sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 120: Bất Hòa Tại Phủ Bá Tước. (hạ)

Đỗ Duy cho đến hôm nay cũng chưa tìm thấy manh mối của Ma pháp Ngôi sao. Mặc dù hàng ngày đều dựa vào cách thức tu luyện của Ma pháp Ngôi sao mà ma lực tăng tiến cực nhanh, cường độ của ma lực và khả năng thao khống cũng mạnh hơn nhiều, nhưng là....

Chính là Semel từ khi Gandalf chết đi, Đỗ Duy vô luận thế nào gọi về thì Semel cũng không có xuất hiện ra một lần! Ma pháp Ngôi sao không có người chỉ dạy đương nhiên càng không có cách nào học tập được.

Minh tưởng suốt một đêm, khi trời hửng sáng thì Đỗ Duy mở mắt, cảm thấy tinh thần lực tràn đầy, ngũ quan đều cảm thấy nhạy bén. Thậm chí ngay cả mình không cố ý thì phương viên chung quanh mấy chục thước, bất kỳ động tĩnh nhỏ nào đều có thể cảm giác được. Nếu như Đỗ Duy cố ý thi triển ra thì tinh thần lực của hắn có thể bao trùm không gian phương viên tầm vài trăm thước, thậm chí ngay cả âm thanh đập cánh của côn trùng cùng tần số đập cánh của nó cũng có thể nghe thấy dễ dàng!

Hắn quay đầu lại nhìn vào bên trong phòng ngủ của mình. Giường của mình hiện nay đã bị con chuột cùng QO sử dụng, một chuột một chim nằm ngủ ở trên giường, khung cảnh này thật sự là tức cười!

Đỗ Duy nhìn cũng đã quen nên mặc kệ bọn chúng.

Buổi sáng vừa đến, Đỗ Duy đã đuổi hai con thú cưng kia ra khỏi giường để người hầu vào dọn dẹp, sau đó đưa bữa sáng lên.

Đỗ Duy nhớ đến đã quay về một ngày mà chưa gặp em trai Gabri của mình, không nhịn được hỏi người hầu một tiếng... Người hầu lập tức trả lời: "Phu nhân biết thiếu gia nhất định sẽ hỏi chuyện này nên dặn ta nói cho ngài. Tiểu thiếu gia hôm qua đi đến chỗ thầy giáo kiểm tra, kết quả là thầy giáo rất thích cậu ấy. Tối hôm qua cậu ấy được thầy giáo giữ lại nên không về được."

Đỗ Duy gật đầu ra ý người hầu đi ra, trong lòng vui mừng cười nghĩ: "Tiểu tử kia xem ra rất thông minh, thời gian của mình năm đó cũng không hề bị uổng phí. Hắn cư nhiên được đệ nhất học giả của đế đô Lam Hải tiên sinh yêu thích, nếu được giữ lại qua đêm hẳn là Lam Hải tiên sinh đã dạy hắn không ít chuyện.

Sau này khi tiểu tử thành tài, chuyện gia tộc đương nhiên sẽ gánh trên lưng hắn.... Đỗ Duy rất vui vẻ khi nghĩ đến chuyện như thế.

Buổi sáng không có việc gì, Đỗ Duy lại đi gặp mẫu thân, bồi tiếp bá tước phu nhân một hồi do bá tước Raymond đã đi bộ Thống soái. Đỗ Duy sau khi trở về phòng thì phát hiện có chút nhàm chán, nguyên là lúc đầu ở Rowling bình nguyên mình có rất nhiều chuyện bận rộn, từ kẻ dưới tay cho đến sản nghiệp, còn có thể cùng với Solskjaer cùng nhau tiến hành làm thí nghiệm ma pháp.

Nhưng là về đến nhà trong ngày đầu tiên thấy rằng mình không có việc gì để làm khiến Đỗ Duy cảm thấy không quen lắm.

Hắn tùy ý lấy ra một quyển sách để xem, trong lòng có chút phiền muộn; đột nhiên Đỗ Duy nhớ đến hôm qua khi chia tay pháp sư Clark có ám chỉ vài câu.

Có lẽ mình sẽ đi ma pháp công hội một chuyến? Tốt xấu gì thì bây giờ mình cũng là đệ tử đóng cửa của Gandalf, danh tiếng còn là ma pháp học sĩ tại ma pháp công hội. Mình mặc dù lớn lên tại đế đô nhưng là ma pháp công hội đến giờ vẫn chưa đi xem qua, bây giờ đi xem qua một chút cũng tốt.

Hơn nữa bây giờ gặp mấy chuyện phức tạp này, có lẽ đi ma pháp công hội sẽ thu hoạch được một chút tin tức đấy chứ!

Đỗ Duy chính là loại người nghĩ là làm, lập tức mặc quần áo vào, còn cố ý mặc vào áo bào ma pháp học sĩ màu đen. Sau khi khóa cửa cẩn thận nhốt hai con thú cưng trong phòng lại, hắn còn ra lệnh cho người hầu không được tiến vào phòng mình rồi mới đi ra ngoài.

Sau khi bảo Marde chuẩn bị xe ngựa, Đỗ Duy đang đi đến cổng phủ bá tước thì thấy thị vệ trưởng Alfa không biết từ đâu xuất hiện.

Hắn không có cùng cha đi đến bộ Thống soái sao?

Đỗ Duy có chút cau mày nhìn vị lão thần của gia tộc này, trước hết mỉm cười chào hỏi. Alfa sắc mặt bình lặng đi đến trước mặt Đỗ Duy thấp giọng nói:" Đỗ Duy thiếu gia, ta hôm qua đã khuyên ngài không nên ra ngoài a. Như thế nào sao hôm nay ngày lại muốn đi chứ?"

Đỗ Duy cười nói: "Ta muốn đi ma pháp công hội một chuyến"

Alfa nghe xong trong mắt hiện lên một tia kỳ quái, thở dài nói: "Nếu như vậy.... Chuyện ám sát hôm trước còn chưa tìm ra nguyên do, ngài thật sự không thể ra ngoài một mình. Ta cùng ngài đi một chuyến vậy."

Đỗ Duy nghe xong trong lòng cảm thấy trầm xuống, trên mặt mặc dù không có biểu hiện gì nhưng đã sinh ra một tia bất mãn!

Chuyện này là thế nào? Giam lỏng sao?

Nghĩ đến ngày hôm qua Alfa dặn dò mình: Không nên muốn ra ngoài.

Hôm nay chính mình muốn ra ngoài phải có hắn theo.

Hắn dù sao cũng là tâm phúc của cha, như vậy để ý đến mình....

Đỗ Duy trong lòng mặc dù nghĩ như vậy nhưng là không hề biểu hiện ra ý tứ gì, mỉm cười nói:"Không cần đâu, ta chỉ là một đứa bé mang theo vài thị vệ là được. Ngài là thị vệ trưởng không cần phải đi theo một đứa bé như ta đi khắp nơi đâu."

Alfa lắc đầu: "Không, ta vẫn phải đi với ngài. Ngài một mình ra ngoài làm ta rất lo lắng."

Đỗ Duy biết không thể từ chối liền gật đầu. Alfa gọi mấy thị vệ tới, những người này là thân vệ kỵ binh theo Đỗ Duy từ Rowling bình nguyên trở về. Có điều Đỗ Duy khi nhìn thoáng qua phát hiện cái gã thủ lĩnh từng nhắc mình về việc cung nỗ dùng trong quân đội không có ở đó, hắn giật mình giả bộ lơ đãng nhìn một kỵ binh cười nói:"Đội trưởng các ngươi đâu rồi."

Kỵ binh kia bị Đỗ Duy hỏi sửng sốt một chút rồi cười nói:"Ông ấy hôm qua đã bị Alfa đại nhân điều trở lại Rowling bình nguyên rồi...."


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx