sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Quyển 1 - Chương 117: Hỗn Chiến Đêm Noel

Vừa thi xong, noel cũng vừa đến. Tối đó định rủ MThư đi chơi nhưng em bận đi về quê cùng gia đình nên không đi được, vậy là tôi lại phải ở nhà 1 mình nữa rồi. Định thay đồ rồi chạy ra quán cafe của tôi chơi, thế mà chưa kịp lên xe thì có chuyện lại tới. Dt rung lên, là thằng A gọi tôi

_Gì thế? -tôi hỏi

_Ra đường HV khúc cafe ĐA cứu t, đang bị vây -nó nói

_Câu giờ đi t ra ngay đây, dt cho thằng Đ luôn đi.

Tắt máy, chạy vội vào nhà lấy cây baton ra nhét vào lưng quần rồi lên đường thẳng tiến hướng đường HV. Gì chứ thằng A chắc là đang đi với nhỏ Thy nên mới không thể tự cứu mình đây mà, chứ không với trình độ chạy xe của nó thì thoát khỏi vòng vây là chuyện dĩ nhiên.

Đá số lên ga kéo nhanh trên đường mặc cho bao ánh mắt nhìn kèm theo lời chữi mổi khi tôi cúp đầu xe hay chen giữa, lạng lách giữa đường đông xe qua lại =]] hên mà vẫn chưa rớt nài được.

Tiếng xì po giòn tan trong đêm, phá tan sự yên tĩnh vốn có của tp khi màn đêm buông xuống. Thấy trước mặt có 1 đám đông đang vây xe lại, chắc là thằng A đang ở đây, tôi nẹt bô rồi lao thẳng tới.

1 số thanh niên manh động thấy vậy liền dạt ra hai bên, né đường cho tôi qua:)))

Thấy thằng A tay cầm cây tuýp đang đứng trước cửa quán cafe ĐA, sau lưng là nhỏ Thy em tôi mặt mày tái mét, tôi thắng xe lại trước mặt nó

_Chuyện gì thế -tôi bước xuống xe hỏi nó

_DM đang uống cafe thì có thằng lại ghẹo zk t, lúc đó t đi vệ sinh vừa ra thấy vậy nên cho nó 1 ly vào đầu. Rồi giờ nó gọi người ra vây t lại đây -thằng A nói, mặt đằng đằng sát khí.

_Thằng nào đâu? -tôi móc cây baton ra bật ra, nhìn đám trẩu kia rồi hỏi thằng A

_Thằng đầu đỏ chạy chiếc Mio.

Định vị được thằng kia, tôi với thằng A cầm baton với tuýp bước lại gần. Thấy chỉ có hai thằng tôi thì đám thằng tóc đỏ bật cười, nói ngay

_Ê hai con chó tới nạp mạng à.

Nó vừa dứt câu, tôi lao nhanh đến đạp 1 phát vào ngực nó khiến nó bay khỏi xe, ngã vào xe 1 thằng nào đó ở phía sau

_DM m mới nói gì? -tôi hỏi

_Má m, đập nó cho t -thằng đầu đỏ hét lên.

Vừa dứt tiếng hét, 1 thằng bên cạnh tôi vội tháo nón BH tán vào đầu tôi, và nó phải trả giá bằng 1 tuýp của thằng A vào đầu, máu tuôn, chắc chấn thương sọ não mất. Thấy thằng đó ôm đầu ngã xuống, đám đông có vẻ chùn xuống, nhưng ỷ số đông nên quay lại mà choảng theo đàn với 2 thằng tôi.

Tụi nó chắc cũng chỉ là học sinh như tôi mà thôi, thấy còn nhỏ nên khá là trẻ trâu, đi chơi theo đàn vậy mà không biết thủ hàng, để rồi chỉ biếc choảng lại ống tuýp với baton bằng những cái mũ BH rẻ tiền mỏng dính kia =]] thử hỏi cái nào đau hơn nhỉ.

Hai thằng tôi lao vào giữa vòng vây, tuy có hai thằng thôi nhưng có lợi thế về kĩ năng lẫn vũ khí, gặp thằng nào là vả cho vài cây, chẳng mấy chốc thằng thì nằm gục giữa đường, đứa thì chạy tản ra xa không dám lao vào đánh bọn tôi nữa.

Nhưng mà đụng đến em gái thằng N này thì không có 1 kết cục nhẹ nhàng như vậy được. Hai thằng tôi chủ yếu đánh câu giờ chờ đám thằng Đ thôi.

Y như rằng tầm 3p sau thì tiếng xe nẹt bô xuất hiện từ cả hai đầu đoạn đường HV, vây bọn kia lại chẳng cho đứa nào chạy thoát cả.

Thấy bên tôi số đông có vũ khí, đám thằng tóc đỏ kia xanh mặt, vội vàng ôm đầu ngồi xuống mà chịu trận. Mấy đứa con gái đi chung với tụi nó thì khóc lóc van xin, có đứa còn đưa cả tiền cho tôi với mục đích chuộc tội giúp bọn kia. Xin lỗi em cái gì anh cũng thiếu, chỉ có tiền là anh không thiếu thôi =))) thẳng thừng gạt tay nhỏ vừa đưa tiền đó, tôi bước lại vào giữa đội hình, tay cầm cây baton ướt đẫm máu.

_Dừng tay! -tôi hét lớn

Đám đông chủ yếu là phe tôi nghe tiếng liền ngừng lại, nhìn tôi chờ câu lệnh tiếp

_Lôi hết tụi nó lại đây đi.

Tức thì đám ae liền kéo lê lết đám thương binh liệt sĩ kia vào 1 chỗ cho tôi, tôi kêu đám con gái đi cùng chúng gom hết bọn này vào viện. Tụi nó vâng vâng dạ dạ rồi dựng mấy chiếc xe ngã kia ra, dọn đường đưa bọn phế đó đi cấp cứu.

_Ê Đ có đem theo dao không? -tôi nhìn thằng Đ hỏi

_Có đây? M tính làm gì? -nó nói, tay móc lấy con dao găm trong lưng quần ra đưa tôi

_Quy định cũ -tôi lạnh lùng nói.

_À -nó vỡ lẽ, nhìn bọn kia cười lạnh lẽo

Cầm con dao trong tay, tôi bước dần về phía thằng tóc đỏ. Lúc nãy nó bị thằng A chăm sóc kĩ quá nên giờ mặt mũi máu me tùm lum, nhận không ra được khuôn mặt của nó nữa. Máu loang ướt mặt, màu máu trùng với màu tóc của nó nên tôi chẳng biết đầu nó có đổ máu luôn không nữa.

_M biết t là ai không? -tôi nắm tóc nó kéo lên hỏi, mũi dao sắc lạnh chỉ vào mặt nó

Nó lắc đầu tỏ vẻ không biết, ánh mắt lộ rõ nét sợ hãi.

_Không biết thì giờ biết nhé. Bình sinh t ghét nhất thằng nào đụng đến người thân của t.

_...

_Khi đó, những thằng nào lỡ tay chạm vào người thân của t đều không có kết cục tốt.

_...

_Và bây giờ, tới lượt m rồi đó -tôi nhìn nó cười nhạt

Nó lắc đầu ngầy ngậy, nhưng không đủ để phản ứng với tôi được nữa. Một mũi dao đâm vào bàn tay trái của nó, nó hét lên 1 tiếng. Nhưng như vậy không đủ chuộc tội mà nó đã gây ra, tôi lạnh lùng xoáy mũi dao, máu chảy ra như suối. Nó hét lên đầy đau đớn, đám bạn nó nhìn cảnh này mặt mày biến sắc cả.

Rút dao, thằng tóc đỏ ngất xỉu, tôi quay lưng bỏ về xe. Đám ae cũng lên xe rút ngay sau đó.

Đừng thắc mắc khi bọn tôi đánh nhau lâu vậy mà công an không xuất hiện, thứ nhất tại vì nơi đó khá vắng, thứ hai là người dân không muốn chuốc vạ vào thân.

Rút khỏi hiện trường, bỏ lại sau lưng những ánh mắt kinh hoàng hoảng loạn, bọn tôi lên xe nhanh chóng rời khỏi đó.

Ngay lúc đó, 3 bóng dáng xuất hiện từ 1 con hẻm gần đó, nhìn theo bóng lưng của tôi với vẻ mặt tức giận...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx