sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 253: Bốn Vị Lãnh Tụ

- Hử?

Chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân khựng người.

- Tấm địa đồ này không hoàn chỉnh? Cần năm tấm sao? Mà lại còn cần năm chiếc chìa khóa mới mở được bảo tàng?

Lúc này không thể lo nhiều như vậy, Phong Vân Vô Ngân đóng cái hộp lại rồi ném vào Nạp Giới, đứng lên kiếm khí vượt qua đống phế tích bay tới dãy sơn mạch phía sau.

Trên sơn mạch, tử khí đậm đặc, đặc đến mức không thể hóa tan đi được.

Bốn hư ảnh hình rồng tạo nên từ tử khí xuyên qua cả dãy sơn mạch!

- Chẹp chẹp, bốn đường tử khí linh mạch!

Phong Vân Vô Ngân nóng ruột, trong lòng bắt đầu thấy ngứa ngáy.

Tuy phẩm chất của Tử Khí Linh Thạch kém xa Hạo Khí Linh Thạch, nhưng bốn đường tử khí linh mạch này, mỗi đường cũng phải dài mấy trăm mét, có ưu thế về số lượng!

Bốn thung lũng rộng khoảng năm mét, dài vài trăm mét, bên trong chứa đầy các loại Tử Khí Linh Thạch đủ mọi hình thù!

- Trời ạ, gia tài quá khủng bố!

Đây là lần đầu tiên Phong Vân Vô Ngân tận mắt nhìn thấy một gia tài lớn thế này, sao có thể không kích động chứ? Rồi hắn lấy hết Nạp Giới ra bắt đầu điên cuồng nhặt Tử Khí Linh Thạch.

Những viên Tử Khí Linh Thạch này được hình thành một cách tự nhiên, chưa qua rèn giũa, có viên to cỡ mặt bàn, cũng có viên chỉ bằng quả táo. Hình dạng thì có hình chữ nhật, hình bầu dục, hình tròn, hình vuông…hình gì cũng có!

Phong Vân Vô Ngân không để tâm nhiều, tay năm tay mười nhặt Linh Thạch ném vào Nạp Giới.

Ngoài cái Chúc lão tặng đang đeo trên tay thì trên đường tới đây Phong Vân Vô Ngân giết người vô số, cướp đoạt Nạp Giới vô vàn, đã thu thập được tận mười chín cái, cái nhỏ thì bằng một gian phòng, cái lớn thì phải bằng mấy mẫu ruộng.

Phong Vân Vô Ngân giống như một tên thổ phí xông vào kim khố, điên cuồng nhặt, mắt mở to trừng trừng.

Không lâu sau, mười chiến cái Nạp Giới đã đầy ự Tử Khí Linh Thạch. Nếu tính theo độ lớn nhỏ thông dụng vẫn dùng ở Vô Biên Hải Vực, Huyền Tôn Đại Lục, thì mười chín cái Nạp Giới của Phong Vân Vô Ngân đã nhét khoảng hai mươi vạn viên Tử Khí Linh Thạch. Nhưng Phong Vân Vô Ngân đâu đã hài lòng, ngược lại còn thấy hậm hực.

Nguyên nhân không phải đâu khác, chính là số Tử Khí Linh Thạch của hắn mới chỉ chiếm một phần ba của một đường linh mạch.

- Mẹ kiếp, mình ít Nạp Giới quá, không nhét được nữa rồi! Còn nhiều Linh Thạch thế này, không cất hết được, làm sao đây?

Phong Vân Vô Ngân cuống lên.

Rõ ràng hòn đảo này rất nhanh sẽ trở thành tâm điểm chú ý của tất cả thế lực trong Hải Vực Tiền Tứ Giới. Không cần nói cũng biết sắp tới sẽ có vô số võ giả đặt chân lên hòn đảo này tìm tung tích của Đế Giới Tàng Bảo Đồ. Phong Vân Vô Ngân không thể ở lại đây lâu, hắn phải kiếm chác một món rồi biến khỏi đây.

Bỗng chốc từ bốn phương tám hướng có những luồng khí tức hùng hồn đang ập tới hòn đảo như đàn thiêu thân.

- Có người đến! Hỏng rồi!

Phong Vân Vô Ngân nghiến răng, rồi quyết đoán:

- Thôi vậy, lấy được bao nhiêu thì lấy, không thể vì cái lợi nhỏ mà mất cái lớn, rơi vào trùng vây.

Phong Vân Vô Ngân lấy ra Tử Khí Hống Lô, từ sau khi thăng lên Tử Khí đỉnh phong, cùng với số lượng Tiên Thiên Tử Khí Đa ngày một nhiều, thể tích của Tử Khí Hống Lô cũng đã biến to hơn thành bốn năm mẫu đất.

Tâm niệm Phong Vân Vô Ngân khẽ động, Tử Khí Hống Lô điên cuồng xoay chuyển, bắn ra vô vàn vòng hấp lực mạnh mẽ, cưỡng chế vô vàn viên Tử Khí Linh Thạch trong bốn đường khoáng mạch hút vào trong Tử Khí Hống Lô để luyện hóa. Đầu con giao long trong đan điền thò ra, há mồm thôn phệ hàng vạn viên Linh Thạch, chuyển vào yêu thai trong tim, trực tiếp luyện hóa, hấp thụ năng lượng bản nguyên. Trong trận chiến vừa rồi, Tiên Thiên Giao Long bị cầm âm của Tô Tịch Dương hành hạ tổn thương toàn thân, cẩn rất nhiều năng lượng để phục hồi.

Giao long thôn phệ mấy vạn viên Linh Thạch là không thể nuốt thêm được nữa, lại quay về đan điền của Phong Vân Vô Ngân.

Tử Khí Hống Lô cũng hấp nạp mấy vạn viên rồi cũng không thể tiếp tục nữa.

Phong Vân Vô Ngân chỉ lấy được một nửa của một trong bốn thung lũng Linh Thạch kia, nhưng như vậy đã là cực hạn của hắn rồi.

Phong Vân Vô Ngân tham khi nên tham, quyết không tham những lúc không nên. Hắn không dùng dằng nữa, bước lên kiếm quang bay tới con Tiên Thiên Giao Long gọi ra ở ngoài bờ, lấy ra mấy mảnh vỡ Bích Thủy Thần Châu lấy được trên Hoàng Tuyền Đảo, nhảy lên giao long rồi lặn xuống biển.

Giao long chìm xuống biển khoảng mấy nghìn mét là bắt đầu lao vút về phía trước.

Phong Vân Vô Ngân ngồi khoanh chân trên đầu giao long, có Bích Thủy Thần Châu tạo nên một khoảng không gian cách ly với nước nên hắn không bị ảnh hưởng bởi nước biển.

Lúc này, Tử Khí Hống Lô đang luyện hóa hàng vạn viên Tử Khí Linh Thạch; Yêu thai trong tim Tiên Thiên Giao Long cũng đang đề luyện năng lượng của mấy vạn viên Linh Thạch. Từng chiếc vảy lại mọc ra chỗ vết thương trên mình Giao Long.

- Chẹp chẹp, chuyến đi lần này coi như không mất công rồi. Tuy bị bại lộ thân phận chắc chắn sẽ dẫn đến nhiều thế lực truy đuổi, nhưng cũng đáng. Cầu được phú quý, cơ ngộ, vận khí trong nguy hiểm, rất có ịch cho việc tu hành của ta.

Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ.

- Mấy chục vạn viên Linh Thạch chưa nói, quan trọng là bảo tàng của Đế Giới cường giả, thực sự là quá hấp dẫn!

Nếu chỉ là bảo tàng của Đế iới cường giả bình thường. ví như Đao Đế, Quyền Đế, Chưởng Đế…thì Phong Vân Vô Ngân cũng không đến mức kích động như vậy.

Nhưng vừa khéo đây lại là bảo tàng của Kiếm Đế!

Trong bảo tàng Kiếm Đế, chắc chắn có rất nhiều di vật liên quan đến kiếm tu.

Không cần nói cũng biết, quá nửa là có Thiên Giới kiếm pháp bí tịch.

Trường kiếm, bảo kiếm mà vị này từng sử dụng, thậm chí là bảo kiếm ngài thu thập được trong cả đời chắc chắn sẽ có rất nhiều.

Còn có vô số bút tích đích, thư tín mà Kiếm Đế đích thân viết ra…

Phàm là di vật kiếm tu, Kiếm Tiên Đồ Lục đều có thể hấp thụ được năng lượng, tạo ra ý chí hoàng kim, kích phát vô số sự ảo diệu mà Phong Vân Vô Ngân không thể ngờ tới!

- Ta chắc chắn phải có được Thượng Cổ Đế Giới bảo tàng này!

Phong Vân Vô Ngân thầm hạ quyết tâm.

Sau khi Phong Vân Vô Ngân rời khỏi đảo vô chủ không lâu.

Cũng chính là thời gian trong một tuần trà.

Vút! Vút! Vút!

Hàng trăm đạo hạo khí hùng quang từ trên trời bắn xuống đảo. Hàng trăm nhân vật khí chất bất phàm, thực lực Tiên Thiên Hạo Khí Cảnh đỉnh phong, giơ tay nhấc chân thôi cũng tạo nên khí tượng giáng lâm.

- Hửm? Ha ha, một hòn đảo vô chủ nhỏ bé mà thu hút nhiều người quen như vậy…Ha ha ha, Trương huynh, Hiên Viên huynh, Vũ Văn đại ca, mọi người cũng tới sao?

- Trên đảo xuất hhiện dị tượng, còn có luồng ý chí thiên vương tỏa ra, chắc chắn có trọng bảo xuất thế. Sao ta có thể không tới xem thế nào?

- Chính xác là ý chí của đế vương, dường như là một vị Kiếm Đế. Vừa rồi không trung bị một luồng kiếm ý đáng sợ che khuất, dẫn đến thiên biến, quá thần kỳ!

- Được rồi, trong khi chưa biết rõ tình hình thì mọi người đừng động thủ sát phạt, không được làm tổn hại hòa khí. Phía trước có một tòa phế tích, chúng ta qua đó xem sao đã!

Mấy trăm vị cường giả Hạo Khí Cảnh đỉnh phong, chính là những nhân vật lợi hại nhất của Hải Vực Tiền Tứ Giới. Tất cả đều là bá chủ một phương, nhất đại tông sư, trong đó không thiếu những nhân vật xếp hạng cao trong bảng cao thủ.

Vừa rồi Phong Vân Vô Ngân kích phát luồng ý chí của Kiếm Đế trong cung điện, dẫn đến thiên biến. Cảnh quan kỳ dị này tuy diễn ra cực nhanh, nhưng đã đủ để thu hút sự chú ý của các thế lực.

Lúc này, vô số nhân vật lớn, thậm chhí những người ẩn cư đã lâu cũng biết mà đến.

Để tránh những cuộc tàn sát không cần thiết, những người này đã thương nghị thỏa hiệp, quyết định vào trong tòa phế tích kia kiểm tra một lượt rồi tính tiếp.

Đúng lúc đó…

- Thôi, mọi người không cần phải để tâm nữa, cũng không cần ở lại đây lâu. Đi thôi…Những đại nhân vật thật sự đều đã tới rồi.

Mộ vị cường giả Tiên Thiên Hạo Khí Cảnh đỉnh phong, đầu đội mũ lông, khí chất cao quý lỗi lạc, có phong cách của lãnh tụ đột nhiên thở dài, nhìn về phía chân trời, ánh mắt có chút bất lực, thậm chí là sợ hãi.

Chỉ thấy ở phía đông lóe sáng, mấy chục đám mây hiện lên, trên đó là rất nhiều nữ tử xinh đẹp đứng thành hàng thẳng lối, quanh người bao quanh cánh hoa, có người thắp nhang, người đánh đàn. Bên cạnh là cô số tiên hạc, bạch lộ bay lượn.

Thánh quang tỏa sáng tạo nên đường viền kim quang, cảnh tượng mỹ lệ, cao siêu không thể với tới.

- Là Phấn Hồng Quân Đoàn…thánh quang cái thế, có lẽ là lãnh tụ Ngọc Yêu Nhiêu đích thân giáng lâm, chúng ta mau rút lui đi!

Cường giả đội mũ lông kia thở dài.

Cùng lúc đó, từ phía tây là một luồng đao ý cái thế chém đứt bạch vân, nhanh chóng bắn xuống hòn đảo.

Luồng đao ý này che lấp cả mặt trời, đại khí hùng hồn, ánh sáng chói lòa, bỏ qua mọi pháp tắc, phá vỡ mọi chướng ngại.

- Đó là lãnh tụ của Già Thiên Minh! Mau đi thôi! Chậm một bước là thành vong hồn dưới đao của hắn đấy!

- Mau đi thôi, mau! Thánh đao xuất hiện, ai dám giao tranh? Còn không đi ngay thì không kịp nữa đâu!

Lập tức có đến gần một nửa võ giả bay khỏi đảo như chạy tháo mạng.

Chân trời phía tây bỗng bị một luồng năng lượng bá đạo rạch thành một khe hở lớn, cuồng phong cuồn cuộn nổi lên.

Từ trong khe hở đó là thiên quân vạn mã, hàng nghìn hàng vạn chiến sĩ mặc chiến giáp, tay cầm roi, trường thường cưỡi chiến mã, tỏa ra khí tức quyết chiến sa trường.

Một vị nam tử mặc khải giáp trắng, áo choàng đỏ, dáng người cao lớn tráng kiện bước ra. Cuồng phong thổi phía sau, thấp thoáng còn có tiếng xông pha của thiết kỵ và chiến sĩ.

Áo choàng bay phần phật, trên tấm áo có thêu vạn thủy thiên sơn, hàng nghìn hòn đảo, núi đồi gập ghềnh, cảnh tượng rất hùng vĩ.

- A, là lãnh tụ của Hùng Phong Quân Đoàn! Hắn cũng đến rồi, Phá Thiên Thần công có thể sát thiên, diệt thiên, cũng là nhân vật trong Thánh Giới. Mau đi thôi!

Lại có thêm một lượng lớn võ giả sợ hãi tháo chạy!

Chân trời phía bắc.

Một đạo thần thủy được bao quanh bởi thánh quang bắn tới, trên trời là những hạt mưa lất phất. Một bạch y thư sinh với gương mặt tuấn tú, phiêu dật, tay cầm quạt, hàm tiếu đứng trên đó. Hai bên là hai tuyệt sắc giai nhân che ô cho hắn. Ba người đi đến đâu là trăm hoa khoe sắc, chim chóc ríu rít hót, hàng trăm tòa ngọc lầu, đình đài đều hiện ra, thật là rất có ý thơ!

- Là lãnh tụ của Thiên Đảo Minh! Ở Vô Biên Hải Vực Tiền Tứ Giới, ngoài Giới Vương Quân Đoàn ra, lãnh tụ của mấy đại thế lực đều đã đến hết rồi! Mau đi thôi! Nếu ở lại, chuốc nhục vào thân cũng không dám nói nửa lời, bị giẫm đạp cho đến chết cũng đáng đời!

Rất nhanh trên hòn đảo đã không còn một võ giả Tiên Thiên Hạo Khí Cảnh nào nữa.

Bốn nhân vật vĩ đại đồng thời tới hòn đảo vô chủ!

Đây là bốn vị Thánh Giới! Uy vũ bá khí!

Sau khi Phong Vân Vô Ngân rời đi không lâu, bốn vị lãnh tụ của Hải Vực Tiền Tứ Giới đồng thời giá lâm đảo vô chủ. Lãnh tụ Phấn Hồng Quân Đoàn, Ngọc Yêu Nhiêu; lãnh tụ Già Thiên Minh, Lãng Nhất Đao; lãnh tụ Hùng Phong Quân Đoàn, Vạn Thiên Sơn; lãnh tụ Thiên Đảo Minh, Lưu Niên Công tử. Đây là bốn vị đại năng của Hải Vực Tiền Tứ Giới, vạn cổ cự đầu, Thánh Giới cường giả, nắm trong tay quyền sinh quyền sát, quyết định sự hưng thoái vinh nhục của Tiền Tứ Giới, chỉ cần giậm chân là gió tanh mưa máu. Họ cũng là những nhân vật đứng trong mười cao thủ đầu bảng xếp hạng.

Thủ đoạn thông thiên.

Lúc này, những cường giả Tiên Thiên Hạo Khí Cảnh trước đó đã rút lui hết. Bốn đường thánh quang từ bốn hướng đông tây nam bắc chiếu xuống khu vực phế tích.

Từ phía đông là vị tuyệt thế mỹ nữ, dung nhan thiên hạ vô song, nhìn có vẻ như chỉ gần hai mươi tuổi, dung nhan tuyệt sắc chậm rãi bước xuống. Dung mạo đó khiến người ta có cảm giác xa vời hàng nghìn dặm, mọi từ ngữ dùng để tán tụng những sự vật tuyệt với cộng lại cũng khó lòng lột tả hết vẻ đẹp của nàng. Nàng chính là Ngọc Yêu Nhiêu, xếp thứ bảy trong bảng cao thủ, thứ năm trong bảng tuyệt sắc.

Từ phía tây, một vị nam tử cao lớn, quanh thân bao bọc bởi đao ý, thánh quang xung thiên, mỗi bước đi giống như rộng cuộn, hổ vồ, từng hơi thở, từng hành động đều toát ra đao ý mạnh mẽ. Đây chính là Lãng Nhất Đao, xếp thứ năm trong bảng cao thủ.

Từ phía nam, lãnh tụ Vạn Thiên Sơn của Hùng Phong Quân Đoàn, đứng thứ tám trong bảng xếp hạng cao thủ, hùng phong vạn trượng, áo choàng phấp phới che lấp nhật nguyệt, mỗi bước đi như gây nên đại kiếp rạch tan hư không.

Từ phía bắc, Lưu Niên Công tử, lãnh tụ Thiên Đảo Minh, hàm tiếu đứng trên bậc thang thánh quang. Những nơi hắn đi qua đều có hoa thơm chim hót, xuân ý hiển hiện, mưa phùn lất phất, mang đậm chất thư tình họa ý. Đây là nhân vật xếp thứ bảy trong bảng xếp hạng cao thủ. Thiên Đảo Minh là thế lực tập hợp rất nhiều môn phái từ các đảo trong Hải Vực Tiền Tứ Giới.

Cả bốn vị lãnh tụ cuối cùng cũng đứng trước tòa phế tích.

- Ngọc Yêu Nhiêu tiểu thư, vẻ đẹp của nàng giờ càng thêm cuốn hút, Lưu Niên mời tiểu thư đến làm khách của Đào Hoa Đảo. Lưu Niên chắc chắn sẽ tận tình khoản đãi. Lưu Niên đã viết tặng Yêu Nhiêu tiểu thư một khúc nhạc, muốn tấu cho tiểu thư nghe tại nơi có cánh hoa đào tung bay, nước chảy róc rách. Nếu được vậy quả thực là hạnh phúc vô ngần.

Lưu Niên Công tử nhìn Ngọc Yêu Nhiêu đắm say nói.

- Lưu Niên công tử khách khí rồi. Yêu Nhiêu phải lo nhiều tục vụ, lại phải tu luyện, không như công tử gửi tình trong thi từ ca phú. Chúng ta không đồng đạo.

Ngọc Yêu Nhiêu lãnh đạm đáp lại.

- Ha ha ha, Lưu Niêm, ngươi lại cắn phải đá rồi à? Ngươi muốn theo đuổi Ngọc Yêu Nhiêu thì vẫn chưa đến lúc đâu! Thôi, đừng có ở đó mà đong đưa nữa, nói chính sự đi!

Vạn Thiên Sơn của Hùng Phong Quân Đoàn lời nói vang vọng.

- Hòn đảo vô chủ này có dị tượng, hý chí của Đế Giới cường giả hiện thế, bảo quang xung thiên, đó chính là dấu hiệu của cự bảo xuất thế. Hùng Phong Quân Đoàn ta vốn chẳng bận tâm hòn đảo này. Ta chỉ phái tiểu mục đầu Đông Phương Anh đến chiếm lĩnh đảo này. Nhưng không ngờ Đông Phương Anh lại chết thảm. Xem ra hòn đảo này ẩn chứa rất nhiều bí mật. Ngọc Yêu Nhiêu, ngươi hiểu về hòn đảo này tường tận nhất, ngươi nói đi.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx