sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 649: Tính Toán Ở Ngoài

Bên trong cung điện, không khí toàn mùi trầm hương. Đây vốn là sản vật Nam Dương, sau khi đốt lên có tác dụng xua đuổi côn trùng, thư giãn đầu óc

Charles nửa ngồi nửa nằm trên ghế. Trên bàn, trước mặt hắn là một bình rượu óng ánh màu hổ phách. Ánh mắt hắn mông lung nhìn về phía trước

Nữ hầu qua tuyển chọn tỉ mỉ lúc này đều đang xếp hàng trước mặt hắn

Toàn bộ bọn họ đều là thiếu nữ 17 18 tuổi, chính là độ tuổi xinh đẹp nhất. Nhưng lúc này họ không mặc trang phục đẹp đẽ, ngược lại đều mặc một thân áo da gọn gàng, lộ ra nửa đùi. Mỗi người đều cuốn mái tóc dài lên cao, hoặc buộc phía sau, hoặc búi tóc kiểu nam

Áo da của họ đều là trang phục võ sĩ, bất quả tay áo cùng cổ áo hơi rộng hơn, lộ ra một phần bộ ngực

Dưới chân mang ủng da, eo đeo trường kiếm

Mấy cô gái mang trang phục võ sĩ này đứng trước mặt Charles, mặc cho tiểu hoàng đế nhìn tới nhìn lui, vẫn cố ý làm ra một bộ dạng lạnh lùng

Charles tựa hồ có chút say, ánh mắt tán loạn nhìn tới nhìn lui, cuối cùng dừng lại trên người cô gái thứ 3

Cô gái này khuôn mặt cũng tính là thanh tú, chẳng qua trong ánh mắt ẩn chứa vài phần kiêu ngạo

Tướng mạo nàng không phải là đẹp nhất, nhưng ánh mắt của Charles dừng lại ở đó, sau đó hắn ngoắc tay:

- Ngươi! Qua đây!

Thấy mình được hoàng đế chọn lựa, cô gái này trong lòng vui mừng, đi tới quỳ bên Charles, ngẩng đầu nhìn lên

Charles nhìn cô gái này từ đầu đến chân, ánh mắt lóe lên mấy phần nóng bỏng, sau đó vươn tay khiêu dưới cằm cô gái, cắn môi thấp giọng nói

- Nói! Ngươi có nghe lời ta hay không?

Cô gái này hơi ngẩn ra, nhưng vội làm theo phản ứng, nhìn vào mắt hoàng đế, nỗ lực nở nụ cười, dùng giọng nói ôn nhu nhất nói:

- Bệ hạ … ta..

Nàng quả thật cũng tính là xinh đẹp, khẽ cười một chút, ánh mắt trong như nước mùa xuân, cũng đủ khiến nhiều người ngẩn ngơ

Nhưng ai ngờ, Charles vừa thấy nàng cười, ánh mắt đang nóng bỏng tức thì lạnh đi, đột nhiên dùng sức đẩy nàng ra, chỉ vào mặt nàng quát:

- Hỗn trướng! Ngu xuẩn! Ai cho phép ngươi cười! Ai cho phép ngươi cười!

Cô gái bị hắn đẩy ngã, vẫn chưa biết mình làm sao mà chọc giận vị bệ hạ này, vẫn nỗ lực miễn cưỡng cười nói:

- Bệ hạ … ta …

Charles vừa nhìn thấy nàng cười, tức thì càng nổi giận. Đột nhiên hắn nhảy dựng lên đá nàng một cái ngã xuống đất. Chưa hết giận, còn mắng thêm vài câu:

- Ai bảo ngươi cười! Không được cười! Không được phép cười!

Hắn vừa mắng, vừa quyền đấm cước đá, không chút thương hoa tiếc ngọc mà ra tay đối với cô gái này

Tuy hắn còn nhỏ, quyền cước cũng chả có bao nhiêu khí lực, nhưng một cô gái trẻ thì cũng chả thể chịu được nhiều. Do đó chỉ chốc lát nàng đã kêu đau

Nhưng Charles là hoàng đế chí tôn, cô gái tuy thấy hắn đánh cũng chỉ có thể thu người lại. Đừng nói là phản kháng, ngay cả trốn tránh cũng không dám, chỉ có thể mặc cho đối phương đánh đập. Khuôn mặt thanh tú nhanh chóng đã bị tàn phá, máu chảy ròng ròng, tròng mắt đẫm lệ nhìn Charles

Charles đánh một lát, cuối cùng mỏi mệt ngã xuống thở dốc. Nhìn ánh mắt nhu nhược yếu đuối của nàng càng nổi giận:

- Không được khóc! Không được phép khóc!

Vị tiểu hoàng đế biến thái này, vừa không cho cười vừa không cho khóc, khiến cô gái hoàn toàn ngây ra, cũng không biết mình đã chọc giận hắn thế nào

- Không giống! Một chút cũng không giống!!

Charles phảng phất trong lòng vô cùng buồn bực, hung hăng cầm bình rượu tu ừng ực, lại trừng mắt nhìn cô gái này một cái:

- Cười nhu tình! Nàng sao có thể cười yếu đuối như thế! Còn khóc! Khóc cái gì! Nàng kiêu ngạo như vậy, dù thế nào cũng không khóc!

Choang!

Charles càng nói càng tức, cuối cùng hắn ném bình rượu xuống đất vỡ tan. Hắn chỉ tay vào cô gái trên mặt đất:

- Cút! Cút cho ta!

Sau đó hắn lại chỉ vào những người còn lại, càng phẫn nộ hơn

- Toàn bộ cút hết cho ta! Cút sạch! Đừng để ta nhìn thấy các ngươi nữa! Toàn bộ cút hết cho ta!

Một đám thiếu nữ bị dọa sác mặt tái nhợt, nào dám lưu lại, vội chạy đi. Ngay cả cô gái trên mặt đất cũng bị 2 người hầu kéo đi, vừa đi vừa khóc lóc ủy khuất

Charles ngồi ở trên ghế, ánh mắt mơ hồ, vẫn thì thào liên tục

- Không giống! Một chút cũng không giống!

Bên trong cung điện lúc này còn mấy người hầu. Có điều hoàng đế bệ hạ vừa nổi điên xong, ai còn dám xen vào?

Charles ngồi không càng bực hơn. Hắn thở dốc lấy tay lần mò một chút, lại nhớ ra bình rượu bị mình đập vỡ rồi, tức thì gầm lên

- Rượu đâu! Các ngươi mù hay bị ngu vậy! Đi lấy rượu đến đây!

Người hầu bị quát mắng, vội vã chạy đi

Sau một lúc, Charles lại nghe thấy tiếng bước chân truyền tới, cũng chẳng ngẩng đầu lên tức giận nói

- Mang chai rượu mất nửa ngày! Các ngươi toàn là một lũ ngu!

Quát mắng xong rồi, lại nghe phía trước có một thanh âm ôn hòa

- Bệ hạ!

Charles ngẩng đầu lên, chỉ thấy một người trung niên tướng mạo thanh tú, một thân trang phục quý tộc chuẩn mực đứng trước mặt mình. Có điều ánh mắt của người này lại phảng phất thâm trầm

Charles nhíu mày nói:

- Bá tước Contra?

Người đến chính bá tước Contra, tộc trưởng gia tộc của vương phi Daisy. Contra nhìn biểu tình thất thần của tiểu hoàng đế, trong mắt lóe lên một tia tinh quang, sau đó nở nụ cười ôn hòa, chậm rãi đưa tới một bình rượu

Charles đoạt lấy, uống liền một ngụm, sau đó ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Contra:

- Bá tước Contra, sao ngài lại ở đây?

- Bệ hạ, ta vừa đi gặp vương phi Daisy, tiện đường tới vấn an ngài

Contra thong dong trả lời, phảng phất không để ý đến giọng nói của Charles đầy bực tức

Dù sao người này cũng là trọng thần đế quốc, mà vương phi Daisy cũng là một trong các thê tử của phụ thân. Lại còn tướng quân Alpay cũng là trụ cột đế quốc, Charles cũng đành nén phiền nhẫn nại lạnh lùng nói:

- A! Ngài về đế đô khi nào vậy? Chắc hẳn cũng tham dự lễ tang lần này hả?

- Đúng thế

Contra bất động thanh sắc, nhàn nhạt nói:

- Ta đã đi gặp vương phi Daisy. Tâm tình của nó đau thương, nên ta cũng không tiện gặp. Mà bây giờ cả điện hạ tựa hồ tâm tình cũng không tốt.

Charles hừ một tiếng, không thèm cấp cho Contra chút mặt mũi nào

Dù sao hắn cũng là do vương hậu sinh ra, đối với chuyện phụ thân lấy thêm vợ trẻ tuy không nói gì, nhưng trong lòng đã không thích vương phi Daisy rồi. Huống hồ là Contra!

Chẳng qua, Contra cũng không đến mức đáng ghét quá. Ít nhất vài lần tiếp xúc đều phi thường cung kính mình. Hồi trước khi còn là hoàng đế hữu danh vô thực, Contra vẫn giữ thái độ cung kính hết mực với mình theo đúng lễ phép

Charles không khỏi phát cáu: những đại thần đế đô kia, lúc gặp mặt mình nhìn thì cung kính, nhưng ánh mắt vẫn coi mình như trẻ con!

Nghĩ tới đây, Charles lại nhìn Contra thêm một lần, thấy ánh mắt đối phương thành khẩn, miễn cưỡng nói:

- Ngươi tới đây có việc gì?

- Cũng không có việc gì lớn

Contra khẽ cười, lại quỳ xuống lấy bình rượu trong tay Charles cầm lên rót một ly đưa cho hắn, chậm rãi cười nói:

- Chẳng qua nhìn bệ hạ trong lòng bực bội, ta nghĩ có thể giúp ngài chia sẽ ưu sầu

Nhìn đối phương chủ động rót rượu cho mình, Charles lại cảm thấy sảng khoái – đại thần khác lúc thấy mình uống rượu luôn nói cái gì là tuổi trẻ không nên phóng túng

Hừ!

Xem ra Contra càng lúc càng thấy thuận mắt

- Chia sẻ ưu sầu?

Charles cười tự giễu

- Âu lo của ta, ngươi không chia sẻ nổi

Contra cười thần bí

- Khó nói. Có lẽ ta có biện pháp đấy

- Ngươi có biện pháp gì?

Charles không tin, lạnh lùng hỏi một câu

- Bệ hạ

Contra tiến lại gần, thì thầm:

- Ngài không cần gấp, trước hết nhìn đồ vật ta mang tới đã. Nếu không thấy hài lòng, khi đó đuổi ta đi cũng không muộn a

Nói xong, không để ý ánh mắt Charles đầy nghi hoặc, Contra vỗ tay hai cái

Bốp! Bộp!

Sau đó, từ phía cửa cung, một bóng người chậm rãi tiến đến. Lúc tới cửa, thị vệ cung đình đang muốn ngăn cản, Contra nhìn Charles một cái. Charles hừ lạnh, vung tay bảo thị vệ nhường đường

Khi người đó tới gần, nét mặt Charles mới lộ ra một tia kinh ngạc!

Người tới là một thiếu nữ!

Nàng có vóc người thon dài, tướng mạo thanh tú. Đặc biệt là đôi mi dài mảnh, thiếu vài phần nhu mì nhưng tăng thêm mấy phần thần bí lạnh lùng

Sống mũi thẳng tắp, khóe miệng hơi cong, có vài phần kiêu ngạo

Nàng chỉ chừng 16 17 tuổi, nhưng không mặc váy, ngược lại mang một bộ quần áo võ sĩ màu đen, bên trong bọc giáp nhẹ. Bên mình đeo trường kiếm, bao tay bằng bạc. Dưới chân mang ủng kỵ sĩ, tóc cắn ngắn

Nàng tới trước mặt Charles, cũng không hành lễ, ngược lại cố ý nẩng đầu

Charles vừa thấy người này, tức thì ngây dại, không tự chủ trợn tròn mắt

Bời vì cô gái trước mặt, cùng với Muse trong trí nhớ của mình giống nhau tới 5 6 phần!

Quả thật, nếu so về tướng mạo, cô gái này tuyệt không theo kịp Muse. Dù sao gia tộc Listeria xinh đẹp đệ nhất thiên hạ, Muse có mặc quân trang đi nữa cũng hơn vô số cô gái khác

Chỉ là cô gái này vừa kiêu ngạo, vừa lạnh lùng, ẩn ẩn có chút giống Muse!

Charles vừa thấy, tức thì ngây ngốc mông lung, phảng phất như Muse đang đứng đó, dùng ánh mắt kiêu ngạo lạnh lùng nhìn mình … thậm chí … còn ẩn ẩn chút xem thường

Giống như … tối hôm đó … nàng cự tuyệt mình

Contra khẽ trộm nhìn biểu hiện của hoàng đế, âm thầm đắc ý: xem ra mình đặt đúng cửa rồi!

Contra cũng rất rõ ràng, gia tộc mình chỉ là phú hào một phương mà thôi, dựa vào Daisy giữ hoàng thất, Alpay nắm quân quyền mới nổi lên được

Đặc biệt là lúc này, Thần hoàng tử vừa qua đời, gia tộc hoa tulip chưa có động tĩnh gì. Nếu lúc này thừa cơ nắm lấy tâm lý tiểu hoàng đế …

Hừ, nói đến suy đoán tâm tư, còn ai dám so với Contra ta?

Tiểu hoàng đế thích Muse cũng không nhiều người biết, nhưng Contra lại biết. Lần yến tiệc đó, chính mắt hắn chứng kiến toàn bộ từ đầu đến cuối!

Hơn nữa, vương phi Daisy trong cung làm nội ứng, tùy thời đem toàn bộ tin tức tuồn ra ngoài, càng dễ đoán tâm tính tiểu hoàng đế

Càng trọng yếu hơn, gần đây hắn biết được tiểu hoàng đế tựa hồ bảo một số cung nữ mình ưa thích của mình ăn mặc thành cái dạng này

Thân là một lão cáo già, làm sao Contra không biết tiểu hoàng đế đang nghĩ gì?

Cho nên…. Thõa mãn như cầu!

Cô gái trông giống Muse này, chính là Contra dùng toàn bộ gia tộc ra sức tìm kiếm ra được

Sau khi tìm được nàng, hắn như vớ được chí bảo, lại thêm một phen bồi dưỡng, mới mang đến hoàng cung hiến cho Charles

Mà hiện tại xem ra,có vẻ hoàng đế đã động tâm!

Tiểu hoàng đế đã không tự chủ được mà đứng lên đi tới, ánh mắt càng mê đắm, đưa tay ra định chạm vào cằm của nàng

Ai biết được cô gái này đột nhiên trầm mặt xuống, lùi về sau hai bước, lạnh lùng nhìn tiểu hoàng đế không chút khách khí nói:

- Ngươi định làm gì!

Một tiếng trách mắng này, nếu người khác thì đố dám vô lẽ với hoàng đế như vậy

Chỉ là vẻ mặt kiêu ngạo lạnh lùng, không chút khách khí với mình lại khiến trong lòng Charles phát cuồng!

Hắn không nổi giận, lại vỗ tay:

- Tốt! Tốt! Chính là vẻ mặt này! Chính là vẻ mặt này!

Nói xong, lại kéo tay cô gái này xuống. Ai biết nàng dùng sức giằng ra, không nhìn Charles chỉ ngồi xuống

Charles sắc mặt hơi biến, đang muốn động thủ, nhưng hỏa khí nháy mắt đã biến thành si mê

- Ha ha! Tốt, rất tốt! Ngồi uống rượu nào!

Nói xong, hắn tự mình nâng chén rượu lên

Cô gái nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Đa tạ bệ hạ! Ta tự có tay!

Nói xong, không nhận chén của Charles, tự mình rót một chén rượu khác uống cạn

Charles lại ngẩn ra, trong lòng càng thấy khoái trá, nhìn cô gái này không ngừng

Contra ở một bên ném cho cô gái một ánh mắt tán thưởng, ý tứ là: làm tốt lắm

Charles uống liền 3 chén, ánh mắt nhìn cô gái này đã nóng rực lên không chịu nổi, vươn tay ra muốn nắm tay nàng

Cô gái vẫn lạnh lùng gạt tay Charles ra

Charles sắc mặt hơi biến, động nộ lên. Đập bàn đứng dậy

Thấy Charles nổi giân, cô gái cũng không khỏi sợ. Dù sao nàng bản tính cũng không phải thế, hoàn toàn từ nãy đến giờ là cố ý

Nguyên bản tính tình của nàng sao dám làm thế với hoàng đế đế quốc. Chỉ là Contra có nghiêm lệnh bảo nảng giả vờ, tuyệt không lộ ra vẻ nhu thuận cùng sợ sệt

Nhưng dù sao đây cũng là hoàng đế a! Thấy hoàng đế nổi giận, nàng không khỏi hoảng sợ

Đúng lúc này, ánh mắt Contra nhìn nàng nghiêm lại, phảng phất cảnh cáo. Cô gái tức thì hiểu ra, chỉ có thể cố gắng, cắn răng nhận ánh mắt của hoàng đế, nói:

- Bệ hạ! Xin ngày lịch sự một chút!

Một câu chỉ trích không chút khách khí này lại khiến nộ hỏa của Charles tiêu biến hết, trở lại thành vẻ nhu tình như cũ

Hắn mở miệng, mềm giọng nói:

- A… Là.. là ta không đúng, ngươi đừng giận. Chúng ta cùng uống rượu. Ngươi cùng uống với ta đi

Một câu này, ẩn ẩn lộ ra vài phần thỉnh cầu

Cô gái lúc này mới dám thở ra một hơi, thầm nghĩ đại nhân Contra quả là thần diệu, mà hoàng đế cũng thật kỳ quái – hắn là hoàng đế chí tôn, muốn nữ nhân nào mà chả được? Nữ nhận bị hắn nhìn trúng, ai chả nhu thuận hết mức? Hắn lại thích nữ nhân làm mặt lạnh với hắn? Cũng thật kỳ quái!

Chỉ là đối với một hoàng đế luôn tự cao tự đại thì thái độ này có chút khó hiểu, bất an

Sau một lúc, Charles uống thêm hai chén, nhìn ánh mắt của hắn càng thêm mơ hồ, lại tự hồ do dự một chút, hỏi:

- Ngươi … có biết khiêu vũ không?

- Khiêu vũ?

Cô gái chần chừ một chút, nhìn trộm thấy Contra đang nhè nhẹ gật đầu, mới nhíu mày:

- Ta… không biết

Ánh mắt Charles càng nóng hơn, si ngốc nhìn, lại ôn nhu nói:

- Không biết … Để ta dạy …

Lời này hoàn toàn là thỉnh cầu, không có nửa điểm giọng điệu của hoàng đế

Sau khi Charles đứng lên ra lệnh vài câu, tức khắc có nhạc sĩ cung đình chậm rãi tiến đến, biểu diễn một khúc nhạc nhẹ

Charles lúc này khuôn mặt đã đỏ lên, ánh mắt mơ hồ. Bỗng hắn khẽ cười

- Ha ha … Ta.. ta nghĩ là ngươi cùng ta có thể nhảy được rồi

Nói xong, nắm tay kéo cô gái này tiến lên

Cô gái đang muốn diễn lại trò cũ, nhưng nhìn ánh mắt của Contra thì dừng lại – dù sao diễn kịch cũng không nên quá giống

Tiểu hoàng đế đã nửa tỉnh nửa say mà nhảy. Lúc đầu còn miễn cưỡng theo điệu nhảy mà bước, dần dần dưới chấn tán loạn, thất tha thất thểu gần như tựa vào người cô gái.Trong lúc lơ mơ, càng dùng tay siết chặt lấy eo lấy đùi thiếu nữ, trong miệng làu bàu:

- Hắn …có chức tước gì … mà ngươi lại không thèm ta …Ta là … là … là hoàng đế đế quốc! Là.. là hoàng đế!

Nói xong, đầu tựa hẳn vào vai nàng, phảng phất đã say đến ngủ gật

Cô gái trong lòng hơi khó chịu, miễn cường đỡ Charles tới ghế, ghé vào tai hắn hỏi:

- Ngươi nói gì?

- Hừ. Ta nói, ngươi vì cái gì mà không thích ta. Ta là hoàng đế đế quốc …

Charles làu bàu mấy câu, sau đó miễn cưỡng mở mắt ra, chỉ là ánh mắt hoàn toàn tán loạn, chỉ cố gắng nhìn vào cặp mắt cô gái này

- Muse … ta.. ta thật lòng thích ngươi … Muse

Nói xong, thân hình mềm nhũn gục xuống, ngủ thiếp đi

Contra đứng lên giơ tay ra hiệu, tức thì đội nhạc lập tức dừng lại. Sau đó cô gái đem tiểu hoàng đế đặt cẩn thận trên ghế, mới quay đầu dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Contra

Biểu tình Contra cũng có chút chần chừ, nhưng vẫn cắn răng hạ quyết định, nhìn hai người hầu xung quanh, mỉm cười nói:

- Bệ hạ say. Để nàng ở lại đây phục vụ bệ hạ

Nói xong, hắn vươn tay chỉ cô gái mình mang tới

Hai tên người hầu cũng là kẻ thông minh, lập tức hiểu ra, trên mặt nở nụ cười ám muội

Sau đó, Contra cùng người hầu cung đình đều lui xuống, trong đại điện chỉ còn tiểu hoàng đế cùng cô gái này

Tiểu hoàng đế say khướt nằm thẳng một đêm mới tỉnh lại, khi đó sắc trời đã sáng

Hắn tỉnh lại từ trong mơ màng, trước hết cảm thấy thấy bên mình có một thân thể mềm mại. Sau đó thấy miệng mồm khô khốc, rên rỉ:

- Nước. Ta muốn uống nước

Ngươi bên cạnh tức thì chuyển động. Không lâu sau, một chén nước đã được đưa tới miệng Charles. Chỉ là người này có vẻ không biết phục vụ thế nào, Charles miễn cưỡng uống 2 ngụm thì suýt sặc, bực mình mở mắt giận giữ nói:

- Ngươi làm cái gì vậy! A? Ngươi?

Hắn cuối cùng cũng cẩn thận nhìn rõ người này. Tướng mạo, ánh mắt, biểu tình … đây không phải người bên mình tối qua hay sao?

Cô gái này ở bên Charles một đêm, tinh thần và thể xác đã sớm mệt nhoài. Lại thêm hoàng đế dựa vào ngực mình ngủ say. Tuy hắn còn nhỏ, nhưng bị đè lên tay cả đêm cũng không dễ chịu gì. Chỉ vì ngại thân phận đối phương cũng không giám giãy dụa – dù sao, nàng cũng đang mô phỏng tính cách của Muse. Lúc trước đối phương say không nói, giờ tỉnh rồi mà lại chọc giân tiểu hoàng đế thì không ổn

Charles tỉnh lại,đầu tiên nhận ra cô gái này còn có chút vui mừng. Nhưng sau đó nhìn kỹ lại, ánh mắt lộ ra một tia thất vọng, than thở:

- A… ngươi.. ngươi không phải nàng

Nói xong, hắn ngồi dậy, nhíu mày:

- Cho ta uống nước

Hắn thân là hoàng đế, tuy còn nhỏ nhưng đã có một chút uy, cô gái thiếu chút nữa đi lấy nước tới. Nhưng nhớ tới lời Contra dặn mình, liền cố ý làm mặt lạnh nói:

- Ngươi đã tỉnh, vậy tự uống đi

- Hử?

Charles tức thì cả giận. Nhưng sau đó nhìn nét mặt thiếu nữ lại lộ ra vài phần hứng thú, lửa giận tiêu biến nhanh chóng, liền tự mình lấy chén uống nước. Sau khi tẩy qua cổ họng, lại nói

- Ngươi quay mặt ra đây cho ta nhìn một chút

Cô gái thấy giọng điệu đối phương nhè nhàng, trong lòng biết là đã cược đúng cửa, càng lên mặt đáp:

- Ngươi nhìn cái gì

Thái độ của nàng càng lạnh lùng, Charles lại có vẻ càng hứng thú. Sau cùng hắn tự mình chuyển thân đến trước mặt nàng

Cô gái bị hắn nhnf chòng chọc, trừng mắt:

- Ngươi! Ngươi nhìn cái gì! Có gì đáng xem đâu!

Nghe giọng điệu oán trách không chút khách khí này, Charles khẽ cười, ánh mắt lại nóng rực lên:

- Đáng xem! Đương nhiên là đáng xem! Ha ha ha ha ha!

Charles cười lớn vài tiếng, đột nhiên chồm lên đè cô gái này xuống, hôn lên mặt nàng

- Ngươi!

Cô gái dùng sức đẩy Charles ra, nhưng đẩy đẩy vài cái lại càng lúc càng yếu. Nàng cố ý tỏ ra suy yếu, trên mặt vẫn làm bộ không tình nguyện kháng cự quyết liệt

Charles trong bụng càng ngứa ngáy, tức thì khí huyết phun trào, dùng tay đè đôi tay nàng xuống

Cô gái bị Charles hôn vài cái, đột nhiên nhớ tới lời Contra dặn: có thể cho hắn chút vị ngọt ban đầu, nhưng không cho hắn đắc thủ. Tức thì nàng dùng toàn lực đẩy Charles ra

Charles bị nàng đẩy ngã nhào, đau đớn giận nói:

- Hỗn đản! Ngươi dám!

Cô gái trong lòng đã phát hoảng, nhìn thấy trán hoàng đế sưng đỏ, biết là đã gây họa, nhưng chỉ có thể cứng rắn đáp:

- Ngươi!

- Ta cái gì?

Charles đại nộ

- Ta là hoàng đế đế quốc! Ngươi dám chống lại ta?!

Cô gái cắn rắng, đón ánh mắt của Charles:

- Đúng! Ngươi là hoàng đế kiểu đó sao? Hoàng đế có thể tùy tiện chiếm đoạt ta?

Nói xong, đột nhiên chụp lấy trường kiếm – lưỡi kiếm này vốn chỉ là đồ trang trí không có sức sát thương, nếu không thủ vệ cũng không cho mang vào rồi

Cô gái này cũng có thiên phú diễn kịch, phản ứng rất nhanh rút kiếm ra, thân hình lùi lại, chỉ mũi kiếm vào họng mình, nhìn Charles nói:

- Ngươi nếu muốn cưỡng bức ta, ta chết cũng không cho ngươi toại nguyện

Charles đang cuồng nộ, nhìn ánh mắt đối phương tràn đầy kiêu ngạo tự tin, lại bình tĩnh lại, nhẹ nhàng nói:

- A! Ngươi … đừng làm thế. Ta không ép ngươi nữa là được chứ gì

Dừng một chút, hắn mới dùng giọng nói ôn hòa, chậm rãi nói:

- Bỏ kiếm xuống nói chuyện cùng ta được chứ? Ta không khi dễ ngươi nữa

Cô gái thấy mình lại lần nữa đặt trúng cửa, trong mắt lóe lên một tia đắc ý, chậm rãi hạ gươm xuống:

- Ngươi đối tốt, ta cũng sẽ không tìm chết. Nhưng đừng nghĩ đến chuyện cưỡng bức ta!

Charles nhìn cô gái này, ánh mắt càng lộ ra nhu tình. Ngay buổi chiều hôm đó, hoàng đế đế quốc Charles ra lệnh: Contra bá tước trung tâm, phong thưởng bá tước nhất đẳng. Thưởng cho 100 cân hoàng kim, ngoài ra, chức vụ tổng đốc hành tỉnh Riehl vẫn giữ nguyên, lại thêm một chức phó đại thần phụ trách quốc vụ!

Mệnh lệnh này hoàn toàn không có thương lượng với các đại thần khác, mà trực tiếp từ trong hoàng cung ném ra. Các vị lão đại trong đế đô nhận được tin, không ai không kinh hãi

Phó đại thần phụ trách quốc vụ?

Đùa kiểu gì vậy?

Thẳng cho tới này, văn thần phụ trách quốc vụ lấy tể tướng làm đầu. Mà phó đại thần thực tế là cánh tay phải của tể tướng, thực chất mà nói chỉ là một cái hư danh mà thôi

Nhưng vấn đề là, lão tể tướng Rabus Richer qua đời, chức tể tướng đế quốc còn để trống. Lúc này phong phó đại thần phụ trách quốc vụ? Thế chẳng phải là …

Không có tể tướng. Lại có phó đại thần? Như vậy quyền lực của vị phó đại thần này, nói nhẹ không nhẹ, nói nặng không nặng!

Bệ hạ! Đây là ý gì vậy?

Vô số vị lão đại đều ngay hôm đó đến hoàng cung cầu kiến bệ hạ, thử dò thám thính tin tức, nhưng không có ai tiếp xúc được với Charles

Người hầu trong cung luôn đáp lại một câu:

Bệ hạ xử lý việc trọng yếu, tạm thời không tiếp khách

Chỉ có vài vị tin tức nhanh nhạy như Carmille Ciro mới biết, hoàng đế chả xử lý yếu sự gì hết, mà thực chất là nói chuyện với một cô gái. Mà cô gái này là tối hôm trước, bá tước Contra đưa vào cung. Hơn nữa cô gái này nghe nói cũng là người nhà Contra

Nghe tin này, người người không khỏi kinh ngạc

Chẳng lẽ…. gia tộc bá tước Contra, sau một vương phi Daisy lại thêm một hoàng phi hay sao?

Phụ nữ trong tộc gả cho 2 đời đế vương?

Lão Contra này … Thủ đoạn tốt thật!

Thủ đoạn tốt thật!

- Điện hạ. Ngài xem..

Lam Lam sắc mặt lo âu, nhìn công chúa Karina

Karina nhíu mày, nghĩ một chút, thở dài:

- A. Phụ thân đã tính kế hết thảy, lại nảy ra một việc như thế này. Anh trai ta …. Vẫn còn là thiếu niên, lúc này chỉ sợ cái gì cũng không để ý nữa rồi

Thấy công cháu cũng nói ra một câu tuyệt vọng như vậy, Lam Lam nhíu mày:

- Vậy, hiện tại đại thần trong triều đều đang chờ gặp hoàng đế. Bệ hạ lại không chịu đi ra. Contra bá tước … ta chỉ sợ hắn không có ý tốt gì

- Hừ. Hắn đương nhiên không có ý tốt rồi

Công chúa Karina khẽ cười lạnh

Sau đó nàng lại thở dài:

- Chuyện khác, ta tự tin có thể khuyên bảo anh trai được. Chỉ là tình yêu thiếu niên thì … A, ta tuy chưa từng gặp qua, nhưng nghe nói tình cảm nổi lên thì cái gì cũng không ngăn được. Mà tính anh trai lại nóng như vậy, e là …

- Vậy …

Karina cuối cùng hạ quyết tâm, nhìn Lam Lam:

- Lập tức soạn 1 phong thư. Bảo ma pháp sư cung đình dùng tốc độ nhanh nhất đưa tới phương Bắc … A.. Lúc trước anh muốn gọi lão sư về dự lễ tang, ta còn thấy không cần. Nhưng xem ra, hiện tại thực sự cần lão sư trở về rồi ….


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx