sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 536: Lang Kỵ Mỵ Ảnh (đoạn 2)

Kinh nghiệm phong phú của thám báo là có thể từ trên mặt đất các loại dấu chân, từ dấu vết thảm thực vật bị chà đạp có thể phán đoán ra tung tích địch nhân. Thậm chí là phương hướng! Mấy thứ này... những khí cầu bay trên trời cao này làm sao có thể thấy?

Rostock tướng quân đã chấp nhận số phận phụ trách phòng thủ phòng tuyến Karpersky. Từ chức vị mà nói, vô luận là Andrea - tướng quân không lực hay Aplay tướng quân - thống lĩnh quân đoàn Lôi Thần Chi Tiên đều phải nghe lệnh Rostock. Đương nhiên, vị trí thống soái còn có 1 trách nhiệm khác: việc chi trả chi phí quân lương cho toàn bộ phòng tuyến Karpersky đều do tướng quân Rostock phụ trách.

Ở trong mắt của vị lão tướng vùng biên cương này, những khí cầu có sức chiến đấu cường đại (Điều này từ việc tiêu diệt Tây Bắc quân đoàn mấy năm trước cũng đã thấy được). Điểm ấy Rostock cũng thừa nhận. Nhưng đối với hắn mà nói, sức chiến đấu như thế, giá cả có chút quá đắt.

Một đội khí cầu như thế, mỗi lần lên không tiến hành tuần tra 10 km, hao phí nhiên liệu, so với số lượng lương thực tiêu hao vượt quá mười lần cho kỵ binh thám báo cùng ngựa!

Rostock tướng quân cho rằng đây là một quả thực là một loại lãng phí! Công tác mà kỵ binh thám báo có thể hoàn thành, sao phải cho những khinh khí cầu đắt đỏ này đi làm?

Mặc dù là như vậy, nhưng với quan hệ của Andrea tướng quân và bản thân, ông cũng không nỡ bác bỏ hoàn toàn đề nghị của Andrea. Chỉ là, số khinh khí cầu tuần tra bị giảm đi một phần ba; đại bộ phận khu vực đều là dùng kỵ binh thám báo.

Mà kết quả... ông ta cũng không biết được... Andrea bất đắc dĩ thở dài. Bởi vì quyền không chế quân phí tiêu hao đều nằm trong tay vị tướng quân Rostock này.

Mà kết quả, hệ thống báo động hoàn mỹ mà Andrea dự định sắp xếp, không đạt tới hiệu quả mong muốn... Khu vực tuần tra của khí cầu còn rất nhiều chỗ trống!

Roland đế quốc năm 965! Kỵ binh trinh sát rốt cuộc gửi về những tin tức không bình thường.

Một đội ngũ kỵ binh thám báo mười người, đáng lẽ phải sớm trở về báo cáo lại không có tin tức!

Tin tức này không được báo ngay lập tức lên tướng quân Rostock. Sĩ quan phụ trách thông tin phía dưới cũng không coi trọng tin tức này, họ chỉ nghĩ rằng đội thám báo này gặp phải ma thú gì đó hoặc có lẽ là trên đường chậm trễ. Hơn nữa, trong quân tổng cộng phái ra hơn hai trăm đội thám báo, đối với khu vực rộng lớn xung quanh phòng tuyến tiến hành tiến hành dò xét... Một đội chậm trễ, tịnh không tính là gì.

Kết quả ngày thứ hai, tin tức này mới được chuyển đến tướng quân Andrea.

Ngày thứ ba... Rốt cục một đội thám báo khác, tại phương bắc phát hiện đội thám báo mất tích nọ...

Thi thể!

Lúc đi qua khu vực này, những gì họ thấy được làm cho đội thám báo một trận hoảng sợ.

Bên bìa rừng. Trên mặt đất. Khắp nơi đều là máu tươi.

Thi thể thảm trạng cực kỳ kinh khủng!

Những con ngựa chết đi tựa hồ như không bị dã thú cắn xé qua.

Mà những chiến hữu lâm nạn này, thậm chí không thể tìm 1 khối thi thể đầy đủ.

Những thi thể này đều phảng phất là bị xé nát thành từng mảnh nhỏ! Khắp nơi đều nhuốm máu tươi! Thậm chí. Rất nhiều thi thể cũng không đầy đủ! Có cái bị cắn rớt một chân, có cái còn lại là thân thể chỉ có một nửa!

Tất cả thi thể... áo giáp trên người họ và vũ khí đều đã bị toàn bộ lột đi. Điều này tuyệt đối không là ma thú hoặc là dã thú làm! Dã thú có lẽ sẽ ăn thịt người nhưng là tuyệt đối sẽ không đoạt vũ khí và áo giáp!

Từ sĩ quan chỉ huy đến binh lính. Mỗi người thấy tràng diện đáng sợ như thế. Cho dù là binh lính dũng cảm cũng nhịn không được... hai chân như nhũn ra! Bởi vì bọn họ nhìn thấy... Trong lúc rừng cây bên bờ. Trên mặt đất ngoài ra giữ lại đống tro bụi vẫn còn ấm!

Trên những đống tro bụi này có vài cái cọc gỗ thô ráp. Cắm một ít lưu lại... Chân và cánh tay! Đúng là bộ phận từ những thi thể này chặt xuống!

Những... cánh tay và bắp đùi bị xuyên ở trên cọc gỗ. Hiển nhiên đã qua "Nướng"... bề mặt vẫn còn để lại vết gặm!

Chuyện này thật là đáng sợ!

Binh lính dũng cảm nhất, giờ phút này cũng nhịn không được bỗng nhiên liền xoay người, ôm đại thụ mà mãnh liệt địa nôn mửa. Sĩ quan chỉ huy sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Nhưng trong lúc hắn hạ lệnh "ngay tại chỗ sưu tập tình báo sau đó rút lui"... thì bỗng nhiên.... ngựa cưỡi của hắn gõ gõ móng tỏ vẻ bất an.

Ngựa phảng phất ngửi được mùi vị nguy hiểm trong không khí mà hí ầm lên. Móng trước chồm chồm! Mặc cho nhóm kỵ binh như thế nào trấn an, những con ngựa này ra sức mà di dộng chân tại chỗ, không chịu nghe nói mà an phận...

Lúc này, thám báo đội trưởng bỗng nhiên nghe thấy được một tiếng gầm gừ cổ quái, thanh âm kia phảng phất như là dã thú. Phảng phất phải.. như tiếng tru của chó sói?

Hắn mới xoay người lại...

Liền nhìn thấy trong rừng cây, vô số thân ảnh đáng sợ đột nhiên gào thét mà đánh tới, tốc độ nhanh giống như tuấn mã! Chính là lại trong hẹp hòi rừng cây.... Nhanh đến kinh người!... Ngẫm lại thì không nơi nào là ngựa của kỵ binh có thể có được sự nhanh nhẹn như vậy?

Còn không đợi những... này thám báo phản ứng lại. Từ trong rừng cây, hơn mười thớt cự lang đã nhào tới trước mặt! Những con cự lang này... Mỗi một con trên người đều khoác một lớp thiết giáp cứng rắn mà thô ráp. Mà ngồi trên lưng cự lang đều là quái vật mỏ nhọn với răng nanh lởm chởm! Bọn chúng trong tay giơ đại đao thật dài, cùng bầy sói gào thét...

Mà các thám báo... ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, liền bị một ngụm cắn đứt yết hầu.

Những người phản ứng nhanh hơn một chút thì ngay cả vũ khí cũng không kịp rút ra, liền bị những quái vật ngồi trên mình cự lang nhảy xuống chém rơi đầu!

Trong đội thám báo này, thân thủ xuất sắc nhất là đội trưởng. Hắn trong nháy mắt liền tạo ra quyết định: Trốn!

Thám báo đội trưởng đưa ra một quyết định vĩ đại mà mười người kia không thể nào nghĩ ra. Thân là thám báo, nhiệm vụ của hắn không phải là giết địch mà là đưa tin tức tình báo trở về!

Hắn vừa mới quay ngược đầu ngựa lại, dưới thao tác kỵ thuật ưu tú của hắn, con ngựa vừa mới sợ hãi đã chạy được vài bước. Lúc này, một cái bóng đen bỗng nhiên nhảy qua đỉnh đầu hắn! Bóng dáng này, thậm chí trong nháy mắt đã che khuất hết ánh mặt trời!

Thân hình cự lang to lớn như một con ngựa chẵng nhẽ có thể toát ra lực lượng mạnh đến vậy?

Con cự lang nọ từ đỉnh đầu lướt qua chặn trước mặt, mở rộng mồm, lộ ra răng nanh bén nhọn, phát ra âm thanh gầm rú thê lương!

"Liều mạng!" Tên thám báo đội trưởng ra sức rút trường kiếm, đang muốn liều chết xông lên. Đúng lúc này, ở phía bên cạnh, một lang kỵ binh đã hung hăng lao đến! Cự lang có được lực lượng cường đại, một con mãnh liệt lao vào, đem vị thám báo đội trưởng cả người lẫn ngựa đều ngã trên mặt đất!

Thám báo đội trưởng lúc rơi xuống đất, chân hắn bị ngựa đè lên, đang muốn ra sức giãy dụa. Lúc này, hắn nhìn thấy cự lang mở to miệng mà cắn về phía chính mình...

"Những... thứ này, là quái vật gì?" Đây là ý niệm sau cùng trong đầu hắn.

Một ngày kia... Công việc tuần tra bốn mươi sáu đội thám báo... Đã trở về ba đội! Mặt khác bốn mươi ba đội, bốn trăm ba mươi danh thám báo kỵ binh... Không có một người nào có thể trở về!

Mà vấn đề là ba đội còn sống trở về lại không có gặp phải bất cứ... địch tình nào! Nói cách khác, tổn thất bốn trăm ba mươi danh kỵ binh, mà bên trong phòng tuyến Karpersky của quân đội đế quốc không có thể có được một chút tung tích của địch nhân!

Chuyện này, nhất thời khiến cho phòng tuyến Karpersky rộ lên một cảnh náo động!

Địch nhân đến! Vậy địch nhân ở nơi nào? Địch nhân có bộ dáng gì nữa?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx