sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 82: Thư Hùng Song Mãng

Luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới đại thành có thể đột nhiên tăng thần lực thêm 10000 cân nữa, hơn nữa, độ cứng rắn dẻo dai của nhục thân cũng tăng lên rất nhiều.

Hiện tại, nhục thân của Phong Vân Vô Ngân đã tương đối cường hãn rồi. Vừa rồi trúng một trảo của Nham Tương Tê Liệt Báo, hông của Phong Vân Vô Ngân bị thương đầm đìa máu, nhưng lúc này, máu đã ngừng chảy, vết thương đã bắt đầu đóng vảy, tuy vẫn còn hơi đau nhưng không đáng ngại nữa, không ảnh hưởng tới vận động, trừ khi lại chiến đấu kịch liệt khiến vết thương bị rách ra, nếu không chỉ sau mấy ngày là vết thương sẽ lành lặn hoàn toàn.

Đó chính là lợi ích của việc không ngừng tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết, không ngừng ăn thịt viên, không ngừng tôi luyện nhục thân.

Phong Vân Vô Ngân xé rách chiếc áo đã rách nát, nhìn lên những vết thương đã thành sẹo trên thân thể hắn, thản nhiên cười nói:

- Những vết thương này đều có giá trị của nó.

Rồi hắn lập tức nhíu mày:

- Đám ngu ngốc đó quả nhiên dai như đỉa đói, lại bám theo rồi.

Nhưng rồi ngay lập tức, hắn lại cười sảng khoái:

- Ha ha ha! Mười ngày trước, số lượng của đám ngu ngốc đó lên tới hơn 300 người, nhưng lúc này chỉ còn lại 195 đạo khí tức. Như vậy, bọn chúng trên đường truy sát mình tổn thất cũng vô cùng nặng nề. Đám 10 phẩm hung thú kia cũng không phải hạng tầm thường. Muốn truy sát mình, đương nhiên phải trả giá. Đợi khi mình hái được cao cấp Man Lực Quả, tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới đại thành cảnh giới, đại viên mãn cảnh giới sẽ nhất định quay lại, chém giết sạch bọn chúng. Bọn chúng trên đường truy sát cũng đã giết được vài con 10 phẩm hung thú, thu hoạch không ít, thêm vài vật tư tài sản bọn chúng mang theo bên mình cũng không ít, mình tấn công lại, giết người cướp của, thật là tuyệt diệu.

Phong Vân Vô Ngân tính toán một hồi rồi thi triển Tật Phong Bộ đại thành cảnh giới, ẩn mình vào bóng đêm.

Phương hướng đi của hắn chính là khu vực duy nhất trong khu rèn luyện dã ngoại có sinh trưởng cao cấp Man Lực Quả.

Phong Vân Vô Ngân sớm đã xem kỹ quyển sách giới thiệu về khu rèn luyện dã ngoại, địa hình của khu rèn luyện dã ngoại này hắn cũng đã thuộc như lòng bàn tay. Ở sâu trong dãy núi này có một khu rừng cổ, ở trong rừng có mọc xen kẽ một vài cây cao cấp Man Lực Quả, kết thành một lượng ít ỏi cao cấp Man Lực Quả vô cùng quý giá. Hơn nữa, ở trong khu rừng cổ này có một con 10 phẩm hung thú vô cùng cường đại cư ngụ, Thư Hùng Song Mãng.

Ở trên sách chỉ có nhắc tới tên Thư Hùng Song Mãng, không hề có bất cứ giới thiệu gì.... bao gồm ngoại hình, tập tính, điểm yếu, phương thức công kích... đều trống không.

Nhưng, ở phía dưới cái tên Thư Hùng Song Mãng, có một hàng chữ màu đỏ rất bắt mắt: dưới cảnh giới tiên thiên, không được lại gần.

- Lẽ nào con Thư Hùng Song Mãng đó đã đạt tới tiên thiên cảnh giới. Không đúng, Chúc lão đã từng nói, ở trong khu rèn luyện dã ngoại, hung thú có cấp bậc cao nhất cũng chỉ là 10 phẩm hung thú, chưa từng xuất hiện tiên thiên hung thú. Có lẽ, Thư Hùng Song Mãng đó là một loại hung thú tương đối cường hãn trong số các loại 10 phẩm hung thú.

Trong đầu Phong Vân Vô Ngân xuất hiện một loạt các loại ý niệm, nhưng tốc độ thì vẫn không hề chậm lại, thi triển Tật Phong Bộ, dần tiến vào sâu trong núi, tiến vào nơi cư ngụ của Thư Hùng Song Mãng. Hắn biết rõ Thư Hùng Song Mãng vô cùng thần bí và cường đại, nhưng hắn vẫn không hề sợ hãi. Hiện tại, thần lực của hắn tăng mạnh, kiếm ý tăng tiến, lực chiến đấu tăng vọt, bá khí trong người cũng dần hình thành, không chút sợ hãi bất cứ điều gì. Sự hấp dẫn của Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới quả thực khó cưỡng lại nổi. Bởi vậy, bất luận thế nào, hắn cũng phải đi ngó xem một cái, nếu có cơ hội liền hái cao cấp Man Lực Quả, luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết đại viên mãn.

Vừa đi vừa tu luyện vừa tránh 10 phẩm hung thú kết thành bầy đàn vừa săn bắt 10 phẩm hung thú đi một mình, luyện hóa thịt viên, thời gian bảy ngày trong nháy mắt đã trôi qua.

Trong bảy ngày này, Phong Vân Vô Ngân đã giết thêm được 6 con 10 phẩm hung thú nữa, luyện hóa được 6 viên thịt viên, nhưng bụng vẫn vẫn không hề có cảm giác đói, chỉ ngửi thấy mùi thơm của thịt viên là đã có cảm giác chán ngấy, bởi vậy, trong 7 ngày này, Phong Vân Vô Ngân không ăn thịt viên thịt viên nào nữa, cũng không tăng thêm được cân thần lực nào, đành phải tích trữ thịt viên ở trong nạp giới.

Cuối cùng, đến ngày thứ 8, Phong Vân Vô Ngân đã tiến vào khu vực còn cách nơi cư ngụ của Thư Hùng Song Mãng 300 km.

Hoa cỏ tươi sắc, cổ thụ chọc trời, nước suối trong vắt, thác nước tuôn chảy..... cảnh tượng vô cùng hấp dẫn, như thể trong chốn thần tiên!

Phong Vân Vô Ngân dừng chân bên một con suối, vốc nước rửa mặt, lẩm bẩm một mình:

- Đẹp thật! Không chỉ cảnh vật đẹp, mà còn tràn ngập mùi hương của dược liệu, dược thảo cũng sinh trưởng thành từng đám.

Phong Vân Vô Ngân đưa mắt nhìn ra, bờ suối đối diện có một loại cây giống như hoa cúc dại, cành cây đã ngả vàng, loại thực vật này thực ra là một trong những nguyên liệu để luyện chế giải độc đan cao cấp, Thanh U Cúc.

Còn bốn xung quanh còn sinh trưởng rất nhiều Ma Hoàng Quả, Kiếm Lan Diệp, Dưỡng Thần Đằng, Huyết Tinh Khuẩn...

Phong Vân Vô Ngân đi trên con đường ngoằn ngoèo, giẫm chân lên những viên đá kỳ lạ tựa như phỉ thúy, thầm nghĩ, nơi này có lẽ là khu vực đẹp nhất, dược thảo sinh trưởng dày đặc nhất ở trong dãy núi này.

Nhưng Phong Vân Vô Ngân căn bản không hề có tâm trạng để ý tới những thứ đó, bởi hắn cảm thấy vô cùng quỷ dị, vô cùng quái dị.

Khu vực này rất an tĩnh.

An tĩnh tới quỷ dị.

Phong Vân Vô Ngân thi triển Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp để thăm dò, linh hồn lực lan tỏa ra, phát hiện trong phạm vi 100 km không chỉ không hề có khí tức của hung thú, mà ngay cả chim chóc, côn trùng sâu bọ bình thường cũng không hề có lấy một con.

Đó tuyệt đối là một hiện tượng trái tự nhiên.

Không có khí tức của hung thú là điều bình thường, bởi dãy núi này vô cùng rộng lớn, không thể chỗ nào cũng có 10 phẩm hung thú được, như vậy chẳng khác nào mớ rau giữa chợ. Nhưng còn chim chóc côn trùng, những loại sinh vật này không nên tuyệt tích mới đúng.

Phong Vân Vô Ngân càng đi, trong lòng càng chấn kinh, chỉ cảm thấy mình dườn như đã tiến vào một khu mộ khổng lồ chỉ toàn tử khí.

Nhưng đã tới rồi, thì cho dù có quỷ dị thế nào cũng không thể nào quay đầu lại được. Phong Vân Vô Ngân cẩn thận đem linh hồn lực mở rộng ra, cảm nhận mọi nguy hiểm ẩn giấu ở trong phạm vi 100 km quanh hắn.

Trên đường di, mùi dược liệu ngày càng nồng đượm, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy nhân sâm ngàn năm, linh chi, hoàng tinh, kỳ hoa dị thảo nhiều không kể xiết.

Tới về sau, thiên địa linh khí và dược khí nồng đượm hòa quyện vào nhau, như thể hóa thành thực thể, biến thành từng đám mây lơ lửng giữa không trung.

Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy hắn như rơi vào cõi mộng vừa tuyệt đẹp lại vừa quái đản, hai mắt của hắn trở nên mơ hồ, ngây ngốc nhìn từng đám mây lơ lửng quanh người hắn, dược khí và thiên địa linh khí vô cùng nồng đượm quấn quanh hắn, vô cùng quỷ dị.

...........

Ở khu vực bên ngoài cách Phong Vân Vô Ngân 100 km.

Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị dẫn theo một đám đông võ giả, vừa đuổi theo vừa giết hung thú, tổn thất hơn một nửa số nhân thủ, lúc này, bọn chúng không dám tiến lên nữa, sắc mặt vô cùng quái dị.

- Lãnh Như Sương... ngươi khẳng đinh, tên Phong Vân Vô Ngân đã tiến vào khu vực có Thư Hùng Song Mãng cư ngụ?

Gã Hạ Nhất Minh có bộ râu dê nhíu mày hỏi.

- Khốn kiếp! Tên tiểu tử đó đúng là tự tìm đường chết.

Lãnh Như Sương thấp giọng thầm chửi.

- Hắn đã tiến sâu vào khu vực rừng cổ có Thư Hùng Song Mãng cư ngụ.

- Vậy chúng ta còn đuổi theo không?

Một gã cũng có cảnh giới 9 phẩm sơ kỳ liếm môi hỏi.

- Các ngươi ai muốn chết, phu thê chúng ta không thể đi theo.

Vị Ương Nghị cười lạnh.

- Nói thật với các vị nhé, quyển sách giới thiệu về khu rèn luyện dã ngoại trong tay các vị chỉ là đồ bình thường, ở trong tay của 10 phẩm cường giả và thập đại cao thủ có một quyển sách giới thiệu về khu rèn luyện dã ngoại mới viết mấy năm nay, do mười mấy gã hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cường giả hợp lực viết thành, nghe nói, thiên tài số 1 trong Nham Thạch Thành, Da Luật Hồng đại nhân cũng đã đích thân tham gia viết cuốn sách này. Cuốn sách này có tiền cũng khó kiếm, ở bên ngoài căn bản không thể tìm mua nổi. Phu thê chúng ta có may mắn chép được một quyển từ chỗ Tây Môn đại nhân. Đối với Thư Hùng Song Mãng, quyển sách đó giới thiệu tương đối tường tận... nó là 10 phẩm hung thú cường đại nhất ở trong khu rèn luyện dã ngoại, có huyết mạch của viễn cổ thần thú, hô mưa gọi gió, chỉ cần thời cơ tới là có thể hóa thành giao long, bay lên vạn dặm, mở trời lập đất.

- Có huyết mạch của viễn cổ thần thú?

Rất nhiều võ giả cùng kinh hô.

Cần phải biết rằng, hung thú bình thường, cấp bậc do huyết mạch trời sinh quyết định. Ví dụ, Thứ Thi Ngốc Ưng sinh ra đã là 8 phẩm hung thú, còn, nếu không có gì bất ngờ, bọn chúng vĩnh viễn cũng chỉ có thể là 8 phẩm hung thú, trừ khi ăn được bảo vật hiếm có trong trời đất mới có khả năng nâng cấp bậc, trở thành 9 phẩm hung thú hoặc 10 phẩm hung thú, nhưng khả năng đó cũng vô cùng ít ỏi.

Nhưng có hung thú, trong cơ thể có huyết mạch của viễn cổ hung thú thì lại khác hoàn toàn. Bọn chúng... có thể tu luyện, hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí, thời cơ mà tới thì cấp bậc cũng được nâng lên.

- Vị Ương Nghị, ý ngươi là.... Thư Hùng Song Mãng đó, có khả năng trở thành tiên thiên hung thú?

Hạ Nhất Minh kinh hãi dò hỏi.

Tiên thiên hung thú, tương ứng với tiên thiên cường giả trong thế giới của võ giả.

- Đâu chỉ đơn giản là tiên thiên hung thú.

Lãnh Như Sương đưa mắt nhìn khinh bỉ đám võ giả kiến thức nông cạn này:

- Thư Hùng Song Mãng có huyết mạch của viễn cổ thần thú, trong số hung thú cùng đẳng cấp, nó tuyệt đối vô địch. Nghe nói, Da Luật Hồng đại nhân, còn có một vài 10 phẩm đại viên mãn cường giả cũng đã từng muốn săn bắt con hung thú này, nhưng cuối cùng đều thất bại. Còn có mấy gã 10 phẩm đại viên mãn cường giả bị Thư Hùng Song Mãng giết chết. Tư liệu về Thư Hùng Song Mãng là do những cường giả may mắn sống sót trở về ghi chép lại. Ta nhớ rằng Tây Môn đại nhân đã từng hỏi Da Luật Hồng đại nhân về tình hình thực lực của con Thư Hùng Song Mãng đó. Da Luật Hồng đại nhân chỉ nói một câu: “dưới tiên thiên, không thể giết nổi”.

- Ồ! Ngay cả Da Luật Hồng đại nhân đều không thể giết chết được con Thư Hùng Song Mãng đó. Thật là đáng sợ.

Tất cả võ giả đều chấn kinh khiếp sợ.

- Trên sách còn nói, trong phạm vi mấy trăm km quanh khu vực cư ngụ của Thư Hùng Song Mãng không hề có bất cứ côn trùng chim chóc nào, tất cả người và hung thú nào dám tiến lại gần lãnh địa của nó đều bị nó ăn thịt hết.

Vị Ương Nghị nhíu mày nói:

- Lúc này, chúng ta còn cách lãnh địa của nó mấy trăm km, chúng ta ở đây có lẽ còn không có chuyện gì, nếu lại gần hơn e rằng sẽ gặp nguy hiểm. Tên Phong Vân Vô Ngân kia tuổi trẻ ngu ngốc, tự nhiên lại dâng lên miệng hung thú, để cho Thư Hùng Song Mãng làm món điểm tâm, quả đúng là tự đào mồ chôn mình.

- Khí tức của tên Phong Vân Vô Ngân kia đã biến mất khỏi phạm vi cảm nhận của ta, hắn cũng không còn sống được lâu đâu.

Lãnh Như Sương vẻ mặt tiếc nuối:

- Ta vốn muốn đích thân đánh bại hắn, lấy lại sự tự tin, cố gắng đạt được sự thăng tiến trong tu vi võ đạo, phá vỡ chướng ngại...., thôi, đành vậy.

- Như thế này vậy.... trong chuyến đi này, tuy chúng ta cũng đã tổn thất không ít nhân thủ, nhưng ít nhất cũng đã vây giết được 13 con 10 phẩm hung thú. Bây giờ, chúng ta lấy thi thể của 13 con hung thú này ra, mọi người chia nhau vậy.

Vị Ương Nghị đột nhiên nói.

Đúng lúc này....

- Cái kia.... cái kia là cái gì?

Đột nhiên, ở phía chân trời chợt xuất hiện một đám mây bảy màu, hào quang rực rỡ. Trong thiên không, vô số đám mây bị đám mây kì lạ kia hút lại, rồi trực tiếp thôn phệ.

Ở trong không trung tỏa ra từng trận khí tức vô cùng uy nghiêm, khiến người khác phải cúi mình kính phục.

Thiên địa nguyên lực trong phạm vi mấy trăm km quanh đây, giống như trăm sông đổ về biển lớn, đều đổ dồn về phía đám mây bảy màu kia.

Trời sinh dị tượng, vô cùng uy nghiêm.

Lãnh Như Sương ánh mắt ngưng trọng, toàn thân run rẩy:

- Lột xác! Có... có hung thú đang lột xác, tấn thăng... tấn thăng tiên thiên!

............

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm mừng, thầm nghĩ, thiên địa linh khí ở nơi này đậm đặc dị thường, gấp mấy lần ở bên ngoài, hơn nữa dược khí dày đặc, đúng là một nơi thần tiên, mình đưa 416 hạt Thiên Địa Đan Điền ra ngoài, hấp thu luyện hóa thiên địa nguyên lực ở đây, chẳng phải tu vi sẽ đại tăng hay sao?

Hắn đang muốn nhân cơ hội giải phóng Thiên Địa Đan Điền ra thì đột nhiên, thiên không phía trước mặt liền xuất hiện đám mây bảy màu, hào quang rực sáng, dược khí, thiên địa linh lực xung quanh hắn giống như nước gặp bọt biển, không ngừng bị hấp thu hết.

- A! Có chuyện gì vậy?

Phong Vân Vô Ngân kinh hô, đưa mắt nhìn ra, các loại dược thảo tươi tốt ở xung quanh đều run rẩy, dược khí trong nháy mắt liền bị hấp thu mất, dược thảo dần trở nên khô héo.

Chỉ giây lát sau, đám mây bảy màu trên không trung đã hấp thu rất nhiều các đám mây, dược khí, thiên địa linh khí, thể tích tăng lên rất nhiều, bắt đầu trở nên méo mó, hóa thành một đạo giao long hư ảnh dài hơn trăm mét, dáng vẻ vô cùng khủng bố dữ tợn.

Uy áp cường đại bao trùm tất cả không gian.

Trong khi Phong Vân Vô Ngân còn đang chấn kinh, không hiểu điều gì đang xảy ra thì đạo giao long hư ảnh kia đột nhiên trở nên méo mó, đồng thời, một tiếng gầm lớn từ phía xa truyền tới.

- Grừ!

Tiếng gầm đó ẩn chứa sự đau đớn, phẫn nộ, bi ai vô cùng vô tận.....

- Ầm! Ầm! Ầm!

Rồi giây lát sau, từ phía sau truyền tới những tiếng chấn động rung trời lở đất, giống như có hai con vật to lớn đang dốc toàn lực chiến đấu với nhau.

Giao long hư ảnh trong thiên không cũng ngày càng trở nên méo mó vặn vẹo, biên độ ngày càng lớn hơn.

- Lẽ nào... lẽ nào.... lẽ nào.... hai con hung thú khổng lồ đang... đang đánh nhau?

Phong Vân Vô Ngân nghĩ ngợi lung tung, trong khi tiếng động kinh thiên động địa từ phía xa vẫn không ngừng truyền tới như thể đang khẳng định suy đoán của Phong Vân Vô Ngân.

Đột nhiên, câu chuyện ngao cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi hiện ra trong đầu của Phong Vân Vô Ngân, trong đầu hắn liền xuất hiện một ý nghĩ đầy mạo hiểm:

- Mẹ kiếp, gặp chuyện như thể này, ít nhất thì cũng phải đi xem một cái, rồi tính tiếp.

Nghĩ như vậy, Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, nhanh chóng lao về phía trước.

............

Khu rèn luyện dã ngoại.

Ở trong một ngọn núi ở trong dãy núi sâu.

Một trung niên nam tử khí chất phi phàm, hai tay chắp sau lưng, cô ngạo đứng ở vách núi, phía dưới chân hắn chính là vực núi sâu ngàn trượng, còn vách núi mọc đầy các loại rêu xanh, nhưng nam tử lại này đứng rất vững vàng ở trên đám rêu xanh, cách vực sâu không tới một tấc. Nam tử đó đứng sừng sững như bàn thạch, để mặc cho gió núi quất qua, thân thể bất động.

Hắn ước chừng khoảng 30 tuổi, da mặt trắng trẻo, khuôn mặt anh tuấn, lưng đeo một thanh tinh cương trường thương, ánh mắt thỉnh thoảng xẹt qua từng đạo thương mang, khí thế của con người hắn đã đạt tới cảnh giới không lên tiếng thì thôi, lên tiếng là sẽ chấn động đất trời.

Ở phía sau hắn dang có một thiếu niên chừng hai mươi tuổi đang ngồi xếp bằng, ánh mắt nhắm nghiền, rồi thiếu niên đó chầm chậm mở mắt ra, một đạo hỏa diện hư ảnh chưởng hình dần hình thành trên đỉnh đầu hắn, tỏa ra uy áp vô cùng nóng bỏng. Ánh mắt hắn lộ ra vẻ vui mừng cuồng nhiệt:

- Ca! Hôm nay đa tạ ngươi! Ngươi đã giúp ta giết 10 phẩm hung thú Hỏa Tê, dùng huyết dịch của nó làm vật dẫn, luyện thành một viên đan dược, giúp cho Hỏa Thần Cự Kình Chưởng của ta cuối cùng đã đạt tới đại thành cảnh giới. Thực lực của ta đã đại tăng. Ha ha ha! Ca, bây giờ ta có thể đi khiêu chiến với Tây Môn Thiên rồi chứ? Đợi tới khi ta đánh bại Tây Môn Thiên là có thể ngồi lên chiếc ghế xếp thứ mười trong thập đại cao thủ, tới lúc đó, ca ca ngươi xếp thứ ba trong thập đại cao thủ, ta xếp thứ mười, hai huynh đệ chúng ta sẽ được mở mày mở mặt!

Trung niên nam tử đưa mắt nhìn thiếu niên một cái, ánh mắt có chút trách móc, nhưng càng nhiều hơn là sự cưng chiều:

- Tiểu đệ, mấy năm nay ngươi dốc lòng tu luyện, huyền khí cảnh giới đạt tới 8 phẩm đỉnh cao, lại còn luyện môn huyền cấp trung cấp vũ kỹ Hỏa Thần Cự Kình Chưởng lên tới đại thành cảnh giới, còn lãnh ngộ ra hai phần chưởng ý, một phần hỏa diễm chi ý, đã có thể coi là nhân vật có chút thực lực. Nhưng, ngươi vẫn quá coi thường Tây Môn Thiên, hiện tại ngươi chưa phải là đối thủ của hắn. Ngay cả ta muốn đánh bại Tây Môn Thiên cũng phải cần khoảng năm chiêu, còn ngươi... nhưng, thực lực của ngươi, có thể sánh ngang với chiến tướng đắc lực nhất của Tây Môn Thiên là Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị....

Hai huynh đệ đang bàn luận, đột nhiên, thiên không mây nổi lên, hào quang lấp lánh.

- A!

Trung niên nam tử anh tuấn kia toàn thân chợt không ngừng run lên, hô lớn:

- Là... là khu vực Thư Hùng Song Mãng cư ngụ. Nó... nó đang lột xác! Không lâu sau sẽ trở thành giao long, tấn thăng lên tiên thiên, trở thành hung thú cường đại nhất ở khu rèn luyện dã ngoại!

Ngưng lại một lát, trung niên nam tử liền nắm lấy thiếu niên, thi triển thân pháp bay đi, miệng không ngừng run rẩy nói:

- Cơ ngộ! Cơ ngộ trời cho! Lúc con hung thú đó lột xác chính là lúc yếu ớt nhất trong đời nó, thực lực không còn được ba phần bình thường. Ta tới đó, nhân khi nó còn chưa hoàn thành việc lột xác, trực tiếp giết đi, có thể đoạt được nội đan của nó! Ha ha ha! Chỉ cần có nội đan của nó, ta có thể tu thành tiên thiên e rằng sẽ không còn là vấn đề khó khăn nữa! Hơn nữa, xương thịt huyết mạch của nó đều là bảo vật, ha ha ha!

............

Nham Thạch Thành!

Chúc lão đang bắt chân chữ ngũ ngồi ở tầng hai của một tửu lầu, nhàn tản thoải mái ngồi uống rượu.

Một gã hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cường giả cung kính bẩm báo:

- Chúc lão, gã Phong Vân Vô Ngân đó nghe nói trốn vào khu vực hung hiểm nhất của khu rèn luyện dã ngoại, dãy núi mà 10 phẩm hung khí cư ngụ. Mấy trăm võ giả, dẫn đầu là Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị lập thành đội tiến vào trong núi, truy sát Phong Vân Vô Ngân. Tây Môn Thiên ở trong thập đại cao thủ cũng đã tiến vào trong núi, ẩn nấp chuẩn bị bắt sống Phong Vân Vô Ngân. Chậc chậc, ta chưa từng gặp hạng quái thai như gã Phong Vân Vô Ngân này, mấy trăm võ giả lập đội truy sát, trận thế như vậy chưa từng nghe nói tới. Trong đó còn có cao thủ như Tây Môn Thiên, Vị Ương Nghị, Lãnh Như Sương. Ngoài ra ta còn nghe nói, Ngô Ảnh, xếp thứ ba trong thập đại cao thủ đã mang theo đệ đệ ruột của hắn rèn luyện ở trong dãy núi đó, không biết có gặp phải Phong Vân Vô Ngân không. Cái này chưa nói tới, chỉ cần 10 phẩm hung thú ở trong dãy núi đó đã đủ khiến Phong Vân Vô Ngân đủ đau đầu rồi.

- thập tử nhất sinh. Đây chính là cục diện thập tử nhất sinh.

Chúc lão nhấp một ngụm rượu:

- Nếu như vậy mà tên nhóc Phong Vân Vô Ngân kia vẫn không chết, bình an quay về Nham Thạch Thành thì vận khí và thiên phú của hắn quả thực không hề thua kém Da Luật Hồng.

Đúng lúc đó, thần tình của Chúc lão chợt biến, rồi “rầm” một tiếng, đâm thủng vách ngăn của tửu lầu, từ tầng hai nhảy thẳng xuống, hai chân chạm đất, ngước mắt nhìn về phía chân trời.

Mơ hồ có thể nhìn thấy, cảnh tượng hào quang lấp lánh vô cùng dị thường.

- Mẹ kiếp! Con rắn nhỏ đó cuối cùng đã lột xác rồi?

Chúc lão chợt nhếch mép lẩm bẩm.

- Ta đi xem thế nào.

Cùng lúc đó, ở trong Nham Thạch Thành, rất nhiều võ giả đều nhìn thấy cảnh tượng dị thường đó, rồi chỉ một giây lát sau, vô số võ giả điên cuồng lao về phía khu rèn luyện dã ngoại.

Những gã 10 phẩm võ giả đang bế quan tu luyện, hi vọng có thể đột phá chướng ngại, tấn thăng lên tiên thiên cảnh giới cũng khó thoát tục, ánh mắt cuồng nhiệt xông về phía khu rèn luyện dã ngoại.

..........

Phong Vân Vô Ngân hai chân lao đi điên cuồng, chỉ thấy dọc đường đi, vô số dược thảo mất đi linh khí, bị điên cuồng hấp thu, thiên địa linh khí cũng không tránh khỏi kiếp nạn, tựa như bị hấp thu hết sạch, tất cả đều bị hấp thu vào trong giao long hư ảnh trên không trung.

Đồng thời, những tiếng “rầm rầm rầm” kinh thiên động địa cũng ngày càng trở nên kịch liệt.

Phong Vân Vô Ngân chạy nhanh như điện, linh hồn chi lực tỏa ra, cảm ứng thấy rõ ràng ở phía trước 60 km có hai đạo khí tức vô cùng khủng bố của hai con 10 phẩm hung thú.

Hai đạo khí tức của 10 phẩm hung thú này đều cường hãn hơn gấp chục lần khí tức của 10 phẩm hung thú mà Phong Vân Vô Ngân đã cảm nhận thấy trong thời gian vừa qua.

Nhưng, hai đạo khí tức của 10 phẩm hung thú này, đang dần dần suy yếu.

- A! Lẽ nào là hai con 10 phẩm hung thú đang đánh nhau?

Tim Phong Vân Vô Ngân đập thình thịch:

- Mẹ kiếp, lần này thế nào cũng phải đi xem xem rốt cuộc là thế nào.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx