sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 659: Quá Dâm Đãng

- Ta cự tuyệt

Ngoài dự đoán của Đỗ Duy, Hector lại nói ra một câu như vậy

Giáo hoàng đang đầy mồ hôi lạnh, cũng nhịn không được dùng ánh mắt kỳ dị nhìn thần thú

- Huh?

Đỗ Duy kinh ngạc nhìn Hector:

- Ngươi không phải rất căm ghét nữ thần sao?

Hắn chỉ vào giáo hoàng:

- Vị lão tiên sinh này là lãnh tụ tinh thần của tín đồ trên thế giới này, được coi là người phát ngôn của nữ thần đấy. Mà thằng cha kia là ma pháp sinh vật nữ thần tạo ra đưa tới thế giới này làm việc cho nàng

Hector khẽ cười:

- Ta quả thật căm ghét nữ thần. Bất quá thần cấp cường giả chúng ta có ước định, sẽ không trực tiếp ra tay với người phát ngôn của đối phương trên thế gian

Hắn nhìn ánh mắt nghi hoặc của Đỗ Duy, bổ sung thêm:

- Tương tự, nữ thần của các ngươi cũng tuyệt đối không ra tay giết lãnh tụ bộ tộc của chúng ta. Đây là ước định của bọn ta. Ví dụ hiện tại, thú nhân tộc có Rock, Daminess, tinh linh tộc có Lạc Tuyết, chúng nó đều được chịu bảo hộ, Các vị thần khác sẽ không ra tay với chúng nó. Đấy là quy tắc

( Quy tắc chết dẫm …. Đã làm đĩ còn đòi lập miếu thờ ) Đỗ Duy chửi thầm trong bụng, thở dài:

- Nếu thế, hai điều kiện của ngươi ta cũng không đáp ứng

Hector cười nhạt, vươn tay chụp một cái. Giáo hoàng cùng Eupudeas hai người bị Hector nắm trong tay nhấc bổng lên, một trái một phải

Hai cường giả thánh cấp, trong tay thú thần cũng chỉ như trẻ con mà thôi

Thú thần tóm lấy hai người, cười nhẹ:

- Ngươi ở đây đã quá nhiều, ta sẽ không giết họ, chẳng qua có thể giúp ngươi ném bọn họ ra

Nói xong 2 tay vung lên, hai vị lão đại của thần điện bị ném tới 2 cánh cửa phát sáng

Hector nâng chân đá nhẹ một cái. Rosetta hừ một tiếng, miệng phun máu, cũng bị đá vào trong một cánh cửa

Đỗ Duy nhìn, chỉ than thở:

- Đáng tiệc.. ngươi lần lượt ném 5 người vào 5 cửa, lỡ ném phải cửa thật ….

- Ta nhìn ra được, 5 cánh cửa đó cũng không phải là cửa đúng

Hector nhíu mày nhìn Đỗ Duy:

- Ánh mắt ngươi cũng không thay đổi, chắc cũng sớm biết đó là cửa giả

Đỗ Duy làm mặt quỷ với Hector:

- Ta ngày thường là một người vui buồn không đổi sắc, cho dù có bốc phét cũng mặt không đỏ không căng thẳng. Nếu ngươi muốn tìm dấu vết từ những chỗ này thì ngươi phải thất vọng rồi

- Ha ha ha ha ha ha!

Hector ngửa mặt lên trời cười lớn:

- Rất tốt! Rất tốt! Tên tiểu tử lớn mật này! Ngươi khiến ta thấy rất thú vị! Ta đáp ứng ngươi, nếu có lúc ta muốn giết ngươi, sẽ không để ngươi thấy đau đớn gì

Sau đó hắn thu lại mặt cười, nói:

- Tốt rồi! Ở đây đã không có người ngoài …. Chúng ta bắt đầu đi! Đến cùng là cửa nào?

Đỗ Duy ho khan một tiếng, đưa tay tùy tiện chỉ một cái:

- Ở đây …

Dừng một lúc, hắn than thở:

- Ta biết ngươi không tin ta. Ngươi có thể bắt ta cùng ngươi tiến vào cũng được. Nếu có chuyện gì xảy ra cứ tóm lấy ta là xong … chẳng qua mấy người này …

Hắn chỉ Vivian, Joanna và Nicole:

- Các nàng không có quan hệ.. Để các nàng từ cửa khác đi ra đi

- Thật xin lỗi, yêu cầu của ngươi ta không đáp ứng

Thú thần cười lạnh, ánh mắt lóe lên một tia giảo hoạt:

- Ngươi quả nhiên cũng có hứng thú với món trong này, chẳng qua trong bụng ngươi lắm chủ ý quái quỷ. Cho dù tóm ngươi cùng ta đi vào cũng không an tâm được. Ngươi có vẻ là loại người dám liều mạng, chết cũng không sợ.. chẳng qua … đối với hai cô bé cùng con rắn này thì lại rất quan tâm. Cho nên, ta sẽ dẫn các ngươi cùng đi! Nếu bước vào chỗ có gì không đúng, ta chẳng những giết ngươi còn giết hết bọn họ!

Trong lòng Đỗ Duy lúc này cũng bắt đầu có vài phần khẩn trương

Nguyên bản, hắn muốn Joanna cùng Vivian ly khai trước, sau đó chính mình tùy tiện chỉ một cánh cửa giả. Nếu Hector khi đó trở mặt, dù chỉ có một mình, tuy thực lực không bằng, nhưng ít ra cũng là bán thần cấp. Chưa kể bản thân kiêm hai thuộc tính của tinh linh thần và Ares, đánh không lại cũng không đến nỗi thua quá sớm. Cho dù muốn chạy cũng không phải là vô vọng!

Chỉ là … nếu cả Vivian cùng Joanna tiến vào, như vậy mình tuyệt không thể bỏ chạy!

Hector mà trở mặt, cho dù lấy thực lực bán thần cấp chạy thoát, nhưng Vivian, Joanna, Medusa …. Trong mắt thú thần chả khác gì con kiến, nháy mắt cũng giải quyết được …

Nhìn sắc mặt Đỗ Duy biến đổi, thú thần cười lạnh:

- Cho nên, ta khuyên ngươi đừng nổi lên chủ ý quái quỷ gì, ngoan ngoãn nói ra cửa vào thật sự đi!

Lưng áo Đỗ Duy bắt đầu ướt mồ hôi lạnh, cân nhắc một lúc, hắn cắn răng nói:

- Được rồi! Ngươi thắng. Nắm tay ngươi cứng, ngươi là lão đại … Cửa vào thật ở đây

Hắn đưa tay chỉ một cửa – chính là cánh cửa đối diện với bậc thềm mà Aragorn nhắc tới!

Hector gật đầu:

- Rất tốt – chúng ta tiến vào đi! Ngươi, ta, còn có 3 đồng bạn này nữa!

Đỗ Duy cười khổ:

- Ta có lựa chọn khác sao?

Đáp án đương nhiên là: không

Tiến vào cánh cửa, tựa hồ cũng không có cảm giác gì

Cánh cửa ánh sáng này tựa hồ là một không gian ma pháp đơn giản. Khi Đỗ Duy tiến vào một bước, đã thấy mình giống như đáng rơi từ trên cao xuống

Chẳng qua rất nhanh, xung quanh hắn xuất hiện một vệt sáng, sau đó vệt sáng ổn định lại, lúc này dưới chân hắn đã đạp lên đất cứng

Quá trình rất ngắn, hắn thậm chí còn không kịp phát ra tiếng kêu

Bên cạnh, Hector, Vivian, Joanna, Medusa đều hiện ra

Chỉ là nhìn xung quanh … Đỗ Duy ngây dại

Quả là một cái hồ lớn!

Mặt hồ phảng phất tròn hoàn hảo, đường kính ít ra cũng 7, 8 dặm

Mà dưới chân Đỗ Duy là bờ hồ, trên mặt đất lởm chởm đá vụn hình thù kỳ dị. Đỗ Duy đá thử một cái, lập tức nhận ra…. Đá vụn này là … dung nham núi lửa?

Chỗ này phảng phất như một mỏm núi lõm xuống, tụ nước lại thành hồ

Ngẩng đầu, phía trên có mây bay, còn có mặt trời …

Hả?

Đỗ Duy nhịn không nổi kinh hô

Chỗ này … đã là thế giới bên ngoài rồi!

Chả lẽ … bảo tàng của ma thần không giấu ở trong không gian nào đó? Mà tùy tiện kiếm một chỗ chôn xuống?

Ánh mắt Hector xuất hiện lửa giận, cũng may thấy Đỗ Duy một bộ dạng mờ mịt mới hiểu ra: tiểu từ này cũng không biết, xem ra không phải hắn lừa mình

Đỗ Duy nhìn 4 phía, sau đó sắc mặt hơi đổi

Hắn đột nhiên bay thẳng lên không – Hector không cản, cũng không sợ Đỗ Duy chạy mất

Đỗ Duy bay lên cao mấy chục thước, sau đó đảo người nhìn xuống, sắc mặt lại càng quỷ dị

- Gặp quỷ …. Đúng là gặp quỷ rồi. Cái tên hỗn đản Aragorn này chẳng lẽ lại lừa cả mình?

Lúc này, Hector cũng xuất hiện bên cạnh Đỗ Duy, theo ánh mắt của hắn nhìn xuống

Bắt đầu từ hồ nước … vượt qua chỗ cao … sau đó một đường dốc xuống..

Địa hình rất đơn giản … đây là một ngọn núi!

Nguyên lai cái hồ này là ở trên đỉnh một ngọn núi! Mà phía dưới còn thấy một biển mây, cũng không biết núi này cao bao nhiêu nữa!

Nhìn cẩn thận, có thể thấy xung quanh cũng còn những chỗ bị đóng băng!

Núi cao như vậy, nhiệt độ đương nhiên thấp hơn bình nguyên rất nhiều. Chỉ là bon người Đỗ Duy đều là cường giả thực lực tuyệt đỉnh, đối với chút thay đổi này chả đáng kể gì nên không để ý tới

- Chúng ta đang ở trên một đỉnh núi

Đỗ Duy cười khổ nhìn Hector

Hector sắc mặt cũng rất âm trầm:

- Không chỉ có vậy

Nó đột nhiên xoay người, ngón tay chỉ về bờ hồ

- Ta đã thấy được ít nhất một vấn đề. Ngươi tốt nhất nên cho ta một giải thích hợp lý, bởi vì tính nhẫn nại của ta cũng không nhiều lắm!

Theo ngón tay của Hector, hắn nhìn thấy ….

Chả thấy gì hết, nhưng lại cảm nhận được một vài cỗ khí tức quen thuộc!

Hử?

Đỗ Duy cả kinh, hoàn toàn không giống bình thường

Mà lúc này, Vivian cùng Joanna ở dưới đồng thời gọi lớn:

- Đỗ Duy! Đến xem đây là thứ gì này!

Đỗ Duy vội vàng hạ xuống, thấp giọng hỏi:

- Làm sao?

Vivian không nói, Joanna lại chỉ xuống đất, chỗ mấy người vừa đặt chân xuống

Nguyên lai vừa rồi Đỗ Duy vội vã nên không phát hiện ra, giờ được nhắc mới để ý, dưới chân mình ẩn ẩn có một tia ma pháp dao động. Dao động rất nhỏ yếu, chẳng qua vẫn có thể cảm thấy

Hắn đá văng mấy khối đá dưới chân, lập tức thấy một cây gậy bằng kim loại cắm trên mặt đất

Đỗ Duy có chút nghi hoặc, hắn vươn tay dùng sức hất đất đá xung quanh ra

Kỳ quái là, cây gậy này chôn rất sâu. Đỗ Duy đã đào xuống vài thước, vẫn không nhìn thấy đáy

Mà cây gậy này, dưới ánh mặt trời còn lóe lên ánh sáng kỳ lạ

Đỗ Duy sờ thử, chỉ thấy hai tay mát lạnh, thậm chí không cách nào nhận ra món này chế từ gì.

- Đây là?

Đỗ Duy nhíu mày, thử dùng sức kéo một cái. Vậy mà vẫn không thể rút nổi cây gậy này lên!

- Ngươi không được rút nó ra!

Hector đi tới sau lưng Đỗ Duy, ánh mắt nó nhìn cây gậy có chút kích động:

- Đây là … quyền trượng vinh diệu!

Quyền trượng vinh diệu?

Quyền trượng vinh diệu trong số các thần khí?

Đỗ Duy cũng có chút kích động – tìm được quyền trượng vinh diệu ở đây, chẳng lẽ ma thần thực sự chôn kho báu ở đây?

Hector cúi xuống, quan sát kỹ sau đó đứng lên, lạnh lùng nói:

- Quả nhiên là thế... thứ này không thể rút ra được. Nếu không nơi này lập tức sẽ bị phá hủy

Đỗ Duy cũng đành thở dài

- Đến cùng là chuyện gì?

Joanna nhịn không được hỏi

- Ở đấy. Phía dưới

Hector lạnh lùng nói:

- Thấy cái hồ này không? Đây không phải hồ thường, mà là hồ trên đỉnh núi. Phía dưới nước hồ là miệng núi …

Nó còn chưa nói hết, Đỗ Duy cũng đã tiếp lời:

- Miệng núi lửa

Mặt hắn cười cổ quái:

- Cái quyền trượng vinh diệu cắm ở đây thực chất là để trấn trụ không cho núi lửa bùng phát. Nếu rút nó ra, chỉ sợ núi lửa lập tức phun trào!

Nhìn mấy cô gái kinh ngạc, Đỗ Duy tiếp tục cười khổ:

- Mà … ta biết chỗ này là đâu..

Mấy người đều trừng mắt nhìn hắn

Đỗ Duy lắc đầu:

- Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng chưa từng tới đây. Chẳng qua ta có thể nhận ra … vừa rồi ta nhìn xuống dưới một chút… dưới núi, cách chừng 1, 2000 thước có một khối đá lớn, trên đó viết mấy chữ …

Hector cười không nói – hiển nhiên, Đỗ Duy nhìn được thì nó cũng nhìn được

- Bia đá? Ngươi thấy cái gì?

Joanna nôn nóng hỏi

- Nam Dương, đảo Bà La Môn, liên hiệp vương quốc. Mà chúng ta hiện đang ở dưới chân núi lửa, chính là Thần sơn trong truyền thuyết của họ

Đỗ Duy vẫn đang cười, nhưng quả thật mặt hắn còn khó coi hơn khóc

Aragorn chết tiệt, lưu lại cánh cửa vớ vẩn, lại đem toàn bộ vứt tới Nam Dương rồi!!!

Thần sờn! Chính là hồi trước Aragorn giả thần giả quỷ lừa gạt thổ dân, bắt họ gọi hắn là “ phụ thần “ rồi cúng tế đây mà!!

À, đúng rồi, thằng hỗn đản ấy còn lập ra giáo hội ở đây để đánh mạt chược nữa!!!

Thấy Vivian và Joanna mặt đầy nghi vấn, Đỗ Duy vẫy tay:

- Chốc nữa nói tiếp, giờ chúng ta đi gặp mọi người đã

- Gặp? Gặp ai?

- Còn có thể là ai!

Đỗ Duy nghiến răng nghiến lợi:

- Chúng ta bị cái tên hỗn đản Aragorn chơi rồi! Mẹ nó chứ! Cái gì mà 16 cánh cửa! Toàn bộ đều là giả hết! Cả 16 cửa đều là giả, đều thông đến một chỗ! Lam Hải Duyệt, giáo hoàng … bọn họ đều ở đây!!

Lời này Đỗ Duy không phải là giả

Lão Chris, Lam Hải Duyệt, giáo hoàng, Eupudeas, Rossetta đều ở đây

Vượt qua hồ nước, đến bờ đối diện, Đỗ Duy lập tức trông thấy mấy người này

Lão Chris trợn mắt há mồm ngồi trên mặt đất. Giáo hoàng sắc mặt âm trầm. Lam Hải Duyệt có vẻ hơi cười. Eupudeas nét mặt nặng nề. Rossetta lặng lẽ đứng ở một bên

- Các ngươi … tới đây trước hả?

Đỗ Duy đi tới, trực tiếp bắt chuyện

Hắn còn nhìn thấy, bên cạnh còn nằm ngổn ngang mười mấy thổ dân. Những thổ dân này đều mặc áo giáp mây, từng người đều da đen vẽ mặt, cầm binh khí làm bằng gỗ.

Rất hiển nhiên, đám người lão Chris tới đây, sau đó tiện tay xử lý mấy thổ dân này

Những người khác tựa hồ không có tâm tình nói chuyện, Lam Hải Duyệt lại cười trả lời Đỗ Duy:

- Ta nên nói thế nào nhỉ? Ngươi bị chính mình lừa, cảm giác nhất định rất không tốt đâu

Đỗ Duy cười ha hả:

- Đúng là rất không tốt. Bực mình nhất là ta không thể mắng hắn. Chửi hắn cũng giống tự chửi mình

Dừng một chút, hắn hỏi:

- Nói chuyện các ngươi xem. Thế này là thế nào?

Hắn đưa mắt nhìn những thổ dân nằm ngã rạp trên mặt đất

May mắn mấy vị cao thủ này đều không có ý giết người, những thổ dân này chỉ bị đánh ngã thôi

Lam Hải Duyệt mỉm cười nói:

- Ta và vị bằng hữu này …

Hắn chỉ lão Chris:

- Chúng ta hai người xuống trước. Ngay sau đó thấy giáo hoàng đại nhân cũng rơi xuống theo. Còn về những thổ dân này …ta cũng không biết, chẳng qua xem nét mặt ngươi chắc là biết một chút

- Nơi này là Nam Dương

Một câu của Đỗ Duy, kiến đám người giáo hoàng nhảy dựng lên

Nam Dương?

- Lãnh thổ của liên hiệp vương quốc Nam Dương, đảo Bà La Môn. Nơi người Nam Dương tin rằng thần linh từng sinh sống … Thần sơn. À, còn cần nhắc thêm là, đây là một ngọn núi lửa, chúng ta hiện đang ở ngay trên miệng núi lửa

Đỗ Duy càng nói càng thấy buồn cười:

- Con mẹ nó! Aragorn cũng khá lắm. 16 cánh cửa toàn bộ đều là giả! Nếu ai bị lừa, thử lần lượt từng cửa, chỉ sợ tốn 1 vạn năm cũng chả hiểu nổi. 16 cửa thử lần lượt, tới lúc phát hiện mình bị lừa cũng không biết mất bao lâu!

Nói xong, hắn chỉ vào những thổ dân:

- Những thổ dân này là ngươi bản địa. Theo truyền thuyết, thần của họ sống ở trên núi này. Cũng theo truyền thuyết, thần linh giận giữ rời bỏ bọn họ mà đi. Chẳng qua, thổ dân vẫn lưu lại đây bảo hộ nơi này, vì thế trên núi thường có một vài khổ tu giả cùng võ sĩ lưu lại phụ trách thủ vệ, ngăn cản ai có ý đồ xâm phạm

Đỗ Duy chỉ vào đám võ sĩ thổ dân trên mặt đất:

- Ta nghĩ mấy gã thổ dân gặp các ngươi … chết rồi?

- Không, chúng ta không giết người

Lam Hải Duyệt lắc đầu

- Chẳng qua may mà ngươi tới, nếu không sợ là giáo hoàng điện hạ sẽ ra tay với ta mất. Ta chỉ là một lão già, không phải đối thủ của giáo hoàng

Đỗ Duy quệt môi. Theo thực lực mà nói, Lam Hải Duyệt chưa chắc đã thua giáo hoàng. Chẳng qua thêm một thiên sứ nên rất khó nói. Mà Chris không thể tin được, lúc đánh lên chưa chắc lão đã ra tay giúp Lam Hải Duyệt

- Chúng ta toàn bộ đều bị Aragorn chơi một vố

Đỗ Duy thở dài

Hắn cố nhỏ giọng, cười khổ:

- Ta không lo giáo hoàng. Chẳng qua vị thú thần này hiện nay sắp phát hỏa rồi. Nếu không có biện pháp, e là chúng ta khó thoát lắm

Quả nhiên, sắc mặt Hector đã khó coi tới cực điểm

Từ lúc gặp mặt, vị thú thần này một mực đều nói chuyện đầy hòa khí. Lúc này hắn cũng đã nổi giận, đã ẩn ẩn thấy răng nanh lóe lên

Đỗ Duy đi tới bên mấy thổ dân kia, thuận tiện giải trừ cấm chế cho họ, thở dài, dùng tiếng Nam Dương nói một câu:

- Các ngươi mau đi đi, nếu không sẽ mất mạng đấy

Hắn đối với những thổ dân này cũng có chút thương xót

Nguyên nhân rất đơn giản … vì trong lòng hắn còn một bóng đen: trước đây, một cô bé Nam Dương từng nói với mình, ngọc trai Nam Dương rất đẹp..

Thực tế, sau việc đó, nô lệ Nam Dương trong nhà Đỗ Duy đều được đối đãi rất tốt

Nhưng ai mà biết, mấy võ sĩ thủ hộ này lập tức đứng dậy đồng thanh lớn tiếng gào thét với Đỗ Duy!

Nét mặt họ đầy địch ý, có người còn lấy vũ khí ra chỉ vào Đỗ Duy, miệng quát tháo ba chữ giống như chú ngữ!!

Chỉ là mấy câu họ quát tháo khiến Đỗ Duy ngây ngốc!!

Bởi vì mấy câu này.. không phải tiếng Nam Dương!

Nội dung lời nói của họ, Hector cùng giáo hoàng không hiểu, chỉ cho là tiếng Nam Dương mà thôi. Nhưng Đỗ Duy lại hiểu, mà Lam Hải Duyệt sắc mặt cũng hơi đổi. Bất quá lão đã có kinh nghiệm, vội cúi đầu không để ai thấy nét mặt mình – may mà Hector không để ý! Bởi vì, mấy câu họ gào thét … toàn bộ … cứ là..

Toàn bộ con mẹ nó là tiếng Trung!

Nội dung của chúng là:

- Ngươi! Quá dâm đãng

- Ngươi! Quá dâm đãng

- Ngươi! Quá dâm đãng

Thế là … Đỗ Duy nổi giận

Cái *** gì thế!!

Lão tử từ vạn dặm xa xôi tới đây, trên đời không mấy ai có thể hiểu tiếng Trung! Giờ tự dưng có mấy thằng cha mặc áo vỏ cây dùng tiếng Trung chửi lão tử dâm đãng?!!!

Đỗ Duy nổi giận, nguyên bản một bụng lửa giận của hắn lúc này không chút khách khí chửi lại!

- Các ngươi mới là đồ dâm đãng! Toàn bộ cả nhà các ngươi đều là đồ dâm đãng! Phu nhân, con gái, cháu gái tộc trưởng các ngươi con mẹ nó đều là một lũ dâm đãng! Ngươi dâm đãng ngươi dâm đãng ngươi dâm đãng!!!!

Đỗ Duy nói tiếng Trung đương nhiên là rất thuận miệng, mồm mép tung bay, chửi cho mấy thổ dân trợn mắt há mồm, vô lực nói tiếp

(điêu vãi, từ nhỏ nó không nói tiếng Trung mấy sẽ quên dần, tưởng dễ nhớ lắm à )

Nhưng sau đó, Đỗ Duy phát hiện có điểm không đúng!

Mấy thổ dân này không phải thật sự nói tiếng Hán. Bọn họ chỉ biết lặp đi lặp lại mấy chữ “ ngươi quá dâm đãng “. Hiển nhiên, bọn họ chỉ học thuộc mà thôi

Chỉ là, sau khi Đỗ Duy dùng tiếng Trung lưu loát chửi lại, đột nhiên thổ dân sắc mặt đại biến!!

Có người lùi lại mấy bước cẩn thận nhìn Đỗ Duy. Có người trên mặt lộ ra vẻ kính sợ vô cùng

Sau đó, đám thổ dân dùng ánh mắt rất kính sợ nhìn Đỗ Duy, cẩn thận nói lại một câu:

- Ngươi … quá dâm đãng

Đỗ Duy cười, dùng tiếng Trung chửi lại:

- ĐM, phiền quá, ngươi mới dâm đãng

Hắn vừa nói xong, loạt xoạt một tiếng, toàn bộ thổ dân quỳ xuống! Họ bò rạp xuống mặt đất, dập đầu liên tục, trong miệng lớn tiếng tụng niệm vô cùng sợ hãi!!

Còn người chảy nước mắt nhìn Đỗ Duy một cách vô cùng sùng bái …

Đỗ Duy nghe những thổ dân này nói, không khỏi trợn mắt há mồm

Những thổ dân này nói là: phụ thần thương xót! Phụ thần không vứt bỏ chúng ta! Thần của chúng ta đã trở lại! Thần đã trở lại! Thần mang theo thần ngữ đã trở lại!!

Nhìn mấy thổ dân quỳ lạy, cơ hồ kêu khóc muốn tới ôm lấy đùi Đỗ Duy!!

Trong nháy mắt, Đỗ Duy hiểu ra

Chính mình nói tiếng Trung, những thổ dân này cho là mình nói “ thần ngữ “ mà Aragorn lưu lại, vì thế tưởng rằng mình từ trên trời xuống …

Cho nên….

Bọn họ coi mình là thần! Chính xác mà nói, Đỗ Duy cũng có thể tính là “ phụ thần “ của họ, mặc dù chân chính là Aragorn

Chẳng qua …

Con mẹ nó. Thằng cha Aragorn dạy cái gì không dạy, lại đi dạy cái câu “ quá dâm đãng “ này?

Thật là ….

Mấy thổ dân vẫn ra sức dập đầu, miệng vẫn kêu gào “ quá dâm đãng “, “ quá dâm đãng “, “ quá dâm đãng “, ….

Đỗ Duy có chút đành chịu, sau lưng Hector đã phát hỏa

- Ngươi! Còn gì để nói không?

Đỗ Duy vội xoay người, cảm thấy một cánh tay vung lên đánh vào mình!

Hắn vô thức giơ tay lên cản lại …

Rầm!!!!

Lực lượng cường đại trực tiếp hất tung hắn đi. Hai chân hắn cắm trên mặt đất trượt đi 7, 8 thước rồi rơi xuống hồ. Tay áo hắn đã bị chấn thành vụn phấn, toàn thân đã ẩn ẩn đau!

Thần cấp quả là thần cấp!

Hector đứng ở xa, thần uy lẫm liệt nhìn Đỗ Duy, ánh mắt tràn ngập sát khí:

- Ta nói, lòng kiên nhẫn của ta có hạn. Nếu từ lúc này vẫn không có đáp án, ta bắt đầu giết người!

Mặt thú của nó hơi cong lên:

- Ngươi đoán ta sẽ bắt đầu giết từ ai? Từ ngươi? Hay là từ mấy cô bé này?

Đỗ Duy cắn răng hống lên một tiếng, thân hình hắn xông lên, toàn thân lóe lên một cái, đột nhiên một bộ áo giáp hoa lệ 5 màu hiện lên trên thân!

Đường vân tinh xảo, hoa văn nhẵn nhụi, sau lưng một đôi cánh bạc …. Toàn thân phát ra ánh sáng vàng rực rỡ

Chính là thần khí: áo giáp trăng khuyết năm màu!

Đỗ Duy nâng tay lên, một tia sáng lóe lên. Trong tay hắn đã gọi ra trường cung Pandora! Cánh cung cong như vầng trăng, hai bên gắn lưỡi dao sắc bén! Đỗ Duy kéo cung, tức thì toàn thân phát ra ánh sáng rực rỡ!!

Hector nhíu mày:

- Hử? Đồ của Artemis? Ngươi là nhân loại, tại sao lại có thần khí của tinh linh?

- Ta còn nhiều lắm!

Đỗ Duy huýt dài một tiếng. Mặt hồ dưới chân hắn nổi lên một gợn sóng, hắn đứng ở giữa, trường cung Pandora chĩa thẳng vào Hector, vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt:

- Thần thú! Ta nghĩ ngươi chắc cũng không muốn đánh giết mấy người quá yếu dưới kia! Ta tới đánh với ngươi một trận!!

Thần niệm nháy mắt tràn ngập mắt Đỗ Duy, mà mặt hồ dưới chân hắn tỏa ra hơi nước, che khuất cơ thể!

- Ngươi thực sự đột phá được lĩnh vực?

Hector có chút ngạc nhiên, chẳng qua nó cười lạnh, thân hình lao vào Đỗ Duy!

Những người còn lại đều sắc mặt khẩn trương. Vivian cùng Joanna muốn lao lên, nhưng bị Lam Hải Duyệt cùng Medusa kéo lại

- Đừng có tới đó!

Lam Hải Duyệt sắc mặt âm trầm:

- Các ngươi thực lực quá yếu, đi tới chỉ làm liên lụy Đỗ Duy

Lão nhìn Medusa, cắn răng nói nhỏ:

- Chốc nữa … nếu Đỗ Duy không chống đỡ được, chúng ta chỉ có thể liều mạng

Mà giáo hoàng lại phân vân lưỡng lự. Lão cũng không biết mình nên mong Đỗ Duy thắng hay thua

Hắn đương nhiên rất không ưa Đỗ Duy, chẳng qua nếu Đỗ Duy mà thua, cái gã thần thú này có đem toàn bộ những người ở đây giết sạch không?

Trường diện có chút rối loạn rồi

Ngược lại, mấy thổ dân Nam Dương vô tri kia lại có chút mờ mịt, không hiểu tại sao mấy vị thần từ trên trời xuống lại đột nhiên đánh nhau?!

Bất quá bọn họ vẫn quỳ đó, ra sức kêu gào “ quá dâm đãng! Quá dâm đãng! Quá dâm dãng …“

Rầm!!

Trong lúc một đợt “quá dâm đãng” vừa kết thúc, Đỗ Duy bị thần thú trực tiếp đánh trúng một cú. Tuy áo giáp trăng khuyết 5 màu tự phân ra một phần thần lực phòng ngự, nhưng một quyền của thần thú vẫn xuyên qua, đánh thẳng vào ngực Đỗ Duy!

Thân hình Đỗ Duy hơi lùi lại vài bước. May mắn có thần khí phòng ngự chia sẽ lực công kích, hắn xoay người, dùng một chiêu trong “ cung Nguyệt Vũ ”, trường cung cuốn lấy cánh tay của thần thú!

Ông!!!

Dây cung chấn động, thân hình thần thú cũng hơi run lên. Khải giáp bảo vệ tay nó tức thì bị thần cung cắt thành một vết rách dài!

- Hừ! Cung thì tốt, nhưng ngươi thì quá kém! Cung Nguyệt Vũ! Đáng cười!

Chát một tiếng, nó tung chân đá vào ngực Đỗ Duy một cú. Đỗ Duy dùng tay ngăn lại, lập tức một tiếng vang như sét đánh phát ra!

Sóng xung kích bắn ra tứ phía, mọi người bên cạnh vội mở phòng ngự của mình ra

Đỗ Duy bị một đòn đánh bay ra xa, thân hình đang văng đi, đột nhiên chuyển hướng lao lên không, xoay người làm mọt tư thế, ngón tay kéo dây cung ….

Tuyệt kỹ – Mũi tên địa ngục Pandora!!

Trong nháy mắt, một tia sáng theo thân cung tụ lại như một ngôi sao chổi, từ trên cao bay thẳng tới Hector!

Hector cười lạnh một tiếng, không tránh không né. Nó ngửa đầu mở đoi tay ra, sau đó há miệng gầm lên một tiếng!

Chỉ thấy một tiếng như vạn thú gầm vang lên, phảng phát toàn bộ tầng mây bị đánh tan!

Từ trong miệng thần thú, đột nhiên xuất hiện một đợt sóng xung kích cuồng bạo bay thẳng lên đập vào mũi tên đang lao xuống!!

Rầm!!!

Khi hai luồng lực lượng này va chạm, đột nhiên mặt nước phía dưới nổ tung! Bụi nước phun khắp nơi như mưa!

Trên không, hai luồng sáng quấn lấy nhau, sau đó trong nháy mắt nổ tung, tia sáng phát ra lóng lánh!

Đỗ Duy đứng trên cao vài trăm thước, lại bị sóng xung kích của Hector chấn bay đi. Mà Hector vẫn vững vàng đừng dưới đất!

Tiếng gầm vẫn vang vọng khắp nơi, phảng phất như gió lốc! Nhất thời, phảng phất cả không gian chỉ còn tiếng vang này!

Sau khoảng khách, Đỗ Duy ở trên không, lồng ngực không ngừng phập phòng, miễn cưỡng bảo trì tư thế đang bay nhìn Hector

Thần thú sắc mặt vẫn bình thường, nó nhìn Đỗ Duy cười ngạo nghễ. Áo giáo của nó xuất hiện một vết nứt nhỏ, Hector dứt khoát lấy tay xé ra ném đi

- Hừ! Xem ra áo giáp sau này chả thể nào so được với nhóm thần khí đầu tiên

Hector cười lạnh:

- Chẳng qua ngươi thì sao? Công tước hoa tulip? Ngươi vừa dùng mũi tên địa ngục đã là toàn lực thi triển rồi! Ngươi còn sức đánh một đòn nữa sao?

Hector cười rất nhẹ nhàng:

- Hóa ra ngươi thực sự đã đột phá lên lĩnh vực cấp, đáng tiếc còn không phải chân chính thần cấp. Hiện tại ngươi còn chưa có tư cách là đối thủ của ta

Đỗ Duy vừa dùng toàn lực đánh một chiêu, có thần khí, thêm thần niệm, một chiêu mũi tên địa ngục vừa rồi đã là đòn mạnh nhất của hắn, thế mà thần thú chỉ tùy ý vứt áo giáp đi, một chút thương tích cũng không có..

Khốn kiếp, cái đòn gầm gừ kia, uy lực lại mạnh thế! Không ngờ ngang được với mũi tên địa ngục!!

Lúc này, trong đầu hắn xuất hiện một ý thức kỳ quái, hắn biết đây là một tàn niệm của Artemis và Ares lưu lại

Tiếng gầm hủy diệt?

Tuyệt kỹ của thú thần?

Gặp quỷ thật. Thú tộc đúng là thú tộc, chẳng qua theo ý thức còn lại của tinh linh thần, một chiêu “ tiếng gầm hủy diệt ” này đã ngang cấp với “mũi tên địa ngục ” và ” nhát chém không gian ”

- Xem ra … đánh vẫn không lại a …

Đỗ Duy hít sâu môt hơi

Vừa rồi một chiêu đích thực đã dùng gần như toàn lực của hắn, cũng chỉ miễn cưỡng coi là ngang tay mà thôi – tậm chí còn chưa phải hoàn toàn ngang tay

Mà Đỗ Duy rất rõ, mình là một cái bình điện không nạp thêm được! Vừa rồi một chiêu đó, vạn lần không thể dùng bừa được! Nếu không, hết điện thì cũng đi tong luôn!

Trong lòng hắn cũng rất buồn bực: kỳ thật thực lực mình đâu có yếu! Sao lần quái nào cũng gặp phải địch thủ mạnh đến biến thái vậy?

Mẹ nó chứ, khi lão tử cấp 8, bắt ta đánh với thánh cấp!

Ta là thánh cấp, lại bắt ta đánh với lĩnh vực cấp!

Chờ ta lên được lĩnh vực cấp, con mẹ nó lại gặp long thần bị phong ấn ở bán thần cấp!

Giờ ta lên bán thần cấp rồi, lại gặp một tên thần cấp!

- Hừ, sao vậy? Kiệt sức rồi sao? Còn sớm mà!

Hector cười lạnh một tiếng, thân thể lao lên, vung quyền đánh tới!

Đỗ Duy cậy vào nhanh nhẹn và cung Nguyệt Vũ, miễn cưỡng né được, đột nhiên tốc độ thần thú tăng lên!

Quy tắc không gian? Vô tác dụng!

Quy tắc thời gian? Vô hiệu!

Trốn tránh.. cũng *** vô hiệu!!

Cấp bậc thua sút, về việc lợi dụng quy tắc Đỗ Duy thua xa đối phương! Thần thú công kích như cuồng phong bạo vũ, mỗi đòn như một cây chùy nặng ngàn cân, cứ đập xuống mặt hắn như mưa

Mọi người ở dưới nhìn lên, thấy hai vị cường giả dùng tốc độ cao nhất đánh nhau, 2 luồng sáng quấn lại, 1 loạt âm thanh đấm đá vang lên không ngừng! Chỉ là Đỗ Duy đang chịu cảnh có khổ tự biết. Công kích của thần thú hoàn toàn chỉ là va chạm vật lý, nhưng lực lượng lại quá mức biến thái. Không cần vũ kỹ hoa mỹ, nhưng thập phần hiệu quả!

Mỗi đòn đều vô cùng dã man, tựa hồ muốn đem Đỗ Duy đập bẹp!

Hơn trăm đòn, Đỗ Duy chỉ có thể dùng cung Nguyệt Vũ tránh được 2 thành! Hơn nữa … có vẻ thần thú căn bản không để ý mình né tránh!

Tựa hồ phương thức công kích của hắn là lấy sức mạnh cùng tốc độ tuyệt đối đàn áp địch nhân! Ngươi tránh? Chả sao! Ngươi tránh 1 cú, ta đấm hẳn 100 cú!

Mà Đỗ Duy, trong 10 đòn thì mới đánh trả được 1 đòn. Đáng tiếc 1 đòn này của hắn đấm vào thần thú như muỗi đốt inox – thần thú cũng có cơ thể cường đại quá mức!

Nếu không phải Đỗ Duy có áo giáp trăng khuyết 5 màu, nếu không phải cơ thể được nước mắt sao chổi cường hóa, nếu không phải hắn vẫn ngậm nước mắt sao chổi dưới lưỡi để chữa trị cơ thể …

Nếu không có những thứ này, Đỗ Duy đã sớm bị đánh gục rồi!

Thần thú tựa hồ càng đánh càng hăng! Đột nhiên hắn tung 1 quyền đặc biệt nặng, tống Đỗ Duy rơi xuống! Đỗ Duy chìm trong hồ nửa ngày mới trồi lên, Hector đứng trên không lại ngửa mặt cười lớn, tiếng cười tràn ngập chiến ý khó hiểu!

- Thống khoái! Thống khoái! Đã 1 vạn năm ta không thống khoái như vậy!

Hector cười lớn, tròng mắt nó đã biến thành màu đỏ. Dưới chiến ý kích phát, thân thể nó vì kích động quá mà ẩn ẩn run lên:

- Quá thống khoái! Ngươi tuy thực lực còn yếu, nhưng chịu đòn rất giỏi! Ha ha ha ha ha!! Đến đây!

Mẹ nó!

Đỗ Duy chửi thầm một câu, chỉ có thể vung sức lao tới. Lần này hắn dùng cung tên Pandora bắn liền vài mũi, cũng không cần đả thương, chỉ mong hơi ngăn cản thần thú. Đồng thời tay phải chém một phát lên không!

Cạnh bàn tay của hắn, tức thì xuất hiện một vòng xoáy không gian vặn cong!

- Hử? Nhát chém không gian? Tuyệt kỹ của Ares?

Ánh mắt thần thú đầy điên cuồng và hưng phấn, cao giọng huýt dài, lại vung tay đấm tới!

Rầm!

Trên không phát ra một vòng sáng vặn cong, sau đó Đỗ Duy rơi xuống, lần này chậm chạp mãi chưa nổi lên

Vivian cùng Joanna sắc mặt tái nhợt, hai người vội nhảy xuống hồ

Lam Hải Duyệt nhìn giáo hoàng và lão Chris:

- Còn chờ gi nữa! Đỗ Duy mà thua, chúng ta cũng đi đứt!

Giáo hoàng còn chần chừ, nhưng thiên sứ Eupudeas đã lao tới!

Sáu cánh sau lưng hắn vung lên, ngăn trước mặt Hector

- Thần thú! Lấy danh nghĩa nữ thần, lệnh ngươi dừng tay!

- Đáng cười!

Thần thú cười lạnh, nó nhìn Lam Hải Duyệt ở dưới:

- Các ngươi cùng lên đi. Để ta đánh cho sướng nào!

Lão Chris thở dài, bỏ trường bào xuống, nắm tay, ngửa mặt gầm lên …

Rầm!

Trên tay hắn xuất hiện một đoàn khí đen, sau đó biến thành một tia sáng màu đen đánh tới Hector. Hector chỉ hơi run người đã né được, gật đầu nói:

- Quả nhiên là ma pháp của ma thần tộc. Đáng tiếc, chiêu này nếu là ma thần dùng ta còn sợ vài phần, ngươi thì …

Lam Hải Duyệt đã bay lên, trong tay lão chả biết từ lúc nào xuất hiện một thanh trường kiếm, kiếm phóng lóe lên băng sương đấu khí

Lão Chris cũng bay lên, sắc mặt lạnh lùng nhìn thần thú, một mặt coi chừng Lam Hải Duyệt và Eupudeas

- Không có lựa chọn – liều mạng thôi!

Cuối cùng, giáo hoàng cũng hạ quyết tâm, nắm pháp trượng bay lên. Rosetta cũng theo sát, tay cầm trường kiếm kỵ sĩ

Bốn thánh cấp cường giả, cộng thệm thần thánh kỵ sĩ Rosetta gần thánh cấp. Năm người đứng thành hình ngũ giác vây Hector lại!

- Rất tốt! Rất tốt!

Ánh mắt Hector đầy hưng phấn, toàn thân run rẩy, ngửa mặt cười lớn:

- Đem bản lĩnh mạnh nhất của các ngươi ra đi! Đánh đi!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx