sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 173. Long Tộc Tiễn Tài Ngã Cảm Thưởng

“Thiếu gia, vậy chúng ta làm gì?”Đội trưởng thú nhân kiếm thần Khai La thấy Đoạn Vân không phái họ đi đồ long (giết rồng) thì có chút nóng nảy.

Đoạn Vân trợn mắt: “Ngươi không muốn cho Long Tộc sống sao? Bị bốn trăm tên cửu cấp khủng bố điên cuồng tấn công còn chưa đủ à? Các ngươi mà tham gia nữa, cho dù chỉ là dùng tay trái, đoán chừng đám tích dịch (thằn lằn) này ngay cả xương cốt cũng không còn! Đi, các ngươi theo ta đến Long điện cướp bóc nào, Long Tộc hẳn là có bảo khố rồi! Ha ha, phát tài rồi! Bảo bối của Long Tộc chắc chắn là có rất nhiều!”

“Hảo a, Lão đại, đánh cướp nào! Phi Long và hai Hắc Long tất nhiên muốn đi đến bảo khố của Long Tộc đánh cướp một phen, ngay lập tức liền có tinh thần trở lại.

Cười cười, Đoạn Vân vận chân khí, quay về hướng tất cả cả thủ hạ hô: “Nanh Sói tướng sĩ nghe lệnh, đưa đám tích dịch (thằn lằn) đã đầu hàng này tụ tập lại ở chân núi Thánh Sơn. Kẻ nào kkhông đầu hàng, giết không tha!” Sau đó chuyển hướng đến đám cửu cấp Phi Long đang điên cuồng tấn công này, ra mệnh lệnh: “Các ngươi trước mắt đưa đám tích dịch này ra ngoài, sau đó thả xuống chân núi Thánh Sơn. Mười vị trưởng lão Long Tộc, trừ lão cửu Tạp Lỗ, số còn lại lần lượt đánh trên mười lần cho ta, nhanh!” bọn chúng thật đáng thương a! Về phần ngân long Tạp Lỗ kia, vì sao phải buông tha hắn, chủ yếu cũng là do Đoạn Vân cố ý để cho Tạp Lỗ tiếp quản Long Tộc đang hỗn loạn này! Đoạn Vân đối với Tạp Lỗ hiểu rất rõ, Tạp Lỗ này là người rất biết thức thời.

“Vâng!” Không quân nhất hào quả nhiên có sẵn tố chất quân sự, hoàn toàn dựa theo chỉ thị mà hành động. Sau khi Đoạn Vân ra mệnh lệnh, những Phi Long đối với Cự Long công kích ngày càng điên cuồng, bọn Cự Long rơi xuống liên tục. Trong cuộc chiến đấu này, cứ hai Phi Long lại vây công một Cự Long, bất luận là thực lực hay số lượng, đám Phi Long đều có ưu thế tuyệt đối. Một mặt chiến đấu, mặt kia thì quần ẩu. Một điều không thể chỉ ra đó là, năm Hắc Long thần cấp hậu giai lần này điên cuồng một cách dị thường, dù sao bọn họ cũng đã chịu đựng loại kịch độc Long đảm trấp này một lần, đối với thập đại Trưởng lão có hận ý mãnh liệt. Kết quả là, dựa vào thực lực cường đại tuyệt đối, bọn họ rất nhanh thanh toán từng tên một, sau đó chuyển hướng đến Long Tộc trưởng lão khác. Bọn chúng hoàn toàn tuân theo chỉ thị của Đoạn Vân, mỗi vị Long Tộc trưởng lão đều bị bọn chúng đánh trên mười lần, kết quả là chín vị Trưởng Lão đáng thương, mỗi người ít nhất bị Hắc Long cuồng ẩu hơn năm mươi lần.

Vừa thấy bọn Hắc Long đoạt đối thủ của mình, năm Phi Long Hoàng liền lập tức mặc kệ mọi thứ, điên cuồng cùng với người của mình tranh giằnh công kích Long Tộc trưởng lão. Kết quả là cửu đại Trưởng Lão phải chịu đựng toàn thân bị hủy hoại tàn bạo nhất từ trước tới nay. Thật đáng thương a!

Mà Tạp Lỗ cũng bị một thủ hạ của Đoạn Vân dẫn đến.

“Tạp Lỗ lão ca, mời! Có thể đưa ta đi đến bảo khố của Long Tộc các ngươi xem qua một chút chứ!” Đoạn Vân cười nói.

Tạp Lỗ bất lực cúi đầu, dưới sự cưỡng ép của thủ hạ Đoạn Vân, liền hướng về phía Long điện đi tới. Đến chân núi thánh sơn, Đoạn Vân nở nụ cười giễu cợt nhìn lại sườn núi long điện.

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân nhìn phía một trăm hai mươi Kiếm thần thủ hạ, ra mệnh lệnh: “Nơi này là trong cùng của Long Tộc, cũng là nơi những quý tộc của Long Tộc tụ tập. Các ngươi mười người lập thành một nhóm tự tản ra, đến sào huyệt của Cự Long tiến hành cướp bóc! Kim tệ, vũ khí, ma tinh thạch hay bất cứ cái gì có ích và lành lặn, tất cả đều cất vào không gian trang bị. Đúng rồi, không gian trang bị của Cự Long ngàn vạn lần không được buông tha a, có khả năng bảo bối cũng ở trong đó! Hành động nào!”

“Vâng!” Một tiếng ra lệnh của Đoạn Vân, thú nhân Kiếm Thần nhanh chóng hướng đến long huyệt đi tới.

Nhìn vẻ có chút cứng ngắc của Tạp Lỗ, Đoạn Vân cười nói: “Tạp Lỗ các hạ, chúng ta đi thôi! Nói xong, Đoạn Vân bước lên phía sau lưng Tiểu Phi Hiệp, hướng đến sườn núi Thánh Sơn, cũng chính là long điện mà bay đến. Huynh đệ Đạt Nhĩ thô lỗ kéo theo Tạp Lỗ đáng thương đi theo đuôi của Đoạn Vân.

Về phần cái lệnh cấm bay trong Thánh sơn của Long Tộc kia, Đoạn Vân trực tiếp coi thường! Nói đùa, chúng ta cũng không phải là cái loại động vật bò sát như tích dịch kia, việc gì phải trèo lên cái thang dài kia chứ? Không phải mệt chết sao! Hơn nữa, Đoạn Vân cũng đã đối đãi với Long Tộc như vậy rồi, còn muốn tuân thủ cái quy củ chó má của Long Thần làm gì? Long Thần? Nếu ngươi mà còn tồn tại thì ngươi cũng phải tức sùi bọt mép a!

Rất nhanh, đoàn người Đoạn Vân đã ở trong Long điện. Nhìn tất cả trước mắt, Đoạn Vân không khỏi nhớ tới tình hình lần đầu tiên đến Đường Cổ Lạp Sơn. Lúc đó, thực lực của Đoạn Vân còn rất thấp, căn bản không cùng thực lực với Long Tộc. Lúc đó, Đoạn Vân phải khom lưng khuất tất, còn phải nói gì nghe nấy. Bây giờ, Đoạn Vân đối với Long Tộc tiến hành huyết tẩy còn điên cuồng tiến hành cướp bóc.

Đoạn Vân nhớ lại cố sự mình gây nên, không khỏi cảm khái: mình quả nhiên có rất nhiều tâm lý phản nghịch trong lòng! Đầu tiên là Tra Lý, sau là Long Hoàng, tiếp theo sẽ là người nào đây?

“Tạp Lỗ, đưa ta đi đến bảo khổ của Long Tộc ngươi xem một chút!” Đoạn Vân qua một hồi tư lự, lạnh lùng nói với Tạp Lỗ.

Tạp Lỗ bất lực đưa đoàn người Đoạn Vân tới một Long huyệt, chỉ chỉ vào đại môn thật lớn có chút khoa trương kia, nói: “Nơi này là Long huyệt của Tạp Mạt Tư Đặc và cũng là kim khố của Long Hoàng!”.

Đoạn Vân nhìn đại môn cao chừng sáu mươi thước kia, hỏi: “Mở như thế nào?”

“Chìa khóa ở trên người Long hoàng! Có lẽ là ở trong không gian giới tử của hắn.” Tạp Lỗ trả lời với vẻ mặt ảm đạm.

Đoạn Vân cẩn thận nghĩ lại, nhìn về phía Diệp Cô Thành. Chiếc giới tử của Long Hoàng cũng là Ách Bỉ Đa giới tử. Đoạn Vân nhớ kỹ, lúc ấy là hắn tiện tay đưa cho Diệp Cô Thành.

Diệp Cô Thành tìm một hồi trong không gian giới tử mới của mình, rất nhanh lấy ra một cái chìa khóa dài chừng nửa thước. Diệp Cô Thành cầm lấy chìa khóa quay về cái ổ khóa kia.

Lang bang! Đại môn từ từ mở ra, đại môn vừa mở lập tức có một trận kim quang rực rỡ. Chứng kiến tất cả trước mắt mình, Đoạn Vân cười cười, vẻ mặt giểu cợt quay lại nói với Tạp Lỗ: “bảo bối của Đoạn Vân ta bán cho các ngươi không phải đều bị Tạp Mạt Tư Đặc lấy đi làm của riêng đó chứ? Dường như tất cả đều ở chỗ này a!”

Thấy tình hình bên trong, Tạp Lỗ cũng giật mình. Nhưng mà kim quang từ bảo bối lấp lánh ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của hắn, hắn không khỏi kích động mắng: “Tạp Mạt Tư Đặc đáng chết, lúc Long Tộc nội loạn, nói muốn tiêu hủy toàn bộ bảo bối, nhưng lại phái Long vệ đến Long huyệt của mỗi Trưởng lão tiến hành cướp bóc! Thật không ngờ, hắn cũng đưa bảo bối giấu đi. Quá hèn hạ, quá vô sỉ!”

Nghe Tạp Lỗ nói, Đoạn Vân chỉ biết im lặng, hắn lại một lần nữa bị long tính của Long Tộc đánh bại!

Đoạn Vân cũng không để ý tới thủy tinh không có tác dụng này mà thu lại những bảo bối chân chính của Long Hoàng. Nói thật, kho tàng riêng của long hoàng quả thực có không ít bảo bối a! Thần khí cũng có hai mươi kiện,á thần khí hơn năm mươi, không gian giới tử có mười chiếc, chín ma tinh thập giai, ma tinh cửu cấp có hơn trăm, thất bát cấp có tới mấy ngàn. Hơn một ngàn cao cấp khoáng thạch, còn có rất nhiều cái gì mà vũ khí ma pháp cao cấp, pháp trượng. Đoán chừng trên đại lục đều là bảo bối vô cùng trân quý. Đương nhiên còn có kim tệ *** Long Hoàng đem Long huyệt này lấp đầy bằng kim tệ sáng lấp lánh. Đoạn Vân tính sơ bộ ước chừng một chút, núi vàng này tổng số tuyệt đối vượt qua một ức. Một ức này là kim tệ thật sự a, là một cái núi tiền a, cũng không phải là cái gì như con số trên ma pháp tạp! Đoạn Vân giơ tay phải lên, đưa kim tệ, vũ khí, khoáng thạch và tất cả cái gì Đoạn Vân cho rằng có giá trị thu vào không gian giới tử của mình. Mười chiếc không gian giới tử kia cũng bị Đoạn Vân thu lấy.

Sau đó, trong nháy mắt, cả căn phòng lớn liền chỉ còn lại có thủy tinh bụi bặm này phát ra ánh sáng.

Nhìn ánh mắt của Tạp Lỗ một mạch dừng trên thủy tinh, Đoạn Vân cười nói: “Tạp Lỗ, bảo bối này ta tặng cho ngươi đó!”

“Thật ư?” Tạp Lỗ vẻ mặt kích động quay về phía Đoạn Vân chứng thực.

Đoạn Vân rất khẳng định, khẽ gật đầu,sau đó nói tiếp: “Nhưng mà ta có điều kiện!”

“Ngươi nói đi, chỉ cần cho ta nhiều bảo bối như vậy,ta cái gì cũng chấp nhận!” Tạp Lỗ đã hoàn toàn rơi vào sự si mê đối với bảo bối. Hắn còn tưởng rằng Đoạn Vân nói giỡn, tuy nhiên lúc nghe Đoạn Vân nói có điều kiện, hắn biết mình cùng bảo bối có khoảng cách không xa.

“Haha, chỉ cần ngươi thích, sau này ta có thể tặng cho ngươi số bảo bối gấp mười lần như vậy!” Đoạn Vân cười nói.

“Mười lần?” Tạp Lỗ nghe Đoạn Vân nói, lập tức ngây ngốc. Hắn nhìn đống bảo bối lấp lánh trước mắt kia, gấp lên mười lần sẽ là cảnh tượng như thế nào a.

Nhưng rất nhanh, Tạp Lỗ từ trong thất thần sực tỉnh lại, hắn có chút vội vàng hỏi Đoạn Vân: “Ngươi muốn ta làm gì?”

Cười cười, Đoạn Vân nói: “ta muốn ngươi làm Long Hoàng!”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx