sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 166-2

Vốn là Giao tiên có chút khó chịu bởi vì tôi không cho nó biến thành người, nhưng nghe nói tôi muốn hỏi nó chuyện có liên quan tới yêu thân, trong nháy mắt lại rất hứng thú, đuôi rắn vỗ ngực bảo đảm, bảo tôi có cái gì không hiểu được cứ hỏi, nó nhất định biết gì nói đấy.

“Ông có cách nào đem hồn phách của tôi rút ra lần nữa? Tôi muốn quay lại chính thân thể của mình.” Tôi hỏi Giao tiên. Mặc dù thân thể này so với tôi đẹp gấp trăm lần nhưng ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ chó của mình, thân thể cũng là đạo lý như vậy.

“Rút ra?” Giao tiên ngừng một lát, nhìn tôi như đang nhìn kẻ ngu.

Tôi đã sớm thành thói quen, cũng không chờ nó mắng liền thúc giục: “Rốt cuộc có được hay không? Thân thể này cho dù là yêu thân cũng không phải thân thể tôi, huống chi mặc dù tôi là người trợ tiên nhưng con dấu giao tiên của ông có ở trên cổ tay này đâu, thân thể này cùng ông không có quan hệ gì, bây giờ Lâm Yến Nhi trộm thân thể tôi, cô ta là người trợ tiên của ông, ông muốn cô ta trợ cho ông?”

Lời tôi nói tựa như súng liên thanh, Giao tiên vốn định mắng tôi bị tôi nói một phen chặn lại, từ ra tới miệng nháy mắt nuốt trở lại, mắt rắn đảo vòng một hồi, nói: “Cũng phải, ông đây không cần cô ta làm người trợ tiên. Như vậy đi, chuyện yêu thân ta không hiểu nhiều, chờ ta đi tìm những yêu khác hỏi một chút rồi trả lời ngươi.”

Nói xong thân rắt hất một cái, trực tiếp xuyên qua cửa kính quán café đi ra ngoài.

Giao tiên biết bay, tốc độ cũng rất nhanh, trước khi đi hẹn chừng hai giờ sẽ quay về, tôi cũng không có nơi nào khác có thể đi đành ngồi ở trong quán café đợi nó quay lại.

Uống chưa được một lúc thì nhân viên quán đột nhiên bê một đĩa bánh ngọt đi tới, cười nói rằng là một vị tiên sinh mời tôi.

Nói xong còn hướng vào trong góc tỏ ý.

Tôi thuận nhìn theo hướng anh ta chỉ, quả nhiên có một người đàn ông ngồi chỗ đó đang cười với tôi.

Nhưng sau khi thấy rõ gương mặt, lòng tôi choáng váng.

Vương Văn?

Anh ta sao lại ở chỗ này?

Sắc mặt tôi trầm xuống, nói với nhân viên là tôi không thích ăn ngọt, bảo cậu ta đưa trả lại cho vị tiên sinh kia, nói xong tôi đứng lên chuẩn bị rời đi.

Nhưng Vương Văn thấy tôi muốn đi lại bước nhanh tới, nói: “Người đẹp đừng nóng giận, anh không có ác ý, chỉ muốn làm quen với em một chút.”

“Anh…” Tôi chần chờ nhìn anh ta, muốn từ trên anh ta hắn nhìn xem có điều gì khác lạ hay không.

Lần trước Diệu Diệu nói hành động của anh ta quái dị, sau lưng có từng sợi dây trong suốt không chế đã chứng tỏ anh ta bây giờ đã không phải là Vương Văn trước kia, chỉ là con rối của người khác. Sau đó tôi cũng không gặp lại anh ta, bây giờ anh ta bỗng xuất hiện ở đây, còn chỉ mặt gọi tên đưa bánh ngọt cho tôi, chẳng lẽ anh ta nhận ra thân phận của tôi?

“Không thích ăn bánh ngọt vậy thì uống café đi, café ngon lắm. Quán này anh hay tới, biết đó là loại café nguyên chất ngon nhất…” Vương Văn ân cần nói, lúc hắn nói chuyện biểu tình rất bình thược, mặc dù cùng Vương Văn trước kia tôi biết đã hoàn toàn khác nhau nhưng anh ta vẫn là Vương Văn, chẳng qua là tính cách thay đổi mà thôi.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, đừng nói anh ta thay đổi, ngay cả tôi cũng đã thay đổi hoàn toàn.

Tôi lười nghe anh ta dài dòng, liền chặn lời lại: “Café cũng được, trò chuyện một chút thì có thể.”

Tôi ngược lại muốn nhìn xem hắn bây giờ tìm tôi có mục đích gì.

Vương Văn thấy tôi đồng ý cùng anh ta trò chuyện, mặt đầy vẻ thụ sủng nhược kinh, vui vẻ tự giới thiệu mình.

Anh ta rất biết điều, nói những thông tin cơ bản phù hợp, những chuyện kỳ lạ đã trải qua một chữ cũng không nói.

Sau khi anh tự giới thiệu liền hỏi thông tin của tôi, nhìn bộ dáng kia hẳn không biết tôi là Lộc Dương.

Trò chuyện một hồi, ngay cả tôi cũng bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ anh ta đến tìm tôi nói chuyện phiếm chẳng qua là trùng hợp, hoàn toàn chỉ bởi vì gương mặt xinh đẹp này nên muốn tán tỉnh một chút mà thôi?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx