sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Quyển 2 - Chương 228: Đi Chơi

Khi màn đêm dần buông, tôi và Nhi cũng rời khỏi cái sân thượng, cái nơi mà chứ đựng khá là nhiều cảm xúc cho tôi khi ấy, chút bâng quơ suy nghĩ về những hình ảnh huyền ảo kia cứ xoay quanh trong đầu tôi, đẹp thật! Nhưng liệu hình ảnh kia có thể nào tồn tại mãi mãi trong đầu của tôi không? Hay lại chỉ là 1 kỷ niệm đẹp cũng đến lúc phải cất vào quên lãng...

_Anh này! -Nhi chợt đứng khựng lại khi đang đi xuống cầu thang, làm cho tôi suýt chút nữa đâm sầm vào em vì mải mê suy nghĩ.

_Hử? Gì thế? -tôi hỏi.

_Sớm có được hạnh phúc nhé! -Nhi nói, bất chợt xoay người lại đặt lên má tôi 1 nụ hôn phớt qua, tuy đơn giản nhưng cũng đủ để lại trong tôi nhiều cảm xúc lạ.

_Ơ -tôi dường như hoá đá sau hành động bất ngờ của em.

_Hì đừng bận tâm về nó nhé, đi thôi -Nhi cười, rồi tiếp tục bước theo những bậc thang dần trôi kia, quay trở về với căn phòng của tôi nằm ở phía dưới cầu thang. Tôi có chút ngạc nhiên, nhưng thôi mặc kệ, vì lúc đó dường như tôi chẳng biết suy nghĩ sâu xa làm chi cho mệt óc! Chính vì thế tôi luôn tự trách bản thân mình tại sao lại không nhận ra những điều kì lạ kia sớm hơn, biết đâu được... Ừ thì chỉ là biết đâu có thể...

_Ê đi đâu nảy giờ đấy -Linh nheo mắt hỏi tôi, nhưng em lấy nắm tay Nhi kéo về phía mình, chẳng hiểu tại sao lại như vậy, nhưng vài giây sau đó thì tôi cũng nhận ra vấn đề là gì rồi!

_Hừ dám trốn hả anh? -Quyên xuất hiện trước cửa, hai tay chống nạnh nhìn tôi.

_Ớ đâu có đâu -tôi chối ngay.

_Đại ca cứu em! -giọng thằng Ken la oang oảng ở phía trong, xem ra thì thằng đệ của tôi vẫn chưa thoát khỏi cái cảnh bị áp bức trong căn phòng vuông vức kia rồi@@ ây da xem ra tôi thoát được công lớn là nhờ thằng Ken ấy chứ hehe, kiểu này phải hậu tạ nó mới được đây mà

_Mày chưa thoát nữa hả? -tôi hỏi lại.

_Thoát thì kêu ba cứu chi ba! -nó cằn nhằn, kèm theo những tiếng rên oai oái.

_Chờ chút để tao... -tôi nói vọng lại

_Ngon! -Linh trừng mắt nhìn tôi, và ngay lập tức cái sĩ khí trong tôi bị vùi lấp nhanh chóng, hức dường như nguyên chuồng cọp của sở thú bị sổng chuồng hay sao mà lại để 5 6 con cọp vào nhà của tôi thế này =]]

_À thôi mày tự xử đi, chứ tao thì... thôi tao đi đây hehe -tôi cười giòn giã, định lạng qua chổ Nhi và Linh đang đứng để đi xuống cầu thang, nhưng thằng Ken đã kịp tung cánh bay thẳng ra ngoài, vừa chạy vừa la bài hải@@

Nhìn nó giờ chẳng khác 1 thằng hề là mấy, chỉ có điều thằng hề này là phiên bản lỗi, vì được trang trí quá màu mè =]]] nhưng rất oke, chắc cũng tốn khá nhiều son phấn đây. Thấy nó chạy qua, tôi đứng lặng người, giơ tay chào kiểu quân đội ấy, tiễn nó đi 1 đoạn, chỉ thế thôi mà vừa xuống lầu nó đã cầm đôi dép lào của nó phang tôi rồi =.=

_Véo... bụp! -đôi dép không cánh mà biết bay, nhưng lại đáp sai vị trí, 1 trúng tường, và 1 thì... trúng Linh. Kì này lại xác định thằng bé nữa rồi đây.

_Bingo! Quá xuất sắc luôn mày! Tương lai sẽ bay xa đó ku à! -tôi vỗ tay bộp bộp trước tình huống quả cảm của nó, kích động ngay trái bom hạt nhân đang đứng bên cạnh của tôi đây, và rồi thì...

_Aaaa! Mày chết với bà -Linh tháo đôi guốc của nhỏ ra cầm trên tay dí thằng Ken khắp cả nhà, sợ thật, mai mà người đó không phải là tôi. Tôi giơ tay vuốt ngực, miệng thở phào nhẹ nhõm.

_Thế nào? Muốn như thằng Ken không? -Quyên đá đểu tôi.

_Thôi thôi cho anh xin -tôi lắc đầu nguầy nguậy.

_Biết vậy tốt, hứ!

Rồi mấy nhỏ kéo nhau xuống dưới nhà, nghe đâu là chuẩn bị cho buổi đi chơi tối nay. Ê nhưng mà sao lại là đi chơi, chứ chẳng phải mấy nhỏ về lại trên đó hay sao ta@@

_Ê ê khoan đã! Đi đâu đó? -tôi hỏi mấy nhỏ

_Đi tắm! -mấy ẻm đồng thanh.

_Tắm xong về trên Sài Gòn luôn à? -tôi hỏi ngu.

_Về cái đầu anh ấy! Lâu lâu mới có dịp đi chơi, tất nhiên là phải đi rồi -My nhăn mặt lại nhìn tôi, đúng là toàn dân ham chơi mà.

_Vậy tối nay ngủ đâu?

_Đây chứ đâu! Lắm chuyện! -MNgọc lên tiếng, xong nắm tay Quyên kéo đi, 3 nhỏ kia cũng theo sau lưng MNgọc đi xuống lầu 2.

Haizz vậy là đêm nay mấy nhỏ ở đây, cũng đông đủ ghê ta, chẳng lẽ mình lại phải bốc lịch sớm hay sao đây? Mà bốc lịch chắc cân kí chứ chả đếm cuốn nữa đâu.

Vào phòng tắm rửa lại luôn, giỡn với mấy nhỏ, à không bị mấy nhỏ hành cũng đủ mệt rồi, phải tắm rửa lại chứ mồ hôi ra khó chịu lắm. Hôm nay tôi may mắn thật, khi mà có tận 6 người con gái khá là thân thiết bên cạnh tôi, tuy bất đồng về mặt tình cảm, nhưng ít ra vẫn là 1 tập thể hiện đang ở cùng nhà =]] con mắm Linh kia dí thằng Ken phang cho nó 1 trận, đã đời cũng chịu buông thằng nhỏ ra, lấy chiếc sirius của tôi phi về nhà mà thay đồ@@ giờ mới để ý là em mặc bộ đồ ở nhà của Thy, hèn chi thấy nó quen quen.

_Sao không mày? -tôi vỗ vai thằng Ken khi nó lếch vào tới phòng khách.

_Á đau đại ca! Nội thương hết rồi -nó làu bàu

_Nội cái đầu mày! Xem phim Hồng Kông riết tẩu hoả à? -tôi tán đầu nó cái bóc

_Ơ cái đệch -nó ôm đầu nhìn tôi.

_Tối đi chơi không?

_Đi nơi mô?

_Nhậu -tôi nháy mắt với nó

_Ngon! Dứt liền! -nó vỗ bàn cái bốp, gật gù đồng ý.

_Ờ ngon! Thử xem nào! -Quyên nhướng mày nhìn hai thằng tôi, lại còn bắt chước Linh bẻ tay rôm rốp nữa chứ@@ sợ thật.

_Ớ đi uống nước, đi uống nước há mày, thời buổi này nhậu nhẹt gì! Đúng không mày! -tôi vỗ mạnh vào vai thằng Ken.

_Á à đúng đúng! -cu cậu đau đớn, nhưng vẫn gật đầu đồng tình với ý kiến, mặc dù nó đang liếc mắt sang nhìn tôi đầy cay đắng.

_Coi chừng tui đó -Quyên trừng mắt nói, chẳng biết sao hôm nay mấy nhỏ ai cũng hung dữ với tôi hết vậy kìa, cứ như là 1 con người hoàn toàn khác luôn vậy.

Đến tối, cả bọn chúng tôi lại kéo nhau ra thành phố BT chật hẹp để đi chơi, tuy vậy nhưng vẫn rất vui. 3 thằng con trai, nhưng đến tận 9 người con gái, thêm 1 cô gái đó là gấu thằng Long nhỏ, thằng Ken thì mặc định đi cùng với nhỏ Tiên và nhỏ Thy rồi, còn riêng tôi thì... 6 đứa @@ đi đến đâu ai cũng nhìn, vì tưởng là hội chị em =]]]

Kéo nhau đi la cà ăn vặt, rồi lại lang thang khắp những công viên gần kề trung tâm, trượt patin ở 1 sân gần đấy. Sân patin này tôi có quen nhé, nên vào đấy không sợ thằng nào cả đâu, vì mấy thằng bảo kê trong sân đó đa số là bạn 1 thời của tôi. Sân này thì không được an ninh cho lắm, cứ thấy ai lạ lạ là mấy thằng trong đó ra chọc ghẹo thôi, nhất là con gái. Và đánh nhau là chuyện diễn ra như cơm bữa nhé, nên cần có 1 lực lượng bảo kê túc trực khá là đông.

Tuy vậy đây lại là điểm vui chơi tốt nhất, vì thành phố này khó mà kiếm được 1 điểm để vui chơi, quán nhậu thì đi đâu cũng có =]]

Thấy đám tôi vào sân patin, mấy thằng choai choai trong sân phải nói là trố mắt ra mà nhìn, vì mấy nhỏ đi cùng bọn tôi quá ư là dễ thương, và phong cách ăn mặc tất nhiên là khác hẳn con gái nơi đây rồi.

Nhưng thấy tôi, rồi thằng Ken, thằng Long vào, đám bảo kê sân lập tức lướt ra, chào hỏi này nọ, toàn là bạn bè cả mà thôi, nhưng từ khi tôi đi cũng ít còn liên hệ với tụi nó. Tất nhiên có tôi nên mấy nhỏ nhanh chóng có được 1 sân trượt thoải mái, vì mấy thằng choai choai đã bị đuổi ra sân hết rồi, vì tụi nó khá là sợ đám bảo kê, nên dễ dụ lắm.

Nhìn mấy nhỏ trượt cũng vui lắm, cũng biết sơ sơ, đủ biết trượt, biết thắng lại. Nhưng kỹ thuật tất nhiên chẳng có rồi. Còn tôi với thằng Ken cùng 1 số anh em khác thì thi nhau trượt dốc, nhảy sóng này nọ, cũng vui phếch, mỗi lần tôi nhảy sóng thì lại có mấy em gái khác hô hào cổ vũ, làm cho mấy nhỏ cứ lườm lườm tôi hoài.

Hôm nay đúng là 1 ngày lạ đời, khi mà Ái Nhi cũng vui vẻ, hào hứng tham gia trượt. Nhưng theo cách mà nhỏ nói, thì nhỏ trượt băng quen rồi, nên nhanh chóng làm quen với trượt patin@@

_Phù mệt quá hà -My ngồi xuống bên cạnh tôi thở lấy thở để.

_Hôm nay vui quá đi thôi! -Quyên hét lớn, làm ai cũng nhìn.

_Lâu lắm rồi mới có được một bữa đi chơi vui đến thế đấy! -Yến cười, liếc mắt qua nhìn My.

_Ừ! Lần đầu... -My khẽ nói, nhưng dường như có chút buồn trong đôi mắt của em.

Nhi và Linh lại là hai cô gái kỳ lạ, khi mà tự tách mình ra khỏi đám đông, chỉ đơn giản là đi mua nước và bắp rang, cá viên chiên cho cả bọn vừa nhăm nhi, vừa đón những làn gió mát rượi từ dưới sông thổi lên.

My kéo tôi ngồi tách biệt hẳn 1 bên, tuy vậy những người kia chẳng hề ý kiến gì cả, chỉ có điều... họ quay mặt hướng nhìn về hướng dòng sông đang êm đềm uốn lượn phía trước mắt.

My tựa vào vai tôi, có chút buồn dường như vấn vương trên khuôn mặt kia, ánh mắt kia chẳn còn sự hồn nhiên, tinh nghịch hằng ngày nữa, thay vào đó là chút gì đó lạ lẫm, xa xăm cách biệt...

_Anh này!

_Sao em! Anh vẫn đang nghe đây! -tôi thì thầm sao khi nghe My cất lời.

_Nếu 1 ngày anh không còn được gặp em thì sao? -My nói vu vơ.

_Sao em lại nói vậy?

_Trả lời em đi! -em nhìn vào mắt tôi.

_Anh...

_Hì sao lại căng thẳng thế anh! -My khẽ mỉm cười -dù sao thì em cũng chỉ là em gái của anh thôi mà.

_...

_2 tây em đi Pháp! Anh ra tiễn em nhé! -My lên tiếng, giọng em trầm hẳn.

_Sao.... sao em lại đi? -tôi như chết lặng ngay lúc đó.

_Hì em đi du lịch thôi mà anh -My khẽ cười.

_Trời! Làm anh cứ tưởng! -tôi thở phào nhẹ nhõm

_Hì, nhưng em không về lại Sài Gòn -em nhẹ giọng, lại 1 lần nữa tôi rơi vào bất động.

_Sao lại không về Sài Gòn hả em?

_Bố mẹ em nhớ em, muốn em về Đà Nẵng sốnf cùng họ... và em đã chấp nhận.

_...

_Em rất muốn ở bên cạnh anh, nhưng hiện tại em cần phải rời xa anh 1 thời gian thì tốt nhất -My nói, từng giọt nước mắt ấm nóng rơi lã chã xuống vai tôi.

_Thế còn việc học ở đây thì sao?

_Em đã rút hồ sơ rồi, em sẽ tiếp tục công việc thiết kế yêu thích của mình, chứ không theo ngành này nữa đâu!

_Vậy em có trở về nơi này nữa hay không? -sống mũi tôi chợt thấy cay cay.

_Em sẽ về khi em cảm thấy thích hợp nhất! -My nói, em vòng tay qua ôm chặt lấy tôi, thật chặt.

_...

_Hãy chọn người con gái anh yêu nhất nhé, anh trai! -My cười, nhưng nụ cười pha lẫm với những giọt nước mắt, cứ thế thi nhau cùng xuất hiện trên khuôn mặt xinh xắj của em. Tôi chỉ biết nhẹ lai đi những dòng lệ trắng xoá đó mà thôi, tôi bất lực chẳng còn biết làm gì được nữa, chỉ biết mỗi một việc đơn giản là vậy thôi...

Từng cơn gió lạnh vẫn thi nhau thổi phần phật vào người tôi, trời ban đêm lộng gió, gió thổi làm lạnh đi trái tim của tôi, nơi đang lạnh bây giờ lại ngày càng lạnh thêm...

Một người con gái lại ra đi, và tôi lại 1 lần nữa mất đi 1 người con gái ở bên cạnh... Đúng là đời, đúng là ông trời rất thích trêu ngươi mà! Cho họ đến từ đây chi để rồi lại kéo họ đi khỏi cuộc sống của tôi cơ chứ...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx