sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 76: Kiếm Ý Đấu Đao Ý

Toàn Tâm Động Phách!

Ở trong rừng, hàng trăm hàng ngàn tia đao ý ngưng tụ lại tới cực điểm, tạo thành một tia đao mang cực đại chém về phía Phong Vân Vô Ngân. Một tia đao mang này, mang theo cả đao ý vô cùng tận, thần cản chém thần, phật cản chém phật.

Tuyệt kỹ Thất Toàn Trảm của Lãnh Như Sương, chỗ tinh diệu đều nằm ở một chữ “xoáy”, ảo diệu vô cùng, nàng ta đã dùng bộ đao kỹ này giết vô số tán tu.

Mặt đất trong nháy mắt liền bị dư ba của đạo đao mang này tạo thành một vết chém sâu cực đại, đất đá bay tung tóe, bắn lên cây cối xung quanh, tạo thành những lỗ thủng lỗ chỗ.

Phong Vân Vô Ngân lập tức bị đạo đao mang này chém tới, chỉ cảm thấy hàng ngàn vạn vũng xoáy đang cuồn cuộn lao tới. Đao mang chưa đến nơi, những vũng xoáy đó đã như sắp ngũ ma phanh thây thân thể hắn, nghiền nát thân thể hắn thành trăm ngàn mảnh.

Nhục thể lực lượng toàn thân ngưng tụ tới cực điểm. Đạo đao mang này, Phong Vân Vô Ngân đã không thể nào tránh được nữa rồi. Nhưng hắn cũng đâu cần phải tránh?

Thần lực bao phủ lấy thân thể, sự tự tin tăng tới cực điểm, bá khí tràn ngập lồng ngực, không chút e sợ.

- Phá!

Phong Vân Vô Ngân hô lớn một tiếng, hai tay cầm chùy, trực tiếp đập mạnh lên đạo đao mang đang lao tới.

Gần 4 vạn cân thần lực ngưng tụ lại ở một điểm, trong nháy mắt đã đánh lên đao mang.

- Ong ong ong ong!

Hàng trăm ngàn vạn tia đao ý ẩn giấu trong đạo đao mang này, đột nhiên phát ra những thanh âm đau đớn, đau mang rung lên mấy cái, rồi vỡ tan tành. Đao ý trong nháy mắt liền bị tiêu diệt.

- Cái gì?

Lãnh Như Sương không thể tin nỗi mọi việc đang diễn ra trước mắt.

Trận giao phong vừa rồi đã đảo lộn mọi nhận biết của Lãnh Như Sương về võ đạo.

Nàng ta chưa từng nghĩ rằng, đao ý và đao kỹ mà nàng ta vô cùng tự hào, lại bị kẻ khác chỉ hoàn toàn dùng nhục thể lực lượng đánh vỡ.

Phải biết rằng, một đao vừa rồi, cho dù là cửu phẩm trung kỳ, thậm chí là cửu phẩm đỉnh cao cường giả có lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ cũng đều bị chém thành ngàn mảnh.

Còn, đối mặt với tên nhóc toàn thân không chút huyền khí ba động ở trước mắt này, đao ý không ngờ lại bị đánh vỡ tan tành. Đó thực sự là điều khó có thể tưởng tượng nổi.

Nhục thể lực lượng phá ba phần đao ý.

- Đao ý của nữ nhân này mạnh thật!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng thầm dâng lên một chút kinh ngạc.

- Vừa rồi, mình dốc toàn lực đánh một chùy, lực lượng tới gần 4 vạn cân trong nháy mắt tới bạo phát, nhưng cũng chỉ có thể phá vỡ đao ý của nàng ta. Nếu đao ý của nàng ta mạnh thêm một phần nữa thì sẽ có thể vượt ra khỏi đao lực của mình, làm nhục thể của mình bị thương. Võ giả đã lãnh ngộ ra “ý”, quả thực bá đạo.

Đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, mấy vạn cân lực lượng mới có thể chống đỡ được một đạo đao mang của đối phương, đối phương quả thực có tư cách để kiêu ngạo.

Đương nhiên, Phong Vân Vô Ngân cũng tự biết, nếu như hắn tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới đại thành, thần lực lại tăng gấp bội thì một chùy đánh ra, không chỉ có thể đánh vỡ đao ý của nữ nhân này, mà còn có thể đánh chết cả nàng ta.

- Ta nhất định phải tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới đại thành.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân lại dâng lên nỗi khát vọng mạnh liệt đối với lực lượng.

- Chúc lão đã nói, ta cần phải có 20 vạn lực lượng mới có đủ tư cách khiêu chiến Da Luật Hồng. Lực lượng của ta.... vẫn không đủ! Vẫn còn quá bé nhỏ! Không đủ!

- Vậy, tiêu diệt nữ nhân này trước rồi tính sau.

Đột nhiên, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền nhập vào trong thân thể, lục phẩm huyền khí ba động đột nhiên liền rung động quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân, tỏa ra quang mang nhàn nhạt, hung thú hư ảnh ở trên đỉnh đầu cũng càng trở nên rực rỡ.

Cảm giác vô cùng nguy hiểm, đột nhiên liền bao trùm lấy Lãnh Như Sương.

Đó là một cảm giác tôi luyện qua hàng trăm ngàn lần sinh tử chiến đấu, sự cảnh giác đối với nguy hiểm thực sự.

- Hắn..... không ngờ có thể khiến ta có cảm giác nguy hiểm! Thật mạnh!

Lãnh Như Sương khẽ nhíu mày:

- Thôi được! Đã không còn hi vọng dễ dàng bắt sống tên tiểu tử này, vậy thì chiến đấu vậy! Cuộc chiến sinh tử, cũng tốt, chỉ có cuộc chiến đấu sinh tử như vậy mới có thể hoàn thành cảm ngộ và lột xác trên võ đạo.

Đôi mắt của Lãnh Như Sương tràn ngập chiến ý, nàng ta đã coi Phong Vân Vô Ngân như kình địch có thể đấu sinh tử cùng nàng ta.

Trong tình cảnh này, muốn thoát ra nhất định sẽ bị phản phệ, vậy chỉ còn cách chiến đấu.

- Nhục thể lực lượng của ngươi quả thực là mạnh nhất trong số những võ giả ta đã gặp. Còn mạnh hơn cả những kẻ tán tu chuyên tu luyện luyện thể công pháp, trời sinh man lực. Nhưng, man lực vẫn chỉ là man lực, khó mà có thành tựu.

Lãnh Như Sương lẩm bẩm, đao ý bị đánh nát lại ngưng tụ, uy thế ngày càng uy mãnh hơn.

Viên nguyệt loan đao xoay tròn trong không trung, một chia thành hai, hai chia thành bốn, cuối thành phân chia thành bảy thanh viên nguyệt loan đao đang xoay tít.

Từng tia đao ý cuồn cuộn trên bảy thanh viên nguyệt loan đao đang xoay tròn, đồng thời cũng xoay tròn quanh Lãnh Như Sương, khiến cho huyền khí trên thân người Lãnh Như Sương ngưng tụ tới cực điểm, ánh mắt sắc như đao, nhìn chằm chằm về phía Phong Vân Vô Ngân:

- Với tuổi tác và tu vi của ngươi, có thể khiến ta thi triển một chiêu mạnh nhất trong Thất Toàn Trảm, ngươi cũng có thể cảm thấy vinh hạnh rồi.

Đột nhiên, lá cây trong rừng bị đao ý vô hình cắt nát, hoa cỏ không ngừng biến thành cát bụi, trong phạm vi một dặm đều đã bao trùm trong đao ý dày đặc. Tất cả cát bụi do hỏa cả lá cây tạo thành đều ngưng lại trong không trung, tụ thành sát khí có hình dạng giống như viên nguyệt loan đao.

Cỏ cây đều là đao!

Phong Vân Vô Ngân cuối cùng đã cảm thấy sự bất thường.

Thần lực tuy có thể ngăn được đao ý, nhưng dù sao cũng không có nhiều kỹ thuật, lúc này Lãnh Như Sương đã thay đổi chiến thuật, không còn dùng đao mang trực tiếp giao đấu cũng hắn nữa, lúc này, trong đao ý cũng nàng ta đã có sự bố trí vô cùng tinh diệu, nàng ta muốn dùng kỹ thuật để ngăn chặn lực lượng.

Đột nhiên, trường kiếm trên lưng Phong Vân Vô Ngân cũng phát ra những tiếng kêu ong ong, hai đạo kiếm ý trong linh hồn hắn thoát khỏi cơ thể, trong nháy mắt, xung quanh thân thể của Phong Vân Vô Ngân liền bao trùm bởi từng trận kiếm ý vô hình.

Chỉ giây lát sau, kiếm ý ngang dọc trong rừng, từng đạo kiếm ý hung hãn lao ra, đối đầu cùng đao ý. Trong mắt Phong Vân Vô Ngân, kiếm ý tuôn động, cuối cùng đã cùng với trường kiếm trên lưng hắn, dung nhập thành một thể.

Người chính là kiếm, kiếm chính là người!

- Kiếm ý!

Lãnh Như Sương lại biến sắc. Đao ý của nàng ta chấn động mấy cái, khí thế đã bị yếu đi vài phần.

Nàng ta thực sự cảm nhận thấy kiếm ý!

Kiếm ý từ trên người Phong Vân Vô Ngân tỏa ra, thuần khiết, bất khuất, không thể bị đánh bại.

- Là.... là hai phần kiếm ý! Nhưng vô cùng thuần khiết, có thể sánh với ba phần kiếm ý của Vị Ương Nghị.

Lãnh Như Sương chỉ cảm thấy kinh tâm động phách. Tên nhóc trước mặt này, thân vừa có thần lực, lại có kiếm ý thuần khiết đến như vậy, quả thực là vô cùng yêu nghiệt nghịch thiên.

Trong nháy mắt, nàng ta nảy sinh ra ý rút lui.

Ở trong rừng, đao ý đột ngột suy yếu.

Đao ý yếu đi, khiến uy thế của kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân đột ngột tăng lên, sát cơ trong lòng hắn đã sớm dâng cao, kiếm ý ẩn chứa sát cơ vô cùng vô tận, khí thế của hắn cũng dâng lên tới cực điểm.

- Phù! Phù Phù!

Ở trong rừng, đao ý do cát bụi của cỏ cây ngưng tụ thành bắt đầu bị vỡ nát, sau đó, lại ngưng tụ thành kiếm hình.

Kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân đã có thể đương đầu với đao ý của Lãnh Như Sương.

Từng tia đao ý và kiếm ý va chạm trên không trung, giao tranh vô cùng quyết liệt.

Lãnh Như Sương thầm chấn kinh trong lòng, nếu như khí thế của nàng ta yếu thêm vài phần thì nhất định sẽ bị kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân tiêu diệt. Nàng ta đành phải ngưng tụ lại đao ý, nhờ vào sự yểm hộ của một chiêu mạnh nhất để tìm cách trốn thoát.

Lúc này, ở một nơi cách Phong Vân Vô Ngân và Lãnh Như Sương giao chiến mấy trăm dặm, một nam tử lưng đao trường kiếm, toàn thân kiếm ý tuôn động đang lao nhanh giữa rừng núi, đột nhiên, thân hình hắn ngưng lại, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh:

- Nguy rồi, Như Sương gặp nguy hiểm!

Hắn nhắm mắt lại suy nghĩ trong giây lát, rồi lập tức nâng cao tốc độ lao về phía khu vực của Phong Vân Vô Ngân và Lãnh Như Sương. Tốc độ của hắn đã nâng lên tới cực hạn.

Người này, chính là nam nhân của Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị.

Hắn và Lãnh Như Sương phu thê mấy năm, tâm linh tương thông, lúc này Lãnh Như Sương cơ hồ sắp bị kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân chém chết, Vị Ương Nghị lập tức có cảm giác bất an.

Ở trong rừng, Lãnh Như Sương quát lớn:

- Thất Toàn Tề Trảm!

Đột nhiên, bảy thanh viên nguyệt loan đao với khí thế bài sơn đảo hải, mang theo uy thế thiên quân vạn mã từ bốn phương tám hướng lao về phía Phong Vân Vô Ngân.

Từng tia kiếm ý ở trong rừng bị đao ý chém vỡ nát, phát ra những tiếng bi thống.

Thất Toàn Tề Trảm, chiêu mạnh nhất của Lãnh Như Sương.

Phong Vân Vô Ngân gầm lên một tiếng, Trọng Chùy khẽ vung lên, huyền khí chạm vào Trọng Chùy, sinh ra một lực tinh diệu, đưa thân thể hắn lao lên phía trước mười mấy mét, vừa vặn thoát khỏi sự truy sát của viên nguyệt loan đao. Phong Vân Vô Ngân lại gầm lên một tiếng nữa, từ trên cao giương chùy lên, mang theo lực lượng vạn cân, đập mạnh về phía Lãnh Như Sương.

Không khí trên đỉnh đầu Lãnh Như Sương lập tức tan vỡ, giống như một tia cự lôi đang đánh xuống. Cự lôi oanh tạc!

- Hừ! Muốn chết!

Lãnh Như Sương không những không kinh hãi, ngược lại còn vui mừng, bảy thanh viên nguyệt loan đao bay vòng một cái, từ sau lưng Phong Vân Vô Ngân vòng lại truy sát, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Cao thủ giao đấu, sinh tử chỉ trong một tích tắc.

Lãnh Như Sương có thể khẳng định một điểm là, trước khi chùy của Phong Vân Vô Ngân đánh trúng người nàng ta thì hắn đã bị bảy thanh viên nguyệt loan đao chém nát vụn rồi.

Đúng lúc đó!

Một cảm giác nguy hiểm chưa từng có đột nhiên dâng lên trong lòng Lãnh Như Sương. Đột nhiên, một cỗ kiếm ý ẩn chứa sát ý nồng đượm, mang theo khí thế phiêu diêu của mây khói, hư hư thực thực đâm về phía Lãnh Như Sương.

Một chiêu Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy này của Phong Vân Vô Ngân thực ra là một chiêu ngụy trang, sát chiêu thực sự của hắn lại là kiếm ý đột ngột phát ra, và kiếm chiêu vi diệu của Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Vụ Nhiễu Kiếm Pháp.

Trong giây phút sinh tử, tất cả tiềm lực của Lãnh Như Sương đều bộc phát, thân thể đột ngột lui lại.

- Phù!

Trước khi nàng ta kịp lui, kiếm ý chém tới, trực tiếp chặt đứt cánh tay phải của nàng ta, khiến máu tươi bắn ra tung tóe.

Lãnh Như Sương phát ra một tiếng kêu như mãnh thú bị thương, thân hình đã bay lùi lại phía sau mấy chục mét, thân pháp nhanh như thiểm điện, hiển nhiên là tu luyện một môn huyền cấp thân pháp, trong lúc sinh tử bộc phát ra tất cả tiềm lực, thọ thương bỏ chạy.

Đao ý trong rừng đột ngột suy giảm, chỉ còn lại ba bốn phần. Bảy thanh loan đao chém về phía Phong Vân Vô Ngân cũng đã giảm tốc độ.

Phong Vân Vô Ngân đưa tay rút kiếm vung lên một cái, một đạo kiếm mang mang theo cả huyền khí và kiếm ý chém ra, đánh rơi bảy thanh loan đao đang sắp đánh tới phía hắn.

Bảy thanh loan đao, chỉ có một thanh là thực, đột ngột rơi xuống, còn sáu thanh còn lại đều do đao ý của Lãnh Như Sương ngưng tụ thành. Lúc này, Lãnh Như Sương thọ thương bỏ chạy, đương nhiên đao ý cũng tự nhiên tan rã, hóa thành từng tia đao ý tán mát, rồi dần biến vào hư không.

Phong Vân Vô Ngân cất trọng lực chùy vào trong nạp giới, hai chân đáp xuống mặt đất, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền đột ngột bay ra, nhanh chóng luyện hóa cánh tay bị đứt ở trên mặt, hấp thu lấy chút huyền khí ít ỏi.

Sau khi luyện hóa xong cánh tay của Lãnh Như Sương, Phú Sơn nhìn thấy rõ một vật nằm trên mặt đất, đó chính là một chiếc giới chỉ tạo hình cao nhã, điêu khắc hoa văn tinh xảo.

- Nạp giới?

Phong Vân Vô Ngân thầm mừng, cúi xuống nhặt nạp giới lên:

- Ha ha, nữ nhân này thực lực cường hãn, ở trong Nham Thạch Thành cũng là nhân vật có chút tiếng tăm, nạp giới của nàng ta chắc chắn có không ít vật quý giá? Phen này lãi to rồi! Ha ha! Ta và Da Luật Hồng có chiến ước ba năm, trong ba năm này, nếu ta chỉ biết cắm đầu khổ công tu luyện mà không có chút kỳ ngộ, e rằng cũng khó có thể chống lại nổi Da Luật Hồng. Bây giờ may biết mấy, có không ít võ giả đang truy sát ta. Đến một tên ta sẽ giết một tên. Đến hai tên ta sẽ giết hai tên. Tài vật bọn chúng mang theo, tất cả đều thuộc về ta.

Tự lẩm bẩm một hồi, Phong Vân Vô Ngân liền cắn ngón tay phải, một giọt máu tươi liền nhỏ lên trên giới chỉ.

Chiếc chỉ giới này, quả nhiên là một chiếc nạp giới.

Sau khi nhỏ máu nhận chủ lại, ý niệm của Phong Vân Vô Ngân liền thăm dò vào bên trong nạp giới, phát hiện chiếc nạp giới này cũng lớn tương đương với chiệc nạp giới hắn đoạt được từ tay Từ Tuấn lần trước.

Không gian bên trong bị chia thành ba ngăn, mỗi ngăn giống như một chiếc hộp dài chừng một mét, rộng nửa mét cao nửa mét.

Lúc này, ở trong nạp giới, Phong Vân Vô Ngân chỉ có thể nhìn thấy đồ vật cất chứa ở trong một ngăn, còn hai ngăn còn lại ẩn giấu trong bóng tối, ý niệm của Phong Vân Vô Ngân tạm thời vẫn không thể thăm dò vào được.

Ở trong ngăn có thể nhìn thấy được vứt linh tinh một chút kim phiếu, một chút dược liệu, còn có một quyển sách nhỏ.

Ý niệm của Phong Vân Vô Ngân vừa động, quyển sách nhỏ lập tức được lôi ra. Hắn cầm lấy giở ra, chỉ nhìn thấy một hàng chữ xinh xắn ở ngay trang đầu.

- Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp

Đẳng cấp: không thể đoán định.

Loại hình: công pháp đặc biệt!

Chú giải: huyền khí tu vi đạt tới hậu thiên lục phẩm có thể tu luyện công pháp này. Công pháp này chuyên tu luyện sức mạnh của linh hồn, nâng cao khả năng cảm quan. Có thể giúp cho người tu luyện tiến hành thăm dò trinh thám tất cả mọi sinh cơ ở xung quanh.

Tiểu thành cảnh giới, linh hồn cảm quan bao trùm trong phạm vi 10 km.

Trung kỳ cảnh giới, linh hồn cảm quan có thể bao trùm phạm vi 100 km.

Đại thành cảnh giới, linh hồn cảm quan có thể bao trùm phạm vi 500 km.

- Ồ? Công pháp đặc biệt, dùng để trinh sát... cái này không tồi!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx