sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 85: Hương Dẫn Hồn Thú

"Phất Lan Đức viện trường, thật ra ta có một biện pháp, nhưng có chút nguy hiểm". Đường Tam đột nhiên mở miệng nói, lập tức hấp dẫn chú ý của mọi người.

Phất Lan Đức tức giận nói: "Có biện pháp sao không sớm nói? Là gì? "

Đường Tam nói: " Người còn nhớ rõ, hai ngày trước ta dùng hương của Khỉ La Tiên Phẩm để chống đỡ khí độc chứ? Là một gốc tiên phẩm dược thảo, bản thân vốn là thiên địa chi bảo; nếu ta đem nó đặt ở bên ngoài, vậy bằng vào thân bảo khí cuả nó, tất nhiên có thể hấp dẫn một ít hồn thú cường đại đến đây. Chỉ là, ở dưới loại tình huống này, ta cũng không thể khẳng định được hồn thú bị hấp dẫn tới là loại gì. Rất có thể là hồn thú vô cùng cường đại đến mà chúng ta cũng không cách nào đối phó được, hơn nữa số lượng cũng tuyệt đối không ít. "

Phất Lan Đức lúc này chợt hiểu, cũng không phải là Đường Tam trước đó không nói, mà là loại phương pháp này thật sự có nguy hiểm quá lớn. Một người xử lý không tốt, thì rất có thể sẽ khiến tất cả bị liên lụy.

Không nên nhìn Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực, Liễu Nhị Long ba người đều là hồn sư đã ngoài bảy mươi cấp, nếu một số ít hồn thú đặc biệt cường đại xuất hiện thì tiêu diệt bọn họ cũng là đơn giản.

Giống lần trước tại tinh đấu Đại Sâm Lâm, gặp phải Thái Thản Cự Viên với thực lực kinh khủng mà ngay cả phong hào đấu la cũng không nguyện ý trêu chọc.

"Tiểu Cương, ngươi thấy thế nào? " Phất Lan Đức đem vấn đề khó này đẩy sang cho đại sư.

Đại sư suy nghĩ một chút, nói: "Tiểu Tam, phương pháp này cũng không phải không thể sử dụng. Chỉ là cần phải xem dùng nó thế nào mà thôi ... Tiểu Tam, liệu ngươi có thể tìm lại nơi ẩn cư lúc trước của Độc Cô Bác không? "

Vừa nghe Đại Sư hỏi như vậy, con mắt Đường Tam nhất thời sáng lên. Hắn cùng với Đại Sư, hai thầy trò có thể nói là tâm ý tương thông. Mặc dù đại sư không trực tiếp nói ra ý nghĩ của bản thân, tuy nhiên như vậy cũng đã khiến hắn minh bạch rồi.

"Sư phụ, ý người chính là lợi dụng độc trận mà lão quái vật lưu lại để bảo vệ chúng ta? "

Đại sư mỉm cười vuốt cằm. Lúc này, những người khác vẫn còn rất u mê, nhìn thầy trò hai người này, cũng không minh bạch bọn họ đang nói gì.

Đường Tam theo ý đại sư, giải thích một lượt cho mọi người nghe. Bởi vì Độc Đấu La Độc Cô Bác từng ở Lạc Nhật Sâm Lâm này ẩn cư thế nên trong phạm vi Băng Hỏa Lưỡng Nghi, nơi hắn trú ẩn, đều có độc trận thủ hộ.

Loại độc trận này được Độc Cô Bác dùng các chất độc kinh khủng làn ra. Cho dù là hồn thú cấp bậc ngoài vạn năm cũng không dám ngang nhiên bước vào.

Dù vậy, kịch độc này cũng không làm khó Đường Tam. ... không nói Độc Cô Bác sớm đã cho hắn giải dược, cho dù bằng vào khả năng phối dược vật của bản thân, hoặc là dùng hương của Khỉ La tiên phẩm, hắn cũng có thể dễ dàng ngăn chặn kịch độc xâm nhập.

Chỉ cần đem Khỉ La tiên phẩm đặt ở gần độc trận, dùng mùi hương hấp dẫn hồn thú. Một khi gặp phải hồn thú có thực lực vô cùng cường đại, bọn họ sẽ lui vào trong độc trận, tự nhiên sẽ không sợ bị hồn thú tấn công.

Vẫn tưởng phải rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm, nhưng nay lại có một lối thoát.

Đã có biện pháp, mọi người lập tức hành động. Đường Tam dẫn đường, mọi người theo hướng Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn mà tiến tới.

Băng hỏa Lưỡng Nghi Nhãn vốn tại vị trí trung tâm của Lạc Nhật Sâm Lâm nên mọi người cũng không cần thiết phải biết rõ chính xác phương hướng hoặc khoảng cách chính xác mới đến đó được. Hơn nữa Sử Lai Khắc học viện vốn đang ở bên trong Lạc Nhật Sâm Lâm, chỉ hướng thẳng tới trước, cũng không tốn bao lâu thời gian, bọn họ cũng đã tới được vị trí độc trận của Độc Cô Bác.

Đường Tam cẩn thận phát cho mỗi người hai viên thuốc giải, "Ở chỗ này lão quái vật đã bầy ra một độc trận kinh khủng, mặc dù đối với hồn sư, nguy hại không lớn như đối với hồn thú; nhưng nếu không có hồn lực đã ngoài bảy mươi cấp, chỉ cần bước vào trong đó thì chết là cái chắc. Hai viên thuốc này ...trước dùng một viên, thì một ngày sẽ không gặp vấn đề gì. Viên còn lại sáng mai hãy dùng nốt. Ta nghĩ, hai ngày chắc là đủ rồi. "

Nói xong, Đường Tam lập tức bắt đầu công việc của hắn ...Trước hết, một mình tiến vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, từ trên bờ, mang tới một ít bùn đất, sau đó mới tại ngoài độc trận đào thành một cái hố, đem bùn đất này bỏ vào. Sau cùng hắn mới đem ra Khỉ La Tiên Phẩm. Hương của tiên thảo lập tức bao trùm tòan khu vực.

Khỉ La Tiên Phẩm cũng không giống như Tương Tư Đoạn Trường Hồng trong tay Tiểu Vũ, vĩnh viễn cũng không hư hại. Một khi rời khỏi Như Ý Bách bảo, không có đủ thiên địa linh khí cầm cự, nó sẽ dần dần héo rũ.

May thay bùn đất từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn có thể cung cấp cho nó dinh dưỡng. Bằng không, Đường Tam tuyệt sẽ không để nó tiếp xúc với bùn đất bình thường.

Chuẩn bị tốt cho gốc tiên phẩm, Lúc này Đường Tam mới từ trong Như Ý Bách Bảo Nang lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, mở ra, một mùi xú khí nồng nặc nhất thời tràn ngập ra xung quanh. Cho dù là u hương của Khỉ La Tiên Phẩm cũng không cách che dấu.

"Tiểu Tam. Đây là cái gì thế? Hôi chết thôi. " Đái mộc bạch vốn luôn yêu sự thanh khiết. Ngửi thấy được cổ xú khí này lập tức tránh né ra phía xa xa.

Đường Tam mỉm cười không nói, trong lòng thầm nghĩ, Đái Lão Đại, ngươi là không biết, cái chất lỏng tinh xú vô cùng này chính là ta dùng hơn mười loại dược tài trân quý mới luyện thành đấy, bàn về mức độ trân quý, so với Khỉ La Tiên Phẩm thì chỉ có hơn chứ không kém.

Rất cẩn thận, hắn từ bình ngọc nhỏ xuất một giọt chất lỏng màu đen, rơi vào trên nhụy hoa của cây tiên phẩm. Tiếp đó, hắn mới đem bình ngọc này cẩn thận thu hồi vào trong Bách Bảo Nang.

Một màn kì dị liền xảy ra. Từ nhụy hoa Khỉ La Tiên Phẩm nồng nặc bốc lên một đợt khói tím. Ngay sau đó, tiên thảo vốn là phát ra mùi thơm nhàn nhạt, chợt trở nên đậm đặc hơn nhiều. Hương khí không hề bị giới hạn phạm vi lan tỏa, dưới tác dụng của gió, rất nhanh chóng tràn ra chung quanh.

Cho dù là Đái Mộc Bạch đang đứng cách đó khá xa, nhưng chỉ trong nháy mắt liền cảm giác được hương thơm trong gió.

Đường Tam hướng mọi người giải thích: "Ta dùng dược vật phủ lên Khỉ La Tiên Phẩm, ước chừng trong vòng một canh giờ, hiệu quả kháng độc sẽ tạm thời biến mất. Nhưng cũng trong một canh giờ này, hương thơm của nó cũng sẽ rất nhanh lan truyền đi, ít nhất có thể truyền ra hơn mười dặm. Như vậy cũng đủ để hấp dẫn một số hồn thú rồi. Dù sao, đây cũng là hương của tiên phẩm, sẽ không có hồn thú nào lại không thích. "

Đối với việc sử dụng dược vật của Đường Tam, mọi người đã không chút bất ngờ nữa. Đương nhiên, bọn họ đã tự nhiên coi kết quả này là nhờ nửa năm theo học Độc Cô Bác lúc trước.

Hương tiên phẩm dễ chịu, khả năng hấp dẫn hồn thú, đối với Đường Tam mà nói, đây có thể xem như nhất cử lưỡng tiện. Theo hương thơm lan tràn ra, đoàn người Sử Lai Khắc học viện cũng bắt đầu cảnh giác hơn.

Thực lực yếu nhất là Áo Tư Tạp, Đại Sư cùng Trữ Vinh Vinh đứng ở vị trí gần với Hương Khỉ La Tiên Phẩm nhất, những người khác bên ngoài, cẩn thận quan sát bốn phía.

Đường Tam sau khi bố trí tốt Hương Khỉ La Tiên Phẩm, cũng không có cùng mọi người đồng thời ở chỗ này để quan sát, mà là đi bên ngoài một vòng. Tiên phẩm này đối với nhiều loại hồn thú với cấp bậc khác nhau đều là hấp dẫn rất lớn.

Vì tránh để tránh một số hồn thú thực lực không đến gây ra náo nhiệt, phá hỏng kế hoạch bọn họ, Bên ngoìa Đường Tam đã bày thêm một tầng độc trận.

Khả năng bố trí độc trận của hắn, hiển nhiên không bá đạo bằng Độc Cô Bát, nhưng đối với hồn thú lại có tác dụng loại trừ. Căn cứ vào phán đoán của hắn, hồn thú dưới hai ngàn năm sẽ không dễ dàng xông vào độc trận do hắn bố trí.

Hồn thú cùng loài người khác nhau, giác quan của bọn chúng so với loài người thì nhạy cảm hơn, nhất là đối với những độc tố nguy hiểm, phán đoán của chúng cực kỳ chuẩn xác.

Một khi phát hiện kịch độc trước mặt mà chính mình không có khả năng chống cự, chúng tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.

Có nửa vòng độc trận này bố trí, tự nhiên là có thể làm cho mọi người của Sử Lai Khắc học viện tiết kiệm được không ít sức lực. Chỉ cần lo đối phó với hồn thú có thực lực đạt yêu cầu mà thôi.

Hết thảy điều đã được chuẩn bị kỹ càng, việc còn lại chính là chờ đợi. Mặc dù phương pháp này có thể làm hồn thú có thực lực cường đại tụ tập lại đây, nhưng cũng là may rủi. Bất luận tới là hồn thú vô cùng cường đại hoặc là không đủ cường đại, đều có khả năng là không thỏa mãn yêu cầu của đám người Đường Tam. Bởi vậy, bất luận nói như thế nào, vận khí cũng chiếm một phần không nhỏ.

Hấp dẫn lực của Hương Khỉ La Tiên Phẩm còn lớn hơn so với Đường Tam tưởng tượng, sau khi sắp xếp xong một việc, độ uống xong một chén trà, bọn họ đã phải nghênh đón con hồn thú đầu tiên.

Tiếng gầm gừ trầm thấp, khí thế nhàn nhạt lan tỏa tới, bên trái rừng cây một trận rung động, phảng phất như có cuồng phong xuất hiện.

" Đây hẳn là hồn thú loại hổ. Mọi người cẩn thận. " Đại sư tỉnh táo phán đoán.

Vừa dứt lời, một con Ban Lan mãnh hổ đã từ cây trong rừng từ từ đi ra.

Đó là một đầu mãnh hổ toàn thân đen nhánh, chỉ có trên trán có một chữ vương màu trắng, thân thể dài hơn ba thước, vai cao chừng một thước rưỡi, thân thể mặc dù khổng lồ, nhưng lại cực kỳ linh họat.

Không đợi mọi người nhìn thấy rõ bộ dáng của nó, liên tiếp một chuỗi tàn ảnh xuất hiện, nó đã đánh tới, mục tiêu đúng là u hương Khỉ La Tiên Phẩm do mọi người bảo vệ.

"Động thủ." Đường Tam quát lớn một tiếng, không che dấu chút hồn lực nào của bản thân, tay đã hiện ra một cái Chu Võng. Bởi vì hồn lực tăng lên, bây giờ hồn lực của hắn đã đủ phóng thích bốn lần Chu Võng trói buộc.

Khách quan mà nói, tu vi của lọai hồn thú này, bình thường dưới ngàn năm, hồn thú tu vi càng cao thể tích lại càng khổng lồ. Vượt qua ngàn năm, ngược lại trở thành nhỏ dần.

Đương nhiên, cũng có một ít là ngoại lệ, tỷ như một ít hồn thú đặc biệt cường đại hoặc là đặc biệt yếu ớt, chúng cũng không tuân theo quy luật này. Trước mắt con hắc hổ này, theo quan sát có thể nhìn ra tu vi khoảng từ ba đến năm ngàn năm, vừa thích hợp dùng.

Đường Tam không chút do dự lựa chọn ra tay mà không phải tránh lui.

Lục quang trong nháy mắt bành trướng, cũng có lúc tốc độ quá nhanh cũng không hoàn toàn là chuyện tốt. Lúc này, trong mắt quỷ hổ chỉ còn có u hương của Khỉ La Tiên Phẩm.

Quỷ hổ lấy tốc độ cùng lực công kích kinh khủng mà tiến đến, nó là một lọai hồn thú cường lực, cực kỳ hung mãnh. Đối với bất kì ai dám xâm nhập lãnh địa của nó, đối thủ cầm chắc là gặp phải tử vong.

Bởi vì tốc độ của nó cực kỳ kinh khủng, hồn thú bình thường hoặc hồn thú có tu vi không sai biệt lắm, cũng không nguyện ý đối mặt với nó.

Mắt thấy Đường Tam phóng ra Chu Võng sắp trùm lên người của Quỷ Hổ thì thân thể nó lại quỷ dị lóe lên, vốn là một con Quỷ Hổ bỗng nhiên biến thành ba.

Tại trong trói buộc của Chu Võng có một đầu Quỷ Hổ nhưng lại nhanh chóng hóa thành ảo ảnh biến mất không thấy nữa, còn hai đầu kia đã lại nhanh chóng tiến đến.

Năng lực thiên phú của Quỷ Hổ, Ảnh Phân Thân.

Đái Mộc Bạch gầm nhẹ một tiếng, bốn hồn hoàn trên người đồng thời bộc phát, đúng lúc Quỷ Hổ xuất hiện, thân thể hắn cũng đã nhanh chóng bành trướng, lúc này mắt nhìn thấy Quỷ Hổ đã đánh tới, hắn không chút do dự tiến tới.

Một đôi Hổ chưởng phát ra trước, đồng thời trong miệng bạch quang lóe sáng, Bạch Hổ Liệt Quang Ba đã phát động.

Hồn lực tăng lên làm uy lực hồn kỹ cũng có được gia tăng rất nhiều, mục đích của Đái Mộc Bạch chỉ là ngăn cản cản mọt kích này của con Quỷ Hổ.

Trong lúc bạch quang bạo phát, đầu Quỷ Hổ đã biến mất. Không hề nghi ngờ, Đái Mộc Bạch công kích cũng là một cái bóng.

Ngay lúc Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ đồng thời đón nhận, chuẩn bị hợp lực công kích đầu Quỷ Hổ còn lại, thân thể hắc quang khổng lồ chợt lóe, lại phân ra thêm hai thân ảnh nữa, lúc này, nó đã đi tới trước mặt mọi người, ba thân ảnh đã các góc độ khác nhau đồng thời hướng tiên phẩm đánh tới. Có bài học từ trước, lúc này ai cũng không biết đến tột cùng con nào mới chính thể của Quỷ Hổ.

Đang lúc này, trong mắt Đường Tam phát ra Tử Cực Ma Đồng, ánh mắt đảo qua, trong miệng đã quát to, "Bên trái là thật. Trúc thanh cẩn thận. "

Dưới tác dụng của Tử Cực Ma Đồng, Quỷ Hổ cuối cùng cũng không có cách nào che dấu, con mắt Đường Tam mặc dù không như Hỏa Nhãn Kim Tình, nhưng sau khi đạt tới Giới Tử cảnh giới, hai mắt hắn thậm chí đã có thể nhận ra các lọai năng lượng thuộc tính khác nhau. Hơi thở ba động bất đồng giữa ba con Quỷ Hổ tự nhiên là một cách để phân biệt.

Lúc này, đối mặt với chân thân của Quỷ Hổ cũng chỉ có một mình Chu Trúc Thanh, tại sau lưng Chu Trúc Thanh là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp. Không hề nghi ngờ, con Quỷ Hổ này cực kỳ thông minh, nó đã lựa chọn đối tượng yếu nhất để công kích.

Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực cũng đã thủ thế đợi sẵn, một khi Sử Lai Thất Quái đỡ không được công kích của con Quỷ Hổ này, bọn họ sẽ lập tức động thủ.

Sử Lai Thất Quái đã phối hợp với nhau lâu như vậy, sự ăn ý cũng đã đạt tới một cảnh giới nhất định, mắt thấy Chu Trúc Thanh gặp nạn. Mầu tím đậm trong mắt Đường Tam chợt trở nên mạnh mẽ hẳn, mọi người chỉ cảm thấy quang mang chợt lóe lên.

Con Quỷ Hổ kia đã kêu to một tiếng, thân thể nhất thời chậm lại vài phần. Ngay cả hai cái phân thân kia cũng đã biến mất.

Chu Trúc Thanh rất rõ ràng chính mình phía sau không có không gian để né tránh nên không lùi mà tiến tới, đón Quỷ Hổ đang vọt tới, cũng là lúc này, ba cỗ nhiệt lưu từ sau lưng tiến vào cơ thể, lực lượng, nhanh nhẹn cùng với hồn lực đồng thời đại phúc độ tăng lên, nhất thời làm trạng thái của nàng trở nên siêu việt hẳn lên.

U Minh Đột Thứ được phát động. Thân thể kiều mỹ của Chu Trúc Thanh trực tiếp đánh lên Quỷ Hổ, đầu ngón tay như lưỡi dao sắc bén không hề lưu tình xẹt qua thân thể Quỷ Hổ, để lại mấy đường vết thương sâu hoắm.

Tinh thần vốn bị Đường Tam đánh sâu vào mà mê muội, nhưng nay Quỷ Hổ nhờ đau nhức mà tỉnh táo lại, rống to một tiếng, toàn thân hắc quang xuất ra, thân thể bành trướng ra, làm ra một động tác không thể ngờ tới mà lướt qua U Minh Bách Trảo còn lại của Chu Trúc Thanh.

Tuy nhiên nhờ vài quá trình ngắn ngủi, thân thể cao lớn của Đái Mộc Bạch đã biến hóa thành hình. Trên thân thể mạnh mẽ xuất hiện hoa văn mầu vàng của hổ, nổi giận gầm lên một tiếng, kim quang tỏa sáng, lấy thân thể hắn làm trung tâm, vô số quang cầu mầu vàng nhỏ bằng nắm tay trong nháy mắt đánh tới thân thể Quỷ Hổ. Đây là đệ tứ hồn kỹ mà Đái Mộc Bạch vừa mới thu được không lâu. Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ.

Nói về lực bộc phát khi công khích, có lẽ cái hồn kỹ thứ tư của Đái Mộc Bạch so ra kém Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích của mập mạp, Nhưng nó có đặc điểm lớn nhất chính là có thể tập trung vào đối thủ. Một khi tập trung vào mục tiêu, vậy tất cả hồn lực được chuyển hóa thành Bạch Hổ Lưu Tinh sẽ kích phát ra được toàn bộ sức mạnh.

Hơn nữa, tất cả lực công kích tập trung tại trên người đối thủ cũng có thể trong nháy mắt tản ra, đồng thời công kích nhiều đối thủ.

Mỗi một lần công kích này cũng khiến hồn lực của Mộc Bạch hao tổn hao một phần mười. Bởi vậy có thể thấy được, cái hồn hoàn này đối với lực lượng của hắn có độ kinh khủng ra sao. Tuy Nhiên Lưu Tinh kia cũng chỉ có chừng trên trăm viên mà thôi.

Nếu lúc trước tinh thần của Quỷ Hổ không bị Đường Tam công kích thì nó còn đủ sức thi triển ra kỹ năng phân thân của mình, rồi có thể né tránh công kích này của Đái Mộc Bạch. Nhưng đại não nó lúc này đã bị Tử Cực Ma Công làm thương tổn. Tạm thời không cách nào thi triển phân thân. Bất đắc dĩ, nó cũng chỉ có thể dùng thân thể ngạnh kháng công kích của Đái Mộc Bạch.

Hắc quang bạo phát, tạo ra một màn hào quang màu đen, đem thân thể Quỷ Hổ bao phủ bên trong, mỗi một lần Bạch Hổ Lưu Tinh oanh kích vào lại vang lên một trận rung động kịch liệt. Tiếng nổ vang không ngừng. Bỗng một vòng màu vàng, tại trong hắc quang kia rung động rồi chợt phóng thóat ra ngoài.

Quỷ Hổ đem thân thể mình thu nhỏ lại, làm cho diện tích công kích hẹp lại, nhờ đó phòng ngự của bản than trở nên mạnh thêm.

Sử Lai Thất Quái phối hợp rất ăn ý, Cửu Bảo Lưu Ly Tháp trên tay của Trữ Vinh Vinh cùng phóng ra ba hồn kỹ của mình để phụ trợ cho các đồng đội đang phụ trách công kích.

Ngoài việc tăng phúc về lực lượng cùng tốc độ, hồn kỹ thứ ba của nàng, cũng là một hồn kỹ ngàn năm có hiệu quả là tiến hành tăng phúc trực tiếp lên hồn lực. Nói cách khác, bây giờ năm người Đường Tam đã được tăng hồn lực lên tới 40%.

Vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp phụ trợ, hiệu quả phải nói là đệ nhất. Theo thực lực của Trữ Vinh Vinh tăng lên, hiệu quả trở nên ngày càng rõ ràng.

Đương nhiên, bởi vì hiệu quả của hồn kỹ được tăng cường, đối với hồn lực của nàng tiêu hao cũng là thật lớn. Nếu đồng thời nàng tăng phúc cho ba người, mặc dù nàng đã ngoài bốn mươi cấp, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì hơn năm phút mà thôi.

Va chạm mãnh liệt khiến cho bùn đất bị cuốn lên mù mịt, Quỷ Hổ tựa như con sói giận dữ vùng vẫy khi bị mắc bẫy, thân thể không ngừng bị công kích. Nhưng nó cũng quả thật là cường hãn, bị oanh kích nghiêm trọng như vậy nhưng cũng chưa thấy xuất hiện dấu hiệu xuống sức.

Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ vừa chấm dứt, những tiếng gào thét đều ngưng lại. Đột nhiên, móng vuốt của Quỷ Hổ trong nháy mắt vươn ra. Kế đó, một cái quang ảnh thật lớn màu đen từ trong cơ thể nó lộ ra, Trực tiếp hướng Chu Trúc Thanh mà đánh tới. Quang ảnh màu đen tại giữa không trung đã ngưng tụ thành một thân thể, hình thái so với chính thể của Quỷ Hổ thì giống như đúc. Năng lượng kinh khủng ba động làm không khí phát ra tiếng rít chói tai, phảng phất tựa như bị cái bóng đen kia xé rách vậy.

Năm người phụ trách công kích vốn là đem Quỷ Hổ vây quanh ở giữa, không ai có thể nghĩ tới đầu hồn thú này có tốc độ cực nhanh, vừa mới thừa nhận Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ oanh kích, dưới tình huống miệng mũi đầy máu lại còn có thể phát ra một kích toàn lực nhanh đến như vậy.

Cho dù là Đường Tam muốn phóng ra Lam Ngân Thảo đi cứu viện Trúc Thanh cũng đã không còn kịp.

Một con hồn thú với tu vi hơn ba ngàn năm, liều mạng đánh ra một kích toàn lực thì tuyệt đối là đáng sợ. Quỷ Hổ không có năng lực công kích như Phấn Hồng Nương Nương, nó sở dĩ lựa chọn công kích Chu Trúc Thanh, là bởi vì khoảng cách sau lưng Trúc Thanh đến Khỉ La Tiên Phẩm là gần nhất.

Chỉ cần có thể từ nơi này mở ra một lổ hổng, nó chẳng những có thể lấy được tiên phẩm, đồng thời còn có thể rất nhanh chạy thóat ra ngòai.

Đáng tiếc, đầu hồn thú này đã đánh giá thấp thực lực của Trúc Thanh.

Đối mặt với cái thân hình thật to của Quỷ Hổ đang tiến đến, Chu Trúc Thanh cũng không né tránh, ánh sáng tím chói mắt từ Hồn Hoàn thứ ba trên người bỗng bộc phát, hai tay nhanh như chớp hợp lại trên đầu, trên các ngón tay đã biến thành trảo bỗng dung hợp cùng một chỗ với tốc độ kinh người, tựa như lưỡi dao sắc bén dài hơn một thước.

Đồng thời, cơ thể nàng tỏa ra chút hắc quang, cả người phảng phất như trở thành một bộ phận của lưỡi dao sắc bén đó. Cứ như vậy mà đón toàn thân đen nhánh của Quỷ Hổ từ trên phóng xuống. Đây chính là một hồn hoàn ngàn năm mà Trúc Thanh thu được khi vượt qua ba mươi cấp, U Minh Trảm.

Một tiếng rít chói tai vang lên, U Minh Trảm đam lên, không khí bị vặn vẹo tạo thành một làn sóng mà mắt thường có thể thấy được, lan tỏa ra xung quanh.

Một dải hắc quang, thẳng tắp, tập trung tại trên đầu nàng, vừa lúc oanh kích tại cái quang ảnh biến ảo của Quỷ Hổ.

Dưới tác dụng phụ trợ của Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, một kích này đã là toàn lực của Chu Trúc Thanh lúc này rồi.

Không thấy tiếng va chạm khủng kíếp nào nổ ra duy chỉ có thứ tiếng như răng ken két cọ sát vào nhau.

Giữa không trung, quang ảnh Quỷ Hổ dưới công kích của U Minh Trảm, trong nháy mắt dừng lại. Trong sát na U Minh Trảm đã chém sâu vào thân thể nó.

Dù sao đây cũng chỉ là đệ tam hồn kỹ, công kích này đối với Quỷ Hổ mà nói có thể là chưa chí mạng, cho nên thân thể nó vẫn tiếp tục tiến lên.

Uy lực của U Minh Trảm mặc dù cũng là khá lớn, đủ để thân thể nó không cách nào hoàn toàn chấp nhận được .

Có lẽ bởi vì bị ngăn cản, thân ảnh kia dừng lại một khắc, lại lập tức đánh tới Trúc Thanh với tốc độ nhanh hơn.

Đúng lúc này, Chu Trúc Thanh sau khi toàn lực phát một kích, cũng không kịp thời gian cho nàng tiếp tục phát ra kích thứ hai, đã thực sự rơi vào nguy hiểm.

Một thân ảnh cao lớn bỗng xuất hiện trước mặt nàng, tựa như một tấm chắn. Không gì hoa mỹ, thân ảnh với bộ lông hổ màu trắng đó xuất ra một cái hổ chưởng.

Một tiếng nổ ầm vang lên. Thân ảnh đó từng trận rung lên nhưng cũng tuyệt không lùi nửa bước. Đó là Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch.

U Minh Trảm mặc dù không thể hoàn toàn phá vỡ công kích của Quỷ Hổ, nhưng dã tranh thủ thêm được ít thời gian. Phát hiện ra không ổn, Đái Mộc Bạch trước tiên phóng nhanh lại đây, vừa lúc chắn ở trước mặt Trúc Thanh. Dùng hồn lực mạnh mẽ của hắn để ngăn chặn thay nàng một kích còn dư này.

Không để ý đến khóe miệng đã xuất hiện một tơ máu, Mộc Bạch lập tức biểu hiện ra cái mặt bá đạo kia của hắn, lập tức phi tới thân hình bị đánh bay của Quỷ Hổ. Hồn lực ngưng tụ, Bạch Hổ Hộ Thân Chướng phát động, mạnh mẽ đánh vào phần trên thân thể của Quỷ Hổ.

Bạch hổ đụng phải Quỷ Hổ, âm thanh rống vang vọng đồng thời vang lên. Thân thể Đái Mộc Bạch lảo đảo một chút rồi thụt lùi về phía sau, nhưng thân thể Quỷ Hổ cũng bị hắn đâm bay ngược lại.

Thân ảnh Thon dài lặng lẽ xuất hiện sau lưng Quỷ Hổ, cặp chân thon dài, thẳng tắp kia lặng yên quấn quanh cổ nó, Yêu Cung phát động, thân thể Tiểu Vũ giữa không trung hoàn thành một động tác lộn ngược ra sau vô cùng đẹp mắt, dưới tác dụng mạnh mẽ bởi Yêu Cung của nàng, thân thể dài hơn ba thước của Quỷ Hổ trực tiếp bị quăng đứng lên, rồi nặng nề nện trên mặt đất.

"Ầm" thanh âm va chạm mãnh liệt vang lên.

Trong nháy mắt, Quỷ Hổ đã lâm vào trạng thái mê muội.

Ánh sáng đỏ chói chợt hiện, Thân thể mập mạp của Mã Hồng Tuấn đã sớm chờ ở chỗ Quỷ Hổ bị đập xuống, ngay sát na chân dài của Tiểu Vũ vừa buông, quyền phải của hắn đã chuẩn xác oanh kích trên mặt đất. Không khí vặn vẹo khiến thân thể của cả hắn và Quỷ Hổ hoàn toàn bị bao phủ bên trong.

Âm thanh Phượng Minh chói tai lại một lần nữa xuất hiện tại Lạc Nhật Sâm Lâm, nương theo đó là một Hỏa Phượng thật lớn bay lên không trung, thân thể khổng lồ của Quỷ Hổ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

Từ lúc Chu Trúc Thanh dùng U Minh trảm tạm thời ngăn cản phân ảnh công kích của Quỷ Hổ, đến khi Đái Mộc Bạch mạnh mẽ ngăn cản đánh bay nó, công kích nhu kỹ của Tiểu Vũ tại không trung cho đến lúc cuối Mã Hồng Tuấn chuẩn bị một kích Phượng Hoàng Khiếu Thiên, tất cả xảy ra liên tiếp giống như nước chảy mây trôi vậy.

Oanh----

Thân thể đầy lửa của Quỷ Hổ nặng nề nện trên mặt đất, nó muốn đứng lên, nhưng lại không có cách nào làm được.

Thân thể nó không ngừng bị Lửa Phượng Hoàng thiêu đốt. Trước sau thừa nhận Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ của Đái Mộc Bạch rồi đến Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích của Mã Hồng Tuấn, mặc dù Quỷ Hổ này so với Phấn Hồng nương nương thì mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu, nhưng cuối cùng nó cũng bị thương nặng trí mạng.

" Trúc Thanh, động thủ." Thanh âm tỉnh táo của Đường Tam kịp thời vang lên.

Chu Trúc Thanh bên cạnh Đái Mộc Bạch, thân thể biến thành một chuỗi tàn ảnh, ngay trước sát na Quỷ Hổ tắt thở, Bằng vào U Minh Đột Thứ của mình, nàng đã hoàn thành một kích cuối cùng, trảo phải đâm thật sâu vào não của hồn thú, kết thúc tính mạng nó.

Mã Hồng Tuấn há mồm mấp máy, thu hồi ngọn lửa Phượng Hoàng trên người Quỷ Hổ cùng với một vệt lửa đã dính vào tay Chu Trúc Thanh. Lần này mọi người đã hoàn mỹ đánh chết hồn thú này.

Mà đúng lúc này, thanh âm Đại Sư có chút vội vàng đột nhiên vang lên," Tiểu tam. Nhanh thu hồi Hương thơm của Khỉ La Tiên Phẩm, nhanh lên...."

Lúc này Sử Lai Khắc Thất Quái mới chú ý tới, bên này bọn họ thu thập Quỷ Hổ, bên kia, Triệu Vô Cực, Phất Lan Đức cùng liễu Nhị Long lại đều đang động thủ.

Không biết từ lúc nào, giữa sân đã xuất hiện bẩy hồn thú với các hình dạng khác nhau, chúng đang vây công ba người Phất Lan Đức. Nếu như không phải ba người thực lực mạnh mẽ, nếu họ không chống đỡ cho thì Sử Lai Khắc Thất Quái bên này sẽ tuyệt đối không dễ chịu.

Thì ra, ngay khi Quỷ Hổ xuất hiện. Nó đã hấp dẫn Sử Lai Khắc Thất Quái đồng thời công kích, ngay sau đó lại có bẩy hồn thú nữa tới. Đối phó thêm với một hồn thú có tu vi khoảng năm nghìn năm thì bẩy người bọn Đường Tam vẫn có khả năng ứng phó, nhưng nếu tất cả chúng đồng thời công kích thì chắc chắn bọn họ sẽ có thương vong . Phất Lan Đức, liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực ba người lập tức nghênh đón, trước hết giúp bọn họ tạm thời ngăn chặn công kích.

Chỉ sợ càng ngày số lượng hồn thú càng nhiều, hơn nữa càng lâu khả năng xuất hiện hồn thú cực mạnh lại càng lớn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn bọn họ cũng không thể ngăn cản được. Bởi vậy Đại Sư mới nhắc Đường Tam nhanh thu hồi mục tiêu của lũ hồn thú này đi.

Đường Tam chỉ vội vã liếc liếc mắt một cái, đối với tình thế giữa sân đã có phán đoán nhất định, không chút do dự hướng Đái Mộc Bạch nói:" Mộc bạch, ngươi mang theo thi thể Quỷ Hổ cùng Trúc Thanh nhanh tiến vào độc trận trước, đầu tiên để nàng hấp thu hồn hoàn của nó. Những người khác thì theo ta."

Đái Mộc Bạch sửng sốt một chút. Nhưng chỉ thoáng chần chừ mà thôi. Hắn đối với Đường Tam tự nhiên là tín nhiệm vô cùng, tuy nhiên trong lòng đã âm thầm cười khổ. Tính tình Chu Trúc Thanh vốn không tốt cho lắm, nếu tiếp tục hấp thu hồn hoàn của loài hổ này thì chẳng phải là càng phải đổi thành cọp cái sao? Tuy nhiên vũ hồn của nàng cũng thuộc về loài mèo, Quỷ Hổ này có tốc độ rất cao, tựa hồ cũng khá thích hợp.

Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh trước rút lui vào trong độc trận, Đường Tam tiếp nhận các loại hương tràng từ Áo Tư Tạp, đem cho mỗi người ăn một cây khôi phục hương tràng, rồi lập tức hướng tới ba người Phất Lan Đức bên kia tiếp ứng.

Thực lực, đây mới là thực lực a!

Mắt thấy ba người Phất Lan Đức động thủ, Sử Lai Khắc Thất Quái không khỏi âm thầm than thở.

Phất Lan Đức, liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực ba người đều là hồn sư đã ngoài bẩy mươi cấp, lúc này, ba người tuy không có phối hợp với nhau, chỉ là đều tự mình chiến đấu, nhưng lại đứng vững giữa vòng công của bẩy hồn thú kia, không để chúng tiến thêm một bước nào cả.

Sở dĩ không phối hợp với nhau, cũng không phải vì bọn họ không thích phối hợp, mà là không thể. Hồn Kỹ của ba người có uy lực đều quá lớn, một khi phối hợp với nhau, ngược lại lại sinh ra ảnh hưởng phụ, không cách nào phát huy toàn bộ thực lực được.

Ngay lúc này, Trữ Vinh Vinh đã thể hiện tác dụng của Cửu Bảo Lưu Ly tháp của mình.

Tại một kích cuối cùng kết liễu Quỷ Hổ thì nàng đã đình chỉ phụ trợ cho bọn Đường Tam, lúc này trên Cửu Bảo Lưu Ly tháp xuất hiện ba quầng sáng hóa thành ba đạo lưu quang, đồng thời rót vào cơ thể ba người Phất Lan Đức.

Phụ trợ của Thất Bảo Lưu Ly tháp đối với hồn sư càng mạnh thì hiệu quả lại càng cao, điểm này Sử Lai Khắc Thất Quái đều biết cả. Bởi vì phụ trợ của nó là tăng theo phần trăm, Lúc đầu hồn sư có thực lực càng mạnh thì tăng cũng rất nhiều. Nhưng trong thực chiến lúc này, tác dụng của nó dường như biến thành có thể thay đổi cả càn khôn thì càng khiến bọn Đường Tam thất kinh.

Quang mang trên người bọn Phất Lan Đức đồng thời tăng vọt, lúc trước bẩy hồn thú này vẫn không ngừng phát động công kích khiến họ có chút khó khăn thì hiện giờ tất cả chúng đều bị đánh lui.

Đáng tiếc, phụ trợ của Trữ Vinh Vinh cũng chỉ giằng co được ngắn ngủi mấy lần hô hấp mà thôi. Đây vẫn là lần đầu tiên nàng phụ trợ cho hồn sư có hồn lực cao hơn hẳn nàng như vậy.

So với phụ trợ cho Sử Lai Khắc Thất Quái thì cảm giác hoàn toàn khác biệt, chỉ là ngắn ngủn vài giây, nhưng nàng đã cảm thấy hồn lực bị hút nhanh đến đáng sợ, toàn thân khó chịu vô cùng.

" Lui vào độc trận, nhanh !" Phất Lan Đức hét lớn một tiếng. Hắn quyết định như thế cũng là bất đắc dĩ, bởi vì mắt thấy từ trong rừng rậm lại đang chạy ra hơn mười đầu hồn thú nữa, mục tiêu của chúng cũng đều là bên này.

Mùi thơm nồng nặc của Khỉ La Tiên Phẩm mãi không tiêu tan hết, lúc này mặc dù đã bị Đường Tam thu hồi vào trong bách bảo túi, nhưng mùi thơm vẫn còn thoang thoảng đã khiến cho lũ hồn thú ngoài ngàn năm có thể tìm đến, cho nên ba người Phất Lan Đức khó có thể chống đỡ được, đành phải quyết định lui lại.

Sử Lai Khắc Thất Quái cùng Đại Sư bay nhanh lùi vào trong độc trận do Độc Cô Bác bố trí, ba người Phất Lan Đức mặc dù vừa mất đi phụ trợ của Trữ Vinh Vinh, nhưng với thực lực của họ, nếu đánh không lại trốn thoát cũng không phải vấn đề.

Có lẽ là bởi vì bị độc trận này uy hiếp đã lâu, nên đã đúng theo phán đoán của Đường Tam, gần hai mươi đầu hồn thú lúc đuổi tới ngoài ranh giới độc trận thì đều ngừng cước bộ lại, chỉ có thể phát ra một ít công kích từ xa mà thôi.

Đáng tiếc khoảng cách có hạn, bị mấy người Phất Lan Đức cản vài cái, đoàn người Sử Lai Khắc học viện cũng đã rút lui vào đến bên trong độc trận, nơi chúng không có khả năng công kích tới thì dừng lại.

" Tiểu tam, tiên phẩm dược thảo này của ngươi có hiệu quả thật sự quá tốt." Trong lòng Phất Lan Đức vẫn còn sợ hãi nhìn hồn thú vẫn đang tăng nhiều bên ngoài. Ai nói Lạc Nhật Sâm Lâm không có hồn thú cường đại tồn tại cơ chứ? Bên ngoài đã tụ tập trên hai mươi đầu hồn thú rồi, ít nhất có sáu, bẩy con với thực lực vượt qua ngàn năm, thậm chí còn có một đầu hồn thú có tu vi đến gần tám ngàn năm. Số còn lại phần lớn đều đã hơn ba ngàn năm rồi.

Cho dù với tính cách dễ xúc độngcủa liễu Nhị Long, nàng cũng hiểu được với số lượng cao cấp hồn thú nhiều như vậy, tuyệt đối không phải bọn họ có khả năng địch nổi . Chỉ có thể tạm lánh lúc chúng đang nhiều như vậy mà thôi.

Ánh mắt Đại Sư chuyển hướng sang Chu Chúc Thanh đang hấp thu Hồn Hoàn, mừng rỡ nói:" Cuối cùng cũng không uổng phí khí lực. Con Quỷ Hổ kia khá tốt, bất luận là kỹ năng hay thuộc tính, đều rất phù hợp với Trúc Thanh."

Đường Tam lúc này một mực quan sát hồn thú bên ngoài, bởi vì mùi thơm của Khỉ La Tiên Phẩm vẫn chưa tản hết đi, lúc này hồn thú ở bên ngoài độc trận vẫn đang quanh quẩn tìm cơ hội, Một phần đang cố hấp thu mùi thơm trong không khí, một phần như hổ rình mồi nhìn về bên này.

Ít nhất trước khi mùi hương tản đi hết thì chúng hiển nhiên cũng sẽ chưa rời đi.

Đường Tam liền vung cánh tay phải, Phi Thiên Thần Trảo xuất hiện ở cánh tay, hắn nhẹ nhàng gỡ xuống rồi đưa cho Phất Lan Đức bên cạnh.

Phất Lan Đức nghi hoặc nói:" Làm gì thế?"

Đường Tam nói:" Viện trưởng, bên ngoài nhiều hồn thú như vậy, có vài con vừa thích hợp với chúng ta, bọn chúng không dám tiến vào độc trận, nhưng chúng ta lại có khả năng dùng trảo này bắt chúng rồi Liệp Sát. Lấy thực lực của ngài, Triệu sư phụ cùng Nhị Long sư phụ để bắt bọn chúng thì không có vấn đề gì lớn."

Phất Lan Đức kinh ngạc nói:" Tiểu tam, ngươi nói đùa đấy à, ngươi không thấy được bên ngoài nhiều hồn thú như vậy sao? Chỉ cần chúng ta vừa ra ngoài, lúc đó chắc chắn bọn chúng sẽ quần công ngay, kể cả chúng ta cùng ra thì cũng khó bảo toàn mạng sống mà quay lại đây được nữa. Số lượng hồn thú bên ngoài thật sự nhiều lắm, trong nháy mắt tất cả cùng bộc phát công kích thì cả Phong Hào Đấu La cũng phải đau đầu."

Đường Tam mỉm cười, hắn đã có tính toán từ trước rồi nên chỉ chỉ Phi Thiên Thần Trảo trên tay mình, nói:" Cho nên ta mới đưa cái này cho ngài. Có nó, các vị căn bản không cần đi ra ngoài. Mộc Bạch, Tiểu Áo, đem Phi Thiên Thần Trảo của các ngươi cho Triệu sư phụ cùng Nhị Long sư phụ dùng tạm một lúc đi."

Nghe Đường Tam vừa nói như vậy, Phất Lan Đức nhất thời hết sức hiếu kỳ," Tốt, nguyên lai tiểu tử ngươi đã có sự chuẩn bị từ trước rồi." Mặc dù bây giờ hắn vẫn còn chưa hiểu được Đường Tam muốn bọn họ làm như thế nào, nhưng từ vẻ mặt của Đường Tam thì hắn cũng có thể nhìn ra, Đường Tam muốn làm việc này thì chắc chắn hắn phải có phần nắm chắc không nhỏ.

Từ khi bắt đầu đưa ra vấn đề Độc Trận, hiển nhiên trong lòng hắn đã có kế hoạch thành toàn rồi, chỉ cần mách hắn một ý nhỏ hắn sẽ đưa ra kế hoạch khá hoàn chỉnh cho ngươi, đúng là tâm tư hắn kín đáo thậm chí siêu việt hơn nhiều người thường.

Chẳng lẽ nói, Hạo Thiên Đấu La có Gien ( di truyền ) tốt như vậy sao?

Ngay sau đó Đường Tam giúp bọn Phất Lan Đức lắp Phi Thiên Thần Trảo lên tay rồi lại nói chi tiết cách sử dụng cho bọn họ một lượt.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx