sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Boss Trở Thành Chồng - Chương 835

Tiểu Thất lần đầu tiên hiểu được ba ngày không xuống được giường là cảm giác như thế nào!

Toàn thân đau nhức chân chuột rút, giống như đã trải qua một cơn bệnh nặng, toàn thân mất sức, ngay cả việc ăn cơm cũng là Lục Sâm bưng tới giường từng muỗng một đút cho cô ăn.

"Hu hu hu... Lục Sâm, em về sau sẽ không trêu chọc anh nữa đâu!"

Đây còn là người nữa sao!

Chỉ vài phút liền hóa thân thành cầm thú!

Ba ngày nay, trừ việc ăn cơm đi ngủ, Lục Sâm đều kéo cô lên giường làm vận động, mặc kệ cô cầu xin thế nào cũng không có tác dụng, anh này như đã ăn phải chất kích thích vậy, giống như sói đói chụp mồi vậy, cô ấy là món ăn của anh, ăn xong một lần lại một lần.

Hu hu hu!

Xương cốt trên người cô sắp vỡ thành từng mảnh rồi!

Tiểu Thất ngay cả việc nhấc cánh tay lên cũng không có, Lục Sâm đút cô ăn cơm xong, để chén lên tủ đầu giường, nghe được câu nói của Tiểu Thất lông mày anh nhíu lại, "cái đó không được, những lợi lộc như vậy phải làm đến mấy lần mới được!"

Tiểu Thất rùng mình một cái!

Má ơi!

Còn làm mấy lần nữa, làm mấy lần nữa là cô có thể nằm liệt giường rồi!

Bây giờ vẫn còn cảm thấy dưới thân dưới đau rát.

Hic hic hic!

Tên khốn này quá không biết thương hoa tiếc ngọc.

"Lục Sâm, anh tên cầm thú này!"

"Em đã dụ dỗ anh thế này rồi, nếu như anh còn không có biểu hiện, đó mới chính là không bằng cầm thú!"

Tiểu Thất, "...”

Cái anh này sao lại có nhiều lý lẽ sai lệch như vậy!

"Anh chừng nào đi làm vậy, Lục Sâm anh mau đi làm nhanh đi."

Lục Sâm vịn tiểu Thất nằm xuống, chu đáo để cái gối tựa sau lưng cô, "đi làm hả? Hôm nay mới mùng năm tháng giêng, anh mùng tám mới bắt đầu chính thức đi làm, cho nên...” Anh nhếch môi cười, giống một con hồ ly ăn vụng, ánh mắt thâm sâu lướt qua người Tiểu Thất một vòng, "cho nên... chỉ sợ chúng mình còn phải luôn ở cạnh nhau ba ngày!"

Oa oa oa!

Tiểu Thất bi phẫn dúi đầu vào trong chăn.

Lần đầu tiên cô không muốn cùng với Lục Sâm dính chung một chỗ, thật muốn anh mau đi làm!

Vì phòng ngừa Lục Sâm mỗi ngày đều hóa thân thành sói, Tiểu Thất quyết định, cô muốn kiếm chuyện cho mình làm, cô xem như đã phát hiện ra, chỉ cần ở nhà Lục Sâm, mọi lúc mọi nơi cũng có thể động dục, nên ngày thứ hai Tiểu Thất liền kéo Lục Sâm ra ngoài.

Ra ngoài rồi cũng không thể nào làm gì với cô nữa nhỉ.

"Em kéo anh ra chỉ để đi dạo sao?"

"Đâu gọi đi dạo!" Tiểu Thất kéo lấy cánh tay Lục Sâm, hai người cùng đi về phía trước, mùng năm tháng giêng trời vẫn rất lạnh, hai người mặc áo khoác bông tình nhân, đeo khăn quàng cổ tình nhân, nam đẹp trai nữ đẹp gái, không biết hấp dẫn ánh mắt của bao nhiêu người qua đường, nhưng hai người đều không bận tâm đến những chuyện này, Tiểu Thất vừa đi vừa ngắm, "em thế này sao có thể gọi là đi dạo, em đang tìm mặt tiền cửa hàng mà, haiz, em phát hiện mặt tiền cửa hàng ở thành phố A thật khó tìm, những khu náo nhiệt này căn bản không có chỗ nào cho thuê mặt tiền cửa hàng không phải sao?"

"Em tìm mặt tiền cửa hàng làm gì?"

Tiểu Thất vỗ đầu một cái, lúc này mới nhớ tới chuyện mình muốn mở quán cà phê còn chưa kịp nói với Lục Sâm.

Cô vội vàng nói ra ý tưởng của mình.

Cô cố uyển chuyển nói, "trước kia em rất muốn mở một quán cà phê, nhưng trước đó không có cơ hội, bây giờ dù sao ở nhà không có chuyện gì làm, nên muốn mở một quán cà phê, có thể trang trí theo phong cách mình thích, làm đặc sắc một chút, sau đó cũng không cần kiếm bao nhiêu tiền, trong tiệm tuyển mấy nhân viên, lúc em không có chuyện làm thì mang theo một quyển sách vào quán cà phê ngồi, những ngày tháng kiếm một khoản nhỏ thế này tốt bao nhiêu."

Lục Sâm nghe xong hơi cau mày.

Khoan hãy nói, chuyện như vậy thật đúng là rất thích hợp với Tiểu Thất.

Tiểu Thất mặt đầy chờ mong nói, "em đã tìm xong nguồn cung cấp hàng rồi, bây giờ chỉ thiếu mặt tiền cửa hàng và trang trí thôi, haiz, mặt tiền cửa hàng bây giờ khó tìm thật chứ!"

Lục Sâm kéo Tiểu Thất đi về hướng ngược lại.

"A, anh dẫn em đi đâu?"

"Nói sớm là ra tìm mặt tiền cửa hàng đi, thì anh sẽ không dẫn em tới nơi này rồi."

"Vậy anh dẫn em tới nơi nào?"

" Anh có một cửa hàng đứng tên anh, vị trí cũng không tệ, hơn nữa kế bên là toà soạn và đài truyền hình, rất thích hợp mở quán cà phê, anh bảo người ta dựa theo ý tưởng của em để trang trí, trang trí xong sẽ cho em mở quán cà phê." Lục Sâm nhìn thoáng qua đồng hồ," thời gian còn sớm, anh dẫn em tới đó xem."

Tiểu Thất không hề động.

“Ừm?"Lục Sâm nghi hoặc nhìn Tiểu Thất," sao vậy?"

Tiểu Thất chần chờ một chút.

Cô cắn môi nói, "Lục Sâm, em không thể nhận cửa hàng của anh?"

Lục Sâm lông mày nhíu lại, "tại sao?"

" Bởi vì... Bởi vì mở cửa hàng là chuyện của em, em không thể chiếm tiện nghi của anh như vậy." Mắt thấy lông mày Lục Sâm dần dần thắt lại, Tiểu Thất vội nói, " em biết bây giờ trong lòng anh đang nghĩ gì, khẳng định đang nghĩ hai người chúng ta cũng đã bắt đầu quen nhau, đều là quan hệ tình nhân rồi, sau này nói không chừng sẽ còn kết hôn, vậy hai người phân rõ như vậy làm gì, đúng hay không?

Không sai!

Lục Sâm chính là nghĩ như vậy.

" Anh khoan nóng giận trước, hãy nghe em nói hết được không?"

Lục Sâm mím môi lại, cố tâm bình khí hòa, "em nói!”

Trên đường quá nhiều người đi qua đi lại, Tiểu Thất kéo Lục Sâm đi đến một góc không người, lúc này mới nhìn anh nói, "Lục Sâm... Nếu như em muốn dựa dẫm vào người khác, em đã sớm mở quán cà phê rồi, nhưng mà em không muốn! Em làm những chuyện này không muốn chỉ là mở chơi thôi, nếu là như vậy, ba em đã sớm làm tốt hết cho em rồi, nhưng mà em không muốn như thế, như thế em sẽ cảm thấy mình rất vô dụng! Em thích dựa vào hai tay của chính mình để đạt được thứ mình muốn."

"... Anh biết không, trước khi em lên đại học rất nhiều người đều biết em là con gái của Tiêu Lăng, cho nên em vẫn luôn sống rất tốt, cho tới bây giờ cũng không ai dám trêu chọc em, không ai dám kết bạn với em, sợ đắc tội em, cũng có vài người vì thân phận của em mà tới gần em, nhưng mà em biết, mấy người đó không phải thật lòng. Em muốn dựa vào nhân cách mị lực của mình đi thu hút người khác kết bạn với em, mà không phải vì thân phận của em! Cho nên khi lên đại học em mới kêu ba em giấu diếm thân phận của em, trong trường ngoại trừ Tiểu Tuyền ra không ai biết thân phận của em, em rất thích cảm giác mọi người bình đẳng như thế này, đi trong đám người em cũng sẽ không cảm thấy mình lạc loài!"

Lục Sâm trầm mặc.

Tiểu Thất nhìn anh thật sâu, "Lục Sâm, anh hiểu ý của em không?"

Lục Sâm thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng ôm Tiểu Thất vào lòng.

Trong lời nói anh mang theo tự hào," không ngờ Tiểu Thất của anh có chí khí như vậy!"

Hình như không giận nữa!

Tiểu Thất thở phào, cũng ôm lấy Lục Sâm, "ờ hớ, dĩ nhiên, em là giỏi nhất mà!"

" Đúng đúng đúng, em là người giỏi nhất!"

Lục Sâm lần đầu phát hiện Tiểu Thất còn có bộ mặt này, mỗi một mặt của cô đều khiến anh cảm giác bất ngờ.

"Được rồi, chúng ta tiếp tục tìm cửa hàng!"

"Đừng tìm nữa!" Lục Sâm sờ đầu cô," cửa hàng anh cho em!"

"Hả?

Lời cô mới nói đều vô ích sao?

"Thuê cho em".

"Ơ...”

“Để đó cũng là để đó, nếu như cho người khác mướn còn không bằng cho em thuê, em yên tâm, anh dựa theo giá thị trường thu tiền thuê của em, tuyệt đối sẽ không vì em là bạn gái của anh mà bớt tiền cho em!"

"Ha ha, cái này có thể có!"

" Đi, anh dẫn em đi xem mặt tiền cửa hàng!"

"Dạ."

Lục sâm dẫn Tiểu Thất đi xem mặt tiền cửa hàng, sau khi Tiểu Thất nhìn thấy dường như vừa nhìn đã thích, không ngờ mặt tiền cửa hàng lại kế bên bờ sông, được trang trí bằng gỗ thô thuần chủng, trang trí kiểu cũ nhìn qua rất là phục cổ, mà còn gần bờ sông, từ cửa sổ nhìn ra có thể thấy cảnh sông tuyệt đẹp.

"Thế nào?"

"Đây quá là tuyệt vời!" Tiểu Thất lúc này liền đánh tay, “em quyết định rồi, quán cà phê sẽ mở ở chỗ này! Ha ha, nơi này quá đẹp, hơn nữa nằm ở tả ngạn, em quyết định rồi, em sẽ đặt tên cho quán cà phê là 'Tả ngạn', Lục Sâm anh cảm thấy thế nào?"

Thật đúng là tùy tính!

Lục Sâm xoa xoa tóc của cô, cưng chiều cười cười," đều theo ý em!"

Xác định sau khi mặt tiền cửa hàng Tiểu Thất liền bắt đầu bận bịu việc trang trí, để việc sửa sang càng thêm hợp ý, cô trực tiếp tìm nhà thiết kế phụ trách sửa sang của tập đoàn Hoàn Vũ đến thiết kế bản vẽ, cuối cùng bản vẽ được thiết kế ra khiến Tiểu Thất cũng rất hài lòng, việc sửa sang dường như vẫn giữ phong cách bên trong cửa hàng, lại càng thêm chi tiết hóa, Tiểu Thất nhìn bản vẽ cũng có thể tưởng tượng được sửa sang xong sẽ đẹp thế nào.

Tiểu Thất bận rộn việc sửa sang quán, Lục Sâm cũng chính thức bắt đầu đi làm vào ngày mùng tám tháng giêng này.

Hai người đều bận bịu việc của mình, có thời gian rảnh thì cùng nhau đi hẹn hò, hoặc là trực tiếp ăn tối với ánh nến trong nhà, ngày tháng trải qua càng vui vẻ.

Quán của Tiểu Thất tìm tới đội công trình tốt nhất, ngày đêm đẩy nhanh tốc độ làm việc, cuối cùng hơn nửa tháng sau đã giải quyết xong việc tu sửa.

Những vật liệu dùng cho việc tu sửa đều là từ thiên nhiên, cho nên không cần đưa tin liền chính thức bắt đầu thử buôn bán.

Tiểu Thất sẽ không nghĩ tới, ý nghĩ nông nỗi mở quán cà phê này của cô,mấy năm sau lại trở thành một địa điểm du lịch ở thành phố A!

Thậm chí lưu truyền ra một câu nói như vậy!

Nếu như đi thành phố A du lịch, không đến quán cà phê Tả Ngạn, vậy thì chuyến du lịch xem như không có đi rồi.

Đương nhiên, Tiểu Thất hiện tại vẫn không biết việc của sau này.

Cô ấy bây giờ vì một chuyện khác buồn phiền đây!

Bởi vì!

Tại hôm quán cà phê khai trương, Lục Sâm vì đến ủng hộ, cố ý đến quán cà phê cắt băng, sớm đã làm hoạt động tuyên truyền, khách trong quán cà phê rất là nhiều! Mà trong nhiều người khách như vậy, Tiểu Thất phát hiện ánh mắt Lục Sâm nhìn một người trong đó... Sao kỳ lạ như vậy thế này!

Tiểu Thất nhìn theo ánh mắt của Lục Sâm, một người con gái ăn mặc thời thượng, trẻ trung xinh đẹp đứng trong đám người.

Mặc dù người con gái đó đứng trong đám người, thế nhưng rất dễ thấy, trên người cô có một loại khí chất, khiến cho người ta không kìm lòng được đưa ánh mắt nhìn cô, có loại cảm giác như hạc đứng giữa bầy gà.

Tiểu Thất lập tức ghen.

Một chân giẫm lên giày da của Lục Sâm, Lục Sâm bỗng nhiên hoàn hồn, tiểu Thất mài răng, "nhìn ai đó!"

Lục Sâm ngược lại là không có giấu diếm, "nhìn thấy một người quen!"

"Cô gái mặc áo màu vàng?"

"Ừ!"

Tiểu Thất còn chưa hỏi cô gái đó là ai nữa, thì thấy cô gái từ xa đi về phía bọn họ.

Nhìn thấy Lục Sâm, cô ấy biểu hiện rất bất ngờ," Lục Sâm, là anh sao?"

Lục Sâm lễ phép gật đầu, "là tôi, đã lâu không gặp... Đình Đình!"

Đình Đình?

Gọi thân mật như vậy!

Tiểu Thất giống như đã uống một lọ dấm vậy, lập tức chua đến nỗi không chịu được.

Với dục vọng chiếm hữu mạnh cô ôm lấy cánh tay của Lục Sâm, "Lục Sâm, không giới thiệu một chút à!"


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx