sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 613: Thiên Địch

Trời còn chưa sáng rõ, bên trong phòng tuyến thất thủ, thú nhân đã bắt đầu dọn dẹp chiến trường, phái vài tiểu đội đi dập lửa

Sau đó, thủ lĩnh phụ trách phòng tuyến phía đông của thú nhân, 1 con trâu trắng mặc thiết giáp mang tùy tùng đi tới kho quân nhu của thủ quân.

Dãy nhà kho này cũng khá lớn, có gần trăm gian. Bên ngoài đầy vết máu từ tối qua chém giết hỗn loạn còn lại, thủ quân nhân loại tử thủ ở chỗ này nhiều nhất. Mà lúc này, từ xa nhìn lại, mấy phòng ốc đã sụp đổ, bên trong có khói đen thoát ra.

Dựa theo chiến sĩ thú nhân báo lại, nhân loại ở chỗ này tử thủ được lâu nhất. Mà khi nhìn thấy đại cục đã định, thủ quân tuyệt vọng đã muốn phóng hỏa thiêu hủy, chỉ tiếc là không thành công.

Bởi vì có long tộc trợ chiến, có vài con thủy hệ cự long giúp sức, lửa lớn còn chưa kịp lan ra đã bị dập tắt.

Bên ngoài kho, trên đất ngổn ngang hàng trăm thi thể, rất nhiều cái đã máu thịt be bét không còn nhận ra được. Dựa vào trang phục mà xem, có vẻ có 1 thi thể là tướng lĩnh cấp cao của nhân loại, bởi vì khải giáp của hắn chất lượng rất tốt, còn có áo choàng, áo khoác, vũ khí …. So với các binh sĩ khác đều bất đồng.

Chỉ tiếc, trong thảm chiến, thi thể này bị thiết chùy đập vỡ đầu, không nhìn rõ mặt mũi nửa.

- Chuyển đi.

Thống soái thú nhân nói, giọng lãnh đạm.

Nhưng sau đó, khi hắn nhìn thấy tòa nhà kho đầu tiên, vẻ lãnh đạm biến thành cực độ hưng phấn!

Mà sau lưng hắn, gần trăm thú nhân cũng trợn mắt há hốc miệng nhìn, có người nhỏ cả nước dãi …

Tòa nhà kho này chứa đủ các loại lương thực. Mặt trước là các loại túi chồng dày như núi, còn có thịt khô treo móc khắp nơi dày đặc như rừng! Trong ngách, còn vài chục thùng gỗ, có thú nhân khịt khịt mũi, mắt sáng lên đi tới, rút đao cắm vào thùng. Sau đó nhìn chất lỏng chảy ra, nhấp thử 1 chút tức thì lớn tiếng gầm nói:

- Rượu! Là rượu cực phẩm! Thú thần tại thượng, cả đời ta chưa từng thấy rượu ngon như vậy!

Thú nhân khác nghe thấy, tức thì chen chúc đi lên, như bầy ong đem mấy chục thùng rượu mở ra, có người thậm chí trực tiếp dốc vào miệng

Thủ lĩnh thú nhân không vui, giận quát:

- Hỗn đản! Dừng lại cho ta!

Nó 1 cước đá bay thủ hạ, giận nói:

- Đồ vật trong này không cho phép tư dùng! Triệu tập 2 đội tới đấy, lấy toàn bộ xe gỗ trong thành chuyển về!

Thủ lĩnh thú nhân phát hỏa xong, trên mặt cũng biến thành hớn hỏ – loại nhà kho này có cả chục gian. Nếu tính ra là bao nhiêu lương thực!

Nhiều lương như vậy, cứ cho là toàn bộ nằm há miệng chờ ăn cũng đủ 10 vạn thú nhân ăn cả nửa năm!!

Rất nhanh, 2 đội thú nhân chiến sĩ được triệu tập đên, đem nhà kho nắm giữ, thủ lĩnh thú nhân mang thủ hạ tra từng cái thương khố một, càng nhìn càng hớn hở!

Không chỉ có lương thực, trong này còn có rơm cỏ cho ngựa ăn chất chồng như núi, còn có khải giáp cùng binh khí nhân loại luyện chế. Tuy những thứ này thú nhân không dùng được – nhưng lấy về ném vào lò luyện chế lại là có thể biến thành quân giới do ải nhân chế tao! “

- Đổi đồ! Con mẹ nó! Lần này chúng ta có thể đổi đồ!! Không cần phải đỏ mắt nhìn những vũ khí giáp trụ của lang tộc nữa! Ha ha ha ha!!

Dưới sự hưng phấn, thú nhân dồn dập cười lớn

- Thủ lĩnh … những thứ này…. Có cần dấu tinh linh tộc hay không? Một thú nhân đột nhiên mở miệng

- À…

Thủ lĩnh thú nhân không khỏi chần chừ. Dưới lòng tham, nó đương nhiên muốn độc chiếm chỗ này, chẳng qua nghĩ tới chỗ đáng sợ của Lạc Tuyết, lại đè cái ý nghĩ này xuống:

- Không cần. Số lượng chúng cũng không nhiều, phần chúng cũng chả có bao nhiêu.

Khi thú nhân trường kỳ bận rộn thu dọn, tinh linh tộc cũng bắt đầu vào thành. Mà Lạc Tuyết cùng thân vệ vẫn ở ngoài bờ sông, nhìn gió lửa trong thành dần dần tắt. Sắc trời hơi sáng, trong thành chỉ còn thấy khói đen bốc lên.

- A, đoạt được thành rồi.

Lạc Tuyết cười

- Thần phạt đội về rồi ư?

- Đã về, vương

1 trưỡng lão khom người nói

- Rất tốt, lần này chúng nó làm rất tốt. Không cần quá hà khắc với chúng nó, sau này còn cần chúng nó ra sức.

Dừng 1 chút, khóe miệng Lạc Tuyết lộ ra 1 tia không đáng:

- Bọn thú nhân kia vào thành rồi hóa điên a? Hừ, không cần so đo với đám không có não ấy, còn dám bảo tinh linh chiến sĩ lập tức xuôi nam, truy kích tàn quân! Truyền lệnh, tinh linh tộc vào thành! Bọn thú nhân chỉ biết cướp đoạt kho lương kia thật là, thành đoạt được rồi, kho lương còn chạy đi đâu được?

Phân phó xong, Lạc Tuyết nhìn Roland sắc mặt thảm hại ở bên cạnh, hòa nhã nói:

- Ta biết ngươi trong lòng khó chịu. Nhưng đây là chiến tranh. Hiện tại, ngươi cùng ta nhập thành đi.

Roland sắc mặt lạnh lung, nói:

- Ta vẫn không rõ. Ngươi vì sao không giết ta!

Ánh mắt hắn sắc như dao:

- Nếu ngươi nghĩ có thể khiến ta đầu hàng, đó là việc tuyệt đối không có khả năng! Ta ở bên các ngươi càng lâu, càng biết nhiều hơn về các ngươi! Sẽ có ngày ta tìm cách chạy về. Đến lúc đó, ta sẽ khiến ngươi hối hận! Cho nên, bây giờ, tốt nhất ngươi giết ta đi!

Lạc Tuyết trầm mặc 1 chút, nhìn mắt Roland, nhẹ nhàng nói:

- Thế giới này … không sợ chết, chưa chắc đã là dũng cảm thực sự. Mà thân trong tuyệt vọng vẫn tiếp tục sống sót mới là dũng cảm. Roland, hãy nhớ kỹ lời này của ta.

Sau đó, cũng mặc kệ Roland có phản ứng gì, Lạc Tuyết truyền lệnh:

- Dọn dẹp chiến trường, nếu có binh sĩ nhân loại bị bắt, bảo những thú nhân kia không được làm tổn thương. Tất cả dẫn tới trận doanh của ta.

Lạc Tuyết lắc đầu:

- Nếu đã đánh được tòa thành này, chúng ta cũng không cần vì lương thực mà bận lòng. Nói cho đám thú nhân rõ, nếu ai dám giết tù bình làm lương, ta lột da hắn.

Lệnh này truyền đi, Roland cắn răng trầm mặc giây lát, mới nhỏ giọng nói:

- Đa tạ!

- Không cần cám ơn ta, chúng ta vào thành.

Trời hơi sáng, thú nhân trong thành sai nhóm lớn lao động đem thương khố vận chuyển lên phía bắc, tính là dời đến hậu phương thú nhân

Mà theo lệnh Lạc Tuyết, chiến sĩ tinh linh tộc chuẩn bị nam tiến, cùng lang kỵ binh truy kích tàn quân

Tù binh nhân loại bị bắt cũng được tập trung lại chừng trên dưới 3000 người – thực tế số lượng lớn hơn thế, chỉ là thú nhân dã man không kịp đợi lệnh đã giết không ít tù binh – dù sao bọn nó cũng không có thói quen lưu người sống.

Lạc Tuyết cũng không ở trong thành bao lâu. Nó chỉ đi tượng trưng 1 vòng rồi rời đi. Chỉ là nó vẫn lưu lại 1 phần lớn chiến sĩ tinh linh tộc, bản thân dẫn theo thân vệ vượt sông về phía trận doanh của mình

Khi ánh mặt trời đầu tiên từ đường chân trời chiếu tới, tội dân qua 1 đêm bận rộn đang chuẩn bị nghỉ ngơi, mà tinh linh chiến sĩ cũng đang chuẩn bị bay về phía nam …

Đột nhiên, giữa không trung vang lên 1 tiếng rít bén nhọn. Tiếng rít kia phảng phất là của 1 loại ác điểu, thanh âm bén nhọn chói tai, lại ẩn ẩn mang theo loại ma lực chấn động lòng người!

Tiếng rít còn chưa kết thúc, chân trời đã truyền tới tiếng kêu khác, rồi dần dần thành 1 loạt dài, xa xa gào thét tiến tới!!

Khi tiếng rít vang tới, nguyên bản tinh linh cung thủ trên tường thành, không ít người lập tức thân hình chấn động, sắc mặt đại biến. Thậm chí có tên tức thì mặt trắng bệch, tròng mắt trợn ngược, trực tiếp ngất đi!

Bị thanh âm này chấn động, không ít tội dân ngẩng đầu nhìn phương nam. Chỉ thấy 1 loạt bóng mờ mờ yêu dị bay tới!

- Địch! Địch tập!!!

Thú nhân trên tường thành gầm rú!

Chỉ là tiếng gầm rú của nó lập tức biến thành kêu thảm!

Đỗ Duy bay dẫn đầu, Griffin dưới chân đột ngột chụp 1 cái. Nanh vuốt bén nhọn dễ dàng đâm xuyên quả thân thể thú nhân cường tráng, sau đó ném lên cao, sau 1 tiếng bụp, thi thể chạm đất đã thành bánh thịt!

Sau đó, từng kỵ sĩ Griffin gào thét tiến lên. 100 kỵ sĩ, Griffin há miệng kêu gào, tức thì trên không khắp nơi tràn đầy tiếng rít!

Tinh linh tộc trên không có phản ứng đầu tiên. Lập tức có chiến sĩ vung cánh bay lên không ứng chiến. Chỉ là sau khi kỵ sĩ Griffin xuống thấp, 1 lượt quét sạch thú nhân trên tường thành, tinh linh tộc cuối cùng cũng nhìn rõ hình dạng đối phương!!

Không quân...… không quân của nhân loại?

Sao lại thế này?

Những kỵ sĩ kia thân mặc khải giáp, 1 tay trường mâu 1 tay nỏ ngắn, thú cưỡi dưới háng to lớn. Lông cánh như sắt, mình sư tử đầu chim, nanh vuốt như móc câu!!

Loại hình này, tức thì khiến không ít tinh linh tộc trong lòng này ra cảm giác không thích hợp.

Lúc này, Đỗ Duy đã dừng ở trên tường thành. 1 mặt tường thành bị 100 kỵ sĩ Griffin dàn hàng ngang chiếm giữ. Nhìn qua 1 chút tình huống trong thành, Đỗ Duy hừ 1 tiếng:

- Đội bên trái cùng ta tấn công trước, thu hút sự chú ý của chúng nó. Đội bên phải, mục tiêu là kho lương khố, nhất định phải thiêu hủy! ( quái, mình nhớ bọn nó đều phải bịt tai để tránh tiếng kêu tự sát thương, thế còn nói chuyện thế quái nào được nhỉ? )

Nói xong, Griffin dưới háng vung cánh, rít gào lao lên phía trước!

Mấy tinh linh chiến sĩ vừa bay lên, trông thấy Đỗ Duy vội vã lắp tên, còn có gã rút trường đao, tựa hồ muốn lên cận chiến

Mà lúc này, Đỗ Duy đột nhiên vỗ lên cổ thú cưỡi của mình …

- Gràooooo!!!!!

Thú cưới của Đỗ Duy, con Griffin màu đen đột nhiên gầm lên 1 tiếng. Lần này cự ly quá gần, tiếng rít như kim châm, theo sóng âm lan tràn, những tinh linh chiến sĩ xung quanh tức thì sắc mặt trắng bệch, thậm chí té ngã. Còn có 1 tên đang bay, bị chấn động rơi thẳng xuống!

Biến cố này lập tức khiến tội dân chấn động!!

1 tiếng gầm của nó, lại có uy lực như thế?!

Mà Đỗ Duy không chút chần chứ, thúc Griffin bay qua, trường mâu trong tay thúc 1 nhát, tức thì xuyên qua thân thể 1 tinh linh trước mặt. Rung tay 1 cái, thi thể lập tức bị văng ra xa. Thú cưỡi dưới háng cũng cực kỳ hung mãnh, há rộng miệng, vung 2 chân trước chộp lấy 2 tinh linh chiến sĩ, bay vút lên cao. 2 móng thu lại, xoạt xoạt vài tiếng, tức thì phanh thây!

Càng lúc càng nhiều tinh linh tộc bây lên cao. Chỉ là trước mặt lại là Đỗ Duy đang lao xuống đất, 1 dãy kỵ sĩ Griffin đồng loạt rít lên. Những tên tinh linh đi đầu tức thì rung rinh muốn ngã, có tên còn lập tức ngất xỉu ngã từ trên cao xuống đất!

Griffin gầm rú, tiếng gào thét thê lương, vô số tinh linh vứt bỏ vũ khí, thống khổ bịt tai, mặt mũi vặn vẹo đau đớn

1 dãy Griffin bay qua đám tinh linh, chỉ thấy tiếng kêu thảm không dứt, máu tươi vung vãi khắp nơi …

Quang cảnh này, kỵ sĩ Griffin như hổ vào bầy dê, thả sức chém giết. Tinh linh tộc ngay cả 1 chút lực chống cự cũng không có!!

Đỗ Duy thúc thú cưới của mình, xông pha mấy lần, trường mâu ít nhất đã giết 4 tinh linh chiến sĩ

Khi hắn 1 lần nữa bay lên cao, nhìn thấy vài chục kỵ sĩ Griffin của mình đang bay loạn khắp nơi gặt hái sinh mạng, trên bầu trời tỉnh thoảng xuất hiện máu tươi tung téo …

- Quả nhiên! Chris không gạt ta. Sterling, quả nhiên là thiên địch của tinh linh tộc!

- Năm đó Ma tộc sở dĩ thành lập Sterling, mục đích chính là nhằm vào tinh linh tộc có khả năng bay lượn. Mà Griffin, tiếng kêu của nó có ma lực thiên phú, nhân loại bình thường nghe được, có thể hôn mê sợ hãi. Thú nhân hay Ma tộc nghe được, cũng sinh ra hỗn loạn nhất định. Móng vuốt và răng nanh của chúng sắc bén vô cùng. Griffin trưởng thành có thể dễ dàng xé nát áo giáp kiên cố. Chỉ là, đó không phải là nguyên nhân chính.. Sterling đáng sợ ở chỗ, Griffin, là thiên địch của tinh linh tộc!

Nhớ lại mấy tháng trước, lúc kiến lập kỵ sĩ Griffin, lão Chris đã từng nói bí mật này cho Đỗ Duy

- Tiếng gầm của Griffin là vũ khí mà tinh linh tộc sợ nhất. Bời chúng có năng lực gây hôn mê, hỗn loạn. Nhưng đối với tinh linh tộc, hiệu quả lại phóng đại gấp mấy lần! Không thể không nói, đây là thiên địch. Cấu tạo thân thể của tinh linh tộc, so với nhân loại hay Ma tộc không quá khác biệt, chúng ta cũng không rõ vì sao tiếng gầm ấy lại có ảnh hưởng lớn như vậy với tinh linh. Chẳng qua có phỏng đoán, rất có thể vì lỗ tai dài nhọn của tinh linh là nguyên nhân!

- Hơn nữa… khi ngươi mang kỵ sĩ Griffin cùng tinh linh tộc giao chiến, ngươi sẽ gặp 1 bất ngờ … hiện tại ta không nói, chờ lúc ngươi tự làm sẽ biết.

- A ………….

Tiếng kêu thảm thê lương vang lên, 1 thân thể tinh linh mang giáp trụ bị Griffin xuyên qua, lập tức bi cắn đứt 1 cánh. Tức thì máu tươi tràn ra!

Griffin phảng phất cảm giác được mùi ngon, 1 ngụm nuốt xuống

Lúc này, giữa không trung, chiến sĩ tinh linh tộc đã sa vào khổ chiến. Tiếng gầm rú của Griffin khiến không ít tinh linh tộc mất đi năng lực chiến đấu. Chỉ có 1 vài chiến sĩ tinh linh cao cấp còn ra sức phản kháng.

Chỉ là, ưu thế trên không của tinh linh tộc, gặp phải Griffin chả còn gì!

Động tác của Griffin nhanh nhẹn linh hoạt, tuyệt không kém tinh linh. Thân thể chúng so với tinh linh lại càng mạnh mẽ hơn, càng có sức lực khủng bố, còn cố lông cánh cứng rắn, còn có bản tính hung mãnh!

Thêm tiếng rít gào lia lịa, dù những tinh linh chiến sĩ cao cấp cũng đau đầu choáng váng, lực chiến đấu chỉ còn dăm ba phần

Mưa máu nơi nơi tung ra, tinh linh bay lên trời chiến đấu, cơ hồ chỉ trong chớp mắt đã bị quét sạch 1 nửa!

Nhìn vài trăm tinh linh đương trường chết thảm, thú nhân phía dưới chỉ biết gầm rú – thú nhân không biết bay, cũng không giỏi dùng cung tên

Cuối cùng, có tinh linh trưởng lão trong thành lao tới, nhưng khi thủ lĩnh tinh linh muốn hạ lệnh tăng cường chiến sĩ chiến đấu, trưởng lão tuổi già bên cạnh, sau khi nhìn cẩn thận trường chiến đấu trên không, đột nhiên toàn thân run rẩy, kéo lấy thủ lĩnh chỉ lên trời, hít sâu 1 hơi mới la lên!

- Sterling!! Sterling!! Đó là Sterling của Ma tộc!!

1 tiếng la thê lương tràn đầy hoảng sợ này, khiến toàn bộ tinh linh xung quanh đều nghe được

Tuy đã bị trục xuất cả vạn năm, cũng chả còn tinh linh nào thực sự nhìn thấy Sterling của Ma tộc, chẳng qua chủng tộc này có truyền thống rất cẩn thận ghi chép lịch sử. Đa số tinh linh cũng biết, chi không quân kia của Ma tộc đã từng là khắc tinh của tộc mình!

Vừa nghe thấy tên này, không ít tinh linh sắc mặt đại biến

Đỗ Duy tại không trung, thấy phía dưới tụ tập không ít tinh linh chiến sĩ vây quanh 1 người. A, chả lẽ là thủ lĩnh tinh linh tộc?

Hắn nhìn xuống, thấy rõ ràng không phải Lạc Tuyết mới yên tâm – với sức của hắn bây giờ cũng không có năng lực khiêu chiến Lạc Tuyết

Trường mâu vung lên, một luồng sóng không khí cuồng bạo cuộn lên, sau đó hung hăng đá Griffin của mình 1 cái, theo 1 tiếng rít dài, Griffin lao xuống!

Tinh linh thủ lĩnh cùng trưởng lão trên mặt đất tức thì ngây ngốc. Có chiến sĩ bên cạnh vội cầm cung tên cùng vũ khí tính phản kích, nhưng trước 1 tiếng rít ấy, toàn bộ tinh linh trước mặt bị chấn ngất đi!

Mà kẻ ở đằng sau cũng choáng đầu hoa mắt, phảng phất thanh âm ấy đâm thẳng vào linh hồn mình. Trong khoảng khắc, cả người thất thần

Chỉ là..trong nháy mắt, là đủ rồi

Trường mâu của Đỗ Duy vung lên, thân thể dán vào lưng Griffin, dưới tốc độ lao nhanh, trường mâu phập 1 tiếng đã đâm xuyên ngực tên tinh linh mặc áo giáp hoa lệ nhất! Sau đó dùng sức hất mạnh, tinh linh kia kêu thảm 1 tiếng, bị ném lên không!

Trên không, lập tức có 2 kỵ sĩ Griffin lao qua, 1 trái 1 phải kéo mạnh…

Phụp 1 tiếng, tinh linh phía dưới hô gào thảm thiết, thi thể đã bị xé làm đôi!

Đáng thương cho tên tinh linh này, hắn cũng là tinh linh cấp cao, đại khái có thực lực kỵ sĩ cấp 7 cấp 8.

- Tộc … tộc trưởng!!!!

Đỗ Duy lần nữa giơ cao trường mâu, theo sau đã có mười mấy kỵ sĩ Griffin giải quyết địch nhân xong tụ hợp theo người hắn. Hắn chỉ trường mâu vào những tinh linh trên mặt đất, đột nhiên trong lòng vừa động, hít sâu 1 hơi, hét lớn!

- Sterling!!!!!

Mười mấy kỵ sĩ Griffin sau lưng cũng đồng loạt vươn cổ hét lên

- Sterling!!!

- Sterling!!!

Ông!!

1 tiếng thét này, tức thì khiến tinh linh dưới đất tỉnh lại. Thấy Đỗ Duy lần nữa dẫn mười mấy kỵ sĩ Griffin xông tới. Tinh linh tộc lúc này đã tay mỏi chân mệt, nhìn đầy trời phi ảnh, trưởng lão thì đã sợ muốn chết, cuối cùng hét lớn 1 tiếng!

- Tinh linh tộc! Rút lui! Toàn bộ rút lui!!

Nó gầm rú như điên với đồng bạn bên cạnh:

- Nhanh chạy khỏi đây! Sterling là khắc tinh của tộc ta! Không muốn chết uổng lập tức chạy khỏi đây!!

Oanh!

Có hiệu lệnh của trưởng lão, nguyên bản đang giao chiến đầy trời càng đánh càng thảm, tinh linh tộc như được đại xá, vội vạ bỏ chạy …

Nhìn những tinh linh tộc ngày thường cao quý tự nhiên quay đầu chạy, thú nhân ở dưới không ai không chấn động

Tuy tiếng gầm của Griffin không ảnh hưởng quá lớn với thú nhân, nhưng tận mắt thấy những tinh linh chiến sĩ lợi hại trên không bị đánh tan tác, không có chút năng lực phản kích nào, cảnh này cũng là quá đủ.

Đỗ Duy nhìn cảnh này, không khỏi tiếc nuối: người mình quá ít, nếu nhiều hơn, không chừng còn đoạt lại được phòng tuyến!

Chỉ là nghĩ tới đây, nhìn phía xa phòng kho đã thấy lửa cháy lên!

Theo ánh lửa lan dần, khói bốc lên, lại có 1 đội kỵ sĩ Griffin xông ra, đem thú nhân dưới đất đuổi chạy tán loạn

Trong khoảng khắc, mấy chục kỵ sĩ Griffin phóng hỏa khắp nơi, đem vài chục nhà kho ném vào biển lửa, trong lòng Đỗ Duy mới thả lỏng, hét lớn:

- Xong việc! Rút lui!

100 kỵ sĩ Griffin bằng ưu thế trên không, thoải mái phóng hỏa, đại phá tinh linh tộc, kết quả này Đỗ Duy đã rất hài lòng

Nhưng khi 100 kỵ sĩ Griffin điều chỉnh để rút lui, xa xa phương bắc truyền đến 1 tiếng gầm!

Tiếng gầm kia so với Griffin còn mạnh hơn, thanh âm phảng phất chấn áp lòng người!

- A? Rồng?!

Đỗ Duy ánh mắt lạnh lùng

Xem ra đối phương phản ứng khá nhanh, đem rồng công thành hôm qua phái tới!

Griffin là khắc tinh của tinh linh, nhưng gặp rồng thì cũng không được

Nghĩ tới đây, Đỗ Duy nào dám chần chừ, gấp gáp mang theo người vội vàng chạy về phía nam

Nhưng mà, tiếng gầm gào kia lại vang lên, có vẻ còn gần hơn!

Đỗ Duy quay đầu lại, chỉ thấy không xa đã có mấy con rồng lấy tốc độ kinh người đuổi theo! Xa vậy mà chúng chỉ đuổi chốc lát đã gần tới

Không tốt! Rồng so với Griffin thì bay quá nhanh!

Đỗ Duy trong bụng trầm xuống, đột nhiên quát:

- 2 đội trái phải lập tức xuôi nam, hội họp với chiến hạm! Không được kháng lệnh!

Nói xong, Đỗ Duy cười lạnh,lại quay về đám rồng xông tới!

Rồng? Hừ, long thần lão tử còn gặp rồi, mấy con thằn lằn này ta không sợ!

Hắn rất nhanh, lấy nước mắt sao chổi ngậm trong miệng …

- Gràooooooo!!!!!

Đỗ Duy đột nhiên ngẩng đầu, 1 tiếng gầm hùng hậu vô biên từ trong miệng hắn vang ra

Tiếng gầm này, như mưa bão sấm sét, không chỉ có hùng hậu, còn có uy thể cao cao lẫm liệt. Tiếng gầm này cũng là rồng gầm!

Chỉ là long uy trong đó, so với đám rồng đang đuổi theo càng mạnh hơn gấp nhiều lần!!!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx