sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 156

Chương 156: Yêu thử túc trực bên linh sàng

Cả người tôi run lên.

Giọng Tô Mộc đột nhiên trở nên rất dịu dàng, biến hóa này quá lớn khiến tôi có chút không dám tin.

Hơn nữa hai tay anh ấy bây giờ đang ôm chặt tôi khiến tôi cũng không còn tức giận.

Lúc này tôi mới nhớ một chuyện.

Lúc trước Tô Mộc rất hư nhược, ngay cả ban ngày cũng không ra ngoài được, mặc dù bây giờ là buổi tối anh ấy có thể đi ra nhưng thân thể cũng rất hư, căn bản không thể ôm tôi chặt như vậy được.

Nhưng bây giờ đúng thật đang ôm chặt tôi, trên người tràn ngập mùi hương cây cỏ, giữa ngón tay hơi lạnh, tôi thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ của bàn tay anh ấy cách qua lớp quần áo.

Tôi liền quay đầu, khiếp sợ nhìn anh ấy: “Tô Mộc, anh khôi phục rồi? Anh tìm được âm huyệt rồi?”

“Bây giờ em mới chú ý?” Tô Mộc hỏi ngược lại.

Tia nhu tình vừa mới dâng lên nơi đáy mắt đã biến mất vô ảnh vô tung, trán nhắn lại dường như tương đối bất mãn với tôi.

“Vậy trên người anh là khôi giáp?” Tôi càng ngạc nhiên mừng rỡ, đồng thời thầm chửi mình đần, vừa rồi rõ ràng phát hiện trên người anh ấy có khôi giáp nhưng lại không nhận ra.

“Là khôi giáp âm khí.” Tô Mộc mỉm cười, tay đã đưa đến trước mặt tôi, nói: “Bây giờ em đã có thể chạm vào anh, có phải rất vui mừng không?”

“A? Có không nhỉ?” Thấy bộ dác đắc ý của Tô Mộc, đột nhiên tôi muốn trêu chọc anh ấy một chút để báo thù anh ấy vừa đánh tôi.

Đưa tay mò tới tay anh ấy, mặt tôi đầy mờ mịt nói: “Nhưng là, tay em không nắm được tay anh, tay anh như không khí vậy, chẳng có cảm giác gì cả.”

“Phải không? Em chắc chắn?” Tô Mộc hỏi ngược lại.

Tôi gật đầu thật mạnh một cái.

Tô Mộc nháy mắt liền cười, khóe miệng cong lên tia tà ác, nhìn tôi xấu xa.

Ánh mắt này của anh ấy tôi đã quá lâu chưa từng thấy, đột nhiên theo phản xạ co người lại, trong đầu xuất hiện cảm giác không tốt.

Chẳng qua là, so với tốc độ của Tô Mộc thì tôi bị chậm một nhịp, trong nháy mắt núi đôi trước ngực tôi đã truyền tới cảm giác khác thường, đôi tay hơi lạnh đã tóm được tôi, tay còn bóp nhẹ hai cái.

“A!” Tôi liền hét ầm lên, nhìn Tô Mộc khiếp sowk.

“Anh, anh đùa bỡn lưu manh!” Tôi tức giận nói không lanh lẹ, trợn mắt mắng.

Nhưng Tô Mộc hoàn toàn không ngại, khóe miệng lại cong lên cười, từ trên cao nhìn xuống tôi: “Bây giờ có thể cảm nhận được rồi sao?”

“Anh…” Tôi đỏ mặt tức giận, lúc này thật hối hận.

Cùng người nào chơi không chơi, hết lần này tới lần khác chơi cùng một lão quỷ hơn trăm năm, tôi làm sao có thể chơi lại hắn.

Đơn giản là tự ném đá chân mình.

Quan trọng hơn chính là lúc này Tô Đoàn vẫn ở bên cạnh, Tô Mộc lại cứ giữa thanh thiên bạch nhật sờ tôi, không chút nào để ý tới sự tồn tại của Tô Đoàn.

Tô Đoàn ngược lại rất biết điều, không biết lúc nào đã xoay người, giả bộ nghiêm túc đứng trước mặt quái vật kia cẩn thận nghiên cứu.

Thấy tôi đã giận điên lên, lúc này Tô Mộc mới hài lòng buông tôi ra, đắc ý nhìn tôi giống như một đứa trẻ vừa đánh thắng trận vậy.

Sau đó anh ấy lại nắm lấy tay tôi kéo tới bên chỗ Tô Đoàn, nói: “Yêu thử túc trực bên linh sàng* thích em như vậy nhất định là có nguyên nhân, tới xem một chút là tình huống gì.” (*linh sàng: giường thiêng - giường cho hồn người chết, thường là một cái bàn bên trên có ban thờ, có nơi làm thành giường luôn.)

“Yêu thử túc trục bên linh sàng là thứ gì?” Tôi nghe mấy từ này thấy mới lạ liền hỏi. Chủ yếu hơn chính là tôi cần một đề tài để dời đi sự quẫn bách của tôi.

“Yêu thử túc trực bên linh sàng chính là chuột tinh, xuất hiện sớm nhất vào thời nhà đường, là đại sư phong thủy Lý Thuần Phong nghiên cứu tự nuôi thành, chủ yếu là để phòng ngừa mộ huyệt bị trộm.”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx