sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 120

Chương 120: Đi Bắc Kinh

Ba ngày tiếp theo tôi đều bận rộn ghi chép lại bản phiên dịch nội dung của Phó Âm Kinh, rốt cuộc cũng phiên dịch ra được hơn một nửa, phần còn lại kia ước chừng cần hai ngày nữa.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, sau hai ngày nữa chỉnh lý lại một chút là xong.

Ai ngờ ngày thứ ba khi tôi đang sửa sang thì đột nhiên có cảnh sát đến gõ cửa biệt thự.

Tới cửa có chừng bảy tám cảnh sát, bọn họ đều mặc áo chống đạn tay cầm súng, mặt đầy ngưng trọng giống như đang truy bắt tội phạm nguy hiểm.

Đến khi nhìn thấy tôi mặc quần áo ở nhà ra mở cửa bọn họ còng sửng sốt một chút.

Nhưng bọn họ không khách khí với tôi chút nào, sau phút sững sờ ngắn ngủi liền có hai cảnh sát trẻ tuổi tiến đến bấm còng số tám vào cổ tay tôi. Một cảnh sát trung liên cầm tấm hình để cạnh mặt tôi so sánh một chút, sau đó quát lên: “Mang đi!”

Tôi thấy không ổn, nhưng bởi vì bọn họ là cảnh sát, trong tay còn cầm súng cho nên căn bản không dám giãy dụa, chỉ hỏi bọn họ tại sao lại bắt tôi.

Bọn họ cũng không để ý, cứ vậy lôi tôi đi.

Khi sắp ra tới sân, Đường Dũng cùng Diệu Diệu nghe tiếng động liền chạy ra, thấy tôi bị bắt đi sắc mặt liền trầm xuống, nhất là Đường Dũng, mắt lộ ra vẻ hung dữ, miệng lẩm bẩm, hiển nhiên đang đọc thần chú gì đó.

Tôi hoảng sợ, vội liều mạng lắc đầu vưới Đường Dũng, rất sợ Đường Dũng kích động gây ra phiền phức lớn.

Những cảnh sát này dù thái độ rất kiêu căng, đối với tôi không chút khách khí nhưng ít nhất bọn họ sẽ không uy hiếp tới an toàn tính mạng của tôi, dẫu sao xã hội cũng có pháp luật. Hơn nữa còn có cha mẹ tôi, nếu như chọc cảnh sát thì sau này biết làm thế nào?

Đường Dũng sau khi thấy tôi ra hiệu sự hung dữ trong ánh mắt mới biến mất, nhưng anh ta vẫn không làm theo ý tôi, miệng vẫn lẩm bẩm không biết đọc thần chú gì.

Cũng may anh ta không xông ra lần nữa mà bình tĩnh lạnh lùng nhìn người cảnh sát bên cạnh tôi, sau khi cảnh sát đặt tôi lên xe, tôi quay lại nhìn Đường Dũng liền phát hiện không thấy anh ta đâu.

Nhất định anh ta muốn tới cứu tôi, có điều cũng may sau khi Đường Dũng tỉnh táo lại, anh ta vẫn rất đáng tin, sẽ không làm việc gì tùy tiện. Hơn nữa sau khi anh ta nguyền rủa những cảnh sát này cũng không thấy bọn họ gặp điều gì bất thường, lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra Đường Dũng thật sự tỉnh táo, không có ra tay với những cảnh sát này.

Sau khi chắc chắn những viên cảnh sát này không sao tôi liền thử dò hỏi bọn họ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại đột nhiên bắt tôi đi, bây giờ đưa tôi đi đâu.

Những viên cảnh sát này tất cả đều lạnh băng, không để ý tới bất cứ lời nào của tôi, cuối cùng bị tôi dây dưa hỏi phiền mới lạnh lùng nói ra hai chữ: “Bắc Kinh.”

Bắc Kinh?

Tôi liền thấy kinh hãi, cha mẹ tôi còn ở nhà không có ai chăm sóc, đột nhiên đưa tôi đi Bắc Kinh thì cha mẹ tôi làm thế nào?

Tôi nhất thời nóng nảy, hỏi bọn họ dựa vào cái gì mà đem tôi tới Bách kinh, tôi đã phạm phải chuyện gì, nếu như bọn họ không chịu nói tôi sẽ nhảy qua cửa xe chạy trốn!

Cảnh sát hai bên tôi được trang bị đầy đủ đều nhìn tôi chằm chằm, căn bản không coi sự uy hiếp của tôi ra gì. Sau đó bất kể tôi hỏi gì bọn họ cũng không chịu nói chuyện.

Tôi giày vồ một hồi lâu, thấy quả thực không lấy thêm được tin tức gì từ miệng của bọn họ đành cũng ngậm miệng, trong đầu suy nghĩ xem đây là tình huống gì.

Soát lại mọi chuyện một lần, tôi rốt cuộc cũng nghĩ ra chuyện có thể khiến cảnh sát hành động như này.

Có lẽ là chuyện cương thi lần trước.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx