sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 168-3

Tôi có chút không hiểu, nếu như bọn họ ở Tô gia thì hẳn rất an toàn, tại sao điện thoại của Đường Dũng lại không gọi được?

Cũng may, có vị trí của bọn họ thì Đường Dũng có mở điện thoại hay không đã không quan trọng, chỉ là biết được thân thể của tôi ở đại trạch Tô gia, tâm tư của tôi vẫn có chút ngưng trọng, bởi vì chuyện tôi lo lắng nhất đã xảy ra, quả nhiên Lâm Yến Nhi vẫn dùng thân thể tôi để giả mạo tôi ở lại bên người Tô Mộc.”

Cho dù như thế nào tôi cũng quyết định đi đến đại trạch Tô gia tìm Tô Mộc.

Giao tiên cũng rất ủng hộ quyết định của tôi, chúng tôi gọi xe chạy thẳng tới đại trạch Tô gia. Nhưng xe đi tới con phố của đại trạch Tô gia thì lại gặp tắc đường, tất cả xe di chuyển còn không nhanh bằng bà lão đi bộ trên vỉa hè.

Dù sao cũng không xa, tôi dùng tiền mẹ tôi cho ‘Lộc Dương’ để thanh toán tiền xe, sau đó xuống xe đi bộ.

Có điều vừa xuống xe tôi bỗng nhiên cảm giác được sau lưng mình giống như đang có người trông chừng tôi. Thời khắc mấu chốt, tôi không dám chậm trễ, quay đầu quét nhìn những người đi đường một lần, sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Nhưng nhìn hồi lâu tôi cũng không thấy có ai đó khác lạ cả, ngay cả Giao tiên cũng bảo tôi đang quá lo lắng, nó không thấy điều gì khác lạ cả. Hẳn có lẽ đúng thật tôi đã suy nghĩ nhiều, tôi thở phào, tiếp tục đi tới Tô gia.

Chẳng qua càng ở gần Tô gia thì cảm giác quái dị kia của tôi càng mãnh liệt, luôn cảm giác có cặp mắt sau lưng đang nhìn mình chằm chằm.

Tôi quay đầu lại vẫn không phát hiện điều gì, hơn nữa Giao tiên một mực cũng không phát hiện điều gì khác lạ, tôi đành chịu đựng sự khó chịu trong lòng, tiếp tục đi tới Tô gia.

Đi chừng mười phút, thẳng đến khi tới cửa Tô gia thì cảm giác khó chịu sau lưng kia rốt cục biến mất.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng tôi còn chưa kịp vui vẻ thì một cổ hơi nóng mãnh liệt đột nhiên từ trên trời hạ xuống bao phủ lấy người tôi.

Chân tôi trong nháy mắt mất đi tri giác, thật giống như chân biến mất vậy, đứng yên trước cửa Tô gia.

Gần trong gang tấc nhưng tôi lại đứng đó, không thể đi vào.

Lòng tôi trầm xuống, nếu như nói cảm giác có ánh mắt sau lưng vừa rồi là sai nhưng cảm giác hơi nóng này rõ ràng là hướng về phía tôi.

“Hừm, lại dám giở trò với ông nội Giao tiên của ngươi, chán sống rồi!” Giao tiên cũng nhận ra được hơi nóng này, nháy mắt từ trên cổ tay tôi mở ra, nổi giận mắng.

Khi đang nói chuyện thì trước mặt tôi đột nhiên truyền tới một tiếng vang, cửa Tô gia từ từ mở ra.

Tôi nhất thời chấn động tinh thần một cái, Tô gia mở cửa! Tôi được cứu rồi?

Tôi nhìn vào đầy khao khát, bên trong một bóng người đi tới, mơ mơ màng màng, có phải đúng là Tô Mộc hay không?

Tôi vừa lo lắng vừa kích động, đầu óc suy nghĩ, suy nghĩ xem lát nữa tôi sẽ giải thích với Tô Mộc thế nào về thân thể mới này.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx