sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 230. Bức Ngư VI Thiếp Sắc Lang Hành

Thấy mười mấy người Hải Tộc nhà mình bị thủ hạ Đoạn Vân đánh cho thương tích đầy mình biến thành những đống giẻ rách ngã xuống đất kêu la rên rỉ, Nhân Ngư Công chúa rất khẩn trương muốn can thiệp nhưng lại bị phong bế cả người rồi! Nhưng cho dù thực lực của nàng không bị chế trụ thì sao chứ? Với một người có thực lực cấp mười một như nàng thì căn bản không đáng phải chấp trong mắt của cả đám thủ hạ Đoạn Vân!

Nhân Ngư Công chúa gấp gáp thở không ra hơi vội vàng nói với Đoạn Vân:

- Đoạn Vân, ngươi mau bảo thủ hạ của ngươi dừng tay đi! Còn đánh nữa, họ sẽ chết đó!

Cười lạnh một tiếng, Đoạn Vân nói:

- Họ không phải mới vừa đứng trước mặt ta xù lông giương vây rất kiêu ngạo sao? Người nào dám kiêu ngạo trước mặt Đoạn Vân ta, trước giờ chưa có ai có kết quả tốt cả! Vốn ra nếu các ngươi không tới tìm ta gây phiền toái thì chắc chẳng có chuyện gì xảy ra cả? Cho dù các ngươi có tới tìm hiểu hỏi han điều gì ở chỗ ta, nếu các ngươi không kiêu ngạo khinh người thì sẽ không chuốc lấy bài học như vậy! Còn bây giờ hả? Đã muộn rồi! Đối với địch nhân của Đoạn Vân ta, thì ta từ trước tới nay đều tình nguyện thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!

Bắc Hải các ngươi không phải có Thất Đại Hải Vương sao? Nếu ba tên bọn chúng chết đi, như vậy thực lực Bắc Hải các ngươi nhất định sẽ giảm đi không ít. Như vậy thì cho dù sau này Hải Tộc các ngươi muốn khai chiến với Đoạn Vân ta, với việc thực lực các ngươi bị suy giảm, Đoạn Vân ta cũng sẽ không bị động! Do đó, ba người bọn họ đều phải ...chết!

- Ngươi không thể làm như vậy! Nếu ngươi cố tình gây hậu quả nghiêm trọng như vậy, Hoàng gia gia của ta sẽ không buông tha cho ngươi đâu!

Vừa nghe Đoạn Vân muốn hạ sát thủ tam đại Hải Vương, Nhân Ngư Công chúa càng sốt ruột hơn!

- Ha ha, Hoàng gia gia của ngươi hả? Là Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc ấy à? Ngươi yên tâm, ta sẽ không cho Hoàng gia gia của ngươi biết là ta giết họ đâu! Hơn nữa, cho dù hắn biết thì làm gì được chứ? Nếu hắn dám đến đây, ta sẽ làm cho hắn có đi không về! Hừ! Thực lực mạnh thì sao chứ? Đánh công khai không giết được hắn, bổn thiếu gia sẽ âm thầm ám toán!

Đoạn Vân lạnh lùng cười nói.

Cho dù phải khai chiến với Hải Tộc, Đoạn Vân cũng không phải không có lực hoàn thủ! Bây giờ, thuốc trị thương của Gia tộc đã tích trữ hơn trăm vạn viên, còn quyển trục trị liệu cũng đã được chế ra hơn mười vạn cuốn! Hơn nữa Đoạn Vân có thể luyện chế rất nhiều dược hoàn, nếu khai chiến với Hải Tộc, cũng chưa chắc đó không phải là một điều gì ghê gớm, có khi còn là một phương pháp luyện binh tôt! Dù sao bên mình có năng lực cơ hồ bất tử, cho dù lúc bắt đầu mình có thể sẽ có chút khó khăn, nhưng trong quá trình chiến tranh, thực lực bên mình càng ngày càng mạnh, còn Bắc Hải bộ tộc thì càng ngày càng yếu đi! Cứ phát triển như vậy, Hải Tộc nếu muốn chiến thắng mình, thì chỉ có một phương pháp, đó là bắt được mình! Nhưng nếu muốn bắt Đoạn Vân thì gần như là một việc không thể làm được. Không nói khinh công quỷ dị và năng lực che dấu thực lực thần kỳ của Đoạn Vân, chỉ cần mấy cái Truyền tống trận của Đoạn Vân đã là một loại pháp bảo thần kỳ để bảo vệ tánh mạng rồi!

- Ngươi! Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?

Nhân Ngư Công chúa vô cùng sợ hãi! Theo những gì tên loài người này nói ra, xem ra hắn thực sự muốn hạ sát thủ với mười mấy thủ hạ Hải Tộc của mình rồi!

Cười cười quỷ dị, Đoạn Vân nói:

- Ngươi đừng nóng nẩy thế, ta muốn biết họ là ai, mà cả tên ngươi nữa!

Nhân Ngư Công chúa khẩn cấp trả lời:

- Ba người họ là tam đại Hải Vương của bộ tộc Bắc Hải! Phân biệt là Tứ Hải Vương Ba Tây, Ngũ Hải Vương Khắc Lạp Mỗ, và Lục Hải Vương Uy Nhĩ Tốn! Họ không phải cố ý bất kính với ngươi đâu, ta van ngươi tha cho họ đi!

Đoạn Vân cười cười, hỏi:

- Còn ngươi thì sao?

Nhân Ngư Công chúa dừng một chút, trả lời:

- Ta tên là Ngải Vi Nhi, là đại Công chúa của bộ tộc Bắc Hải! Cha ta là Bắc Hải Nhân Ngư Thái tử Ốc Đặc Nhĩ!

Đoạn Vân nói ra vẻ kinh ngạc:

- Ái chà, nguyên lai là Đại Công chúa! Thật sự là thất kính thất kính!

- Ngươi còn không mau bảo thủ hạ dừng tay! Họ đã sắp không chịu được nữa rồi!

Thấy tam đại Hải Vương bị đám thủ hạ Đoạn Vân đánh cho chảy máu như suối, Nhân Ngư Công chúa Ngải Vi Nhi càng nóng nảy hơn! Băng sơn mỹ nhân vẻ mặt vô cùng đau khổ, làm cho người ta không khỏi sinh ra cảm giác thương cảm đau lòng, nhất là Đoạn Vân háo sắc nhà ta, càng sinh ra tâm lý không đành lòng! Nhưng, nàng lại không phải đàn bà của Đoạn Vân, có đau khổ đến chết cũng không liên quan tới Đoạn Vân mà, Đoạn Vân tự nhiên sẽ không vì vậy mà mềm lòng!

Đoạn Vân cười cười quỷ dị, nói:

- Ta chưa hề nói sẽ tha họ, ta chỉ muốn biết lai lịch của ba tên gia hỏa kiêu ngạo trước mắt! Nhưng ta thật ra lại rất cảm thấy hứng thú với Nhân Ngư mỹ nữ nàng. Theo ta được biết, Bắc Hải Hải Hoàng có ba cháu gái, hơn nữa chưa cô nào lập gia đình cả! Như vậy đi, nàng đem gả cho ta, ta sẽ đáp ứng không giết bọn họ! Hơn nữa, nếu nàng gả cho ta rồi, ta sẽ là cháu rể của Hải Hoàng, hắn cũng sẽ không dụng binh với ta đâu, như vậy chẳng phải là đại song hỉ hay sao?

Nghe Đoạn Vân nói, Ngải Vi Nhi lại thấy vô cùng bình tĩnh, nàng nói lạnh lùng:

- Chỉ cần ngươi thả họ ra, ta cam đoan Bắc Hải bộ tộc của ta sẽ không làm khó dễ Đoạn Vân nhà ngươi! Dù sao, Nhân giới và Hải giới là hai thế giới khác nhau, chúng ta cơ hồ không có xung đột ích lợi gì cả!

Đoạn Vân cười cười, nói:

- Ngươi lấy cái gì cam đoan? Đến lúc đó Thất Đại Hải Vương và Hải Hoàng ở Bắc Hải các ngươi vây công Đoạn Vân ta, Đoạn Vân ta chẳng phải là ôm hận mà chết sao? Ta hà tất phải mạo hiểm! Nhưng, nếu ngươi gả cho ta, tình huống đó hoàn toàn bất đồng! Sao, nói thế được chưa? Ta phải thanh minh một điểm, đó là cho dù ngươi gả cho ta, ở bên ngoài, ngươi có thể là lão bà của Đoạn Vân ta, nhưng ở nhà, ngươi chỉ được xem là tiểu thiếp của Đoạn Vân mà thôi. Còn tiểu thiếp đối với Đoạn Vân ta chính là: Nữ nô!

- Cái gì?

Nghe Đoạn Vân muốn bắt nàng làm nữ nô cho hắn, Ngải Vi Nhi vẻ mặt rất khiếp sợ!

- Cho dù chết, ta cũng sẽ không đồng ý đâu! - Ngải Vi Nhi nói rất kích động.

Đoạn Vân cười cười rất tàn nhẫn, lạnh giọng nói:

- Đến nước này thì mọi thứ không phải do ngươi quyết định nữa rồi! Mọi người nghe đây, tiếp tục đánh! Đừng đánh chết, trước hết phế họ đi đã! Rồi chặt một chân, một cánh tay mỗi đứa!

- Rõ!

Đám thủ hạ nói vẻ hưng phấn. Bây giờ diện mục ba vị Hải Vương đại nhân đã bị hủy. Thú Nhân và Cuồng Chiến sĩ cuồng ẩu trên người họ cũng được vài chục phút rồi! Cả bọn mười mấy tên gia hỏa dám ở trước mặt Đoạn Vân kiêu ngạo đã bị đánh thành một đống thịt rồi!

- Ta van ngươi mà, ngươi buông tha họ đi! - Ngải Vi Nhi cầu khẩn Đoạn Vân.

- Có phải nàng đồng ý với điều kiện của ta rồi không? - Đoạn Vân cười nói quỷ dị.

Vừa nghe Đoạn Vân nói thế, Nhân Ngư mỹ nữ lộ vẻ mặt thống khổ, nàng cắn cắn môi mình, nói vẻ đầy đau thương:

- Được! Ta hứa với ngươi! Chỉ cần ngươi thả bọn họ đi, ta đáp ứng lưu lại!

Đoạn Vân lắc đầu nói:

- Tiểu nữu, ngươi tưởng Đoạn Vân ta coi trọng ngươi sao? Quá buồn cười rồi! Đoạn Vân ta gặp qua vô số đàn bà rồi! Hơn nữa, từ vẻ mặt tuyệt vọng của ngươi là ta có thể thấy, ngươi đã quyết định tìm đến cái chết! Có phải ngươi muốn ta thả họ đi, rồi sau khi họ đi khỏi rồi, ngươi sẽ tự tử luôn? Như vậy, Hoàng gia gia của ngươi phỏng chừng sẽ không cần kiêng kị ta nữa mà san bằng chỗ này thành đất bằng, còn chém Đoạn Vân ta làm tám mảnh, coi như là báo thù cho ngươi! Ha ha, ngươi tự nhìn mình đi, lạnh lẽo tựa như băng sơn vậy, ngươi còn tưởng mình là nữ thần sao? Cho dù ngươi muốn làm đàn bà cho Đoạn Vân ta, ngươi cũng chưa chắc đã được phép làm!

- Cuối cùng thì ngươi muốn thế nào?

Nghe Đoạn Vân nói, Ngải Vi Nhi vừa tức vừa hận! Nam nhân trước mắt này lại nói mình không xứng với hắn. Phải biết rằng, ở Hải giới nàng là mỹ nữ nổi danh. Hằng hà sa số Hải Tộc quý tộc theo đuổi nàng! Nhưng nàng lại thấy Đoạn Vân có vài phần đáng kính trọng. Nam nhân trước mắt này có thể đoán ra tâm tư của mình, xem ra quả nhiên không phải là nhân vật đơn giản!

Đoạn Vân cười nói:

- Hơn nữa, ta vốn đã nói, chỉ cần ngươi gả cho ta, ta đáp ứng không giết bọn chúng. Ta không hề nói là ta sẽ thả bọn chúng đi! Nhưng ngươi đã đồng ý với điều kiện của ta, ta đây tự nhiên sẽ không nuốt lời! Do đó, ta sẽ không giết bọn chúng!

Đoạn Vân quay về đám thủ hạ hỏi:

- Chết chưa đó?

- Thiếu gia, ba con tiểu Ngư đã cơ bản bị đánh cho tàn phế rồi! Vô luận hắn có bao nhiêu tay, chân, tất cả đều bị đánh gãy cả rồi! Xương cốt trên người cũng bị đánh gãy vài cái! Ta nghĩ trên trên thế giới ngoại trừ thiếu gia, chắc cũng không có người nào có thể chữa trị được cho họ!

Diệp Cô Thành hồi bẩm với Đoạn Vân.

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân quay về Diệp Cô Thành nháy mắt, nói:

- Các ngươi phải khổ cực thêm một chuyến, dựa theo quy củ cũ nhé! Hiểu chưa?

Diệp Cô Thành vừa thấy ánh mắt kì quái có vẻ "buôn bạc giả" của Đoạn Vân, lập tức dùng vẻ mặt đồng lõa đáp lại:

- Hiểu rồi! Thiếu gia yên tâm, lần này chúng ta nhất định sẽ giống như lần trước!

Diệp Cô Thành hiểu rất rõ con người Đoạn Vân! Ý tứ Đoạn Vân không phải là muốn hắn làm như hồi xử lý Hứa Đức Lạp, đưa chúng tới vùng biển của Hải tộc Đông Hải, sau đó mất tích một cách khó hiểu! Như vậy, Bắc Hải cho dù có thể mò ra mình, nhưng thời gian cũng nhất định sẽ không ngắn! Trong khi đó, thực lực của Đoạn Vân có thể dưới sự kích thích nho nhỏ, một lần nữa đạt tới một biến đổi về chất! Đến lúc đó, nếu chiến hỏa bùng cháy, sẽ là cơ hội tốt cho đám biến thái của Đoạn Vân!

- Nhưng thiếu gia, còn nàng phải làm sao bây giờ?

Diệp Cô Thành hất đầu về phía Nhân Ngư mỹ nữ Ngải Vi Nhi, dò hỏi.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:

- Cho phép nàng đi lại trong một khu vực nho nhỏ! Nhớ, phải luôn luôn cẩn thận! Ta sẽ để Âu Đặc Tư đi tiếp ứng các ngươi!

- Rõ!

Diệp Cô Thành trả lời cung kính.

Tiếp theo, Đoạn Vân dùng thuật điểm huyệt thần kỳ của hắn làm cho năng lượng của hơn mười đầu Hải thú hoàn toàn bị khống chế, để năng lượng họ hiển lộ ra rất rõ ràng, nhưng lại không thể lợi dụng nửa phần, thậm chí Đoạn Vân còn khống chế cả thân thể họ nữa! Còn đối với Nhân Ngư Ngải Vi Nhi, Đoạn Vân đầu tiên là làm cho Diệp Cô Thành giải trừ phong ấn trên người nàng, sau đó trực tiếp dùng phương pháp điểm huyệt kiềm chế tiếp!

Cuối cùng, Diệp Cô Thành, Tiểu Phi Hiệp, và năm đại Phi long, áp giải mười ba đầu Hải thú và Nhân Ngư Ngải Vi Nhi, bay thẳng về phía giao giới giữa Đông Hải và Bắc Hải! Hơn nữa, Đoạn Vân còn đặc biệt chỉ thị, phải khống chế tốc độ của mình, dù sao Hải thú không phải là Phi thú!

Một ngày sau, những người này và Âu Đặc Tư đã an toàn từ Thần Long đảo qua Truyền tống trận trở lại! Còn trong Không gian giới tử của Âu Đặc Tư có thêm mười ba bức tượng băng! Nhân Ngư Ngải Vi Nhi cũng bị hắn rất thô lỗ nhét vào Không gian giới tử! Để không cho Ngải Vi Nhi hiển lộ năng lượng của mình, Đoạn Vân một lần nữa vận dụng thủ pháp điểm huyệt, phong ấn toàn bộ một thân thực lực của nàng. Từ đó, chỉ cần Đoạn Vân không giải khai huyệt đạo cho nàng, Ngải Vi Nhi đừng nghĩ đến việc dùng năng lượng để Hải Hoàng tìm tới đây được! Hơn nữa, để ứng phó với biến cố sau này, trong Ách Bỉ Đa mẫu giới, Đoạn Vân trước tiên giải đông cho tứ đại Hải Vương và thập đại cao thủ Hải Tộc, sau đó dùng thủ pháp điểm huyệt phong ấn toàn bộ thực lực của họ, cuối cùng một lần nữa đóng băng như cũ!

Hơn nữa, Đoạn Vân lại chuyển đám Hải Tộc này đặt vào trong Long thần giới tử! Long thần giới có thần thức cường đại của Đoạn Vân, ngoại trừ Đoạn Vân, cơ hồ không có ai, thậm chí cho dù là một vị Thần, cũng không thể mở nó ra được!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx