sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Boss Trở Thành Chồng - Chương 293

Tiếng cười kỳ quái không rõ ý đồ cuối cùng khiến Mạc Oanh Oanh cắn vỡ cả miệng răng.

Cô đích thực không phải.

Cô cũng đích thực từ nhỏ thích Tiêu Lăng đến lớn, cô khi lên trung học thì đi Anh Quốc du học rồi, cuộc sống người Anh Quốc rất cởi mở, khi cô 15 tuổi đã cùng một nam sinh người Anh Quốc ở trong trường học phát sinh quan hệ, cô không phải không nghĩ đến khống chế bản thân, nhưng sự hoan vui giống như hoa anh túc, đợi sau khi cô ăn rồi biết vị thì rất khó có thể cai bỏ. Cô ở Anh Quốc ở 3 năm, trong khoảng thời gian đó thay đổi ít nhất sáu người bầu bạn.

Trong đó có 2 lần không cẩn thận mang thai, đều bị cô giấu diếm đến bệnh viện phá bỏ rồi, những chuyện này cô đều giấu tất cả mọi người trong nhà đi tiến hành. 18 tuổi sau khi trở về nước cô cũng chơi bời, nhưng dưới mắt của ông nội và bố mẹ cô chơi cẩn thận hơn, trước mặt ông nội và bố mẹ đều cố gắng giả làm cô gái ngoan ngoãn. Thời gian 2 năm trước nhắc đến chuyện hôn nhận của cô và Tiêu Lăng, cô càng thêm bớt phóng túng, cô muốn cắt đứt với tất cả những người bầu bạn.

Nhưng sau khi nỗ lực được một thời gian cô phát hiện cơ bản không được.

Về sau thì lén lút lại tìm đàn ông.

Cũng chính là Tiêu Lăng hàng tuần chỉ gặp cô một lần, cả lại chưa từng động vào cô, nếu không thì khẳng định sớm đã phát hiện rồi. Đâu có phải là bây giờ... dưới người cô đều còn có hai cơ thể.

Mạc Oanh Oanh cắn răng, hôm nay Tô Tố phơi bày chuyện của cô rồi, cô hôm nay sẽ đối đầu với Tô Tố, cô không tin cô sẽ không moi móc ra thông tin của Tô Tố.

Mạc Oanh Oanh ý chí chiến đấu xung mãnh, nhưng, Tô Tố lại không phối hợp.

Tô Tố buồn ngủ ngả lên bờ vai của Tiêu Lăng, “em buồn ngủ rồi.”

Cái cô cần phải trả thù cũng đã trả thù lại rồi, toàn toàn không muốn chơi tiếp nữa.

“Đi, không chơi nữa, anh đưa em vào trong phòng nghỉ ngơi.”

“Em đi không được...”Tô Tố che môi ngáp một hơi.

Tiêu Lăng rất thích dáng vẻ này của Tô Tố giống cảm giác đang nũng nịu nhõng nhẽo anh, anh bế cô ấy lên, nhìn đám người một lần, sau cùng ánh mắt nhìn giống có cũng như không lên người Mạc Tầm, “hôm qua chúng tôi hai người ngủ muộn quá, bây giờ cần phải ngủ bù, các ngươi tiếp tục chơi.”

Lá bài trong tay của Mạc tầm đều bị anh ta vò nát.

Ngủ muộn quá?

Hai người nam nữ đã trưởng thành cùng trong một căn phòng, ngủ muộn quá còn có thể là bởi vì sao.

Anh cúi ánh mắt xuống không nói.

Tiêu Lăng cứ thế ôm lấy Tô Tố, không hề khách khí chiếm dụng lấy một căn phòng, anh ở trước mặt mọi người đóng cánh cửa phòng lại, chặn đứng tất cả ánh mắt tò mò.

Cửa phòng vừa đóng lại Tô Tố liền cảm thấy căng thẳng.

Vừa rồi chơi trò nói lời thật lòng mạo hiểm lớn cô nói là có người đàn ông khác, cô thực thế rất lo lắng Tiêu Lăng sẽ truy hỏi đến cùng, đang thẫn thờ, sau lưng đã dính lên chiếc giường mềm mại rồi, Tô Tố căng mắt lên thì nhìn thấy Tiêu Lăng cởi bỏ áo khoác cũng lên giường, anh cởi bỏ chiếc giày ở chân cô, kéo rèm của cửa sổ máy bay xuống, trong phòng phút chốc tối lại.

“’Ngủ đi.”

Tô Tố phát hiện Tiêu Lăng hoàn toàn không có ý muốn truy hỏi cô, chẳng lẽ là anh ấy cảm thấy bản thân tiết lộ quá nhiều, vì vậy ngại hỏi cô của trước đây?

Nhưng mà không quản như thế nào, anh ấy không truy hỏi cô đều là rất vui mừng.

Tô Tố xen vào trong lòng của anh, nghe thấy nhịp tim bình tĩnh của anh, rất nhanh chìm sâu vào trong giấc ngủ hít thở đều đặn. Tiêu Lăng thì hoàn toàn không có ý muốn ngủ, trong đầu suy nghĩ về một số chuyện, ánh mắt từ từ có chút lạnh giá.

Tô Tố trong mơ dường như cảm nhận được có gì bất an, cơ thể động đậy chút.

Tiêu Lăng thu tâm trạng về, đưa vay ra vỗ vỗ lưng cô ấy, cô dường như cảm nhận được an ủi của anh, trên khóe miệng lộ ra một nụ cười nhẹ, tiếp tục ngủ.

...

Trong phòng khách.

Tô Tố và Tiêu Lăng bỏ đi, Mộ Bạch cũng không có lý do để tiếp túc chơi nữa, ánh mắt anh thoáng nhìn qua cánh cửa đóng chặt đó, trong lòng vẫn có chút cảm giác khó chịu, anh để lá bài trong tay xuống, “tớ xem chút sách, các cậu tiếp tục.”

“Chơi không vui, tớ cũng không chơi nữa.”

“Vậy thì tớ cũng không chơi nữa.”

Mọi người dần dần rời hiện trường, rất nhanh hiện trường đánh bài tan rã.

Trong khoang máy bay tổng cộng chỉ có hai phòng ngủ, Tô Tố và Tiêu Lăng chiếm một phòng, Mạc Oanh Oanh không có chút do dự nào chiếm nốt căn phòng còn lại, “chị dâu, chị cùng với em nghỉ chút đi, sức khỏe của chị không tốt không thể quá mệt mỏi.”

Bạch Linh nhìn dáng vẻ của cô ấy thì biết Mạc Onah Oanh khẳng định là có lời muốn nói với cô, cô nhìn Mạc Tầm, “Tầm, vậy em đi nghỉ một chút với Oanh Oanh, đợi chút tới lượt anh.”

“Không cần, anh là đàn ông, ngồi chút không có sao, anh cùng Tôn Nguyên bọn họ nói nói chuyện, mấy tiếng đồng hồ nhanh trôi qua thôi” trong lòng Mạc Tầm không chú tâm xoa xoa đầu của cô ấy, “em đi nghỉ một chút với Oanh Oanh đi, ngày mai lễ đính hôn còn có lái để em mệt nữa.”

Sống chung với nhau 7 năm, Bạch Linh một cái nhìn cũng nhìn ra Mạc Tầm không có trong trạng thái, co cắn môi,cố gượng cười, “vậy em đi đây.”

Cô vừa mới đến phòng Mạc Oanh Oanh đã đóng cửa lại rồi.

“Chị dâu...”

“Ừm, em nói đi.”

“Anh của em và Tiêu Lăng thật sự bị con tiện nhân đó hút hồn rồi, em thât không hiểu nổi, có ta không phải chỉ xinh đẹp thôi sao, những người đàn ông này đều nông cạn thế sao làm sao mà chỉ nhìn thấy cái đẹp của cô ta, bọn họ không nghe thấy sao, Tô Tố nói rồi, ngoại trừ Tiêu Lăng cô ta còn lên giường qua với người đàn ông khác, Tiêu Lăng và anht rai em đều nghe thấy rồi, nhưng bọn họ một chút phản ứng cũng không có chị dâu, khi chị 16 tuổi đã đi theo anh trai em, trong sáng đi theo anh ấy, lại có 7 năm tình cảm, làm sao anh trai em lại ngốc nghếch không phân biệt được tốt xấu chứ.”

Mạc Oanh Oanh thay bản thân không công bằng cũng thay Bạch Linh không cồn bằng, “còn cả Mộ Bạch nữa... ánh mắt Mộ Bạch nhìn Tô Tố đừng nghĩ rằng em không nhìn ra, cơ bản là thích cô ta.”

Một loạt lời của Mạc Oanh Oanh giống như sợi dây thừng quất lên trái tim của Bạch Linh, đau nhói.

Cô nắm chặt nắm đấm.

Tô Tố.

Tô Tố.

Cô đang hoài nghi cô có phải bát tự không hợp với cái tên này không, tại sao trước đây Tô Tố đó chết rồi, lại mang đến cho cô một Tô Tố khác.

Cô lần này cố ý mời Tô Tố tham gia lễ đính hôn của cô và Mạc Tầm, chính là cố ý để Mạc Tầm biết, anh ấy và Tô Tố cơ bản không thể có khả năng, cũng để cho anh ấy biết, người có thể đi cùng với anh đến hết đời chỉ có cô.

Nhưng biểu hiện của Mạc Tầm quá làm cô thất vọng rồi.

Anh ấy nghĩ cô không có phát hiện sao? Trong quá trình chơi trò chơi, ánh mắt của anh chỉ để trên người của Tô Tố cơ bản không có dịch chuyển.

Bạch Linh nghĩ đến sự ấm áp và chu đáo trước đây của Mạc Tầm đối với cô, lại nghĩ đến tình trạng bây giờ, âm thầm nắm chặt nắm tay.

Trước đây Mộ Tầm động lòng với chị gái sinh đôi của cô, về sau Tô Tố đó chết rồi, trái tim của anh quay lại về bên cô, vậy lần này... có phải chỉ cần Tô Tố này cũng không còn nữa, trái tim của anh ấy có thể quay lại không?

Trong đầu của Bạch Linh đều bị cái ý nghĩ điên rồ đó chiếm hết.

“Chị dâu?”

“Ừm” Bạch Linh tỉnh lại, nhìn Mạc Oanh Oanh ánh mắt của cô chớp thoáng, trước mắt không phải là đang có một cơ hội rất tốt sao? Ánh mắt của cô lóe lên, trong mắt trào lên nước mắt, “Oanh Oanh, đừng nói nữa, anh trai của em khẳng định sẽ không yêu cô ta, chị bây giờ lo lắng là em, chị nhìn thấy Tiêu Lăng thật sự đối với cô ta toàn tâm toàn ý, vả lại bên Tiêu gia thúc giục lại gấp gáp, sợ rằng sau khi chị và anh trai em đính hôn lần này xong bọn họ bên đó sẽ một bên từ bỏ hôn ước của các em.”

“Không được, tuyệt đối không được, em sẽ không để chuyện như thế xảy ra.”

Bạch Linh ánh mắt chuyển động, “em có cách gì tốt không?”

Mạc Oanh Oanh cười lạnh nói, “đương nhiên có, chị dâu xích lại gần đây, em nói nhỏ với chị


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx