sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 80-2

"Ngọc Thanh!" Đổng Bình đau đớn kêu lên một tiếng, sau đó cơ thể thẳng đứng ngã về phía sau.

Diệu DIệu phát hiện phía Đường Dũng gặp chuyện không may, cũng không kịp trả lời câu hỏi của tôi, bóng dáng lóe lên chạy về phía Đường Dũng.

Tôi cũng cuống quít đi theo sau Diệu Diệu.

"Dương Dương! Đừng tới đây!" Đường Dũng vội vàng nói với tôi.

Có điều anh ta kêu chậm quá, lúc này tôi đã thấy tình trạng thê thảm của anh ta, suýt chút nữa ngất đi.

Chỉ thấy thi thể Đổng Ngọc Thanh nằm trên mặt đất, bụng vẫn nhô lên, nhưng phía trên bụng, cũng là phần vú đã sớm nát bấy như bị người ta dùng cây búa mấy chục cân nện vào, thậm chí có thể thấy thấp thoáng xương sườn bị đập vỡ dưới phần vú.

Trước mắt tôi chợt tối xầm lại, thân hình lảo đảo.

Đường Dũng gọi tôi một tiếng, cũng không quan tâm tới thi thể của Đổng Ngọc Thanh, lập tức đứng lên đỡ lấy tôi, hỏi tôi có sao không.

Tôi lắc đầu, dạ dày dậy sóng muốn nôn, Đường Dũng xoa một hồi lâu mới miễn cưỡng nén cảm giác buồn nôn xuống, vội vàng hỏi anh ta: "Tình hình gì đây? Sao đột nhiên lại biến thành như vậy, gọi hồn được rồi sao?"

"Thi thể đã nổ, em còn lo lắng có gọi hồn được không, em không lo lắng cho anh sao, vừa rồi anh ở gần như vậy, cô ấy nổ ngay trước mắt anh đó." Đường Dũng nghe vậy buồn bã nhìn tôi, cứ như tôi là tên khốn nạn lòng lang dạ sói.

Nghe anh ta nói như vậy, tôi chớp mắt ý thức được mình lỡ lời, vội vàng đổi chủ đề, hỏi Đường Dũng có bị nổ trúng hay không, đồng thời chăm chú nhìn đôi mắt của anh ta.

Vừa nhìn mới phát hiện, tuy da anh ta đen nhưng chân mày hơi nhíu lại, sắc mặt trắng bệch, dường như thực sự khó chịu.

"Không đáng ngại, vừa nãy thi thể văng trúng người anh, hơi buồn nôn." Lúc này Đường Dũng mới hài lòng nói.

"Văng trúng người anh? Vậy mà anh còn đỡ tôi!" Trong lòng tôi giật mình, vội đẩy anh ta ra, vẻ mặt chê bai trốn ra xa.

Vẻ mặt Đường Dũng đầy đau thương.

Có điều anh ta thấy sự khó chịu của tôi đã giảm bớt, vẫn sáp lại hỏi tôi: "Vừa rồi anh làm bùa hộ mệnh có vật quỷ gì tới không? Thi thể này đột nhiên bị nện thành như vậy nhất định là có thứ gì đó cố ý phá hoại, bùa hộ mệnh vốn làm thành công rồi, chỉ thiếu chút nữa là gọi được hồn."

"Có!" Tôi vội vàng kể chuyện thiên thai đến gần cho Đường Dũng nghe, cũng hỏi ra nghi ngờ trong lòng của tôi: "Hài nhi sát sống nhờ trên người lão già còng lưng lúc trước anh nói có phải là thiên thai không? Đáng tiếc vừa rồi nó chạy quá nhanh, ba người chúng tôi đều không thấy rõ."

"Hài nhi sát..." Đường Dũng lầm bầm một câu, vẻ mặt lúc trước còn cười hì hì lúc này đã thi lại, nhíu mày.

Suy nghĩ một lúc, anh ta thở dài, nói xem ra không tìm được lão già kia trước thì không được.

Nói xong anh ta bảo tài xế đưa Đổng Bình đã ngất đi về xe cùng anh ta, thu xếp ổn thỏa cho Đổng Bình, anh ta liếc nhìn Phong Thiên, cười bảo Phong Thiên ở lại trên xe trông coi Đổng Bình để tránh thiên thai đó quay lại ra tay với Đổng Bình.

Phong Thiên dĩ nhiên không vui nhưng Đổng Bình là người thuê lần này, đương nhiên ông ấy không thể xảy ra chuyện gì, phải có người ở lại chăm sóc Đổng Bình. Suy nghĩ một lát, cuối cùng ông ta vẫn gật đầu đồng ý.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx