sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 550: Thần Khí - Cung Tên Địa Ngục! (đoạn 1)

Sóng xanh cuồn cuộn...

Mặt biển cũng không tính là yên ả, mênh mông vô bờ biển rộng. Phải tìm một tiểu đảo cũng không phải là chuyện dễ dàng, mà thân thể Đỗ Duy dừng lại ở giữa không trung, mắt nhìn xuống biển rộng, như như đang suy tư cái gì.

Dù sao đã là chuyện tình bốn, năm năm trước rồi, cái "Tiểu đảo" kia nhốt Chris, bản thân hẳn là một con cự đại quái vật. Hơn nữa, vật như vậy cũng không phải là vẫn dừng lại ở một chỗ mà là đang ở trên biển rộng này yên lặng ẩn núp. Có lẽ sau bốn, năm năm đã sớm bơi tới khu vực khác.

Đỗ Duy hao tốn suốt một ngày thời gian, hắn ở Đông Hải hải vực bay qua bay lại.

Tìm kiếm cũng không được thoải mái, hắn đã phải tránh các vùng bờ biển đế quốc và đội tàu tuần tra khu vực của đế quốc hải quân... Bởi vì thần bí đảo kia, chắc chắn sẽ không ở chỗ nhân loại thường lui tới.

Khoảng cách tìm kiếm càng ngày càng xa, cho đến khi đã bay trên biển được hai ngày, Đỗ Duy mới bỏ qua loại hành động mò kim đáy biển này.

Giờ phút này Đỗ Duy cách ven biển phía Đông Roland đại lục đã vượt qua gần nghìn dặm. Lại một buổi sáng, mặt trời từ nơi giao nhau giữa phía Đông đại hải cùng bầu trời chậm rãi nhô lên mang theo vô số ánh mặt trời tiêu sái chiếu xuống. Đem mặt biển chiếu rọi chuyển thành màu vàng kim sáng lạng.

Suy tư xong, khóe miệng Đỗ Duy khẽ nở nụ cười. Hắn lơ lửng ở trên bầu trời, hít vào một hơi thật sâu. Dưới ánh mặt trời, Đỗ Duy toàn thân rất nhanh lóng lánh phát ra một đoàn tia sáng!

Tia sáng ánh ra màu vàng cũng không biết có phải là do ánh mặt trời chiếu lên hay không.

Sau đó mắt nhìn xuống biển rộng, huýt một tiếng gió dài!

Tiếng huýt gió từ trong miệng hắn phát ra, nhất thời tạo thành một cỗ sóng âm quay cuồng. Ở dưới tác dụng ma pháp, truyền lay động ra xa, liên miên không dứt, theo gió biển bất tri bất giác bay tới đằng xa!

Trong tiếng huýt gió, ẩn chứa như là thú ngâm, vừa mơ hồ mà dẫn dắt một tia bén nhọn sát phạt!

Thân thể Đỗ Duy theo gió biển thật nhanh phiêu động lên trên ma pháp. Tia sáng càng phát ra bành trướng nhìn qua như trong không trung đồng thời xuất hiện hai mặt trời! Tiếng huýt gió không dứt, dưới tác dụng cường đại ma pháp mà phát tán ngàn dặm!

Thân thể ở trong gió sẽ bay nhanh theo, lướt qua tiếng gầm. Mặt biển yên lặng, nhất thời dưới tiếng huýt gió gợn lên cuồn cuộn sóng biển!!

Đỗ Duy giơ lên hai tay, hai bàn tay đồng thời huyễn hóa ra thành hai luồng quang mang màu vàng. Trong ánh mắt lộ ra một tia bất ngờ, sau đó đột nhiên hướng mặt biển lao xuống!

- Oanh!

Hai cỗ cường đại kim quang oanh động ở trên mặt biển, nhất thời biến thành cơn sóng gió động trời! Sóng biển quay cuồng càng thêm mãnh liệt. Thiên địa cũng trong nháy mắt hơi bị biến sắc! Trên không trung, chung quanh Cuồng Phong bỗng nhiên nổi lên, theo cuồng phong gào thét dần dần đẩy sóng biển lên. Không tới chốc lát, trên mặt biển còn đang quay cuồng cũng đã tạo thành một đạo sóng lớn cao gần trăm mét!!!

Đỗ Duy đích thân tạo ra một loại động tĩnh giống như biển gầm. Dưới cuồng phong thôi động, trăm mét cao sóng lớn rất nhanh hướng phía đông lan tràn ra, hung hăng từ hướng biển rộng lan ra ngoài...

Dưới cuồng phong, tiếng huýt gió vẫn còn đang theo không khí lan ra rất xa. Từng đợt từng đợt nước bị sóng biển cuốn lên, biển rộng tựa hồ bị hoàn toàn bị tức giận mà gầm thét!

Đỗ Duy sắc mặt lạnh nhạt, lẳng lặng dóng tai lắng nghe.

Rốt cục, qua một hồi lâu, khóe mắt hắn vui vẻ nheo lên!

Tại địa phương rất xa, theo hướng sóng triều, trong cuồng phong hỗn loạn, mơ hồ như có sinh vật phát ra tiếng gầm nhẹ. Trong tiếng gầm kia như mang theo một tia bị chọc giận, bất mãn cùng một chút bị khiêu khích tức giận!

- Tìm được ngươi rồi.

Đỗ Duy lạnh lùng cười một tiếng, thân thể lập tức trên bầu trời hóa thành một đạo cuồng phong bay đi...

Thân theo gió động, chỉ trong chốc lát, thân thể của Đỗ Duy như đứng trước những đợt sóng đang chồm lên! Hắn lướt sóng mà đến, giờ phút này nếu như bên cạnh có người. Nhìn thấy tràng diện như vậy, nhất định sẽ bị làm cho sợ đến quỳ ở trên mặt đất mà bái lạy. Bởi vì giờ phút này nhìn Đỗ Duy, như viễn cổ thần thoại... Hải Thần trong truyền thuyết!

Rốt cục, phía trước xuất hiện một mảnh tràn ngập sương mù. Mà sương mù kia nhìn qua cực kỳ cổ quái, mặc cho Đỗ Duy triệu hồi ra một cỗ cuồng phong, nhưng không cách nào thổi tan đám sương mù thật dày kia!

Ngay cả dưới chân là biển gầm, sóng lớn từng đợt từng đợt lướt qua, sương mù kia giống như thực thể. Mặc cho sóng biển mãnh liệt, vừa đến chỗ sương mù kia, lại lẳng lặng tản đi.

Đỗ Duy nhẹ nhàng cười một tiếng, thu hồi ma pháp, theo sóng biển dần dần bình lặng, thân thể Đỗ Duy nhẹ nhàng bay vào trong sương mù.

Tiếng gió rít bên tai, trong sương mù, Đỗ Duy như căn bản không lo lắng, tiếng gầm đứt quãng đã cho chỉ rõ cho hắn phương hướng.

Rốt cục, hai mắt tỏa sáng. Đỗ Duy xuyên qua chỗ sương mù. Thiên địa đột nhiên mở rộng sáng sủa, phía dưới nước biển bình lặng giống như mặt hồ trên đất liền, không có sóng, như một mặt gương!

Mà nơi xa... một hòn đảo lẻ loi đứng đó. Ngay tại phía trước, trên hòn đảo xanh um tùm, tuy an tĩnh nhưng cũng lộ ra một cỗ thần bí hơi thở.

- Hừ, tại sao không lên tiếng nữa?

Đỗ Duy cười một tiếng, thân thể chậm rãi từ không trung rơi xuống mặt biển. Khi hắn một bước đạp ở trên mặt biển. Dưới mũi chân lập tức xuất hiện một đoàn bạch sắc quang mang, trong nháy mắt, bàn chân hắn đã tiếp xúc với mặt biển, cơ hồ trong nháy mắt đã đọng lại, kết thành một tầng băng cứng thật dày!

Đỗ Duy nhẹ nhàng rơi xuống, sau đó chậm rãi cất bước. Mỗi một bước hắn đi, mặt biển trong nháy mắt ngưng kết thành băng. Cứ như vậy từng bước, từng bước, tầng băng rất nhanh lan tràn ra. Đỗ Duy cứ như vậy tự nhiên chắp tay đi lại trên mặt nước, thản nhiên hướng hòn đảo mà đi tới.

- Hừ!!! Quả nhiên, vẫn là hòn đảo trước...

Đỗ Duy thấp giọng tự nói, cũng đã mơ hồ cảm thấy một tia áp lực!

Hắn từng bước từng bước đi về phía tiểu đảo, khoảng cách mỗi lúc lại gần thêm một phân, mơ hồ có thể cảm giác được không khí bốn phương tám hướng như cũng có một loại áp lực vô hình hung hăng áp chế mình ma lực khiến cho... khi hắn thi triển loại ma pháp đóng băng mặt biển lại phải cố hết sức!

Đây là một phạm vi cấm ma pháp... Tựa hồ có một loại lực lượng mơ hồ ở trong không khí lưu động, khiến cho ma lực dùng để cảm ứng ma pháp nguyên tố trong không khí trở nên dị thường khó khăn, loại lực lượng này như là cùng nơi này không khí ngưng kết ở chung một chỗ, càng đi tới trước, áp lực lại càng lớn!

- Chris, ta... Đỗ Duy Rowling... trở lại.

Một tiếng than nhẹ, sóng âm phiêu tán đến phương xa.

Trên tiểu đảo vẫn là hoàn toàn yên tĩnh.

Đỗ Duy nhíu nhíu mày, hắn lắc đầu nói:

- Ta đúng hẹn trở lại. Chẳng lẽ ngươi không tiếp khách sao?

Vẫn không có trả lời.

Đỗ Duy trong miệng vừa nói chuyện, dưới chân tốc độ càng lúc càng nhanh. Ma lực chuyển động cực kỳ nhanh, trong không khí cái loại... áp chế lực lượng mơ hồ lại đang kháng cự lại.

Rốt cục, lúc Đỗ Duy đứng ở khoảng cách bờ biển của tiểu đảo chỉ có không tới vài trăm thước, yên tĩnh đã bị đánh vỡ!

Một tiếng gầm gừ hùng hậu từ trong nước biển truyền tới! Sau đó ở tầng băng nơi Đỗ Duy đứng, mơ hồ như có cự đại bóng ma hoạt động.

Bỗng nhiên, ken két mấy tiếng nổ, chung quanh mặt biển... tầng băng đột nhiên toàn bộ tan vỡ ra! Một cự đại bóng đen từ trong biển lao ra phía ngoài!

Kia cự đại mà bóng ma... Đỗ Duy chưa từng thấy! Một mảng to lớn, đến cả bầu trời cũng bị che lại!

Trước mắt xuất hiện một cái miệng lớn mang mùi tanh nồng đậm tràn ngập trong không khí! Cuồng phong gào thét, âm sóng cơ hồ có thể đem người ta phá nát!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx