sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 352: Hình Bóng Đi Xa (3)

Đỗ Duy nhìn chăm chăm cha hắn, đột nhiên trong lòng hắn chợt hiểu...

"Chẳng lẽ đã đến lúc rồi sao!"

Vài phút sau, Bá Tước phu nhân và Gabri đã đứng bên giường. Khiến cho mọi người kinh ngạc là dường như lão Raymond lại tái phát sinh cơ, thậm chí tinh thần rất sảng khoái; không cần người phụ đở, lão tự mình gượng ngồi dậy, dựa vào giường. Sau đó vị tộc trưởng của gia tộc lẳng lặng nhìn vợ con.

- Gabri, đến đây!

Lão ngẩng đầu lên, vẫy con trai nhỏ. Nước mắt ràn rụa, Gabri bước đến cạnh cha. Lão Raymond khẽ vuốt đầu con, ôn tồn:

- Ta biết, những ngày này ta chỉ để anh trai của con Đỗ Duy bên cạnh, lại không cho phép con vào phòng... Hà! Con của ta, không phải là ta không thương con. Ta rất yêu con! Nhưng con biết không? Chính là cha muốn bồi thường cho anh của con. Từ lúc anh còn rất nhỏ, ta đối xử với anh con không tốt. Ta chỉ muốn trong khoảng thời gian sắp hết này, cố bồi thương anh con một chút, cùng anh con ở chung với nhau lâu hơn một chút. Ta tin tưởng rằng, con là một đứa con thông minh, có thể hiểu được nỗi khổ tâm của ta.

- Con... con hiểu..._Gabri bật khóc, lại cắn môi cố nín.

Sau đó, lão Raymond chuyển ánh mắt về người vợ. Ánh mắt lão lộ vẻ nhu tình vô hạn:

- Elise, Elise yêu dấu của ta... Nàng là người ta yêu thương nhất trong đời. Cả đời ta, việc hạnh phúc nhất chính là có nàng làm bạn bên cạnh. Nhưng xin lỗi nàng! Em ơi từ nay, các con của chúng ta đành phó thác cho nàng!

Bá Tước phu nhân vốn luôn luôn nhu nhược, nay lại kiên cường hẳn lên. Bà nở nụ cười mê người, đắm đắm nhu tình nhìn chồng... Như một kỳ tích, bà không hề rơi lệ, từ từ đến gần, nhẹ nhàng nắm tay chồng mình, dùng hết sức lực toàn thân nói được một câu:

- Em... biết rõ!

Nhiều năm vợ chồng cùng chia sẻ khó khăn hoạn nạn, Bá tước phu nhân chỉ cần dùng ánh mắt cũng đủ biểu lộ tình cảm của mình.

- Cả đời ta rất xuất sắc! Ta đã từng trải qua vinh hiển, đã từng vinh quang, từng trải qua thắng lợi, cũng từng trải qua thất bại... Có được cuộc sống như thế, ta đã thỏa mãn lắm rồi.

Lão Raymond thở dài, ho khan một tiếng, mặt đầy vẻ mãn ý, chậm rãi nói tiếp:

- Hơn nữa ta đã cho là mình phải mang tội nghiệt chết đi. May thay, ta có một đứa con trai xuất sắc. Nó giúp ta chuộc tội, cứu vãn được gia tộc, khiến cho ta dù chết cũng nhẹ nhõm rất nhiều. Đỗ Duy, con lại đây đi!

Vị danh tướng đế quốc này, cuối cùng mới gọi đến con trai trưởng.

Hai cha con nhìn nhau lâu thật lâu. Hai người đàn ông trao đổi ánh mắt với nhau thật lâu rồi lão Raymond mới mở lời. Giọng nói của vị tướng quân trong thời khắc này cũng có chút nghẹn ngào:

- Trong đời ta, người ta có lỗi nhiều nhất chính là con, con trai của ta. Ta rất muốn đền bù cho con nhưng thời gian của ta không cho phép ta làm được nhiều như ta muốn... Đáng tiếc nhất là ta còn phải tiếp tục xin lỗi con, con trai ta. Bởi vì, gánh nặng này của gia tộc, ta cũng không thể gánh vác được, đành giao cho con, con trai trẻ tuổi của ta... Ta thật sự cảm thấy áy náy đối với con. Tuy nhiên ta biết rằng, nhất định con sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ, đúng không con?

Đỗ Duy nhìn vào mắt cha, hít một hơi thật sâu:

- Đỗ Duy con còn ngày nào, vinh quang của gia tộc ta không thể mất được! Thưa cha, con- Đỗ Duy Rowling, xin hứa với người!

Lão Raymond yên tâm, bàn tay run rẩy nâng thanh kiếm trong lòng ngực giao vào tay Đỗ Duy. Cùng lúc với việc giao thanh kiếm, sức sống trong đôi mắt của lão Raymond bay nhanh mất hút, có vẻ như lão không thể duy trì hơn nữa, nhẹ nhàng nằm xuống.

- Đỗ Duy... Con trai ta... Người ta có lỗi nhiều nhất trong đời... Chính, chính là con. Mà điều ta tiếc nuối nhất... là... là...

Nói đến đây, tiếng nói của lão từ từ yếu hẳn đi. Đỗ Duy vội bước lên hai bước, ghé tai đến sát miệng cha mình.

Vị tướng quân từng oai phong một đời, rốt cuộc cũng thố lộ điều tiếc nuối nhất trong đời.

Không phải là sai lầm trong cuộc chính biến, cũng không phải tội lỗi khiến cho gia tộc gần như bị tiêu vong.

Lão thốt lên câu nói cuối cùng, tiết lộ điều nuối tiếc suốt đời là:

-...Là, khi con sinh ra, ta đang ngoài biển xa vạn dặm. Ta là...cha mà không thể thấy con, đứa con đầu lòng của mình... sinh ra!

Sau đó, lão nhắm hai mắt lại... Vĩnh viễn.

Cuối cùng, vị tướng quân hiển hách trong lịch sử Vương triều Augustine đã hoàn tất cuộc đời công tội khó phân của mình. Lúc sắp chết, lão được nằm trên giường, có người nhà thân yêu tiễn biệt. Có thể nói, đối với một vị tướng quân, đó hẳn là có một kết thúc cực kỳ hạnh phúc.

Ôm thanh trường kiếm của cha vào lòng, Đỗ Duy chỉ cảm thấy nặng trình trịch. Trong khi em trai Gabri khóc rống, đầm đìa nước mắt, Đỗ Duy chỉ cảm thấy cõi lòng trống rỗng, trống không đến nỗi hắn cũng không hề muốn khóc.

"- Ta gửi ngươi về quê nhà Rowling để cho ngươi được vui vẻ!"

"- Đúng vậy, chính ta phái người ám sát ngươi."

"- Ngươi là một ma pháp sư, lại là một người Rowling!!"

"- Hắn không còn là người của Rowling gia ta nữa!"

-" Con trai, ngươi mạnh hơn ta. Ta chỉ muốn bảo bọc con, ngươi là con của ta..."

"- Việc nuối tiếc nhất chính là việc không thể nhìn thấy con ra đời."

"- Ta biết... nhất định con sẽ thực hiện rất tốt."

......

Đỗ Duy siết chặt thanh trường kiếm trong lòng, vì dùng sức quá mạnh, các ngón tay của hắn trở nên trắng bệch. Cuối cùng, hắn kéo em trai đến gần, nhẹ nhàng siết vai em, cắn răng bảo:

- Được rồi, đừng khóc nữa!

Lúc này, vị Bá Tước phu nhân mỹ lệ chậm rãi tiến đến bên giường, bà khom người, đặt lên trán chồng một cái hôn thật nhẹ nhàng, một cái hôn thật sâu. Sau đó, nàng dịu dàng sửa lại tấm chăn trên người lão Raymond khiến cho lão đã chết nhưng nhìn qua như đang bình tĩnh ngủ say. Thực hiện những việc này, động tác của Bá Tước phu nhân thật dịu dàng, ôn nhu.

Sau đó, bà mẹ này xoay người lại, đưa mắt nhìn hai con. Và sau đó, đôi mắt đẹp của bà chiếu lên người Đỗ Duy.

- Đỗ Duy! _Mẹ hắn thấp giọng_ Hiện giờ con là người đàn ông trưởng thành duy nhất của gia đình!

Đỗ Duy ngẩng đầu lên, nhìn mẹ

Thần sắc bà rất tiều tụy, bà đang khóc không thành tiếng:

- Cha con đã từng nói... Ông hy vọng con đảm nhận nhiệm vụ tộc trưởng Rowling gia tộc!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx