sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 734: Nhìn Thấu Gian Kế

Từ cỗ khí thế uy nghiêm nặng nề, sau đó xuất hiện một phụ nữ trực tiếp đi vào cung điện. Người phụ nữ này, ngày thường hình dạng diêm dúa lẳng lơ, có vài phần tư sắc, nhưng mặt mày hiển hiện ra vẻ kiêu ngạo, đặc biệt là con mắt kia, hơn nữa dáng vẻ của nàng ta, toàn bộ đều là hung hăng ngang ngược, dưới mắt không còn ai. Ở trong mắt nàng hiện lên vẻ nghi ngờ đối với bất cứ chuyện gì trên thế gian, đều tràn đầy đố kỵ cùng hoài nghi. Mà nàng mặc kệ hắn là ai, thì ỏ trong địa bàn Ác Ma Lĩnh Chủ, nàng mới thật sự là kẻ thống trị. Tại trên đỉnh đầu nàng, có một ít Thâm Uyên vòng xoáy nhấp nhô, huyết mạch thần thánh, bừa bãi khuếch trương. Nàng có bẩm sinh kiêu ngạo, tuy nàng chỉ là một Thượng vị thần, nhưng khí tức của nàng so với chủ thần, cũng không thua bao nhiêu. Nàng, chính là Thâm Uyên công chúa, bảo bối của Vua Thâm uyên.

Thâm Uyên công chúa đi vào, trong mắt Ác Ma Lĩnh Chủ xẹt qua một vòng sát cơ mịt mờ, sau đó cũng lập tức cười nói.

- Phu nhân, ngươi đã đến rồi.

- Ân.

Thâm Uyên công chúa nhàn nhạt lên tiếng, sau đó không mặn không nhạt nói ra.

- Phu quân, ngươi mấy ngày nay, lại ẩn núp trong nội cung, nhìn những nhi tử chết rồi sao? Thật sự là uất ức, Bổn cung nói cho ngươi biết, ngươi cùng những tiện nữ nhân kia sinh ra nhi tử, toàn bộ đều là huyết mạch đê tiện, là một loại sỉ nhục. Bổn cung chính là Thâm Uyên công chúa vĩ đại, có huyết mạch tôn quý nhất. Ngươi nhìn xem, Bổn cung sinh dục cho ngươi nhi nữ, mỗi người đều cực kì thông minh, cái thế vô song. Ngươi phải quý trọng mới đúng.

- Phu nhân, xin đừng đề cập việc này nữa.

Mặc dù Ác Ma Lĩnh Chủ cực kỳ ẩn nhẫn, lúc này cũng là nhịn không được có chút tức giận.

- Ha ha ha ~~~~

Địa Huyệt Lĩnh Chủ hướng Ác Ma Lĩnh Chủ nhìn có chút hả hê, sau đó cùng Thâm Uyên công chúa hàn huyên.

- Thâm Uyên công chúa, mục đích tiểu đệ lần này tới đây, chắc hẳn ngươi cũng hiểu biết rồi, Thâm Uyên vị diện chúng ta xảy ra chuyện lớn, việc này, mà ngay cả Thâm Uyên chi Vương đại nhân, đều thập phần coi trọng, bởi vậy lần này tiểu đệ mới tới đây để cho Ác Ma Lĩnh Chủ bỏ một phần lực lượng nhỏ bé. Ân, liền đem linh hồn khí tức của thủ phạm sưu tập đến, phát tán cho toàn bộ Thâm Uyên vị diện chúng ta, sau đó cùng tiến hành đuổi bắt.

- Phu quân, ngươi có nghe thấy không, chuyện này, cha ta cũng đều tự mình hỏi tới. Ngươi còn không mau mau thi triển tụ hội đại pháp?

Thâm Uyên công chúa nhìn Ác Ma Lĩnh Chủ nói ra.

- Cái kia. . . Vậy được rồi. . .

Ác Ma Lĩnh Chủ giả bộ dáng khiếp nhược, bất quá trong nội tâm sát cơ sôi trào không thôi, hắn thầm nghĩ, tiện nhân người, bổn tọa cho ngươi đắc ý, đợi tên người từ ngoài đến, đem đoàn linh hồn chi lực kia luyện hóa, bổn tọa nhất định sẽ làm cho hắn giết chính là ngươi, ngươi chờ xem đi.

Ác Ma Lĩnh Chủ cũng không chậm, trực tiếp từ một vòng bóng mờ, giả vờ giả vịt thả ra cái bóng mờ kia, chợt mí mắt khẽ đảo nói.

- Tốt rồi, ta đã đang thi triển Tụ Hồn đại pháp rồi. Bất quá, Địa Huyệt Lĩnh Chủ, ngươi cũng không có lại để cho ta đi sưu tập linh hồn hung thủ kia. Bởi vậy, linh hồn khí tức hung thủ kia, đã thập phần mỏng manh. Ta phải hao phí một thời gian ngắn, mới có thể có khả năng sưu tập đến linh hồn của hắn, một khu vực như vậy có hơn trăm triệu người chiến đấu, khí tức thật sự quá bề bộn rồi, ta cần một ít thời gian đi sửa sang lại vô số linh hồn tơ nhện. Ngươi đừng tại đây đợi, ngươi hãy nhanh chóng phản hồi lãnh địa của ngươi đi, đợi có tin tức, ta sẽ trước tiên thông tri cho ngươi. Nếu chuyện này Thâm Uyên chi Vương đại nhân đều thập phần coi trọng, ta đây cũng sẽ coi trọng rồi.

Địa Huyệt Lĩnh Chủ bán tín bán nghi nhìn Ác Ma Lĩnh Chủ.

- Cần thời gian nhất định được, mới có thể chắp vá linh hồn khí tức của tên kia?

Bất quá trong lòng hắn cũng biết, Ác Ma Lĩnh Chủ có lẽ không xuất toàn lực, dù sao, bây giờ là quan hệ đến toàn bộ vinh nhục Thâm Uyên vị diện, Ác Ma Lĩnh Chủ ngược lại không đến mức tay bắt cá, tận lực giấu diếm cái gì.

Cho nên, Địa Huyệt Lĩnh Chủ đứng lên nói.

- Tốt, ta liền trở về, lặng chờ tin tốt của Ác Ma Lĩnh Chủ.

- Thâm Uyên công chúa, ta đi trước.

Địa Huyệt Lĩnh Chủ cùng Thâm Uyên công chúa bắt chuyện, sau đó trực tiếp rời đi.

Lúc này, Thâm Uyên công chúa sắc mặt lạnh lùng đi đến bên người Ác Ma Lĩnh Chủ, âm thanh lăng lệ nói.

- Phu quân, về sau ngươi tốt nhất đừng đi chỗ hành cung đó rồi. Một ít phần mộ, có cái gì đẹp mắt hay sao? Dứt khoát, Bổn cung thay ngươi đem những phần mộ này, hủy diệt toàn bộ.

- Phu nhân! Ngươi chớ khinh người quá đáng rồi, ngươi đừng phát rồ, ngươi diệt sát những con ta kia, ta đã không cùng người so đo, nhưng ngươi, ngươi còn muốn hủy diệt phần mộ của đám con của ta? Điều đó không có khả năng.

Ác Ma Lĩnh Chủ nanh ác nói.

- Phu nhân, ngươi đừng áp bức ta.

- Phế vật!

Thâm Uyên công chúa thấp giọng gầm hét lên.

- Bổn cung gả cho ngươi, đã là phúc khí lớn lao của ngươi, ngươi còn không biết tự trọng, còn không biết trân ái Bổn cung? Hừ!

Nói xong, Thâm Uyên công chúa ngạo nghễ rời đi.

Ác Ma Lĩnh Chủ hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Sau đó Ác Ma Lĩnh Chủ cười khổ một tiếng, trở về đến tẩm cung của mình. Tại chung quanh tẩm cung của Ác Ma Lĩnh Chủ, lại tu kiến rất nhiều cung điện, những cung điện này, là nơi ở của thê thiếp Ác Ma Lĩnh Chủ. Những thiếp thân này sở dĩ không có bị Thâm Uyên công chúa tổn thương, là vì Ác Ma Lĩnh Chủ đối với chuyện Thâm Uyên công chúa sát hại con của mình, lựa chọn thỏa hiệp. Hắn và Thâm Uyên công chúa từng có một ít hiệp nghị, hắn có thể ngồi xem Thâm Uyên công chúa hại chết con của mình, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ Thâm Uyên công chúa gia hại bất luận thiếp thân của mình. Thâm Uyên công chúa trong nội tâm biết rõ được, đối với nàng cùng con gái của nàng mà nói, những thiếp thân này thay Ác Ma Lĩnh Chủ sinh nam tử, mới là tai hoạ ngầm cùng uy hiếp lớn nhất, mà bản thân thiếp thân bọn họ, cũng không cấu thành cái uy hiếp gì. Bởi vậy nàng đồng ý không đi sát hại.

Ác Ma Lĩnh Chủ tại trong tẩm cung, tâm phiền ý loạn một hồi, sau đó đi thẳng tới một cái cung điện.

Trong cung điện này tràn đầy nước biển, các loại đồng cỏ và san hô che kín trong đó, còn có rất nhiều tôm cá cua. Thậm chí còn có tôm cá cua tiến hóa thành yêu thú, ở trong đó tuần tra. Tại trong nước biển, tu kiến một tòa cung điện vỏ sò. Bên trong phát ra đạo đạo Thần Quang, rất là tươi đẹp.

Đây là thiếp thân mà Thâm Uyên lãnh chúa sủng ái nhất, thiếp thân này, bản thân cũng không phải là người vô danh, nàng chính là con gái một tiểu quý tộc hải dương chí cao vị diện.

Ác Ma Lĩnh Chủ mang theo vẻ mặt áy náy, tiến vào khu vực hải dương. Những tôm cá cua tiến hóa thành yêu thú, nhao nhao thi lễ nói.

- Chủ nhân.

- Ân. Bối nhi trong phủ sao?

Ác Ma Lĩnh Chủ tu vi mạnh mẽ, bởi vậy mặc dù tiến vào trong nước biển, cũng không có ảnh hưởng gì.

- Chủ mẫu ở tronng đó, bất quá, mấy ngày nay chủ mẫu thập phần tiều tụy, chủ thượng nhanh vào xem một chút đi.

Một con tôm, trên mặt lo lắng nói.

- Ta đi vào ngay.

Ác Ma Lĩnh Chủ thập phần sốt ruột đi vào cung điện vỏ sò. Trong lòng của hắn thở dài, thiếp thân hắn sủng ái nhất, thân là tiểu quý tộc chi nữ của hải dương vị diện, nguyên nhân giới hạn trong bản thân, trong cả đời chỉ có thể sinh hạ một thai nhi. Mà khi đó nàng cũng mười năm hoài thai, sinh nhi tử đáng yêu cho Ác Ma Lĩnh Chủ. Bởi vì Ác Ma Lĩnh Chủ họ Chiêm, bởi vậy liền đem nhi tử đặt tên là Chiêm Táng. Nhưng mà, Chiêm Táng sau khi sinh ra, cũng không có cải biến được vận mệnh chết non của chính mình. Bị Thâm Uyên công chúa hại chết, đương nhiên, bản thân Ác Ma Lĩnh Chủ cũng không biết, mẫu thân Chiêm Táng, tốn hết thảy tâm lực, mạo hiểm trộm Long chuyển Phượng,. Đã đem Chiêm Táng chuyển dời đến thế tục, bảo vệ tánh mạng. Đối với chuyện này, Ác Ma Lĩnh Chủ đối với mẫu thân Chiêm Táng vẫn cảm thấy hổ thẹn.

Lúc này, tại trong cung điện vỏ sò, một thiếu phụ áo lam tuyệt mỹ, ngồi gần cửa sổ, nàng dáng vẻ phong độ tư thái cực đẹp, trong mắt toát ra vẻ tiều tụy, lúc này nàng lẩm bẩm nói.

- Táng Nhi, hôm nay ngươi ở bên trong thế tục, sinh sống thế nào rồi? Mẫu thân biết rõ ngươi còn chưa chết, ngươi đến cùng thế nào rồi? Ai ~~~~~~

- Bối nhi ~~~

Lúc này, Ác Ma Lĩnh Chủ vẻ mặt cưng chiều đi vào bên trong tẩm cung vỏ sò, vẻ mặt lo lắng nói.

- Ngươi lại đang lầm bầm cái gì?

- Không có. . . Không có. . .

Thiếu phụ đứng lên, sau đó lại ngồi xuống.

- Ta lại nghĩ tới con của chúng ta rồi.

- Ai!!!!

Ác Ma Lĩnh Chủ bùi ngùi thở dài.

- Bối nhi, ngươi cũng đừng có nhớ nữa, Táng Nhi đã sớm bỏ chúng ta mà đi. Chỉ hận, chỉ hận lúc trước ta vô lực bảo hộ con của mình. Táng Nhi thiên phú cực cao, nếu có thể đem linh hồn ấn ký ký thác vào Thâm Uyên vị diện, hiện tại rất có thể đã thành chủ thần rồi. Đáng hận ah! Đáng hận tiện nhân kia gia hại con chúng ta như vậy.

- Ân?

Lúc này, trong mắt thiếu phụ kia hiển hiện ra kỳ quang.

- Phu quân, ngươi nói là nếu như Táng Nhi còn sống, có khả năng thành chủ thần sao?

- Đúng vậy. Ta tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.

Ác Ma Lĩnh Chủ khẳng định nói.

- Bất quá, được rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa.

Ác Ma Lĩnh Chủ ngồi ở trên mép giường, sau đó nhẹ nhàng đem thiếu phụ tuyệt mỹ ôm vào lòng.

Thiếu phụ mỹ mạo muốn nói cái gì, nhưng lại cực lực khắc chế, nàng ta thầm nghĩ.

- Phu quân, thực xin lỗi, ta không thể đem chân tướng của Táng Nhi còn sống nói cho ngươi biết, ta không muốn quấy rầy sinh hoạt bình an của Táng Nhi hôm nay. Ta không thể lại để cho Táng Nhi cuốn vào trận tranh chấp này. Thâm Uyên công chúa, cũng không phải phu quân ngươi có khả năng chống lại được.

Bỗng nhiên, Ác Ma Lĩnh Chủ đánh ra mấy đạo cấm chế, đem cung điện vỏ sò phong tỏa, sau đó ngưng trọng nói.

- Bối nhi, ngươi yên tâm, ta đã thuê một sát thủ, một khi có cơ hội, ta liền để cho sát thủ trực tiếp ám sát Thâm Uyên công chúa tiện nhân kia, vì con của chúng ta báo thù.

- Cái gì?

Thiếu phụ hoa dung thất sắc.

... . . .

Bên trong Thần Tượng Kết Giới.

Phong Vân Vô Ngân khoanh chân mà ngồi, trên đỉnh đầu lấy nghiền nát chi tâm, đem đoàn linh hồn chi lực tinh thuần tiến hành chiết xuất, sau đó hóa thành một năng lượng bổn nguyên, rót vào não bộ Phong Vân Vô Ngân, tẩm bổ bản thân linh hồn Phong Vân Vô Ngân lớn mạnh.

- Ha ha ha, bổ dưỡng tốt, thật sự rất bổ dưỡng.

Phong Vân Vô Ngân một bên hấp thu, một bên hắc hắc hắc mà cười. Ác Ma Lĩnh Chủ cho hắn cái đoàn linh hồn chi lực này, hấp thu quá sung sướng, trong thời gian rất ngắn, bản thân linh hồn chi lực Phong Vân Vô Ngân, liên tiếp kéo lên.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân lại tiện tay một trảo, liền từ bên trong thần vị lệnh bài, Man Hoang vòi rồng trong tử vong hắc động, cầm ra một ít thần cách mảnh vỡ Thần giai thi thể bột phấn, trực tiếp đầu nhập nghiền nát luyện hóa. Những thần cách mảnh vỡ cùng Thần giai thi thể bột phấn này, chính là Phong Vân Vô Ngân tại trong địa bàn Địa Huyệt Lĩnh Chủ, tiêu diệt hơn trăm triệu người, tạo thành vô số tài nguyên tu luyện. Phong Vân Vô Ngân tiện tay trảo lấy, luyện hóa.

Một ngày sau. . .

- Ân?

Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên ngẩng đầu, trong quá trình chiết xuất rõ ràng có một quả Ác Ma hoa văn, đang gào thét không thôi.

- Đây là cái gì?

Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không ngờ, bên trong đoàn linh hồn chi lực Ác Ma Lĩnh Chủ cho hắn rõ ràng có một quả Ác Ma hoa văn quái dị như thế. Ác Ma hoa văn này, tản ra khí tức cực kỳ âm lãnh nguy hiểm, tựa hồ là muốn nhắm người mà thôn phệ.

- Mẹ nó, ta đã biết, Ác Ma Lĩnh Chủ kia tại bên trong đoàn linh hồn chi lực, thiết hạ một cái bẫy. Cái đồ vật này, nếu là ta không nghiền đoàn linh hồn chi lực chiết xuất ra, chỉ sợ, cái đồ vật này đã đi vào trong linh hồn của ta đi rồi? Chậc chậc, Ác Ma Lĩnh Chủ, rõ ràng không yên lòng, muốn khống chế lão tử?

Phong Vân Vô Ngân trong nội tâm, có chút tức giận cùng sát cơ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx