sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Nhật ký Aya Kitou-chương 05+06

Chương 5: Cảm lạnh Tôi đoán hình như mình bị cảm lạnh. Người tôi hơi nóng, nhưng tôi không thấy khó chịu trái lại còn thèm ăn nữa. Mặc dù bây giờ tôi không còn tin vào cơ thể mình nữa. Tôi muốn có một chiếc nhiệt kế ( do cái trước tôi đã làm gãy rồi) để kiểm tra thân nhiệt của mình thường xuyên. Tôi đã hỏi Ba, “Aya của ba bị ốm nè, ba cho con chút tiền nhé. Khi nào con lớn, có công việc, con sẽ chăm sóc ba mẹ chu đáo như những gì ba chăm sóc bọn con.”... Khi lên giường ngủ, tôi đã nghĩ rất nhiều. Về những điều mà thầy giáo đã nói về tôi. Hãy vui lên có thể làm tôi tốt hơn, vì nó sẽ giúp tôi thành con người mạnh mẽ hơn. Việc học ở trường Trung học thật không quá khó để vượt qua, chỉ cần tôi cố gắng từng chút, từng chút một, qua từng ngày. Sẽ không là quá trễ, nếu tôi bắt đầu từ bây giờ. Tôi sẽ thực sự cố gắng. ... nhưng, không thể không tránh khỏi, sức khỏe tệ hại đang làm tôi lo lắng ngày càng nhiều. “Đừng khóc, nhóc ơi, đừng khóc”, thời gian qua đi cũng là lúc con người trưởng thành. Nếu tôi có thể vượt qua, thì những buổi sáng bình yên đầy nắng, chim ca và hương hoa đang chờ tôi phía trước. Tôi tự hỏi hạnh phúc là gì. Tôi tự hỏi hanh phúc ở nơi đâu. “Aya, bây giờ mày có hạnh phúc không?” “Tất nhiên không, tôi đang ở trong địa ngục đầy ắp khổ đau, của cả tinh thần và thể xác...” Nhưng có một sự thật rằng... Cô hề vẫn khóc sau khi đã cười rồi. Cá tính Tôi luôn tôn trọng những người có cá tính mạnh mẽ vì bản thân tôi chẳng có gì đặc biệt. Tôi bị lôi cuốn bởi ý nghĩ, mỗi người đều có một cá tính, một nhân cách riêng, không hề lẫn lộn. Thế giới này cần những con người tài ba và độc đáo, như trong phim "007" vậy. Tuy nhiên, cá tính có có thể thuộc về từng người, nhưng không thể trao tặng hay áp đặt lên những người xung quanh được. Chiều nay, lúc đi học về tôi đã gặp Eiko ở bãi gửi xe đạp. Tôi muốn thuyết phục Eiko tham gia ghi âm mấy bài hát "Yamato" và "Buổi hòa nhạc cuối cùng". Chẳng nói chẳng rằng, cậu ấy ném cặp sách của tôi vào giỏ xe và nói, "Chúng ta sẽ bàn chuyện này khi sang đường." Mọi người trong lớp đều cho rằng Eiko là một người lạnh lùng, nhưng tôi lại không nghĩ vậy, tôi thực sự thích cậu ấy.

Chương 6: Tương lai

Hôm nay chúng tôi có một buổi trao đổi hướng nghiệp giữa các phụ huynh và giáo viên. Chủ đề là học sinh nên thi vào trường phổ thông nào. 1.Với khả năng của mình, tôi vẫn có thể theo học ở các trường công lập. 2.Về cơ thể tôi, giờ đây tôi không còn đi vững được nữa, và chúng tôi cũng không thể biết tình hình sẽ diễn biến thế nào, vì thế tôi sẽ phải lựa chọn một trường phổ thông gần nhà mình. Tôi đã viết vào tờ đơn với lý do là tôi không thể đi học xa nhà như vậy được. 3.Có lẽ tôi sẽ chọn một trường tư, điều này trước kia mẹ con tôi chưa bao giờ nghĩ đến, mọi người trong lớp ai cũng muốn học ở trường công. Thầy giáo tôi nói rằng, học ở đâu không quan trọng, quan trọng là nơi đó phù hợp với mình. Đó là lý do chúng tôi đã quyết định như thế.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx