sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Mật mã của Hoàng Đế (39 Manh Mối - Quyển 8) - Chương 11

Chưa bao giờ anh chàng Jonah nổi tiếng có cảm giác bối rối đến thế. Hắn thường dùng sự quyến rũ của mình để thoát ra mọi tình huống. Nhưng khả năng hip-hop lôi cuốn đóng dấu Jonah không hiệu quả với các nhà sư Thiếu Lâm tự.

Dan nhìn quanh ngôi chùa để tìm lối ra gần nhất. Họ bị áp đảo bởi số đông các nhà sư được huấn luyện bài bản về võ thuật. Bỏ chạy là lựa chọn duy nhất của họ khi chuyện này xấu đi.

Trụ trì bước vào. “Con có nhiều người ngưỡng mộ trong chùa này, Jonah Wizard ạ. Chúng ta tìm thấy điểm tương đồng giữa tiếng tụng kinh lễ nghi của chúng ta và – ta nghĩ con gọi là ‘phiêu trong các bài hip hop’. Chúng ta coi con là, như cách con thường nói, hết thảy”

Jonah cất tiếng cười nhẹ nhõm. “Cám ơn, yo. Rất vui được đá vào – ông biết đó – đúng chỗ”

"Ta là Li Wu Chen, trụ trì Thiếu Lâm tự", người đàn ông tự giới thiệu. "Vui lòng đi theo lối này." Đoàn các nhà sư đã đưa họ vào ngôi chùa sâu hơn. Jonah đi cạnh vị trụ trì, Broderich và Dan đi sau. Họ đi qua căn phòng phía sau căn phòng kho tàng nghệ thuật Trung Quốc, căn phòng có thể sánh ngang với Bảo tàng Hoàng Cung trong Tử Cấm Thành. Họ đi tiếp về phía thư viện với vô số các kệ với các bản thảo cổ. Sau cùng, họ bước qua một cổng tò vò được trang trí tỉ mỉ. Dan cảm thấy nhiệt độ sụt giảm, và nó hiểu rằng họ không còn trong tòa nhà trên sườn núi mà ở bên trong chính ngọn núi . Không có khách du lịch ở đây, không quầy hàng lưu niệm, không các biển chỉ dẫn bằng hàng tá ngôn ngữ. Đây là trung tâm của chùa Thiếu Lâm, một nơi bí mật chỉ dành riêng cho một số ít các du khách được lựa chọn.

Dan nhìn chăm chú vào một buồng khổng lồ, nơi một số nhà sư – rõ ràng là các võ sư hàng đầu - đang tham gia vào một trận chiến ngoạn mục. Các chuyển động rất nhanh, thật tự nhiên và linh hoạt một cách hoàn hảo, thoạt nhìn, cuộc chiến đấu nhanh như chớp này có vẻ gần giống như khiêu vũ. Nhưng rõ ràng không phải là múa ballet. Những cú đấm và đá xé rách không khí giống như những viên đạn, để lại âm thanh lao xao. Cơ thể tung bay như thể lực hấp dẫn không tồn tại. Quan sát cuộc chiến, Dan nhận ra rằng thất cả những gì nó thấy trên sân Thiếu Lâm tự lúc nãy giống như trò chơi trẻ con. Mất một lúc Dan mới có thể thốt nên lời. Tuy nhiên, khi nó nói thì vẫn thì thào yên lặng "Đây là kung fu tuyệt nhất mà tôi từng thấy trên đời!" Li Wu Chen mỉm cười khoan dung. "Ở đây chúng tôi gọi nó là Wushu. Từ kung fu có thể hiểu là bất kỳ kỹ năng chế ngự nào thông qua tập luyện lâu dài. Wushu liên quan cụ thể đến võ thuật. Tiểu thí chủ có muốn học thử không?" Tim Dan như nổ tung và muốn nhảy khỏi lồng ngực nó "Con á? Với những sư phụ này? Ông đang đùa!" "Không có đùa trong Thiếu Lâm tự ", trụ trì hiền từ. "Nhưng nếu con muốn, chúng ta có thể cho con coi một vài thứ rất hay." "Ồ, dạ con muốn!" Dan thiết tha kêu lên. "Con muốn!" *** Việc đi xe bus tới Van Lý Trường Thành dự trù sẽ tốn khoảng bảy mươi phút, nhưng đó rõ ràng là không bao gồm tình trạng giao thông tại Bắc Kinh. Tại phút thứ bảy mươi của chuyến đi, Amy và Nellie vẫn kẹt cứng trên xa lộ, và cả bọn đang vật vã trong việc kiềm chế Saladin. Con mèo Mau Ai Cập thể hiện sự yêu thích trên cả mức trung bình vào con gà mái mũm mĩm trong tay của một người nông dân ở hàng ghế tiếp theo.

"Thiệt là thương cho con gà mà," Nellie nhận xét. "Mấy cái lựa chọn của nó là tệ hại - Sự thương xót của Saladin, hoặc nồi hầm của gia đình đó. Dù bằng cách nào, ngày của nó kết thúc sẽ thật tệ."

Amy đang đắm mình trong các trang viết về Phổ Nghi : Vị thiên tử cuối cùng, một cuốn sách bìa mềm dày cui mà cô nàng nhặt được tại tiệm sách ở trạm xe buýt. Nhưng đầu óc của nó không hề dứt ra khỏi em trai mình. “Có ai đó đang mặc một cái áo thun hình Jonah Wizard?” nó hỏi trong lúc nhìn quanh lối đi. ”Nếu chúng ta tìm thấy một người hâm mộ thực sự, có lẽ chúng ta có thể theo người đó đến tìm Jonah—và Dan.”

“Chị không nghĩ đây là xe buýt giành cho fan hâm mộ đâu” Nellie quan sát thật rầu rĩ. ”Nó giống như xe buýt chở gia cầm.”

Thực ra, Nellie đã tìm kiếm áo thun – nón, khóa thắt lưng, hộp rút Pez, và đồ chính hãng Wizard Enterprises BlingTM từ lúc ở trạm xe tại Bắc Kinh. Cô nàng thậm chí còn lượn lờ đến cạnh lũ thanh thiếu niên trong trang phục hip hop, hy vọng sẽ nhận đoạn nhạc của Jonah trên iPod của họ. Không may mắn chút nào. Làm thế nào chúng có thể lạc mất Dan? Nếu Amy điên cuồng trong việc tìm kiếm em trai, Nellie còn điên cuồng gấp đôi nữa. Nhìn bên ngoài cô nàng có vẻ bình tĩnh – để không làm Amy quẫn trí hơn. Nhưng đó là lũ trẻ của cô nàng – được cô nàng chăm sóc – và một trong lũ trẻ đã bị mất tích!

À, không phải mất tích, về mặt ngữ nghĩa. Dan đang đi với Jonah, điều đó đỡ hơn là nó biến mất hoàn toàn, hoặc là đang trong tay Isabel Kabra. Jonah không phải là kẻ tồi tệ nhất trong đám rắn độc của nhà Cahill, nhưng mà điều đó cũng giống như nói là tốt hơn là bị tấn công bởi con cá mập hổ hơn là cá mập trắng khổng lồ. Đặc biệt là khi Jonah đang nhắm tới cái gì đó. Tại sao hắn nói dối tụi nó về Dan?

Những chỉ dẫn của Nellie rõ ràng: "Tìm Dan là việc quan trọng", đầu dây bên kia lào xào đầy tạp âm ra lệnh "Nhưng không có gì được ưu tiên hơn việc săn tìm manh mối." "Ông đang nói về một đứa trẻ mười một tuổi!" Nellie đã hét vào chiếc điện thoại công cộng.

“Đó là cháu ngoại của Grace Cahill, "người kia nói thêm." Thằng bé đã thể hiện là một chàng trai tháo vát. Chúng tôi có mọi lý do để tin rằng nó có thể tự chăm sóc bản thân mình. " Cuộc trao đổi được thực hiện bởi một người ngồi trong một văn phòng cách đó hàng ngàn dặm. Đột nhiên, áp lực của việc giữ bí mật về nhiệm vụ thực đã gần như làm cô nàng kiệt sức như cuộc săn tìm manh mối. Nellie ngồi sụp xuống, ôm Salladin vào ngực.

Tội lỗi đã không để cho cô nàng có thời gian nghỉ ngơi. Lũ trẻ tội nghiệp đã bị lừa dối từ khi sinh ra – đầu tiên bởi cha mẹ của chúng, những người đã dấu kín danh tính Cahill của họ, sau đó bởi Grace, người nắm giữ sự thật về ngọn lửa. Kế tiếp, cuộc truy tìm các Manh Mối – thực ra là một hiệp ước chéo. Ai mà biết được Jonah đang nói dối điều gì với Dan?

Và trên tất cả, đó là mình –người mà lũ trẻ tin tưởng. Một người nên bảo vệ chúng ... Nếu nó phải lựa chọn giữa nhiệm vụ hoặc Amy và Dan --

Đừng cầm đèn chạy trước ô tô. Lo lắng về những gì vấn đề của hôm nay mà có thể mai sẽ không xảy ra.

Tìm Dan. Giữ cho Amy đừng lạc mất nó- Sau cùng, bất kể vai trò bí mật của Nellie là gì, cô nàng vẫn là một au pair. Lũ trẻ là trách nhiệm của cô nàng.

Điều đó bao gồm an toàn của Dan và tinh thần lành mạnh của Amy. Giữ cô nàng bị phân tâm. Cô nàng quay sang Amy. "Cuốn sách ra sao? Có dẫn đến đâu không?"

Amy nhún vai. "Phổ Nghi là một Janus, đúng rồi. Em nhận ra cái dạng – hư hỏng, điên cuồng với nghệ thuật, tự coi mình là trung tâm. Theo cuốn sách này, cuộc đời ông ta về cơ bản là đầy cáu gắt, nóng nảy sau khi bị lật ngôi. Cũng không tệ lắm khi họ cho ông ở lại hoàng cung. Ông còn có thái giám phục dịch và người hầu để ra lệnh. Khi ông yêu cầu được giáo dục theo kiểu phương Tây, họ đã mang đến cho ông một gia sư từ Luân Đôn. Ông yêu phương Tây – thậm chí còn tự chọn một cái tên tiếng Anh : Henry.”

"Hoàng đế Henry," Nellie trầm ngâm. "Có một liên kết hay ho cho viêc đó. Như là Vua Ralph.” (1) "Khi họ ném ông ra khỏi Tử Cấm Thành, ông đại loại bị sụp đổ. Ông biến thành một tay chơi thực sự, một anh chàng nhà giàu chẳng-làm-gì. Nghe như ai đó mà chúng ta biết?" "Ít nhất Jonah hát rap để kiếm sống," Nellie nói. "Ý chị là, hắn là một thằng ngốc đẳng cấp thế giới, nhưng hắn có một công việc." Chiếc xe buýt gầm lên khi sang số tăng tốc. Họ lại tiếp tục di chuyển.

“Trong suốt thời gian Thế chiến thứ hai” Amy nói tiếp, "Người Nhật đã đưa Phổ Nghi lên làm hoàng đế Mãn Châu Quốc - vùng đất Mãn Châu cũ, nơi mà các triều đại nhà Thanh bắt nguồn. Ông biết mình chỉ là một con rối đối với Nhật Bản, nhưng ông cần được cảm thấy là vua một lần nữa. Ông đã phải trả giá cho chuyện đó – khi chiến tranh kết thúc, ông bị bỏ tù mười năm vì điều đó. Sau khi được phóng thích, ông đã sống cuộc đời còn lại như một công dân bình thường làm việc trong thư viện. Ông qua đời vào năm 1967. " "Thật lạnh lùng," Nellie tán thành. "Sự sa sút từ áo vàng nạm ngọc. Anh chàng tội nghiệp xuống dốc từ khi sáu tuổi.”

"Nó cũng thật Cahill," Amy cay đắng nói . "Họ dồn tất cả mọi thứ trên vai của bạn khi bạn chỉ là một đứa trẻ. Trong gia đình của tụi em, bạn không có tuổi thơ. Ai cũng quá bận rộn trong việc cố gắng để thống trị thế giới."

Và mình cũng có phần trong chuyện đó, Nellie ngẫm nghĩ khi xe buýt lách qua một ổ gà. Đẩy đám trẻ nhỏ vào một trò chơi chết người. Cô nàng đột ngột cảm thấy một khát vọng ôm con bé này trong vòng tay của mình, để trấn an nó rằng mọi việc sẽ ổn, rằng nó sẽ có được thời niên thiếu bình thường thôi. Nhưng, đó chỉ là một sự lừa dối mà thôi. Lớn tiếng, cô nàng nói, "Vậy khi Phổ Nghi vẽ lên tấm lụa và giấu nó trong căn gác bí mật, nó phải xảy ra trước khi ông rời khỏi Tử Cấm Thành. Bọn họ sẽ không để cho ông quay trở lại, vào lại cung ". Amy kiểm tra dòng thời gian ở phía trước của cuốn sách. "Điều đó đã xảy ra vào năm 1924, khi ông được mười tám tuổi. Có lẽ Phổ Nghi cho rằng những ngày ở trong Hoàng Cung của ông không còn bao lâu nữa, và đó là lý do ông viết bài thơ.” Con bé nhớ lại và đọc :

" Điều mà bạn tìm kiếm, bạn giữ trong tay của bạn, Ấn định vĩnh viễn khi sinh ra,

Nơi mà mặt đất gặp bầu trời.'"

Con bé nhăn trán. “Nhưng ông ấy muốn nói gì?”

Nellie trợn tròn mắt. "Đám nhà Cahills có bao giờ muốn nói gì? Hơn là ba mươi chín manh mối vô nghĩa." Amy cau mày. "Những gì bạn giữ trong tay của bạn chỉ có thể tấm lụa này. Và nó không phải là những gì chúng ta tìm kiếm, đầu mối phải là nơi nào đó khác. Ấn định vĩnh viễn khi sinh ra - ừm, không có cái gì y chang như khi nó được sinh ra cả. Và nơi mặt đất gặp bầu trời -" "Chị có tin này cho em," cô nàng au pair chua chát nói. "Mặt đất và Bầu trời gặp nhau ở khắp nơi. Đó là cách nó hoạt động. Trái đất dừng lại; bầu trời bắt đầu. Đối mặt đi em, mình chẳng có gì cả.”

Amy nhướng một bên chân mày mày. "Chúng ta không biết Phổ Nghi đã cố gắng nói điều gì. Nhưng chúng ta biết khi nào ông nói nó - năm 1924"

"Thì sao?"

Amy kéo máy tính xách tay của Dan từ ba lô của mình và bật nó lên. "Vì vậy, nếu chúng ta nghiên cứu các sự kiện lớn trên thế giới từ những năm 1920, chúng ta có thể có thể tìm hiểu những gì Phổ Nghi đã nói. Một điều gì đó về các Cahill - chúng ta tạo nên tin tức."

Nellie hoài nghi. "Anh chàng đã trải qua việc làm hoàng đế từ thời thơ ấu, đến việc thành một kẻ lười biếng giàu có, rồi làm bù nhìn cho Nhật, rồi tù nhân chiến tranh, rồi thành thủ thư. Em mong chờ tìm thấy gì mà trong sách lịch sử không nói tới?"

"Sự liên kết trong nhà Cahill," Amy giải thích. "Coi nào, cuốn sách nói Amelia Earhart đã cố gắng để bay vòng quanh thế giới. Chúng ta biết thực ra là bà ta theo cuộc săn tìm manh mối. Em cá là có gì đó tương tự về Phổ Nghi."

"Như là?"

Mở bách khoa toàn thư của máy tính xách tay, Amy thiết lập các chức năng tìm kiếm sự kiện trong năm 1924. "Được rồi, trong vòng một vài tháng trong thời gian Phổ Nghi bị lưu đày, IBM đã được hình thành, Joseph Stalin lên nắm quyền ở Nga-"

Không phải lần đầu tiên, Nellie bị ngạc nhiên trước khả năng suy luận đáng kinh ngạc của con bé. Cô nàng chăm chú nhìn vào màn hình qua vai con bé . "Hy Lạp đã trở thành một nước cộng hòa – ồ, chị muốn đến đó. Các hòn đảo, món baklava ..."

Giọng cô nàng nhỏ dần khi chiếc xe buýt rẽ vào một sườn núi. Trong nửa giờ qua, địa hình đã đang trở thành đồi núi, độ dốc tăng lên. Đột nhiên, nó hiện ra trước mặt chúng - Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc.

Bên cạnh cô nàng, Amy thở hổn hển. Thành cổ trải dài lên các sườn dốc và kéo dài đến tận những thung lũng, xa hơn so với tầm mắt ở cả hai hướng. Bốn ngàn dặm, Nellie nghĩ –đủ dài để đi từ Boston tới San Diego, và sau đó rẽ trái tới Mexico City.

"Em đã từng thấy tranh ảnh", Amy run , "nhưng nhìn trong thực tế -"

Ngay cả Saladin cũng chuyển sự chú ý của mình từ con gà ở hàng ghế kế bên để nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn vào cấu trúc khổng lồ ẩn hiện khi chiếc xe buýt đến gần.

Nellie lấy máy tính trong lòng Amy và tìm kiếm về Vạn Lý Trường Thành, liếc nhìn tới lui giữa những hình ảnh thực tế và những gì thấy trên màn hình để tâm trí nổ tung vì thực tế. Công trình kiến trúc con người tạo nên duy nhất mà có thể thấy từ ngoài vũ trụ. Từng được hơn một triệu người canh gác.

Trong thời gian xây dựng, khi một công nhân đã chết, xác của ông được chôn luôn vào chân tường thành. Không ai biết có bao nhiêu xác chết nằm trong đá và vữa, nhưng ước tính khoảng trên ba triệu người.

Đó là một biểu tượng không thể so sánh ở bất cứ nơi nào trên thế giới – độc nhất vô nhị vì tuổi của nó, tầm quan trọng trong lịch sử của nó, và nhất là chiều dài không thể tưởng tượng của nó.

Tim Nellie như chùng xuống. Để tìm một người ở một nơi như vậy - kể cả một người nổi tiếng như Jonah wizard - sẽ như tìm một hạt cát trong vũ trụ.

(1) Vua Ralph là tên một bộ phim hài hư cấu về một vị vua của nước Anh. Có thể google để xem thử.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx