Tôi có chút bất ngờ, tuy biết tối nay Diệp gia làm dạ tiệc khoản đãi Tô Mộc, nhưng bây giờ đã hơn chín giờ mà dạ tiệc còn chưa kết thúc, bọn họ quên chuyện tối nay bầy sói tới báo thù sao?
Trong lòng tôi không hiểu, liền bảo Giao tiên mang tôi xuống xem một chút.
Chẳng qua tôi còn chưa xuống thấp thì trong lòng lại thấy cả kính, cảm giác như có thứ gì nhìn chằm chằm sau lưng tôi vậy.
Tôi liền xoay đầu nhìn về phía sau.
Giao tiên cảm nhận được cảm giác dị thường của tôi cũng quay đầu về sau nhìn.
Phía sau không có gì cả, đừng nói lang yêu, ngay cả quỷ cũng không thấy một con.
Có lẽ là do tôi quá lo lắng, tôi thở phào nhẹ nhõm, nói Giao tiên có thể đi xuống.
Động tác Giao tiên vô cùng nhanh, người búng một cái đã mang theo tôi sà xuống, bước nhanh hướng tới ngôi nhà kia.,
Chỉ là khi còn cách căn nhà kia hai ba mét thì Giao tiên bỗng nhiên dừng lại.
“Sao thế?” Tôi hỏi.
“Nhìn thấy cái kia là cái gì chưa?” Giao tiên chỉ một chấm nhỏ màu trắng nơi góc nhà, nói.
Tôi theo hướng Giao tiên chỉ, đúng là nó chỉ một chấm nhỏ trọn, xung quanh không có những vật gì khác, mà chấm tròn máu trắng kia giống như một tấm vải thông thường, phía trên không có yêu khí, thậm chí ngay cả dương khí tôi cũng không cảm nhận được.
Diệp gia sẽ không trông cậy vào chấm nhỏ tròn này để chống lại bầy sói chứ.
Tôi không hiểu nhìn Giao tiên, Giao tiên giải thích: “Đó là cờ đầu hàng, là hiệp nghị của tự yêu sư cùng các loài yêu, chỉ cần hai bên có một phe giương cờ trắng đầu hàng lên thì bên kia nhất định phải cho đối phương một cơ hội thương lượng, không thể tùy tiện tấn công. Ngươi nói lúc này Diệp gia giương cờ đầu hàng là muốn lấy cái gì làm điều kiện thương lượng?”
Lòng tôi trầm xuống, câu trả lời đương nhiên đã có, không nghĩ tới bọn họ lại vô sỉ như vậy, dầu gì cũng là danh môn vọng tọc trong giới huyền học, kết quả không đánh mà hàng, liền mang Tô Mộc đi cầu hòa. Vô sỉ!
Tôi nhấc chân đi về ngôi nhà, dù sao phía sau chúng tôi có nhiều người Diệp gia làm tù binh như vậy cũng không tin Diệp lão gia còn dám tính kế với Tô Mộc.
Nhưng tôi vừa chưa đi được mấy được thì bỗng sau lưng xuất hiện một tiếng sói tru thê lương vọng tới.
Tới rồi!
@by txiuqw4