sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 386: Tề Tụ Thành Loran (2)

Trải qua mấy ngày "Giải độc", đối với Đỗ Duy mà nói thì quả là cơn ác mộng chưa từng thấy! Thậm chí hắn vừa nhắm mắt lại là có thể hồi tưởng lại cảm giác bị những bột phấn vẽ khắp người...Vì vậy làm hắn ói hết không biết bao lần.

May là da thịt trên than thể đã bình phục hơn nửa, lão nón xanh nói mình không cần "giải độc" tiếp nữa. Chỉ cần tịnh dưỡng thêm mấy ngày, những thứ xanh biếc này sẽ biến mất.

Ào! - Đỗ Duy lại đổ thêm một thùng nước lên ngừoi, hơi run run rồi xoa mạnh toàn thân. Cả ngừoi bị hắn xoa tới đỏ lên mới chịu dừng.

Mặc lại y phục, Đỗ Duy ra khỏi phòng, nhìn vào một góc sân. Trong một cái lồng sắt lớn, một con ấu long đang ngủ, Gandaff áo xanh lẳng lặng đứng cạnh quan sát rất chăm chú.

Nghe đuợc tiếng buớc chân của Đổ Duy, Gandaff mới quay lại nhìn học trò mình. Lão thấy tóc Đỗ Duy ướt sũng thì tự nhiên biết Đỗ Duy vừa làm gì.

Kỳ thật... Lão già này vẫn còn ba cách giải độc khác. Mỗi cách đều nhè nhàng hơn rất nhiều. Bất quá, lão già này nổi tính ham vui nên quyết định trêu đùa tên học trò mình một vố!

"Hừ, ai bảo hắn cứ gọi mình là lão già nón xanh chứ! Huống chi hắn cũng không phải chưa chơi mình lần nào. Cái này gọi là có qua có lại đó! Nhưng chuyện này cũng không thể nói cho Đỗ Duy, nếu không thằng nhóc này nhất định sẽ trở mặt!"

Ho khan một tiếng, Gandaff cố làm nghiêm mặt nói:

- Ngưoi tắm xong chưa? Qua đây xem, ngưoi có phát hiện con này lớn rất nhanh không?

Đỗ Duy cố nén cảm giác ghê tởm buớc tới cạnh lồng sắt.

"Đúng rồi! Lão ta nói không sai. Con ấu long nhỏ này mới sinh chưa tới 5 ngày, lúc đầu chỉ nhỏ bằng một con mèo con mà bây giờ đã dài hơn 1 mét rồi!"

- Ta đã dùng chút ma pháp làm cho nó ngủ rồi. Mới rồi ta đã tính, thân thể của nó giờ dài khoảng 1 mét. Hơn nữa, ngưoi nhìn kỹ trán nó xem...có cái sừng...- Vẻ mặt Gandaff lo lắng- Căn cứ vào đặc điểm sinh truởng của long tộc, từ xưa truyền rằng: Trứng của rồng xanh thủy hệ từ lúc sinh ra đến khi ấp trứng nở ra cũng phải mất 80 năm. Mà ấu long mới sinh cần 2 đền 3 năm mới có chiều dài 1 mét... Nhưng ngưoi xem, hiện tại nó đã lớn tới vậy rồi, chỉ mất có 5 ngày thôi à! Đỗ Duy... Đây là một tín hiệu rất nguy hiểm!

Gandaff chỉ vào cái sừng trên trán ấu long:

- Ngươi nhìn kỹ cái sừng nó xem! Cái sừng này có dấu vân, mỗi dấu vân đại biểu cho 10 tuổi. Bây giờ sừng của nó đã có 1 dấu vân rồi, chuyện này làm ta thật đau đầu mà! Theo ta đoán, nếu trên sừng đã thể hiện dấu hiệu nó đuợc 10 tuổi, vậy thân thể nó sẽ rất nhanh lớn lên bằng với 10 tuổi! Nó đã uống quá nhiều nuớc thời gian trôi qua nên giờ truởng thành rất nhanh!

Nói xong, lão ta liếc mắt nhìn Đỗ Duy:

- Ngưoi có biết con rồng 10 tuổi có thể tích bao lớn không?

Không đợi Đỗ Duy trả lời, Gandaff đã dung 2 tay vẽ một vòng.

- Loài rồng này lúc còn nhỏ sẽ lớn rất nhanh, về sau mới từ từ chậm lại. Một con rồng 10 tuổi thì thân thể có thể dài tới 5-6 mét! Nói cách khác, không bao lâu nữa tên "tiểu tử này" sẽ biến thành... Một tên khổng lồ! Thân thể lớn tới 5,6 mét khẳng định không thể giữ trong sân viên này đuợc. Hơn nữa càng không thể nhốt nó trong lồng. một con rồng lớn như vậy khẳng định là rất hung dữ, khí lực cực lớn, còn có thể phun ra khí độc...

Hơn hết là nó không có chút trí tuệ gì, hoàn toàn là một dã thú vô thức. Nguơi muốn sắp xếp nó sao đây?

Đỗ Duy ngẩn ra một lúc. Sau đó, Gandaff rất nhanh lấy ra một huy chuơng có hình dáng kỳ lạ.

- Đây là huy chuơng cất giữ sủng vật, là thứ mà các ma pháp sư chuyên dùng để niêm phong ma sủng của mình. Ta đã đích than tạo ra, nó có thể chứa đuợc một con rồng. Ngưoi hãy nghe cho rõ, những huy chuơng chứa sủng vật thông thường không khó chế tạo, nhưng huy chuơng có thể niêm phong đuợc rồng lại cực khó chế tạo!

Lúc đầu ta đã tốn rất nhiều công sức cũng chỉ làm ra đuợc 2 cái. Một cái đã cho Joanna để niêm phong băng tuyết long của nó, giờ cái này cho ngưoi. Truớc lúc chúng ta nghĩ ra biện pháp thì phải nhốt nó vào trong đó vậy. Phải rồi, ngươi còn chưa học ma pháp thuần duỡng sủng vật phải không? Để ta dạy cho ngươi chú ngữ để sử dụng huy chuơng này truớc!

Sau đó, Gandaff đem một loạt chú ngữ dạy cho Đỗ Duy. Trí nhớ của Đỗ Duy rất tốt, cho nên lão chỉ nói sơ một lần cũng không sợ Đỗ Duy quên.

Khi mọi chuyện xong xuôi thì Gandaff nói:

- Bây giờ ta phải cẩn thận nghiên cứu linh hồn ấn ký truyền thừa của long tộc đã. Muốn nghiên cứu ra biện pháp thì ta sẽ phải lên phuơng bắc tới rừng rậm Đóng Băng một chuyến để tìm hồn phách của đại vương tử long tộc. Truớc lúc đó, nguơi hãy niêm phong con rồng này lại, ngàn vạn lần không đuợc thả ra! Hiểu chưa? Ngoài ra, cái trứng rồng còn lại cũng không đuợc đụng vào.

Đỗ Duy gật đầu, lão ta lại thở dài:

- Nếu như không phải thật sự hết cách, ta cũng không muốn đi quấy rầy vong hồn của tên đại vuơng tử đó. Ai... đáng tiếc, ở đại lục này chúng ta không cách nào tìm đuợc con rồng thứ hai đã truởng thành và có trí tuệ nữa!

Trong lúc Đỗ Duy và Gandaff thở dài, thì xe ngựa chở công chúa Louise và vuơng phi tuơng lai của Nhiếp chính vưong- tiểu thư Daisy đã tới một trấn nhỏ ngoài thành Loran 50 dặm

Louise đã hạ lệnh cho kỵ binh hộ vệ tháo lá cờ có huy hiệu hoa bụi gai xuống, thậm chí còn kêu họ cởi bỏ áo giáp để vào xe ngựa. Các kỵ binh chỉ mua ít da thú ở tiểu trấn.

Xem ra thật giống một thuơng đội.

Đối với việc này, công chúa Louise giải thích là: "Ta thật không muốn vừa buớc vào thành đã bị tên công tước hoa Tulip phát hiện! Chúng ta lặng lẽ đi tìm phu nhân Listeria, sau đó ta sẽ nghĩ cách tiếp cận tên Đỗ Duy đó, thầm quan sát xem hắn là người thế nào?"

Không cần nghi ngờ, ý nghĩ của vị công chúa này quả thật có chút ngây thơ. Bởi vì từ lúc đội xe của nàng tới tỉnh Desa, những kỵ binh tuần tra biên cảnh đã phát hiện họ. Sau đó, cộng với tin tức từ đế đô đã sớm truyền tới tây bắc, tổng hợp lại mà phân tích thì...

Trong phủ tổng đốc của công tước hoa Tulip, Philip đang đảm nhận chức vụ tình báo đã rất nhanh xác định thân phận của công chúa Louise.

"Tại sao các nhân vật bự có thân phận đều thích chơi trò trẻ con như ⬘cải trang vi hành⬙ vậy?"

Philip xoa xoa huyệt thái duơng, nhìn tình báo trong tay nói:

- Bảo những thủ hạ mặc kệ bọn họ! Nếu bọn họ không muốn để chúng ta biết, vậy chúng ta coi như không biết! Mau truyền lệnh xuống, bảo những binh lính tuần tra rút lui là đuợc!

Trong tiểu trấn, công chúa Louise và Daisy đều đã bỏ đi trang phục cung đình mà mặc vào những y phục bình thuờng. thậm chí chiếc xe ngựa xa hoa cũng tạm thời để lại tiểu trấn.

Louise để cho thủ hạ mua đồ ăn, xe ngựa, các loại hàng hóa trong thôn trấn. Sau đó giả trang thành đội bán hàng rong. Kế hoach của Louise công chúa là muốn vào thành Loran, sau đó sẽ tìm một chỗ nghỉ ngơi. Nàng muốn âm thầm dò xét mọi nơi trong thành Loran.

Dù sao cũng không ảnh huởng toàn cục, nên nhưng hộ vệ này cũng làm ngơ đối với sự nghịch ngợm của vị công chúa này. Nhưng sau khi mọi người cải trang xong chuẩn bị lên đuờng, đội xe vừa ra đến cửa của tiểu trấn, đã gặp phải hai ngừoi đứng giữa đường ngăn cản.

- Xin lỗi, xin quấy rầy các vị một lúc! - Một giọng nói thật dễ nghe, phát âm theo tiểu chuẩn đế quốc Roland. Giọng nói thật rất vui tai, khẩu âm lại quá chuẩn! Giống như mỗi âm phát ra đều đuợc luyến tới mức chuẩn nhất. Sợ rằng trừ những lễ quan trong cung đình ngâm xuớng ra thì trên đại lục không ai nói đuợc như vậy.

Công chúa Louise liền nổi tính hiếu kỳ. Nàng ngồi trên ngựa nhìn hai người giữa đuờng.

Trong hai người thì người bên trái, trên mặt nở ra một nụ cười ấm áp. Càng thán phục hơn chính là dung mạo của người này mỹ lệ tới cực điểm!! Sợ rằng dù là nghệ thuật gia khó tính nhất của nhân loại cũng không cách nào tìm đuợc chút tỳ vết trên guơng mặt ấy.

Mà cho dù là thi nhân vĩ đại nhất cũng không biết dùng thơ ca nào để miêu tả vẻ mỹ lệ này! Đôi mắt xanh thẳm như đại duơng mệnh mông. Khóe miệng treo một nụ ấm áp như có thể hòa tan tất cả giá lạnh...

Cho dù là Louise xuất thân hoàng thất, từ nhỏ đã nhìn thấy rất nhiều tuấn nam mỹ nữ, nhưng cũng chưa từng gặp qua ngừoi nào đẹp như vậy.

Người này có một mái tóc dài xanh thẵm, ngay cả cặp mắt cũng xanh thẵm. Nhưng màu xanh này lại hơi khác đôi mắt xanh của Daisy tiểu thư. Đôi mắt của ngừoi này tựa biển rộng. Khi ngừoi khác nhìn vào đôi mắt ấy, giống như sẽ bị hút vào đó....

Louise công chúa hơi thất thần mới đột nhiên bừng tỉnh. Càng làm nàng khó hiểu chính là tên mỹ lệ này lại không giống một tên... Nói ra thật xấu hổ, tới tận lúc này nàng cũng không phân biệt đuợc đối phương là nam hay nữ nữa.

Ngừoi này mặc một cái áo choàng đơn giản, phẩm chất bình thường, nhưng nhìn vào rất thanh lệ thoát tục. Tuy mỹ lệ nhưng lại ẩn chứa một tia bất khả xâm phạm mờ ảo. Đặc biệt nhất chính là tia duệ khí này lại bị vẻ ngoài nhu mì che đậy.

Louise công chúa thật chưa từng thấy ngừoi nào có thể đem sự mềm mại hòa hợp với anh khí hoàn mỹ như vậy!

Trong lúc Louise đang ngẩn người nhìn ngừoi này thì người đàn ông phía sau người này đã hừ một tiếng.

"Hừ..."

Chỉ một tiếng hừ ngắn nhưng lọt vào tai Louise lại làm nàng cảm thấy toàn thân chấn động! Như bị một cây búa đập mạnh vào đầu làm nàng suýt chút thổ huyết tại chỗ.

Những kỵ binh đi theo cũng cảm thấy dị thuờng, lập tức có ngừoi trợn mắt nhìn hắn. Nhưng ánh mắt hắn chỉ vừa liếc qua đã là cho các kỵ binh hai mắt đau nhức!

Tên đàn ông cao gây này có khuôn mặt anh tuấn nhưng nhợt nhạt, trên người tản mát ra âm khí. Quan trọng nhất là hắn chỉ tùy ý đứng đó lại tự nhiên tản ra một luồng uy áp làm ngừoi khác không dám tới gần! Nhưng quỷ dị chính là một tên lợi hại như vậy đứng bên cạnh tên mỹ lệ đó lại lập tức như tan biến vào hư không.

Hình như trong thiên địa, không có kẻ nào hay vật gì có thể lấn áp đuợc tên mỹ lệ này. Cho dù là tên đàn ông đặc biệt kia cũng không ngoại lệ.

- Đuợc rồi, lui ra đi, ngưoi đang dọa ngừoi khác đó!

Giọng nói nhẹ nhàng thanh thoát thật không giống như đang quản giáo, sau đó hắn đứng từ xa nhìn Louise công chúa:

- Thật xin lỗi đã làm phiền, xin hãy thứ lỗi, đây là ngừoi hầu của ta, tính tình hắn hơi lập dị thôi.! À... Phải, ta chỉ muốn hỏi một chuyện! Xin hỏi, các vị có phải sẽ tới thành Lâu Lan không?

Giọng nói của hắn như gió xuân, làm cho người nghe trong lòng có cảm giác gió xuân đang thổi. Ánh mắt của công chúa Louise trùng hợp nhìn vào cổ tay người này...

Trên cổ tay người này, hình như có một ánh sáng bạc. Nhìn kỹ lại, là một sợi chỉ bạc kỳ lạ quấn lại thành vòng!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx