi tớ dậy? - Song liếc nhìn đồng hồ định đứng dậy

- Nằm yên..cậu đang bị ốm đấy. Mọi người xin cho cậu nghỉ rồi - Ngư đẩy Song nằm xuống

- Thế sao cậu k đi học? - Song ngơ ngác nhìn Ngư

- Tớ ở lại chăm sóc cậu - Ngư chỉ cười - cậu đói k? Tớ lấy cháo cậu ăn nhá

Song khẽ gật đầu rồi nằm im, Ngư vội chạy xuống nhà bếp múc ít cháo ra tô rồi cầm cả thuốc và nước theo bưng lên phòng.

- Nè..dậy ăn chút cháo đi còn uống thuốc nữa.

Ngư đỡ Song ngồi dậy rồi cẩn thận đút từng thìa cháo cho cậu, còn thổi cho khỏi nóng nữa. Song ngoãn ngoan ăn cháo rồi uống thuốc, miệng còn khẽ mỉm cười nhìn Ngư chăm sóc cậu. Một lúc sau lại đi vào giấc ngủ.

Ngư mang chén bát xuống bếp dọn rửa. Rồi thay nước ấm lại mang lên phòng. Thấy Song vẫn ngủ, cô sờ đầu cậu

- Hạ sốt rồi

Thế là Ngư thở phào nhẹ nhõm, giặt khăn rồi đắp lên đầu cậu. K lâu sau cũng ngủ gật bên giường.

~~

- Này..để Ngư ở nhà 1 mình chăm sóc Song có đc k? - Bảo bảo quay xuống

- K sao đâu...mỗi lần Song bị ốm Ngư đều chăm sóc mà - Mã cười

- Ừ...vậy yên tâm rồi - Bảo thở phào

- Này sao cậu quan tâm Song tử thế? - Sư bĩu môi

- Kệ tôi...liên quan gì cậu? - Bảo quay xuống lườm

- K phải cậu thích Song tử đấy chứ?

- Im..nói nữa ăn đập đấy - Bảo giơ quyển sách lên

- Trúng tim đen rồi chứ gì? - Sư trêu ghẹo nhưng trong lòng có chút buồn

- Muốn ăn đập chứ gì? - Bảo cầm quyển sách giơ lên định đập đầu Sư

- 2 em kia..làm cái gì đấy hả? - tiếng bà cô ma nữ vang lên

- 2 em ra ngoài đứng cho tôi - bà cô nghiêm giọng quát

Thế là cả 2 lủi thủi đi ra cửa đứng, Bảo bảo lườm Sư muốn rớt mắt ra luôn

- Tại cậu đấy - Bảo tức tối

- Ơ sao lại tại tôi? Cậu định đánh tôi cơ mà - Song chối cãi

- Ai bảo cậu trêu tôi? - Bảo gầm gừ

- Ơ hơ...tôi có làm gì đâu?

- K làm gì đâu...cậu dám nói vậy à? - Bảo trề môi

- Cậu là con gái mà suốt ngày dùng bạo lực thôi - Sư dè bỉu

- Im..ăn đấm bây giờ - Bảo giơ giơ nắm đấm lên

- Đấy đấy - Sư chỉ chỉ tay Bảo

Cả hai người suốt ngày cãi nhau, k có chuyện gì cũng gây sự cãi nhau. Thật hết nói nổi mà, cả đám ở trong nhìn 2 người bị đuổi rồi lủi thủi đi ra mà cứ bịt miệng cười. Cái này gọi là cặp đôi hoàn cảnh.

~~

Tiếng chuông báo hiệu ra chơi vang lên..cả đám rủ nhau xuống căn tin.

Căn tin luôn là nơi ồn ào tấp nập nhất, và càng tấp nập đông đúc hơn nữa khi 10 con người kia bước vào. Lại sắp bắt đầu xảy ra vài cuộc họp fan kinh điển mọi thời đại, nếu so ra lượng fan của họ chắc k ít hơn mấy diễn viên ca sĩ là bao nhiêu đâu.

10 con người mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt bị bu bám mãi k tha, cả bọn cật lực lắm mới chui vào đc 1 cái bàn rộng mà ngồi.

- Hôm nay Mã k dẹp đc loạn à? - Yết ngồi xuống ghế

- Quên mang súng rồi - Mã ngây thơ đáp

Cả đám mém té xỉu, cái con ngựa này có mấy cái sở thích thật quái dở, k những thích phá phách mà còn hứng thú với súng nữa. Mới đầu quen cô còn sợ muốn rụng tim nữa là, nhưng mà lâu dần cũng quen với lại Mã ta chưa hạ sát ai bao giờ cả nên cũng yên tâm.

- Kim Ngưu - cả đám đang ngồi yên bỗng từ đâu đó trong đám đông vang lên tiếng gọi.

Ai cũng tò mò quay ra, cho đến khi dừng mắt trên người 1 con trai

- Ồ...người quen của cậu à Ngưu? - Bảo bảo thì thầm

- K biết - Ngưu lắc đầu nguầy nguậy

- Ồ...đẹp trai, cao, to, body chuẩn, cơ bắp cuồn cuộn..mặt mày cũng sáng sủa - Mã ta sau 1 hồi đánh giá cũng trầm trồ - Ngưu cậu quen đc anh đẹp trai như vậy mà k giới thiệu cho tớ là sao?

- Mã mã...cậu đừng có nhìn nữa - Tiểu bạch tức giận đứng dậy che tầm nhìn của Mã

- Làm cái gì đấy? Tránh ra cho ngta thưởng thức trai đẹp coi - Mã nhăn nhó

- Không..cậu chỉ đc nhìn tớ thôi..k đc nhìn ai khác - Dương cương quyết

- Vô duyên thúi..xê ra coi - Mã đẩy Tiểu bạch ra

- Không - Dương lì lợm

- Muốn ăn đòn chứ gì? - Mã dằn mặt

Mặc kệ 2 cái con người đang gây chiến kia thì bên này Ngưu vẫn ngơ ngác k biết ai

- Kim ngưu..lâu ngày k gặp..cậu khỏe chứ? - người con trai kia tiến lại gần Ngưu

- Ái chà chà..quen lâu rồi cơ à? - Xử trêu chọc

- Ngưu nhìn vậy mà ghê gớm nhở? - Giải cười gian tà

- Hô hô..bao giờ bọn mình đc ăn cưới? - Sư cũng bon chen

Ngưu bên này vẫn chưa nhớ ra người kia là ai, lại bị đám bạn trêu trọc nên có chút tức giận, mặt bắt đầu đỏ lên làm cho ai đó lại nghĩ rằng cô đang xấu hổ. Vô cớ làm ai đó bỗng thấy có chút khó chịu trong lòng mà khẽ liếc.

- Ơ cậu là ai vậy? - Ngưu lấy lại tinh thần quay sang hỏi

- Cậu k nhớ tớ sao Kim ngưu? Bọn mình gặp nhau rồi mà - người kia ngạc nhiên

"Hỏi ngu, tôi mà nhớ ra anh là ai thì tôi hỏi làm quái gì nữa?" - Ngưu tự nhủ, nhưng nghĩ là nghĩ vậy bề ngoài cô vẫn tỏ ra lịch sự

- Xin lỗi..hiện tại tôi k nhớ

- K sao..nhớ sau cũng đc..hiện tại tớ có thể rủ cậu đi chơi đc k? - anh chàng kia cười vui vẻ

- Kìa Ngưu kìa..ngta rủ đi chơi kìa..đơ ra đó làm gì? - Bảo bảo huých vai trêu ghẹo

Ngưu quay sang lườm Bảo với ánh mắt "im k tớ giết giờ" làm Bảo ta im bặt.

- À..để khi khác nha..hiện tại tôi k rảnh - Ngưu cười từ chối

- À đc...vậy hẹn cậu khi khác - anh chàng kia cười vui vẻ xong chào cô rồi quay đi

Cả đám lại đc trận cười, chủ đề cho câu chuyện tiếp theo để bàn tán chắc chắn là về anh chàng kia rồi. Mọi người nói cười vui vẻ mà k ai để ý rằng Yết đang mang vẻ mặt có chút k vui nhìn cô.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx