sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 109: Điên Cuồng Hấp Thu!

Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ theo sau Lý Tu cùng Hoàng tiền bối, đi ở vị trí gần cuối đoàn người bước lên cầu treo. Trong lòng Phong Vân Vô Ngân âm thầm kinh ngạc:

Lý Vạn Tiên phô trương như thế này thực sự là quá lớn, tựa như quân chủ đang mở rộng cửa đón khác, ngay cả người chơi nhạc cũng là cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, thiếu phụ áo tím kia lại càng là một cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh! Chẳng biết sau khi vào thành quang cảnh sẽ như thế nào? Có lẽ còn phô trương hơn thế này nhiều! Hắc hắc!

Hoan nghênh thiểu môn chủ Vạn Thú môn Phong Lực Hành.

Hoan nghênh thiểu đảo chủ u Minh đảo Trần Thái Hư.

Hoan nghênh thiểu đảo chủ Tiễn Hồ đảo Thiết Cung.

Mỗi một thiểu đảo chủ, thiếu môn chủ tiến vào thành cũng đều đem thẻ bài thân phận ra đưa cho Phượng Tử Y, sau khi Phượng Tử Y kiểm toa xong mới được cho đi vào.

-A!

Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng lấy thẻ bài thân phận của mình ra, trong lòng khó tránh khỏi có chút lo sợ.

Hàng giả chung quy vẫn là hàng giả, cho dù lá gan có lớn đến mức nào, khi gặp phải kiểm toa thì trong lòng vẫn như cũ có chút chột dạ. Huống chi người phụ trách kiểm toa chính là cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh cực kỳ cường hãn.

Chớ nói Phong Vân Vô Ngân, cho dù là cảnh giới như Hoàng tiền bối, khi đổi mặt với Phượng Tử Y thì sổng chết cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt.

Phong Vân Vô Ngân cúi đầu chậm rãi đi về phía trước, nhưng cũng rất nhanh đã tới phiên hắn phải đưa ra thẻ bài thân phận.

Thiếu niên!

Thiếu phụ Phượng Tử Y cười xinh đẹp, hơi thở như lan, dịu dàng nói với Phong Vân Vô Ngân. Trên người nàng tản ra một loại hương vị thơm ngát như hoa, ngọt ngào động lòng người. Còn đôi mắt nàng như có uy năng nhìn thấu mọi thứ, chỉ thoáng nhìn qua ánh mắt nàng, Phong Vân Vô Ngân liền cảm giác bản thân ở dưới ánh mắt này không còn giữ lại được chút bí mật gì! Cho dù che giấu thể nào cũng bị Phượng Tử Y nhìn thấu.

Phong Vân Vô Ngân hoảng hốt, vội vàng ngăn chặn khí tức của yêu thai trong cơ thể, đưa thẻ bài ở trong tay tới.

Thiếu phụ Phượng Tử Y ôn nhu nhận lấy thẻ bài, ánh mắt đảo qua:

Thiếu đảo chủ Đông Hải Nộ Chùy Đảo Quách Khiếu Thiên.

Nàng chợt hỏi:

Quách thiếu đảo chủ, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?

Mười tám tuổi!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cảm thấy kinh hoảng, nhưng vẫn kiên trì nói. Tuổi tác thực tế của hắn chẳng qua mới chỉ mười hai tuổi mà thôi. Nhưng vóc dáng hắn so với bạn cùng lứa thì cao hơn rất nhiều, khí chất lại thành thục.

A!

Phượng Tử Y liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân thật sâu, trầm mặc không lên tiếng, tựa hồ đang ngẫm nghĩ điều gì đó.

Toàn thân Phong Vân Vô Ngân căng cứng, khẩn trương đến mức hít thở không thông.

Đúng lúc này, đằng sau Phong Vân Vô Ngân truyền đến một tiếng nói dịu dàng như mây bay gió thoảng:

Tử Y tỷ tỷ, xin chào. Lần trước tại hạ gặp gỡ Tử Y tỷ tỷ cùng Thanh Thanh tiểu thư, được Tử Y tỷ tỷ chỉ điểm giúp cho tu vi tinh tiến không ít. Lần này nhìn thấy Tử Y tỷ tỷ như thấy được cố nhân, trong lòng vui mừng vô hạn.

Phong Vân Vô Ngân nghiêng đầu nhìn lại thì thấy Đế Huyền đang ở phía sau.

A! Đế Huyền, xin chào!

Phượng Tử Y cười quyến rũ, thái độ vô cùng thân mật, trong ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng. Xem ra nàng đối với Đế Huyền cũng cực kỳ xem trọng, không bởi vì Đê Huyên chỉ là võ giả Hậu Thiên mà có nửa phân kinh thường.

Bất chợt, Phượng Tử Y tiện tay trả lại thẻ bài cho Phong Vân Vô Ngân,

cao giọng nói:

Hoan nghênh Quách thiểu đảo chủ Nộ Chùy Đảo. Mời!

Phong Vân Vô Ngân nhận lấy thẻ bài thân phận, đi thẳng về phía cửa thành. Bước đi được vài bước, hắn phát hiện ra chiếc áo trên lưng mình đã thấm đẫm mồ hôi lạnh.

Hú hồn! May mà tiểu tử Để Huyền này xuất hiện đúng lúc, bằng không có lẽ đã xảy ra vấn đề rồi!

Lần này, Để Huyền mơ hồ giúp ta một hồi, nhưng người này dường như rất được mọi người hoan nghênh cùng kiêng kỵ, luôn miệng truyền tụng hắn thiên phú tài hoa. Hắn còn có giao tình không tệ với một vài tán tu cao cấp của Vạn Tiên thành, thực sự là nhân vật tiêu điểm, vạn người chú mục, thiên chi kiêu tử! Chẳng lẽ vị trí quán quân đại hội tuyển rể lần này thực sự chính là hắn? Không được! Chân trần không sợ mang giày! Dù có tan xương cũng phải kéo được hoàng để xuống ngựa! Hắn càng được tôn sùng thì ta nhìn càng không thuận mắt!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ, rồi nhanh chân bước vào trong nội thành.

Rất nhanh, 108 vị thiểu đảo chủ, thiểu môn chủ cùng với tùy tùng đã thuận lợi trải qua đợt kiểm tra.

Phượng Tử Y cùng với đám võ giả thổi nhạc khí cũng đã rút hết vào nội thành.

Phong Vân Vô Ngân cùng Lý Tu, Hoàng tiền bối đứng chung một chỗ. Xung quanh hắn còn có mấy trăm tán tu khác, người tuy nhiều nhưng cũng không hề thấy chật chội. Chỗ mọi người đang đứng là một quảng trường rộng lớn, mặt đất toàn bộ đều được lát bằng đá huyền vũ.

Nệước mắt nhìn lên, toàn bộ bố cục của thành Vạn Tiên thành liền thu hết vào tầm mắt.

Chỉ thấy bên trong nội thành, từng tòa kiến trúc huy hoàng cao lớn mọc trên mặt đất. Bổn phía đường xá thông suốt, mặt đường tráng tinh không nhiễm một hạt bụi.

Nơi này tràn ngập tán tu, có Hậu Thiên, có Tiên Thiên, tất cả đều mang thần thái sáng láng, tinh lực tràn ngập.

Trên bầu trời đều có tán tu bay tới bay lui, hoặc là giẫm trên cương liên, hoặc là giẫm trên cương vân, thậm chí còn có một số giẫm trên tử vân mà bay.

Phóng mắt nhìn ra xa, thành thị này dường như không có tận cùng, toàn bộ đều là phòng ốc cao lớn, san sát nối tiếp nhau, từng tòa cung điện nằm liên tiếp kéo dài ra ngoài ngàn dặm.

Hoàng tráng! Thực sự là hoành tráng! Một tòa thành trì của tán tu được xây dựng chưa tới trăm năm vậy mà đã phát triển phồn hoa thịnh vượng như vậy. Lý Vạn Tiên đại nhân thực sự là kỳ tài ngút trời! Một đời bá chủ kiêu hùng! Rồng trong loài người! Thực khiến cho người ta khâm phục!

Đúng vậy! Lý Vạn Tiên đại nhân tài cao trí lớn! Không hề thua kém những nhân vật thượng tầng của tông môn, ngay cả chúng ta cũng đều cảm thấy tự hào. Giới tán tu đế quốc Chiến Tần chúng ta, trăm ngàn năm qua mới xuất hiện được một nhân tài chân chính là Lý Vạn Tiên đại nhân! Hùng thao vĩ lược!

Đại đa số cường giả Tiên Thiên cùng những thiếu đương gia tiến vào trong nội thành đều thán phục, nhịn không được lớn tiếng tán thưởng.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng phải bội phục Lý Vạn Tiên. Tuy rằng hắn không có tư cách đi Tiên Thiên thành Ngạo Hàn tông, nhưng đoán chừng bố cục Tiên Thiên thành nhiều lắm cũng chỉ giống như nội thành Vạn Tiên thành mà thôi.

Quách huynh, đây chính là nội thành Vạn Tiên thành của chúng ta! về sau, ta ngồi trên bảo tọa thành chủ ngoại thành, lại lăn lộn thêm vài chục năm nữa, chắc cũng sẽ có tư cách đi vào nội thành này.

Khuôn mặt Lý Tu đỏ rực, đôi mắt đều hiện lên tơ máu.

Các vị quý khách, xin mời!

Lúc này Phượng Tử Y lên tiếng.

Chúng ta sẽ đi thẳng tới đấu trường tổ chức đại hội tuyển rể. Lý Vạn Tiên đại nhân ở bên kia đang chờ các vị đại giá quang lâm!

Dứt lời, Phượng Tử Y liền dẫn mọi người hành tẩu ở bên trong nội thành. Không biết qua bao lâu sau, mọi người đã được dẫn tới một noi kỳ lạ.

Chỗ này nhìn như một quảng trường, nhưng lại có rất nhiều sương trắng mờ mịt bốc lên khấp nơi, nồng đậm không thể tan đi, khiến cho trời đất trở thành một mảnh mông lung, tựa như ảo mộng.

Mời 108 vị thiểu đương gia dự thi tiến vào quảng trường.

Phượng Tử Y nhẹ giọng nói:

Các vị bằng hữu còn lại, xin đứng ở bên ngoài quảng trường chờ đợi.

Đúng lúc này một lão giả Tiên Thiên đột nhiên hét lên:

Thiên địa linh khí thật nồng đậm! Bên trong quảng trường, mức độ nồng đậm của thiên địa linh khí đã tiếp cận tiên thiên cương khí rồi!

Đúng vậy! Nhất định là một vị đại năng đã bày tụ linh trận pháp đặc thù ở trên quảng trường này, khiến cho thiên địa linh khí khắp nơi ngưng tụ lại trên quảng trường! Phẩm chất tuyệt đối vô hạn tiếp cận tiên thiên cương khí! Trời ạ!

Mau! Thiểu đảo chủ! Nhanh chóng tiến vào quảng trường hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí này đi! Có thể hấp thu bao nhiêu thì hấp thu bấy nhiêu! Nói không chừng đây cũng là cơ hội để thiểu đảo chủ tấn chức lên Tiên Thiên đó!

Thiếu môn chủ! Mau mau tiến vào quảng trường đi! Trời ạ! Không thể tin nổi! Có lẽ toàn bộ thiên địa linh khí của Tiên Thiên đều bị thu nạp lại trên quảng trường này rồi! Thiếu môn chủ, kỳ ngộ! Kỳ ngộ để ngài tấn chức Tiên Thiên cảnh đến rồi!

Lý Vạn Tiên đại nhân tặng cho chỗ tốt như thế này thực sự là quá tuyệt vơi, từ nay về sau, nhân mã ba mươi sáu phái bảy mươi hai đảo chúng ta đều thiếu nợ Lý Vạn Tiên đại nhân một nhân tình, hảo thủ đoạn, thực sự là hảo thủ đoạn!

Những tùy tùng cường giả Tiên Thiên cảnh, ánh mắt độc đáo kinh nghiệm phong phú, trong nháy mắt liền đã nhìn ra chỗ cổ quái của quảng trường này!

Rất nhiều thiếu đảo chủ, Thiếu môn chủ, đôi mắt đều đỏ rực lên! Hô hấp cũng trở nên dồn dập!

Một quảng trường rộng lớn như vậy lại tràn đầy thiên địa linh khí có độ nồng đậm cùng phẩm chất cực cao, khiến cho nó trở thành một kho báu vô giá.

Quá tốt! Ta vốn đã sắp chạm tới cánh cửa Tiên Thiên, chi còn kém chút xíu nữa thôi là một bước lên trời! Thiên địa linh khí nơi này, ta chi cần hấp thu được một phần mười thì chắc chắn sẽ tấn chức Tiên Thiên! Quá tốt! Ha ha ha ha!

Một thiếu niên mặt trắng thi triển thân pháp lao thẳng vào quảng trường, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt vận công, bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí.

Rất nhanh, các thiếu niên khác cũng thi nhau lao vào. Ngay cả loại anh tài như Đế Huyền, thoạt nhìn qua tựa như không màng tất cả, lúc này cũng không hề để ý tới hình tượng nữa, xông vào trong quảng trường.

Nếu không phải trước đó Phượng Tử Y đã nói chi có 108 vị thiếu đương gia có thể tiến vào, những người khác không có tư cách, đám cường giả Tiên Thiên nơi này có lẽ cũng đã không thèm để ý thân phận mà lao vào quảng trường hấp thu thiên địa linh khí, ngưng luyện cương khí của bản thân.

Phong Vân Vô Ngân cũng thấy chấn động, chạy thẳng vào quảng trường khoanh chân ngồi xuống, phóng ra 1664 hạt thiên địa đan điền, điên cuồng hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí nồng nặc, 1664 hạt thiên địa đan điền tựa như là quỷ đói đầu thai, cắn nuốt như lang thôn hổ yết!.

Lúc này, giữa không trung, một chiếc vương tọa được kéo bởi mười con giao long tản mát ra khí tức Tiên Thiên bỗng nhiên hiện ra từ trong hư vô.

Trên vương tọa, Lý Vạn Tiên dáng vẻ uy nghiêm ngồi đó, đầu đội hoàng quan, trên người mặc một bộ trường bào màu đỏ, trên trường bào thêu hoa văn sơn thủy, tinh thần, nhật nguyệt. Lý Vạn Tiên bây giờ thực sự tựa như

một vị để vương nắm tay thiên hạ, quyền thế ngập trời.

Xung quanh vương tọa, có tới 20 gã tán tu hộ vệ Tiên Thiên Tử Khí cảnh chân đạp tử vân.

Phía sau vương tạo còn có hơn một trăm đóa cương vân, trên mỗi một đóa cương vân có một cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh đỉnh phong đứng đó!

Đội hình cường đại!

Thành chủ đại nhân, quả thực là ngài đã mang tới cho những thiểu niên này kỳ ngộ lớn lao! Ngài tự mình bày trận pháp, ngưng tụ thiên địa linh khí toàn thành vào trong quảng trường, phẩm chất thiên địa linh khí lúc này đã không kém cương khí là mấy! Nếu như những thiếu niên này hấp thu luyện hóa, khẳng định sẽ có người trực tiếp tiến thẳng vào Tiên Thiên! Chí ít tầng lớp thiên tài kiệt xuất như Để Huyền, Phong Lực Hành, trăm phần trăm dựa vào cơ duyên lần này đột phá rào cản Hậu Thiên bước vào Tiên Thiên!

Một cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh cảm thán nói.

Ha ha, Lý Vạn Tiên ta coi trọng nhất chính là thiên tài trẻ tuổi, bởi vậy mới sắp xếp món quà ra mắt lớn như vậy cho bọn họ.

Lý Vạn Tiên mỉm cười.

Hơn nữa, thông qua quan sát tốc độ hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí trong quảng trường của những thiểu niên này, ta có thể nhìn ra được thiên phú của bọn họ, ai cao ai thấp. 108 thiếu niên đồng thời tiến vào quảng trường, đồng thời hấp thu luyện hóa thiên địa linh khí. Người thiên phú cao chắc chắn sẽ hấp thu nhiều hơn một phần, người thiên phú thấp sẽ bị người thiên phú cao cướp đi một phần vốn thuộc về bản thân mình.

Thành chủ đại nhân, ta nghĩ cũng không cần phải xem nhiều, Đế Huyền hiện nay là đệ nhất thiên trẻ tuổi trong giới tán tu đế quốc Chiến Tần, có thể ngang hàng cùng với Thanh Thanh tiểu thư của chủng ta. Khẳng định hắn sẽ hấp thu luyện hóa được nhiều thiên địa linh khí nhất, thậm chí có thể nói, hầu như một nửa thiên địa linh khí trong quảng trường sẽ bị Đế Huyền hấp thu hết.

Lại một cường giả Tử Khí cảnh lên tiếng.

Một cường giả Tử Khí cảnh khác cũng gật đầu nói:

Để Huyền thiên phú dị bẩm, hấp thu nửa số thiên địa linh khí là có thể trực tiếp tấn chức thành cường giả Tiên Thiên. Lượng thiên địa linh khí còn lại, có lẽ Phong Lực Hành sẽ hấp thu hơn phân nửa.

Được, chúng ta cứ xem đã rồi nói.

Lý Vạn Tiên mỉm cười.

Lúc này bên trong quảng trường.

Ha ha! Lý Vạn Tiên đại nhân biết rõ ta là kỳ tài ngút trời, tư chất đứng đầu trong những người cùng lứa! Hậu lễ hôm nay hắn chuẩn bị chính là dành cho ta! Hắn đã xác định ta sẽ thu được quán quân cuộc thi đấu tuyển rể lần này, coi ta trở thành con rể! Quá tốt! Dựa vào cơ hội lần này, ta một bước lên trời, trở thành cường giả Tiên Thiên là cái chắc.

Trong lòng Đế Huyền mừng như điên, vận khởi tâm pháp tu luyện độc môn, từng luồng thiên địa linh khí điên cuồng hội tụ trên đỉnh đầu rồi rót vào trong thân thể hắn.

Tốc độ hấp thu của Đế Huyền quả nhiên rất nhanh! Trong toàn bộ quảng trường cũng không có ai vượt qua được hắn. Tính ra tốc độ hấp thu thiên địa linh khí của hắn nhanh hơn cả chục lần so với người khác!

Phong Lực Hành hai tay chống đất, hai chân hướng lên trời, động tác phi thường quái dị:

Hấp! Hấp cho ta!

Tốc độ hấp thu thiên địa linh khí của hắn cũng gần bàng với Đế Huyền!

Trong hư không.

Quả nhiên là Đế Huyền cùng Phong Lực Hành đứng đầu.

Một cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh gật đầu nói:

Hai người bọn họ có thiên phú cao hơn những người khác rất nhiều. Thành tựu về sau cũng sẽ lớn nhất!

Bất chợt!

- Cái gì?

Lý Vạn Tiên đột nhiên thất thanh kêu lên sợ hãi, từ trên vương tọa đứng bật dậy, cực kỳ thất thố, ngón tay hắn chỉ thẳng vào một thiếu niên ở giữa quảng trường, giương mắt mà nhìn:

Thiếu... thiếu niên kia là ai?

A?

Sau một khắc, toàn bộ cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh bên người Lý Vạn Tiên cùng với cường giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh ở đàng sau đều kinh ngạc ngây ra như tượng đất.

Chi thấy, giữa quảng trường, một thiếu niên thanh tú khoanh chân mà ngồi, xung quanh thân thể hình thành một cỗ hấp lực như lốc xoáy, thiên địa linh khí đang không thể ngăn chặn điên cuồng tụ tập về phía hắn.

Như cá voi hút nước! Ngoài hình ảnh đó, quả thực không còn cách nào khác để hình dung!

Tốc độ hấp thu kia, còn nhanh hơn Đế Huyền mười lần, trăm lần! Nghìn lần!

Hơn nữa, đáng sợ nhất chính là một phần thiên địa linh khí vốn bị đám người Đế Huyền, Phong Lực Hành hấp thu cũng trực tiếp bị cuốn vào trong lốc xoáy này!

- Ha ha ha ha! Tiện nghi cho yêu thai của ta rồi!

Lúc này yêu thai trong đan điền Phong Vân Vô Ngân đang vui sướng gào thét, hấp vào thô ra, lấy tốc độ không cách nào hình dung được mạnh mẽ hấp thu toàn bộ thiên địa linh khí trong quảng trường.

Yêu thai tựa như một con quỷ đói tham lam nhất, tà ác nhất, vô si nhất, căn bản không thèm nói bất kỳ đạo lý gì, một mình chiếm hết toàn bộ thiên địa linh khí trong quảng trường.

Yêu Thai Bí Thuật, chính là bí thuật thượng cổ, thần diệu vô cùng, đoạt thiên địa tạo hóa! Giờ khắc này, tỉnh cảnh bên trong quảng trường vô cùng quỷ dị! Thiên địa linh khí nồng đậm từ bổn phương tám hướng lấy xu thế không thể ngăn chặn, trong nháy mắt toàn bộ dũng mãnh vào tiến vào bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân!

Yêu thai cắn nuốt thiên địa linh khí tựa như quỷ đói đầu thai, hung tàn tham lam, không để cho 107 vị thiểu niên còn lại có bất kỳ cơ hội chia phần!

Ngay cả bản thân 1664 hạt thiên địa đan điền của Phong Vân Vô Ngân cũng không có phần!

Phải biết rằng, yêu thai của Phong Vân Vô Ngân có lực hấp thu phi thường kinh khủng, ngay cả tiên thiên cương khí cũng đều có thể trong nháy mắt hấp thu không chừa một giọt, chứ đừng nói là thiên địa linh khí so với tiên thiên cương khí còn kém hơn vài lần. Tuy rằng thiên địa linh khí giữa quảng trường này cực kỳ tinh túy, cực kỳ nồng đậm, phẩm chất đã tiếp cận vô hạn tới gần tiên thiên cương khí, nhưng nó chung quy cũng vẫn chỉ là thiên địa linh khí mà thôi!

Sau một khắc, quảng trường vốn toàn đầy sương mù tựa như tiên cảnh đã hoàn toàn sạch bách, vụ khí tan hết, ánh mặt trời rọi thẳng xuống chiếu rõ toàn bộ khung cảnh quảng trường, 108 thiếu niên vẫn còn đang duy trì tư thế ngồi khoanh chân, vẫn còn đang nỗ lực hấp thu, nhưng đột nhiên bọn họ lại phát hiện ra... không có! Thiên địa linh khí trong quảng trường nháy mắt đã hoàn toàn biến mất! Một giọt cũng không còn!

Hả? Điều này sao có thể!

Đế Huyền bỗng nhiên mở to hai mắt, trong lòng toàn đầy hoài nghi:

Cả một quảng trường toàn đầy thiên địa linh khí, mật độ nồng đậm, phẩm chất cực cao, hơn một trăm người cùng hấp thu cũng cần phải mất vài tiếng đồng hồ mới có thể hấp thu hết được! Nếu như đổi lại là một mình ta hấp thu, có khi phải nửa ngày, thậm chí cả ngày mới có thể hấp thu xong. Vậy mà bây giờ... rôt cuộc là phát sinh chuyện gì?

Thình lình, Đẻ Huyền dường như nhận ra điều gì đỏ, ánh mắt nhìn thẳng

về phía Phong Vân Vô Ngân! Chỉ thấy xung quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân vẫn còn dư ba thiên địa linh khí nhàn nhạt, trong khoảnh khắc, những thiên địa linh khí còn sót lại này cũng nhanh chóng bị hút vào trong đan điền Phong Vân Vô Ngân.

- Là hắn!

Khóe mắt Để Huyền bỗng nhiên giật giật, trên gương mặt tuấn lãng hiếm thấy xẹt qua một tia âm trầm! Hai mắt hơi nheo lại, trong khe mắt nhỏ hẹp thấu ra lãnh quang phức tạp:

Là hắn, chỉ trong vòng vài hơi thở, hấp thu hết toàn bộ thiên địa linh khí giữa quảng trường! Đúng, chính là hắn! Thảo nào vừa rồi trong lúc ta đang thu nạp thiên địa linh khí, một cô lực lượng hung tàn bá đạo cướp đoạt toàn bộ thiên địa linh khí quanh ta kéo về hướng đó! Cướp đoạt! Dám cướp đoạt thiên địa linh khí đã tới tay của Đế Huyền ta, thực là... không biết tốt xấu.

Tên kia rốt cuộc làm như thế nào? Phải biết ràng, thiên phú của một võ giả quyết định tốc độ hấp thu thiên địa linh khí, quyết định tốc độ tu luyện của hắn. Đế Huyền ta chính là nhân vật thiên tài trăm năm khó có được, thiên phú gấp mười, gấp trăm lần người thường! Tốc độ tu luyện, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí cũng phải gấp người thường cả trăm lần! Vậy mà tên kia lại chỉ dùng có vài hơi thở đã có thể hấp thu toàn bộ thiên địa linh khí trong quảng trường, tốc độ hấp thu như vậy đã vượt qua ta gấp trăm nghìn lần. Lẽ nào lại nói, thiên phú của hắn cao hơn ta gấp trăm nghìn lần? Đáng cười! Việc này quyết không có khả năng! Ở giới tán tu đế quốc Chiến Tần, trong đám thanh niên, ngoại trừ Thanh Thanh tiểu thư ra, những người khác ai dám ở trước mặt ta nói tới thiên phú? Trên người tên kia nhất định có giấu bí bảo đặc thù nào đó, có thể thu nạp chứa đựng thiên địa linh khí! Nguồn tại http://truyenyy[.c]om

Đúng, nhất định là như thế! Toàn thân tên kia không hề có dao động huyền khí, giả thần giả quỷ, hắn nào có bản lĩnh thực sự gì. Trên người hắn, nhất định có bảo vật!

Tính cách của Để Huyền, không chi thiên phú võ đạo bất phàm, mà tâm tư cũng vô cùng tỉ mỉ, mọi chuyện đều tính trước làm sau. Chỉ trong khoảnh khắc hắn đã quan sát cẩn thận từ đầu tới chân Phong Vân Vô Ngân một phen. Trong lòng lại càng phân tích triệt để mọi nguyên nhân có thể xảy ra.

Lúc này, đám thiếu niên còn lại cũng đã nhanh chóng phát hiện ra toàn bộ thiên địa linh khí trong quảng trường đã bị hấp thu sạch sẽ!

Rốt cuộc là ai?

Mọi người bắt đầu nhớ lại tình huống vừa rồi, đồng thời nhanh chóng phát hiện ra một ít tung tích. Phải biết rằng, yêu thai của Phong Vân Vô Ngân trong lúc hấp thu thôn phệ thiên địa linh khí vô cùng hung tàn bá đạo, quả thực chính là mạnh mẽ cướp đoạt.

Động tĩnh lúc đó vô cùng lớn, bởi vậy rất nhiều thiếu niên ở đây chi thoáng ngây chốc lát rồi liền đưa ánh mắt nhìn về phía vị trí Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân vẫn ngồi khoanh chân như cũ, đôi mắt khép chặt, tựa hồ như đang tu luyện.

Là hắn! Là người này đang làm trò quỷ!

Có vài gã thiểu niên hét ầm lên, đưa tay chi vào mặt Phong Vân Vô Ngân.

Cơ hồ gần như đồng thời, 107 thiếu niên, bao gồm cả những thiên tài như Để Huyền và Phong Lực Hành đều nhất loạt đứng lên, tiến đến gần vị trí Phong Vân Vô Ngân.

Trong hư không.

Không thể tin nổi!

Mấy chục cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh vây quanh vương tọa, biểu hiện ra hoài nghi cùng chấn động ngập trời:

Thành chủ đại nhân, tiểu tử kia làm thế nào mà trong nháy mắt đã hút khô toàn bộ thiên địa linh khí? Đây là loại thiên phú gì? Đây không phải là thiên phú, mà là yêu nghiệt! Yêu quái! Nhân tài như Để Huyền cũng phải mất nửa ngày, thậm chí là cả ngày mới có thể hấp thu được lượng linh khí nhiều như vậy, còn hắn lại chỉ dùng thời gian chưa đến vài hơi thở! Ta hiểu rồi, tên kia nhất định mang bí bảo trên người! Nhất định là như vậy!

Bá Khí - Chương #109Báo Lỗi TruyệnChương 109/826Copyright © 2012-2015 TruyệnYY.

×Truyền Tống TrậnChọn chương (1-826):Đồng ýHủy


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx