sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 291. Tàn Cục Thái Lạn Nan Thu Thập

Tầng lớp lãnh đạo của hai đại hải tộc cơ bản chỉ bị khống chế mà không bị giết chết, nhưng Đoạn Vân cũng không ngu, hắn sẽ không ngây thơ đến độ tự mơ tưởng rằng nếu mình không giết đám hải tộc này, họ sẽ cảm tạ đại ân đại đức của mình. Tại hải giới, Đoạn Vân có nhiều người lắm rồi, những gì hải tộc có thể mang đến cho Đoạn Vân cũng chỉ còn lại phiền toái và hận ý vô tận mà thôi.

Để phòng ngừa đám hải tộc đang hận mình thấu xương và đảm bảo chúng không còn có cơ hội tái khởi phong ba, Đoạn Vân buộc phải thủ đoạn một chút. Mai Lan Ny bị Đoạn Vân phế bỏ thực lực vĩnh viễn. Hải tộc quân lực gồm Ốc Đặc Nhĩ, Ai Tư Khoa Lâm, Mạc Khắc Tây Tư, cũng toàn bộ bị Đoạn Vân hạn chế thực lực, hơn nữa còn bị giám thị nghiêm mật. Vận mệnh ba con cá mập Đông Hải cũng quả là khổ sở; cá mập cái La Y Tư bị biến thành đàn bà của tên Đạt Nhĩ Ba Hắc Long biến thái, sau này sẽ bị đưa tới thâm cung ở Hắc Long điện. Còn hai huynh đệ cá mập trong lúc chiến đấu đã bị thương nặng, thân thể cơ bản đã tàn phế. Khi Đoạn Vân chữa trị cho chúng, tên y sư vô lương tâm này đã hèn hạ hạn chế vĩnh viễn thực lực của họ. Đối với Đoạn Vân thì việc hạn chế thực lực của một người chỉ là một chuyện dễ như trở bàn tay. Gân mạch của ngươi xem như ta không cẩn thận giật đứt mấy cái, thừa dịp ngươi hôn mê hấp thu linh hồn năng lượng làm cho yếu bớt một chút, vậy đủ để cho ngươi tu luyện tới ngoắc cần câu mới có lại được thực lực và linh hồn cường đại như xưa. Đoạn Vân bên cạnh đó còn lưu lại trong cơ thể đám hải tộc một vài tia chân khí cực dương hoặc cực âm, ngày nào đó ngươi dám không nghe lời ta, ta dẫn bạo chân khí tiêu diệt ngươi, mẹ kiếp.

Câu nói đầu môi chót lưỡi mà Đoạn Vân hay nói với đám hải tộc là: "Bổn thiếu gia là người tốt, tâm địa thiện lương."

Đoạn Vân không đành lòng giết người, nhưng cũng dùng thủ đoạn hèn hạ làm cho đám hải tộc hưởng thụ sự 'đãi ngộ' còn khổ sở hơn cả chết. Cảm giác là một phế nhân, bị người giam cầm cũng đủ để cho họ càng lúc càng hận Đoạn Vân hơn. Khổ thay Đoạn Vân cũng không có biện pháp nào khác. Hắn không muốn giết người, chỉ có thể tạm thời dùng loại phương thức này để xử lý họ.

Lúc này hai đại hải tộc đã toàn bộ rối loạn, từ việc bắt nhốt đám hải tộc cao cấp, hoặc giết tù binh hải tộc đều gây nên làn sóng bất mãn của mọi tầng lớp hải tộc. Tuy nói Đoạn Vân có năng lực đồ lục tất cả hải tộc, nhưng hạ lệnh đồ sát dân chúng của mình như vậy thì tựa hồ quá ngu. Để phòng ngừa những việc ngoài ý muốn xảy ra, Đoạn Vân đem tất cả lực lượng thần cấp trở lên ở Bắc Hải toàn bộ chế trụ trong tay mình. Hộ vệ cấp mười một trọng thương, hoảng loạn, không hơi đâu ta trị liệu cho các ngươi. Toàn bộ bị bổn thiếu gia đóng thành tượng băng. Quân đội thực lực đều bị hạn chế ở cấp mười hai trở xuống.

Trở ngại duy nhất mà Đoạn Vân không chính thức nắm trong tay chính là lực lượng đang xâm lược Đông Hải, Bạch hùng bộ tộc. Với lực lượng trên biển của Đoạn Vân bây giờ, chống lại đám Bạch hùng kinh khủng mà ai cũng phải sợ đó, thì hắn cũng không nắm chắc phần thắng lắm.

Buổi tối ngày ba mươi mốt tháng tám, cũng là buổi tối hôm bắt giữ được toàn bộ đám hải tộc cao cấp, Âu Đặc Tư bây giờ phụ trách trật tự ở Nhân Ngư hoàng cung đến báo cáo cho Đoạn Vân về tình hình thế cục:

- Chủ nhân, tình huống Bắc Hải bộ tộc cơ bản đã ổn định. Dựa theo phân phó của ngài, tất cả lực lượng thần cấp trở lên toàn bộ đều bị khống chế. Ai dám phản kháng không phục, nếu không bị giết cũng bị phong ấn thành tượng băng. Còn tất cả thế lực hải tộc bên trong tòa hoàng cung này, đều đã bị chế trụ cả. Những nhân vật lớn nhỏ trong Bắc Hải hoàng tộc cũng bị giám thị nghiêm mật, nhưng một vài lĩnh chủ bên ngoài hải vực, nghe nói đang muốn ngo ngoe trỗi đầu dậy, dĩ nhiên bọn họ đã biết những dị biến trong Bắc Hải hoàng thành.

- Không cần lo lắng đến những phiên vương bên ngoài này. Ngươi tương lại sẽ lên ngôi Long Hoàng, Long Hoàng của biển sâu. Nếu những lĩnh chủ này nguyện ý quy thuận, ta sẽ cho họ gia nhập vào gia tộc, nếu họ không muốn quy thuận, vậy cứ trực tiếp tiêu diệt. Mấy đám cá cua nho nhỏ này chẳng làm ăn gì được cả. Được rồi, có tin tức gì về hoàng đệ Nha Khắc Lỗ Mỗ của Bắc Hải không?

- Chủ nhân, căn cứ tin tình báo chúng ta tìm được, hắn bị điều tới Đông Hải để ngăn cản Bạch hùng bộ tộc xâm lấn. Từ sau khi Ba Nhĩ Hi Đặc chết đi, Thủy Mẫu Mai Lan Ny có ý để đứa con thứ hai Nha Khắc Lỗ Mỗ đảm nhiệm chức vụ Bắc Hải Hải Hoàng. Để hắn có thể thu được lực hiệu triệu nhân tâm, Mai Lan Ny giao cho Nha Khắc Lỗ Mỗ đảm nhiệm việc chiến đấu với Đại tướng quân của Bạch hùng bộ tộc, thống lĩnh hơn mười vạn hải thú cao giai tiến đến chống đỡ cuộc xâm lấn của Bạch hùng bộ tộc. Hắn hẳn đang ở tiền tuyến đó.

Nghe thế, Đoạn Vân nhíu nhíu mày. Hừ, tên Nhân Ngư đáng chết này lại còn có hơn mười vạn hải thú cao giai trong tay nữa à. Việc này chẳng phải buộc bổn thiếu gia phải giết người hay không chứ?

- Tình huống ở tiền tuyến hải giới như thế nào? - Đoạn Vân nhăn tít mày, hỏi.

- Cực kỳ tệ. Đại quân đối mặt với Nam Hải hai ngàn Bạch hùng trưởng thành tiên phong là hai đại hải tộc Đông Hải và Bắc Hải liên quân trên biển, hợp lực tiến công mãnh liệt vào Bạch hùng bộ tộc. Nhưng trải qua vài ngày đại chiến, phần lớn hải tộc trở thành thức ăn cho đám slime thôn phệ. Sự tiến công của Bạch hùng bộ tộc cũng rất chậm. - Âu Đặc Tư trả lời.

Nghe thế, Đoạn Vân đi qua đi lại vài bước, nói:

- Lực lượng có thể chống lại Bạch hùng bộ tộc của chúng ta cũng chì có đám Thần Long ở Thần Long đảo mà thôi. Nhưng chống lại hai ngàn đầu Bạch hùng trưởng thành, thì cũng coi như hai ngàn siêu hải thú cấp mười một, phần thắng quả là không nhiều lắm. Hơn nữa số lượng Bạch hùng bộ tộc căn bản không chỉ có hai ngàn, họ có trên vạn đầu đó. Tuy nói một phần là những Bạch hùng chưa trưởng thành, nhưng Bạch hùng trưởng thành đếm tới đếm lui cũng phải có tới vài ngàn. Bắc Hải vừa bị chúng ta chiếm lĩnh, rất có thể phát sinh dị biến thật lớn. Chúng ta không giết chết đám hải tộc cao cấp, những đám phiên vương có thể dùng danh nghĩa cần vương để gây náo sự. Nếu lúc này chúng ta tùy tiện xuất quân ngăn cản Bạch hùng bộ tộc, vậy thì hai thế lực biển sâu ta vốn rất dễ dàng thu được, sẽ rất có thể lại phải tốn công thêm một phen để ổn định lại.

- Chủ nhân, ý của ngài là⬦ - Âu Đặc Tư xem ra vẫn chưa hiểu.

Đoạn Vân dừng lại không đi qua đi lại nữa, hắn làm mặt nghiêm nói:

- Để khống chế thống nhất cả hải giới, chỉ cần chúng ta truyền ra tin tức bắt giữ toàn bộ cao thủ cấp cao của hai đại hải tộc, vậy thì cả Hạ Lợi Ngõa hải dương sẽ xôn xao. Tin tức này đã truyền ra khắp Bắc Hải rồi, chẳng mấy chốc cũng sẽ truyền đi khắp cả hải vực. Tin này rốt cuộc sẽ tới tai đám tướng sĩ đang chống lại Bạch hùng xâm lấn, sẽ làm cho sĩ khí suy sụp, thậm chí không chiến tự thoái lui. Đến lúc đó Nam Hải bộ tộc sẽ đột phá phòng tuyến của đại quân hải tộc, tràn vào hải vực, nơi nơi giết chóc, cả hải giới sẽ trở thành một tràng Tu La địa ngục. Thế lực Nam Hải sau đó sẽ nhanh chóng chiếm lĩnh cả hải vực.

Từ góc độ nhìn của chúng ta thì tình huống lại không giống như vậy, chúng ta vừa mới chiếm lĩnh được hoàng cung biển sâu và khống chế cả hai đại hải tộc, thế cục lúc này rất bất định, các thế lực dưới cờ hai đại hải tộc này sẽ dấy binh tạo phản. Nếu chúng ta đem vũ lực của mình phái ra ngoài chống đỡ với Nam Hải, vậy chúng ta coi như rơi vào khốn cảnh hai đầu thụ địch. Đến lúc đó những phiên vương cũng sẽ tập trung quân lực, nhân khi Thần Long bộ tộc đại quân của chúng ta đang tập trung cả ở tiền tuyến, từ trong nội bộ cho chúng ta một đao trí mạng. Nếu việc này xảy ra thì quả là vô cùng tệ hại.

- Chủ nhân, lo lắng của ngài cũng không phải không có đạo lý. Hơn nữa, trong tứ hải còn có một Tây Hải nữa, Tây Hải mà thừa dịp này cho đại quân tiến công thì cũng rất khó nói. - Âu Đặc Tư cũng cảm thấy khó xử.

Nghe Âu Đặc Tư nhắc tới Tây Hải, Đoạn Vân lúc này nghĩ đến một vấn đề:

- Âu Đặc Tư, chẳng lẽ Nam Hải bộ tộc không xâm lược Tây Hải sao?

Âu Đặc Tư trả lời:

- Cũng không phải, chỉ có điều lãnh thổ của Tây Hải chủ yếu là ở vùng biển cạn. Họ thậm chí có thể theo những con sông đi vào đất liền. Do đó cho dù Nam Hải xâm lấn, tổn thất của Tây Hải cũng sẽ rất nhỏ.

- Ồ, nguyên lai là như vậy hả.

Đoạn Vân khẽ gật đầu. Hừ, đồ Tây Hải khốn khiếp, chẳng trách luôn luôn có quan hệ bất hảo với hai đại hải tộc, ngươi quả thực đúng là một con rùa đen rút đầu.

- Chủ nhân. Bây giờ phải làm sao?

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân ra lệnh:

- Âu Đặc Tư, ngươi dẫn đám cao cấp của hai đại hải tộc tới đây. Họ chỉ là vài phế vật, nhưng hẳn là vẫn có thể phát huy một chút tác dụng.

Chẳng mấy chốc, đám tù binh cao cấp của Đông Hải và Bắc Hải đã được đưa tới chỗ của Đoạn Vân. Thực lực của hải tộc lúc này phải nói đã hoàn toàn suy sụp. Thủy Mẫu Mai Lan Ny lại một lần nữa ẩn dật, ba vị Bắc Hải hải vương còn lại dĩ nhiên bị giam lỏng; còn hai cá mập Đông Hải đã là hai con cá kiểng; cá mập cái bị biến thành tiểu thiếp cho tên Đạt Nhĩ Ba biến thái.

Trong Nhân Ngư hoàng cung, tam đại hải vương Bắc Hải, hai cá mập Đông Hải ánh mắt đồi phế, tinh thần héo úa, đứng dưới triều đường. Đang ngồi trên ngôi vị hoàng đế là Đoạn Vân đại biến thái.

Nhìn mấy tên hải tộc, Đoạn Vân nói:

- Các vị, ta cũng không vòng vo với các ngươi nữa. Tình cảnh hiện nay chắc các ngươi cũng hiểu rất rõ. Chà, nói thật, ta cũng không muốn thấy các ngươi bị biến thành như vậy đâu. Nhưng ta đã năm lần bảy lượt cho các ngươi cơ hội rồi, tại các ngươi không biết quý trọng thôi. Bây giờ thực lực bị phế hoặc bị phong ấn chẳng trách được ta. Ta không giết các ngươi đã là việc làm tốt nhất của Đoạn Vân này rồi.

- Đoạn Vân, ngươi có chuyện gì thì nói thẳng ra.

Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương nói vẻ không theo cũng không chống lại. Thực lực Sa Ngư Hoàng lúc này đã không đến thần cấp. Kết quả này cũng là do Đoạn Vân phá lệ khai ân, nếu không với mức độ thân thể bị thương như vậy, có còn sống được hay không cũng đã là một vấn đề.

Nghe Ba Lạp Cương nói thế, Đoạn Vân cười nói:

- Ta tìm các ngươi tới đây là muốn thương nghị với các ngươi làm sao đối phó được với Nam Hải Bạch hùng. Thế cục lúc này các ngươi hẳn là còn rõ ràng hơn cả ta. Ba Lạp Cương, dân chúng của Đông Hải các ngươi đang nằm dưới sự xâm lăng của bộ tộc Bạch hùng, bây giờ đã chết vô số. Lúc này nam bộ ở Đông Hải đã hoàn toàn biến thành một nơi không có dân cư. Nơi đó có hàng vạn ức slime đang thôn phệ những linh hồn hải thú vừa chết. Có thể nói nơi đó là một địa ngục ở hải giới.

Nghe Đoạn Vân nói vậy, trên mặt đám hải tộc đã xuất hiện vẻ mặt thống khổ. Trên đời ai nấy đều công nhận Nam Hải tà ác. Đoạn Vân, tuy nói cũng là địch nhân của hải tộc, nhưng Đoạn Vân lại không giết người. Đoạn Vân chỉ muốn chiếm lĩnh hải giới mà thôi, còn bộ tộc Bạch hùng thì muốn hủy diệt hải giới. Hai bên khác nhau ở chỗ giết người theo số lượng và theo chất lượng. Đoạn Vân, hiển nhiên là chú ý tới chất lượng, hải tộc bị hắn bắt sống hoặc giết chết đều là những hải tộc cao tầng. Còn bộ tộc Bạch hùng thì thấy cá là giết, đại quân lướt qua, không để lại lấy một ngọn rong tảo.

- Đoạn Vân đại nhân, ta thỉnh cầu ngài phái binh chống đỡ bộ tộc Bạch hùng đi mà. Người có năng lực chống lại bộ tộc Bạch hùng ở hải giới lúc này cũng chỉ còn lại ngài mà thôi.

Ba Lạp Cương lúc này hóa ra lại rất sáng suốt, vì Đông Hải hắn lại cầu cứu Đoạn Vân giúp đỡ.

- Đoạn Vân đại nhân, sự tồn vong của hải giới đang nằm trong tầm suy nghĩ và cái nhấc tay của ngài mà thôi.

Ốc Đặc Nhĩ đã từng là Nhân Ngư thái tử, tựa hồ cũng hiểu được tầm quan trọng của Đoạn Vân ở hải giới.

Nghe thế, Đoạn Vân nghiêm túc nói:

- Được, ta nguyện ý xuất binh. Nhưng lúc này có một số việc, xin mời các ngươi phối hợp.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx