Hiển nhiên tên vừa mở miệng chính là một trong những nhân vật chủ yếu của phe phản đối. Đỗ Duy nhớ mang máng gã này là một lão già rất có lai lịch của Rowling gia tộc, không những có danh hiệu hiệp sĩ mà còn có một lãnh địa không nhỏ. Lời lão ta vừa nói ra, lập tức dấy lên sự phản đối của đám người thuộc trực hệ bá tước Raymond:
- Nói nhảm! Ngươi nói ai là người ngoài!
- Chẳng lẽ cậu chủ Đỗ Duy là người ngoài sao! Cái lão đáng chết này!
- Ta thấy ngươi có tật giật mình! Nếu không tại sao lại sợ cậu chủ Đỗ Duy như thế!
Phe phản đối cũng không chút yếu thế, lập tức cũng có người chửi lại:
- Ai nói hắn không phải người ngoài!
- Phải! Ngươi hỏi hắn xem, bây giờ hắn họ Rudolf hay vẫn là họ Rowling?
- Hắn đã công khai rời khỏi gia tộc, chẳng lẽ còn không phải sao?
Khi thấy mọi người đang muốn ầm ĩ lên, Đỗ Duy chợt đứng dậy, rồi đột nhiên rút ra thanh trường kiếm của cha để lại mà mình luôn mang theo, hai tay nắm chặt chém mạnh lên bàn!
- Keng!
Trươ̬ng kiêÌm căÌm lên ba̬n, vâÌ’n ong ong run bâ̬n bâÌ£t. LuÌc na̬y moÌ£i ngươ̬i mơÌi lâÌ£p tưÌc im lăÌ£ng laÌ£i. Vẻ mặt Đỗ Duy không vui không giận, chiÌ0 laÌ£nh lu̬ng nhi̬n lão già đaÌ’ châÌt vâÌn mi̬nh, châÌ£m raÌ’i noÌi:
- Ngươi noÌi ta la̬ ngươ̬i ngoa̬i?
- Ngươi...
LaÌ’o đoÌ chôÌ£t daÌ£ rồi nhi̬n phe mi̬nh, liền haÌ£ gioÌ£ng không daÌm cưÌng răÌn:
- ĐaÌ£i công tươÌc hoa Tulip, vơÌi thân phâÌ£n cuÌ0a ngài hiêÌ£n taÌ£i, đương nhiên không thêÌ0 tiÌnh la̬ ngươ̬i Rowling.
- Hư̬, công tươÌc tiÌnh la̬ caÌi gi̬! HiêÌ£n taÌ£i la̬ hoÌ£p gia tôÌ£c! Căn cưÌ theo phaÌp lêÌ£nh đêÌ quôÌc, bâÌt cưÌ ai cuÌ’ng không đươÌ£c can thiêÌ£p va̬o chuyêÌ£n nôÌ£i bôÌ£ cuÌ0a gia tôÌ£c, ngay caÌ0 hoa̬ng thâÌt đê̬u không đươÌ£c can thiêÌ£p, cho du̬ ngươi đươÌ£c hoa̬ng thâÌt suÌ0ng aÌi, chuyêÌ£n trong nôÌ£i bôÌ£ gia tôc cuÌ’ng không thêÌ0 đêÌ0 cho ngươi lôÌ£ng quyê̬n.
- Phải, ngươi noÌi không sai!_ ĐôÌ’ Duy kheÌ’ gâÌ£t đâ̬u_ DưÌ£a trên phaÌp luâÌ£t ma̬ noÌi, ta đúng là không còn tiÌnh la̬ ngươ̬i Rowling gia tôÌ£c. Nhưng!
HăÌn đôÌ£t nhiên kheÌ’ cươ̬i la̬nh laÌ£nh, aÌnh măÌt nhi̬n chăm chăm va̬o laÌ’o gia̬ kia từ tôÌn noÌi:
- PhaÌ0i! Ta hôm nay ngô̬i đây, không phaÌ0i la̬ thân phâÌ£n cuÌ0a tôÌ£c nhân Rowling gia tôÌ£c. Ta la̬ lâÌy... thân phận thủ tịch ma pháp sư cố vấn của bá tước Gabri Rowling đại nhân trong tương lai ngồi ở đây! Thân phận này, có thể chứ?
- Ma... ma pháp sư cố vấn...
Mọi người không nói lời nào. Các quý tộc chiêu lãm ma pháp sư dốc sức vì mình, cũng là chuyện thường trên đại lục, chỉ có điều ma pháp sư số lượng ít ỏi mà trân quí nên có thể chiêu lãm được hay không đều do vận số. Mà nếu như chiêu lãm được thì đó cũng là cánh tay đắc lực, hơn nữa bảo sao làm vậy, đừng nói là tham gia họp gia tộc, thậm chí nếu quí tộc đưa ra quyết định gì, thường đều là nghe theo ý kiến của ma pháp sư.
- Nhưng ngài... thân phận của ngài... Ngài là công tước đế quốc...
Đỗ Duy cười lạnh một tiếng:
- Điều nào của pháp luật đế quốc cấm công tước làm ma pháp sư cố vấn cho bá tước? Ta thích. Có quan hệ gì với ngươi?
Lúc hắn nói lời này, bàn tay thủy chung đều đặt lên trên chuôi kiếm.
Cuối cùng, mấy tên phe phản đối nhìn nhau vài lần, đều không nói lời nào.
- Như vậy, nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến thì giờ bắt đầu bầu tộc trưởng!_ Đỗ Duy một lần nữa ngồi xuống_ Lúc ta mới tiến vào, mọi người dường như đang tranh luận cái gì phải không?
Bên cạnh lập tức có trực hệ của Raymond lớn tiếng nói:
- Thưa cậu cả, chúng tôi cho rằng nên để cậu chủ Gabri đảm nhiệm tộc trưởng, nhưng cái đám kia lại phản đối!
Đỗ Duy liếc mắt nhìn em trai, khẽ mỉm cười:
- Lý do phản đối là gì?
Phe phản đối lập tức có người lớn tiếng nói:
- Chúng tôi cho rằng cậu chủ Gabri đương nhiên là có tư cách đảm nhận vị trí tộc trưởng. Chỉ là hiện tại cậu ấy còn nhỏ tuổi, căn cứ theo pháp lệnh đế quốc, mười lăm tuổi mới tính là trưởng thành. Nhưng hiện tại trước mắt, cậu ấy ngay cả tước vị cũng chưa thể kế thừa, cũng chưa thể đảm nhận quan chức gì. Đường đường một Rowling gia tộc, sản nghiệp lớn như vậy, đất đai nhiều như vậy, công việc nhiều như vậy thì dù sao đi nữa cậu chủ Gabri cũng còn nhỏ tuổi, sao có thể xử lý thấu đáo được? Đương nhiên chúng ta không dám phản đối cậu chủ Gabri, dù sao hắn mới là người thừa kế tước vị bá tước... Thế nhưng chúng ta thấy rằng, trước tiên nên chọn ra một đại tộc trưởng để đứng ra quản lý công việc gia tộc qua vài năm, đợi khi cậu chủ Gabri trưởng thành, lại mời hắn lên kế vị."
Trực hệ của Raymond nơi này, có người đã lớn tiếng nói:
- Qua vài năm! Nực cười! Qua vài năm, có trời mới biết sản nghiệp gia tộc bị các ngươi nuốt hết bao nhiêu! Các ngươi cái đám này...
Hắn còn chưa nói hết, Đỗ Duy đã phất tay với hắn, sau đó Đỗ Duy liên tục gật đầu, suy ngẫm lời nói của tên kia, lại đột nhiên mỉm cười nói:
- Ừm, nói phải, nói rất đúng, nói rất có đạo lý a!
Sau đó hắn quay đầu nhìn em trai:
- Gabri, bọn họ nói em nhỏ tuổi nên chưa đủ khả năng làm tộc trưởng, em nghĩ sao?
Gabri lập tức nói:
- Em thấy không sai!
Đứa nhỏ này đứng lên, thành khẩn nhìn mọi người:
- Ta dù sao chỉ mới mười một tuổi, tuổi còn nhỏ như vậy, thật sự là không cách nào đảm nhận trọng trách của một gia tộc. Ta cũng biết mình hiện tại không thích hợp đảm nhận trọng trách ngay lập tức.Ừm... Nếu mọi người cảm thấy nên tìm người ra trợ giúp ta, ta cho rằng là có thể!
Người của phe phản đối vội vàng bổ sung nói:
- Phải là người gia tộc Rowling! Người ngoài không thể nhúng tay!
- À.... Vậy, có nhân tuyển rồi sao?_ Đỗ Duy nhẹ nhàng hỏi một câu.
Đám người phản đối này ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng đều cảm thấy khó hiểu, chỉ cảm thấy hai anh em này dường như đồng ý quá dễ dàng., khó tránh khỏi khiến lòng người có chút bất an. Nhưng tới bước này rồi, cũng không còn đất để mà lùi. Nghĩ đến Rowling bình nguyên phì nhiêu, sản nghiệp gia tộc không lồ không thể đếm xuể... Tuy công tước hoa Tulip này có chút khiến người ta khó giải quyết. Nhưng may mắn hắn đã là người ngoài. Hơn nữa... hắn cũng không thể nghỉ ngơi cả đời ở bình nguyên Rowling, hắn buộc phải rời khỏi bình nguyên Rowling quay về Tây Bắc. Đến lúc đó, hai nơi cách nhau ngàn dặm xa xôi, hắn lấy đâu ra thời gian chiếu cố nơi này? Mà sản nghiệp gia tộc to lớn như vậy, không khỏi khiến người ta đỏ mắt thèm muốn...
- Chúng ta đề cử mấy vị đức cao vọng trọng trong gia tộc ra làm nhân tuyển, mọi người có thể bỏ phiếu biểu quyết! Như thế rất là công bằng!_ Phe phản đối có người lớn tiếng hô lên như thế.
Đỗ Duy nhìn cái đám tham lam đáng ghét này... "Hừ, nếu như không có ta mang lệnh xá miễn đến thì đám ngu ngốc các ngươi còn chết dí ở nhà đó chứ. Giờ còn muốn nhân cơ hội vơ vét sao?"
Hắn cười nhạt một tiếng:
- Nếu như vậy, xin mời nói ra nhân tuyển đi, mọi người thương lượng một chút!
Rất nhanh, phe phản đối liền đề cử ra hai người. Một người chính là vị hiệp sĩ rất nổi tiếng vừa nói, người còn lại, là một lão già đầu tóc đều bạc trắng. Đỗ Duy nhận ra được lão này, lão này cũng là một đại địa chủ của bình nguyên Rowling, là một lão nhân thuộc thứ hệ trong Rowling gia tộc. Có một tước vị nam tước cả đời.
- Dekker hiệp sĩ năm xưa ở tư quân địa phương của gia tộc đã đảm nhận chức thống lĩnh. Chúng ta thấy rằng ông ta có thể ra mặt trợ giúp cậu chủ Gabri quản lý tư quân gia tộc. Mà nam tước Shawn, ông ta là một người giỏi quản lý tài sản, ông ta có thể giúp cậu chủ Gabri xử lý chính vụ và tài chính_ Phe phản đối có người lớn tiếng nói.
- Hiệp sĩ Dekker, nam tước Shawn?
Đỗ Duy nhìn hai lão già này, thật ra lão già nam tước Shawn này nhìn qua còn có vẻ có chút trầm ổn. Nhưng... lão là người giỏi quản lý tài sản? Buồn cười! Đỗ Duy không nhịn được cười... " Đâu phải ta chưa từng ở bình nguyên Rowling. Chẳng lẽ còn chưa nghe qua lão già này sao? Cái gì nhân tài quản lý tài sản! Lão già này căn bản chỉ là một tên "Do Thái" cho vay nặng lãi. Như vậy cũng tính là cao thủ quản lý tài sản sao?"
- Hai vị chính là nhân tuyển được đề cử ra sao?
Đỗ Duy nhìn hai lão già này, dường như lão "Do Thái" chuyên hút máu người đối với mình còn cười khách khí, ngược lại lão hiệp sĩ Dekker này, lúc mà mình tiến vào đối với mình lớn tiếng nói chuyện, còn dám trợn mắt nhìn mình, xem ra là một lão già rất kiêu ngạo.
Đỗ Duy quay đầu đi, nhìn em trai:
- Gabri! Em thấy hai nhân tuyển kia thế nào?
Gabri cười cười, nháy mắt:
- Em không có ý kiến!
Vốn những người trực hệ của bá tước Raymond còn muốn tranh luận. Mắt thấy cậu chủ lên tiếng, ai nấy đều không khỏi ngây ngốc. Chỉ là theo mọi người nhìn thấy ánh mắt của hai anh em thì mơ hồ hiểu rằng nhất định còn có gì đó ở đằng sau nên mặt đều lộ vẻ mỉm cười.
Lại nói, mặc dù trong tộc chia ra làm hai phe là trực hệ Raymond bá tước và phe phản đối. Nhưng nếu dựa theo thực lực, kỳ thật đám người trực hệ Raymond bá tước, đều là từ sau chính biến đế đô thất bại rút khỏi đế đô trung tâm chính trị, vì vậy vô luận là bản lĩnh hay là tài trí, đều hơn xa phe phản đối....Dù sao, phe phản đối này thật ra vốn chỉ là một ít dân bản xứ của Rowling bình nguyên, phần lớn chỉ là một vài thổ tài chủ mà thôi nên cho đến giờ đều là trực hệ Raymond bá tước chiếm thượng phong tuyệt đối.Chỉ là sau khi chính biến, phía Raymond tổn thất rất nặng nề thành ra thực lực của song phương đối lập mới phát sinh một chút biến hóa.Nhưng cho dù tầm nhìn hoặc là đấu tranh chính trị... Vô luận bất cứ phương diện nào thì trực hệ Raymond bá tước lưu lại đều có thể coi như những phần tử tinh anh trong gia tộc. Mà phe phản đối... Ở bọn chúng xem ra chỉ là một vài tên nhà quê có chút địa vị và tài sản mà thôi.
- Ừm, em thân ái, em không có ý kiến? Rất tốt, chúng ta không ngại ký vào văn kiện. Ta thấy rằng bất cứ chuyện gì viết thành giấy trắng mực đen mới tốt.
Đỗ Duy suy nghĩ chốc lát:
- Như vậy đi, mọi người khởi thảo một hiệp nghị, tất cả mọi người đều ký tên lên trên, đề cử hai vị tiên sinh này làm phụ tá của tộc trưởng, nhiệm kỳ... Ta thấy bốn năm là tốt nhất, sau bốn năm, em ta mới trưởng thành."
Bốn năm... đám người phe phản đối suy nghĩ một lát, thời gian bốn năm cũng đã vơ vét đủ rồi. Hiệp nghị được viết rất nhanh dưới sự trầm mặc của Gabri, phe trực hệ của Raymond cũng không tỏ vẻ phản đối. Sau đó mọi người lần lượt ký tên lên văn kiện...
Vào lúc này, Đỗ Duy đột nhiên hỏi:
- Nhiệm kì bốn năm... Nhưng trong bốn năm nhiệm kì, có thể thay đổi người hay không?
- Đương nhiên không thể!_ Phe phản đối nhất trí hô to_ Thật sự không được?
Đỗ Duy lại hỏi.
- Tuyệt đối không được!
Phe phản đối kiên quyết, mắt thấy hiệp nghị đã muốn đạt thành, hai người phía mình đề cử nắm quyền quản lý quân đội cùng tài chính trong bốn năm nên đương nhiên không thể thay đổi người, phải ra sức vơ vét mới được! Sao giữa chừng có thể thay đổi người chứ?
- Nhưng... Nếu như có nguyên nhân gì đó đặc thù thì sao?_Đỗ Duy nhíu mày_ Cũng không thể thay đổi người?
- Bất kể thế nào, đều không cho phép thay đổi người!_ Phe phản đổi nhất trí kiên trì.
- Tốt!_ Đỗ Duy dường như cũng thỏa hiệp.
Hiệp nghị liền được hoàn thành nhanh chóng. Ở đây có tổng cộng bốn mươi bốn vị đầu não của Rowling gia tộc, toàn bộ đều kí tên lên phần hiệp nghị này hơn nữa còn phát thề độc tỏ vẻ bất luận là ai cũng đều không được phép làm trái với phần hiệp nghị này thậm chí là một từ hay một câu.
Khi mọi thứ hoàn tất, Đỗ Duy dường như vẻ mặt vẫn âÌm aÌp không hề có chuÌt na̬o vi̬ thâÌt thêÌ ma̬ uêÌ0 oaÌ0i. ThaÌi đôÌ£ như vâÌ£y khiêÌn cho đaÌm ngươ̬i phe phaÌ0n đôÌ0i không khoÌ0i coÌ chuÌt mơ̬ miÌ£t...
"ChăÌ0ng leÌ’, công tươÌc hoa Tulip na̬y đôÌi vơÌi ta̬i phuÌ va̬ saÌ0n nghiêÌ£p cuÌ0a Rowling gia tôÌ£c môÌ£t chuÌt cũng không câ̬n?"
"Ư̬m. Cũng coÌ thêÌ0 la̬ như vâÌ£y. Du̬ sao hăÌn hiêÌ£n taÌ£i cuÌ’ng đaÌ’ la̬ công tươÌc coÌ laÌ’nh điÌ£a môÌ£t ha̬nh tiÌ0nh, hơn nưÌ’a nghe noÌi sinh yÌ cuÌ0a hăÌn trong đêÌ đô môÌ£t nga̬y va̬o caÌ0 đâÌu va̬ng, laÌ£i đươÌ£c sưÌ£ tiÌn nhiêÌ£m sâu săÌc cuÌ0a nhiêÌp chiÌnh vương nên muôÌn gioÌ đươÌ£c gioÌ, muôÌn mưa đươÌ£c mưa. E ră̬ng hăÌn thâÌ£t sưÌ£ không câ̬n để mắt đến saÌ0n nghiêÌ£p cuÌ0a nha̬ Rowling nưÌ’a."
NghiÌ’ đêÌn đây, caÌi đaÌm thôÌ0 ta̬i chuÌ0 mơÌi yên tâm.
ĐôÌ’ Duy biêÌ0u hiêÌ£n hết sức ôn ho̬a, laÌ£i vô cu̬ng coÌ phong đôÌ£ quyÌ phaÌi. HăÌn thâÌ£m chiÌ tưÌ£ mi̬nh đi đêÌn băÌt tay vơÌi hai ngươ̬i vư̬a đươÌ£c đê̬ cưÌ0, hơn nưÌ’a co̬n ôm. ThaÌi đôÌ£ không hề coÌ nưÌ0a điêÌ0m điÌ£ch yÌ.
- Hai viÌ£, sau na̬y seÌ’ phaÌ0i dưÌ£a va̬o caÌc ngươi trơÌ£ giuÌp nhiê̬u cho em trai cuÌ0a ta. CưÌ£c khôÌ0 nhiê̬u, cưÌ£c khôÌ0 nhiê̬u a!
NgưÌ’ khiÌ cuÌ0a ĐôÌ’ Duy thâÌ£t giôÌng như môÌ£t ngươ̬i không coÌ chuyêÌ£n gi̬. KhiêÌn cho hiêÌ£p siÌ’ Dekker va̬ nam tươÌc Shawn đê̬u coÌ chuÌt trơÌ0 tay không kiÌ£p.
ĐôÌ’ Duy thâÌ£m chiÌ tưÌ£ mi̬nh giuÌp hiêÌ£p siÌ’ Dekker keÌo ghêÌ ra, sau đoÌ chiÌ0 va̬o viÌ£ triÌ đâ̬u tiên cuÌ0a ba̬n bên caÌ£nh Gabri, cươ̬i noÌi râÌt khaÌch khiÌ:
- Tư̬ giơ̬ thân phâÌ£n hai viÌ£ đaÌ’ bâÌt đô̬ng vâÌ£y không thêÌ0 ngô̬i laÌ£i chôÌ’ na̬y. Xin mơ̬i ngô̬i lên trên đi, thêÌ mơÌi xưÌng vơÌi thân phâÌ£n đaÌ£i tôÌ£c trươÌ0ng.
Dekker veÌ0 măÌ£t ưÌ0ng hô̬ng. Trong lo̬ng hăÌn măÌ£c du̬ măÌ£c du̬ mơ hô̬ caÌ0m giaÌc coÌ môÌ£t tia không ôÌ0n nhưng du̬ sao hiêÌ£p nghiÌ£ đaÌ’ kyÌ, giâÌy trăÌng mưÌ£c đen, môÌ£t chữ không giaÌ0, tâÌt caÌ0 moÌ£i ngươ̬i đê̬u kyÌ tên phaÌt thêÌ£, như thêÌ na̬o cuÌ’ng không chôÌi caÌ’i đươÌ£c, cho du̬ đêÌn đêÌ đô kiêÌ£n ra to̬a, cuÌ’ng là phe mi̬nh coÌ lyÌ.
NêÌu như vâÌ£y...
Trong lo̬ng hăÌn không khoÌ0i coÌ chuÌt lâng lâng, khaÌch khiÌ kheÌ’ gâÌ£t đâ̬u vơÌi ĐôÌ’ Duy môÌ£t chuÌt rồi liê̬n lôÌ£ ra môÌ£t tia tham lam nhi̬n lên viÌ£ triÌ thuÌ0 tiÌ£ch ơÌ0 phiÌ trên... ViÌ£ hiêÌ£p siÌ’ Dekker na̬y thâ̬m hiÌt môÌ£t hơi, sau đoÌ câÌt bươÌc đi lên...
ĐôÌ£t nhiên... "OaÌ£ch!" "Ai da!"
Trong nhaÌy măÌt luÌc hiêÌ£p siÌ’ Dekker câÌt bươÌc đi lên, bên caÌ£nh đôÌ£t nhiên vươn ra môÌ£t caÌi chân, vư̬a văÌ£n đêÌ0 ngang ơÌ0 dươÌi trươÌc chân hăÌn. HiêÌ£p siÌ’ Dekker vôÌ£i va̬ng không kiÌ£p pho̬ng biÌ£ nhâÌt thơ̬i biÌ£ trươÌ£t chân cả thân thêÌ0 năÌ£ng nê̬ ngaÌ’ vê̬ phiÌa trươÌc, lâÌ£p tưÌc teÌ uÌp măÌ£t xuôÌng như choÌ găÌ£m phân. May la̬ hăÌn thân ngươ̬i co laÌ£i môÌ£t chuÌt không thì chiÌ0 sơÌ£ ngay caÌ0 răng cuÌ’ng phaÌ0i rơÌt ra hai caÌi.
HăÌn thâÌt tha thâÌt thêÌ0u đưÌng lên, mơÌi nhi̬n thâÌy bên caÌ£nh đưa chân gaÌ£t mi̬nh không phaÌ0i ai khaÌc, chiÌnh la̬ hoa Tulip công tươÌc đaÌ£i nhân veÌ0 măÌ£t ho̬a khiÌ mơÌi vư̬a rô̬i.
- Ngài công tươÌc, Ngài!!!_ HiêÌ£p siÌ’ Dekker veÌ0 măÌ£t tưÌc giâÌ£n.
VeÌ0 măÌ£t ĐôÌ’ Duy vôÌn miÌ0m cươ̬i âÌm aÌp laÌ£i đôÌ£t nhiên biến mất toa̬n bôÌ£, trong chơÌp măÌt liê̬n âm trâ̬m đêÌn cưÌ£c điêÌ0m. HăÌn nhăn măÌ£t rồi laÌ£nh lu̬ng nhi̬n viÌ£ hiêÌ£p siÌ’ Dekker na̬y:
- Ngươi giâÌ’m lên ta!
HiêÌ£p siÌ’ Dekker sưÌ0ng sôÌt nhìn ĐôÌ’ Duy. GiâÌ’m ngươi? RoÌ’ ra̬ng la̬ ngươi gaÌ£t ngaÌ’ ta! ĐôÌ0i trăÌng thay đen... chăÌ0ng leÌ’ la̬ tên nhoÌc na̬y trong lo̬ng tưÌc giâÌ£n thâÌt baÌ£i, laÌ£i la̬m ra chuyêÌ£n nha̬m chaÌn như vâÌ£y cho haÌ0 giâÌ£n? Hư̬, con niÌt du̬ sao cuÌ’ng la̬ con niÌt!
- RoÌ’ ra̬ng la̬ ngươi...
ChiÌ0 la̬ đaÌ£i sưÌ£ trươÌc mắt, măÌ£c du̬ teÌ ngaÌ’, coÌ chuÌt mâÌt măÌ£t, bâÌt quaÌ chiÌnh sưÌ£ troÌ£ng yêÌu, hăÌn cuÌ’ng không muôÌn vì chuyêÌ£n nha̬m chaÌn này mà cu̬ng viÌ£ công tươÌc con niÌt na̬y â̬m iÌ’. HăÌn côÌ neÌn tưÌc giâÌ£n, khoÌ chiÌ£u nghiêÌn răng noÌi:
- ĐươÌ£c rô̬i, la̬ ta bươÌc đi không câÌ0n thâÌ£n, ngài công tươÌc thưÌ lỗi!
HăÌn đang muôÌn boÌ0 đi nhưng ĐôÌ’ Duy laÌ£i năÌm baÌ0 vai hăÌn xoay mạnh laÌ£i, laÌ£nh lu̬ng nhi̬n chă̬m chă̬m va̬o aÌnh măÌt hăÌn, không mang theo môÌ£t chuÌt caÌ0m ti̬nh:
- Ta noÌi: ngươi giâÌ’m lên ta!
- A?_Dekker sưÌ0ng sôÌt, tâÌt caÌ0 moÌ£i ngươ̬i đê̬u sưÌ0ng sôÌt.
ChiÌ0 nghe thâÌy ĐôÌ’ Duy châÌ£m raÌ’i noÌi:
- Ta măÌ£c kêÌ£ quy cuÌ0 cuÌ0a ngươ̬i Rowling caÌc ngươi thêÌ na̬o! Nhưng ta coÌ quy cuÌ0 cuÌ0a ta! Trong quy cuÌ0 cuÌ0a Rudolf công tươÌc ta, đây la̬ maÌ£o phaÌ£m đôÌi vơÌi ta - không ai coÌ thêÌ0 tu̬y tiêÌ£n đăÌc tôÌ£i vơÌi ta ma̬ không chiÌ£u trư̬ng phaÌ£t! HiêÌ£p siÌ’ Dekker, ta muôÌn ngươi lâÌ£p tưÌc noÌi xin lôÌ’i vơÌi ta ngay bây giơ̬ và ngay lâÌ£p tưÌc quỳ xuôÌng đâÌt lau saÌ£ch giâ̬y cho ta!
"CaÌi... caÌi gi̬!"_TâÌt caÌ0 moÌ£i ngươ̬i đê̬u sơÌ£ ngây ngươ̬i. ChiÌ0 la̬ giâÌ’m lên giâ̬y môÌ£t chuÌt ma̬ thôi... PhaÌ0i ơÌ0 trươÌc măÌ£t moÌ£i ngươ̬i khác qui̬ xuôÌng lau giâ̬y cho đôÌi phương sao? Du̬ sao cuÌ’ng la̬ thân phâÌ£n quiÌ tôÌ£c, nêÌu la̬m như vâÌ£y thì sau na̬y co̬n coÌ thêÌ0 nhi̬n ngươ̬i ta sao! HuôÌng hô̬ moÌ£i ngươ̬i đê̬u nhi̬n thâÌy roÌ’ ra̬ng, vư̬a rô̬i roÌ’ ra̬ng la̬ ĐôÌ’ Duy côÌ yÌ gaÌ£t ngaÌ’ đôÌi phương.
- CaÌi na̬y... Đây la̬ ngài có aÌc yÌ khiêu khiÌch ta!_ Dekker nam tươÌc coÌ chuÌt phaÌt laÌ£nh trong lo̬ng
Ta không muôÌn lăÌ£p laÌ£i. Bây giơ̬, qui̬ xuôÌng, lau saÌ£ch giâ̬y cho ta!_Trong aÌnh măÌt cuÌ0a ĐôÌ’ Duy đaÌ’ coÌ chuÌt ha̬n yÌ la̬nh laÌ£nh.
- NêÌu như... NêÌu như ta cưÌ£ tuyêÌ£t!_ Dekker nam tươÌc vâÌ’n co̬n miêÌ’n cươÌ’ng kiên tri̬.
- À... Ngươi cưÌ£ tuyêÌ£t!
ĐôÌ’ Duy kheÌ’ gâÌ£t đâ̬u, sau đoÌ hăÌn hiÌt môÌ£t hơi thâÌ£t sâu:
- GiâÌ’m lên chân ta la̬ maÌ£o phaÌ£m ta, maÌ£o phaÌ£m ta, chiÌnh la̬ maÌ£o phaÌ£m uy nghiêm hoa Tulip! Như vâÌ£y, Dekker nam tươÌc, ta hiêÌ£n taÌ£i lâÌy thân phâÌ£n công tươÌc hoa Tulip, đôÌi vơÌi ngươi - ngươ̬i maÌ£o phaÌ£m ta, đê̬ xuâÌt môÌ£t thiÌ0nh câ̬u nghiêm chiÌ0nh giưÌ’a quý tôÌ£c!
NoÌi xong, ĐôÌ’ Duy đôÌ£t nhiên liê̬n thaÌo boÌ0 đôi găng tay cuÌ0a mi̬nh, hung hăng neÌm lên măÌ£t đôÌi phương:
- Ta muôÌn cu̬ng ngươi quyêÌn đâÌu!
@by txiuqw4