sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Boss Trở Thành Chồng - Chương 538

Chuông cửa reo lên, Tô Tố sớm đã chờ trong phòng khách, đưa tay ra kéo cánh cửa.

Đứng ở ngoài cửa nhà chính là Tiêu Diệp Lạc cố tình cải trang một chút!

Trên đầu cô đội một chiếc mũ mỏ vịt, trên mặt còn đeo một chiếc khẩu trang lớn, khuôn mặt nhỏ bé chỉ để lộ ra ngoài đôi mắt!

Nhìn thấy Tô Tố, cô lập tức gỡ xuống khẩu trang và mũ, có chút băn khoăn đứng ở cửa.

Tô Tố cúi mắt, “vào đi!”

Tiêu Diệp Lạc vốn dĩ là hẹn cô ra ngoài, nhưng cô nhớ đến lời nói của Tiêu Lăng trước khi ra ngoài nói với cô, không cho phép cô chạy lung tung khắp nơi, vì vậy chỉ còn cách báo địa chỉ cho Tiêu Diệp Lạc, để cô đến nhà!

Từ sau khi giải hòa với Tiêu Lăng, Tô Tố biết Tiêu Diệp Lạc sẽ đến tìm cô!

Hoặc nên nói, cho dù Tiêu Diệp Lạc không đến tìm cô, cô cũng như vậy sẽ tìm đến cô ta! Cô ta đến cũng tốt, tiết kiệm cho cô đỡ lại phải chạy một lượt!

Nhìn thấy Tiêu Diệp Lạc đã vào trong nhà, Tô Tố từ tủ dép lấy ra một đôi dép lê vút bên cạnh chân cô ta, “thay vào đi.”

“Ừm, được!”

Tiêu Diệp Lạc thay xong dép lê, nhìn thấy bức ảnh chụp áo cưới sáng mắt trong căn nhà, ánh mắt ảm đảm nhìn xuống, không biết làm thế nào chỉ đứng ở hành lang.

Làm sao mà giống như cô ức hiếp cô ta vậy!

Tô Tố nhăn nhó mặt mày, “đừng đứng nữa, cào đây tùy ý ngồi nha.”

“Ồ, vâng!”

Thân thể của Tiêu Diệp Lạc ngượng ngùng ngồi trên ghế sopha.

Ít ra người đến là khách.

Tô Tố lấy ra phong thái của nữ chủ nhân tiếp đãi cô ta, cô mở tủ lạnh, trong tủ lạnh chỉ có nước khoáng và bia rượu, Tô Tố lấy ra hai chai nước khoáng, cô để trước mặt Tiêu Diệp Lạc một chai, “tôi ở đây không có cái gì có thể tiếp đãi khách, cô dùng tạm nhé.”

“Không có gì, nước khoáng thì rất tốt rồi.”

Tiêu Diệp Lạc băn khoăn cầm lấy chai nước khoáng, dáng điệu cúi đầu quá giống con dâu bị ức hiếp.

Tô Tố thật sự không chịu được nữa.

“Cô nói muốn tìm tôi để nói chuyện, chúng ta nói thẳng chuyện đi!”

Tiêu Diệp Lạc phát hiện, Tô Tố sau ba năm khiến cô có chút chống đỡ không nổi!

Rõ ràng tuổi tác nhỏ hơn so với cô, nưng khí thế trên người... không biết làm sao mà, chính là khiến cô nghĩ đến Tiêu Lăng, vì vậy cứ cảm thấy ở trước mặt Tô Tố, có chút không ngẩng đầu lên được.

Chẳng lẽ... thật sự là thời gianhai người ở bên nhau lâu rồi, đến khí chất đều có thể từ từ dung hòa sao!

Tiêu Diệp Lạc cười đau khổ!

Biểu cảm trên mặt khi nhìn Tô Tố càng ngày càng kinh ngạc, Tiêu Diệp Lạc không dám để mất thời gian, hỏi nhẹ nhàng, “cô... cùng Tiêu Lăng ca ca giải hòa rồi sao?”

“Có thể nói như vậy!”

Tiêu Diệp Lạc cũng không biết là thở phào nhe nhõm hay là trút hơi thở.

Trước đây khi cô ở trong nhà cổ nhìn thấy Tô Tố, thì đoán được khả năng này rồi.

“Tô Tố, tôi đây là lần đầu tiên bước vào căn nhà này...”

Tô Tố lông mày giật giật, “vì vậy?”

“Trước đây... tất cả các căn nhà có ký ức của Tiêu Lăng ca ca và tôi toàn bộ đều bán rồi, bao gồm tầng lầu phòng làm việc của anh áy cũng cải rồi, những điều này cô chắc không biết” Tiêu Diệp Lạc xem xet tất cả vật dụng trong căn phòng, phòng khách rất lớn, nhưng vẫn có thể nhìn ra một vài manh mối, ví dụ vị trí trong con mắt nhìn thấy, bày ra tấm ảnh cưới của Tiêu Lăng và Tô Tố, lại ví dụ, trên bàn uống nước cũng không còn là hoa bách hợp mà cô thích, mà là hoa hồng đỏ Tô Tố yêu thích. Tiêu Diệp Lạc nắm chặt lấy bình nước khoáng trong tay, “tô lần này đến, chính là muốn nói với cô, ba năm vừa qua, tôi thật sự được nhìn thấy Tiêu Lăng chính là lần trước tại nhà cổ, anh ấy thật sự con tim sắt muốn cắt đứt mọi mối quan hệ với tôi.”

Tô Tố trầm ngâm không nói!

Đối với bạn trai bạn gái chia tay, đừng nói lời nói ma quỷ còn có thể làm bạn bè!

Đến già đi chết đi không qua lại mới là tôn trọng nhất với cuộc sống của nhau!

“Vì vậy... cô muốn nó cái gì?”

Tiêu Diệp Lạc tự nói, “thực tế ba năm trước, biết cô rời bỏ trong nước, tôi rất vui mừng! Bởi vì cô bỏ đi, thì giống như năm đó tôi bỏ đi vậy, cả con tim tôi nghĩ Tiêu Lăng sẽ quên cô, sau đó sẽ bắt đầu lại một tình yêu mới! Tôi lúc đó vẫn còn nghĩ, bản thân có cơ hội rồi... xin lỗi, tôi rất ích kỷ, nhưng tôi không có cách nào khống chế suy nghĩ của bản thân! Nhưng tôi không có vui mừng được bao lâu, bởi vì rất nhanh, tôi phát hiện, Tiêu Lăng không cho tôi cơ hội! Hoặc có thể nói, anh ấy sẽ không cho bất kỳ người phụ nữ nào có cơ hội! Nhưng tôi nghĩ, tôi có thể dùng thời gian cảm hóa anh ấy... kết quả cô tất nhiên cũng biết, ba năm chỉ gặp một lần, càng đừng nói đến chuyện cảm hóa nữa.”

Tô Tố rớn rớn lông mày, “cô tiếp tục kể!”

“Tôi thực chất rất muốn hỏi cô, tại sao, tôi bỏ đi rồi anh ấy không thể tha thứ cho tôi, nhưng cô bỏ đi rồi, đồng thời thời gian bỏ đi cung không có cho anh ấy giới hạn, anh ấy vẫn có thể tiếp tục đợi cô như vậy?”

Tô Tố nhún nhún vai, nửa đùa nói, “cũng có thể là anh ta yêu tôi hơn!”

“Không sai, anh ấy đích thực rất yêu cô!”

Tô Tố, “...”

Nói thế để cô tiếp lời như thế nào!

Tiêu Diệp Lạc tiếp tục nói, “thực tế tôi hôm nay đến tìm cô, là có hai chuyện, thứ nhất, là bởi vì muốn xin lỗi cô!” Tiêu Diệp Lạc từ trên sopha đứng dậy, đối diện với Tô Tố gập sâu người xuống, “Tô Tố, xin lỗi, ba năm trước tôi thật sự không biết cô có thai, cũng thật sự không biết sẽ phát sinh chuyện như thế, tôi... bây giờ nói cái gì cũng đã muộn rồi, tôi thiếu của cô một câu xin lỗi, sớm đã phải nói với cô rồi, nhưng những năm vừa qua liên tục không có cơ hội! Hôm nay, rất trân trọng xin lỗi cô!”

Sắc mặt của Tô Tố rốt cuộc lạnh xuống rồi!

Đứa trẻ còn chưa ra đời đó là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng cô, bất luận là ai nhắc đến, đều là rạch vế thương của cô ra!

“tôi biết chuyện đó đối với cô thương hại rất lớn, tôi kỳ hy vọng cô tha thứ cho tôi, nói xin lỗi với cô, cũng chỉ là để trong lòng tôi có chút tốt hơn một ít mà thôi...”

Tô Tố không lưu tình cắt ngang cô ta, “cô nói không sai, tôi sẽ không tha thứ cho cô và mẹ của cô!”

Tiêu Diệp Lạc cười khổ sở!

Chuyện như thế này, đổi là ai đều sẽ không tha thứ.

Cô tiếp tục nói mục đích thứ hai hôm nay cô đến, “tôi hôn nay đến, thực tế còn có một nguyên nhân quan trọng khác nữa, tôi, là đến chào từ biệt với cô.”

Từ biệt?

Tô Tố không hiểu!

“Tôi, tôi tính sẽ rời khỏi nước nhà, trở lại Mỹ rồi” Tiêu Diệp Lạc nhìn Tô Tố nói, “tôi phát hiện tôi hình như vẫn thích hoàn cảnh cuộc sống ở Mỹ hơn, bầu không khí quay phim ở đó tôi cũng rất thích. Quan trọng hơn là... chỉ cần tôi còn ở thành phố A, tôi sẽ không chế không được tư tưởng Tiêu Lăng ca ca, nghĩ rằng được sống trong cùng một thành phố với anh, tôi đã cảm thấy rất vui, tình huống như thế... quá biến thái rồi! Chỉ cần tôi ở lại, tôi vĩnh viễn sẽ không thể quên anh ấy để bắt đầu khởi đầu mới, vì vậy, tôi tính ra đi.”

Tiêu Diệp Lạc nhìn thẳng vào mắt của Tô Tố, “Tô Tố, tôi thật sự cũng biết cô không thích tôi, nói thật, nếu như không phải là bởi vì Tiêu Lăng ca ca, tôi khá thích cô đó. Dám yêu dám hận, nói buông tay là buông tay, cô nói chuyện rất cởi mở, cũng có thể chính bởi là như thế, Tiêu Lăng mới không thế từ bỏ cô. Tôi không muốn vướng víu nữa, những năm qua, tôi quá mệt mỏi rồi, thật sự rất mệt mỏi.”

“Những lời này... cô làm sao không nói cho Tiêu Lăng?”

Tiêu Diệp Lạc cười đau khổ, cô gặp còn không gặp được Tiêu Lăng ca ca, làm sao nói với anh ấy những lời này.

Tiêu Diệp Lạc vừa muốn mở miệng nói, cánh cửa bỗng nhiên có tiếng mở cửa.

Hai người phụ nữ cùng lúc nhìn qua, cánh cửa phòng mở ra, lộ ra bóng dáng của Tiêu Lăng!

Tô Tố kinh ngạc!

Đây mới bao lâu!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx