sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 156: Liệp Hồn, Diệt Môn

Thi thể Tiểu Ất từ trong tay Hắc y nhân rơi xuống, hiển nhiên hắc y nhân cũng có vẻ không hiểu tại sao phía sau hắn lại có vô số hắc y nhân chạy như thủy triều tới đây.

"Chuyện gì xảy ra?" Một thanh âm già nua tức giận hỏi: "Ngọn lửa vừa rồi là cái gì?"

"Trưởng lão, có thể là tín hiệu. Bây giờ chúng ta ......"

"Lúc này không động thủ, thì Thất Bảo Lưu Ly tông sẽ càng chuẩn bị tốt hơn, ngươi đúng là đần độn, ngươi có biết nếu làm như vậy thì tổn thất của chúng ta sẽ tăng thêm nhiều thế nào không. Tấn Công!"

Theo âm thanh già nua ra lệnh, vô số bóng đen giống như thủy triều phóng đi hướng tới tòa thành của Thất Bảo Lưu Ly tông, mà lúc này khi nhận được tín hiệu, cả tòa thành của Thất Bảo Lưu Ly tông đã sáng ngời.

Tại Sử Lai Khắc học viện, Đại Sư, Phất Lan Đức và những người khác lại đang tiễn người ra đi.

Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh quyết định ở lại thêm hai ngày, dù sao bọn họ thật vất vả mới có thể gặp nhau một lần. Bọn họ cũng không giữ Đường Tam lại, Đường Tam nóng lòng đi gặp Tiểu Vũ thì bọn họ đương nhiêu hiểu được.

Sau khi ra khỏi Thiên Đấu Thành, Đường Tam chỉ xác định qua phương hướng một chút, sau đó thẳng hướng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mà đi. Trong lòng hắn lúc này đã không có thứ gì có thể so với được gặp Tiểu Vũ nữa. Năm năm rồi, Tiểu Vũ nàng có còn tốt không? Nàng nhất định phải bình an đấy!

Sử Lai Khắc học viện.

Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, mã hồng tuấn cùng Trữ Vinh Vinh đang tụ tập bên Đại Sư, đem việc mình thu được hồn kỹ cùng với việc tu luyện kể lại hết cho Đại Sư.Về lý luận, thì chỉ đạo của Đại Sư đối với bọn họ là trọng yếu vô cùng. Mỗi một hồn sư khác nhau sẽ có sự khác biệt, cho nên hướng tu luyện cũng sẽ khác hẳn. Bởi vậy có sự chỉ điểm của Đại Sư thì con đường tu luyện sau này của bọn họ sẽ giảm được rất nhiều đường vòng.

Nghe bốn người nói xong, Đại Sư vừa mới chuẩn bị bắt đầu giải thích cho bọn họ một chút thì ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập dồn dập.

"Đại Sư. Đã xảy ra chuyện rồi."

Cửa mở, tiến vào chính là Đậu hồn sư - Thiệu Hâm, hắn cũng được coi như một nguyên lão của Sử Lai Khắc học viện. Lúc này Thực vật hệ hồn sư của học viện là do hắn chủ nhiệm.

"Thiệu sư phụ. Xảy ra chuyện gì thế?" Đại Sư có chút kinh ngạc nhìn hắn, Trong ấn tượng của hắn, Vị thiệu sư phụ này làm việc đều rất trầm ổn. Nhất định phải có việc lớn phát sinh mới khiến hắn bối rối như thế.

Thiệu Hâm nhìn thoáng qua Trữ Vinh Vinh ở bên cạnh, "Đều đến phòng của viện trưởng đi. Trữ tông chủ cũng tới đấy."

"Hả?" Trong lòng Đại Sư cả kinh. Vẻ mặt của Trữ Vinh Vinh ở bên cạnh càng là khó hiểu, tại sao cha lại đột nhiên đến học viện nhỉ? Chẳng lẻ là bởi vì mình sao?

Rất nhanh, mọi người đi theo Thiệu Hâm đi tới phòng của Phất Lan Đức.

Khi Trữ Vinh Vinh thấy cha thì không khỏi chấn động.

Đúng vậy. Trữ Phong Trí đã tới, cùng tới còn có Cốt Đấu La Cổ Dong. Nhưng hai vị cường giả đứng đầu Thất Bảo Lưu Ly tông lại có vẻ hết sức chật vật.

Sắc mặt Trữ Phong Trí tái nhợt, thậm chí trên trán còn xuất hiện mấy giọt mồ hôi, quần áo trên người có chút tán loạn. Với người luôn chú trọng đến lễ nghi như hắn thì đây là tình huống khó có khả năng xuất hiện.

Cổ dong nhìn qua càng chật vật hơn, sắc mặt cũng tái nhợt, cánh tay phải mềm rũ xuống bên người, thỉnh thoảng còn ho khan hai tiếng, ngực cũng phập phồng theo một chút.

"Cha, Cổ gia gia các ngươi làm sao vậy? Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?" Trữ Vinh Vinh nhào tới trước mặt cha, khẩn trương cầm hai tay hắn, Khi nàng cảm thấy cha chỉ bị thất thoát hồn lực nhiều một chút, chưa bị trọng thương nên trong lòng mới bớt lo lắng một chút.

Sắc mặt Trữ Phong Trí rất khó nhìn, cực kỳ khó nhìn. Miệng hắn nói ra lại càng như "Thạch Phá Thiên kinh".

"Thất Bảo Lưu Ly tông bị hủy." Đơn giản chỉ là bảy chữ. Nhưng lại khiến mọi người đều rung động đến ngốc trệ.

Thất Bảo Lưu Ly tông bị hủy? Nhưng đây là một trong những tông môn cường đại nhất hiện giờ mà! Đại Sư cũng xuất thân từ Thất Đại Tông Môn nên hiểu biết về Thất Bảo Lưu Ly tông như thế nào, chuyện khác không nói, chỉ cần việc Thất Bảo Lưu Ly tông có hai vị phong hào Đấu La, hơn nữa đều là tồn tại cực mạnh trong số các Phong Hào Đấu La nữa chứ. Bất luận là Cốt Đấu La trước mặt, hay là vị Kiếm Đấu La được xưng là đệ nhất công kích, thì đều là tồn tại cực kỳ kinh khủng rồi. Huống chi còn có vị tông chủ Trữ Phong Trí này nữa, dưới sự tăng phúc của hắn, thực lực của hai vị phong hào Đấu La có thể coi như được đề cao gấp hai lần, mặc dù chỉ là hai người, nhưng hai người có thể ngang với bốn phong hào Đấu La khác.

Mà Thất Bảo Lưu Ly tông nhiều năm tích súc như vậy nên thế lực lại càng khổng lồ, trước không nói đến mối quan hệ của họ với Thiên Đấu đế quốc, chỉ với việc những hồn sư làm việc bên ngoài của Thất Bảo Lưu Ly tông đã là hơn ba nghìn. Hơn nữa mấy trăm trực hệ đệ tử có vũ hồn là Thất Bảo Lưu Ly tháp đều tự thân bồi dưỡng hồn sư cho mình. Vì vậy tổng số đã hơn năm nghìn người.

Trong hồn sư giới, đây tuyệt đối là một thế lực cực kỳ kinh khủng rồi. Về nhân số, sáu đại tông môn khác còn lâu mới bằng họ.

Nếu là người khác nói ra lời này, thì bọn Đại Sư chỉ biết lấy tay bịt mũi mà thôi, nhưng nói ra lời này lại chính là tông chủ Trữ Phong Trí của Thất Bảo Lưu Ly tông, hiển nhiên đây không phải là đang nói đùa rồi.

Phất Lan Đức đặt chén trà nóng xuống, "Trữ tông chủ, trước hết ngài nói xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Khi thấy Trữ Phong Trí đến hắn đã thấy có chuỵện không đúng, bảo Thiệu Hâm đi gọi Đại Sư cùng bọn Trữ Vinh Vinh đến. Lúc này mới kịp hỏi. Bây giờ Sử Lai Khắc học viện cùng Thất Bảo Lưu Ly tông đều có thể được xem là một phương thế lực của hoàng thất Thiên Đấu đế quốc, đương nhiên địa vị của Sử Lai Khắc học viện thì còn xa mới bằng Thất Bảo Lưu Ly tông. Nhưng bị vây ở cùng một trận doanh, tự nhiên Phất Lan Đức sẽ cực kỳ quan tâm đến tình huống phát sinh với Thất Bảo Lưu Ly tông.

Trữ Phong Trí kìm nén lửa giận, hít mấy hơi thật sâu sau đó mới nói: "Tối hôm qua, Thất Bảo Lưu Ly tông gặp kẻ địch tập kích. Đối phương chọn thời cơ rất tốt, vừa lúc có đến bốn phần đệ tử của tông môn vừa ra ngoài làm việc, lúc bên trong gần như là trống rỗng. May là khi bọn chúng đang chuẩn bị tấn công thì bị đệ tử tuần tra phát hiện, kịp thời phát tín hiệu cảnh báo. Cho chúng ta một chút thời gian chuẩn bị, chiến giằng co suốt hai canh giờ. Thất Bảo Lưu Ly tông tổn thất nặng nề. Đã có hơn ba phần đệ tử bị mất mạng. Hơn nữa số lượng thương vong vẫn không ngừng tăng lên, đệ tử vẫn đang không ngừng truyền đến tin xấu."

Trữ Vinh Vinh vừa nghe cha nói như vậy, tâm đã rối loạn, "Cha, sao lại như thế được? Cuối cùng thì thế lực nào lại có năng lực lớn đến như vậy? Các tông môn khác cũng không có khả năng!"

Đại Sư trầm giọng nói: "Là bọn hắn động thủ sao?"

Trữ Phong Trí nặng nề gật đầu: "Trong cả đại lục, ngoài bọn họ ra thì còn ai có thể có thế lực không lồ như bọn họ chứ. Lúc này đây chính là tình thế bắt buộc. Không nghĩ tới Vũ Hồn Điện lại có thể lòng dạ độc ác như vậy."

"Trải qua một đêm hăng hái chiến đấu, chúng ta mới miễn cưỡng đẩy lùi được bọn họ, chuyện này cũng phải đa tạ Đường Tam lúc trước đã cung cấp ám khí cho chúng ta. Trực hệ đệ tử của Tông môn bằng ám khí này mới có thể bảo vệ tính mạng, nhưng ngoại tông đệ tử vẫn còn tổn thất thảm trọng. Nhất là các đệ tử hết sức phá vòng vây đánh vỡ tòa thành thì ta mới có thể đi gặp được bệ hạ. Ta đến đây trước là để nhắc nhở Đại Sư. Bọn họ nếu có thể ra tay với Thất Bảo Lưu Ly tông ta như thế, vậy Lam Điện Phách Vương Long gia tộc của các ngươi, sợ rằng cũng ......"

Nghe xong những lời này, Đại Sư chợt cả kinh, cả người giống như mèo gặp phải nguy hiểm. Lạnh toát xương sống. "Không hay."

Trữ Phong Trí trầm giọng nói: "Mau lên thông tri cho quý tông đi. Có lẽ còn kịp. Lần này số hồn sư tập kích không chỉ có người của chúng, mà còn có người của Hạ Tứ Tông. Ngày hôm qua đến tập kích chúng ta có chừng bốn tên phong hào Đấu La. Nếu không, chúng ta cũng không bị tổn thất lớn như vậy. Như kiếm thúc liều mạng đến trọng thương mới khiến ba kẻ trong đó bị thương nặng, như vậy mới bức lui được bọn chúng. Nhưng tông môn của Thất Bảo Lưu Ly tông dám chắc sẽ không thể trụ được nữa. Nếu ta đoán đắc không sai, không bao lâu nữa bọn họ sẽ đem toàn bộ sức mạnh đến. Nếu đã động thủ, tuyệt đối bọn chúng sẽ không cho chúng ta có thời gian trì hoãn. Cho nên, ta quyết định đem Tông Môn vào trong Thiên Đấu thành. Nhờ chút thế lực của đế quốc. Như vậy mới có thể tạm thời sinh tồn được."

Nói đến đây. Hắn chậm rãi đứng lên thân, "Phất Lan Đức viện trường. Đại Sư, chúng ta phải đi trước. Vinh vinh, tạm thời con ở lại học viện đi. Nơi này khá an toàn. Đợi một đoạn thời gian nữa ta sẽ đến đón con."

Trong mắt Trữ Phong Trí có chút đỏ lên, "Hai ngàn đệ tử của tông môn! Cả hai ngàn đệ tử đã biến thành thì thể. Vũ Hồn Điện, ta với ngươi chỉ có thể có một bên còn sống mà thôi."

Trữ Vinh Vinh ngây dại, lúc này nàng cũng hiểu được, có lẽ tối hôm qua cha đã không có cách nào xác định kẻ ra tay là ai, Nhưng ngoài Vũ Hồn Điện ra thì thế lực nào có thể chỉ trong một đêm đã có thể hủy diệt Thất Bảo Lưu Ly tông chứ? Nếu không phải kịp thời phát hiện, sợ rằng tông môn đã không có đến cả một người còn sống nữa.

Nhìn bóng lưng cô tịch của Trữ Phong Trí khi ra khỏi phòng làm việc của Phất Lan Đức, nhất thời không khí trở thành cực kỳ ngưng trọng.

Tại hồn sư giới lúc này, có bốn tông phái nằm trong Thiên Đấu đế quốc, gồm có thượng tam tông là Hạo Thiên Tông, Thất Bảo Lưu Ly tông, Lam Điện Phách Vương Long, ngoài ra còn có Tượng Giáp Tông của hạ tứ tông. Ba tông còn lại ở trong lãnh thổ của Tinh La đế quốc.

Giống như lời của Trữ Phong Trí, hạ tứ tông sớm đã hoàn toàn bị khống chế bởi Vũ Hồn Điện. Hơn nữa thực lực trong tay của Vũ Hồn Điện cực lớn, trên cả đại lục thì ít nhất có trên bẩy phần hồn sư có quan hệ chặt chẽ với Vũ Hồn Điện. Cũng chỉ có bọn họ mới có đủ thực lực để hủy diệt Thất Bảo Lưu Ly tông mà thôi.

Thất Bảo Lưu Ly tông bị tập kích chính là một minh chứng rất tin cậy, đó là Vũ Hồn Điện muốn động thủ rồi. Bọn họ bất mãn với tình thế hiện giờ của Đại Lục, họ muốn địa vị của Vũ Hồn Điện được tăng mạnh hơn nữa.

Nhưng cho dù biết rõ là do Vũ Hồn Điện động tay động chân, nhưng lại không có chứng cứ nên ai có thể bắt chúng nhận tội đây? Chỉ với việc hiện tại đa số hồn sư đều nằm trong tay Vũ Hồn Điện, thì hai đại đế quốc cũng không dám có hành động khinh suất. Hồn sư lấy một địch trăm cũng không phải là nói quá, với số lượng mấy vạn hồn sư trong tay, quả thật Vũ Hồn Điện có đủ thực lực để cùng đối kháng với Hai đại đế quốc.

Phất Lan Đức tự mình đưa tiễn Trữ Phong Trí ra khỏi học viện, Đại Sư đã đi tìm Liễu Nhị Long để cùng nàng rời học viện đến Lam Điện Phách Vương Long gia tộc. Mặc dù hai người xem như thoát ly gia tộc, nhưng dưới tình thế hiện tại thì còn để ý vấn đề này làm gì nữa?

Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh không ở lại nữa, đột nhiên xuất hiện đại biến như vậy, bọn họ cũng nóng lòng trở lại quốc gia mình, chỉ có ở trong lãnh thổ Tinh La đế quốc, bọn họ mới có thể lợi dụng mọi thứ trong tay để điều tra rõ ràng chuyện này.

Cuối cùng thì Vũ Hồn Điện muốn làm gì? Đây chính là nghi vấn lớn nhất trong lòng mỗi người.

Ba ngày sau, tin tức truyền đến.

Hơn một ngàn tám trăm người của Lam Điện Phách Vương Long gia tộc đều bỏ mình vì tông môn. Chỉ có một ít đệ tử của tông môn đang có việc bên ngoài mới may mắn thoát được.

Trong mấy ngày này, hai trong ba môn đứng đầu trong thượng tam môn thì một bị hoàn toàn tiêu diệt, một tbị tổn thất nặng nề. Nhất thời cả hồn sư giới nổi lên đợt sóng lớn. Trong lúc nhất thời, mỗi một hồn sư đều cảm thấy nguy hiểm vô cùng.

Vũ Hồn Điện hạ nghiêm lệnh điều tra hung thủ. nhưng người sáng suốt đều sẽ thấy được, thượng tam tông hai môn bị diệt thì chắc chắn khoát được có quan hệ với Vũ Hồn Điện.

Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông buông tay lặng lẽ nghe một vị Hồng Y Giáo Chủ hồi báo.

"Cùng Thất Bảo Lưu Ly tông đánh một trận, tổng cộng phái ra hơn một vạn hồn sư, thêm với hơn một nghìn người của Hạ Tứ Tông. Phá được phòng tuyến của Thất Bảo Lưu Ly. Khiến Thất Bảo Lưu Ly tông bị tổn hại thảm trọng, chí ít có hơn hai nghìn đệ tử của Thất Bảo Lưu Ly tông bị bỏ mình. Nhưng Trữ Phong Trí cùng kiếm Đấu La, cốt Đấu La quả thực có thực lực hơn xa chúng ta dự tính. Mặc dù quần công, nhưng vẫn bị bọn chúng cản lại. Bên ta cũng bị tổn thất thảm trọng. Ít nhất có bốn nghìn người bị chết trong trận chiến này, người bị thương cũng phải hơn ba nghìn. Bởi vì lúc ấy ba trong bốn vị trưởng lão đều bị những dạng thương thế nặng nhẹ khác nhau cho nên chúng ta tạm thời phải lui lại."

Phanh, chén trà trong tay Bỉ Bỉ Đông trong nháy mắt hóa thành bột phấn.

"Chết tiệt. Đi một vạn người, lại còn đánh lén thế mà tổn thất lại gấp đôi đối phương. Chẳng lẽ thật sự Thất Bảo Lưu Ly tông mạnh thế sao?"

Cả Vũ Hồn Điện bỗng câm như hến, Ai cũng không dám lên tiếng để tránh làm cho Giáo Hoàng bực tức thêm.

"Tiếp tục hồi báo."

"Vâng." Thanh âm Hồng y chủ giáo có chút run rẩy, nhưng cũng mang theo vài phần hưng phấn. "Xuất động tam nghìn người tập kích Lam Điện Phách Vương Long gia tộc, trước khi tiến công thì không bị đối phương phát hiện. Lam Điện Phách Vương Long gia tộc hoàn toàn bị đồ sát, không còn một người sống rồi chạy thoát cả. Bên ta tổn thất ba nghìn người. Trong đó Cửu trưởng lão cùng tông chủ của đối phương đồng quy vu tận. Di cốt đã được mang về."

Bỉ bỉ đông chậm rãi đứng lên, bước xuống đại điện. Hào quang Trong mắt sáng ngời. "Được, được cho Thượng Tam Môn. Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc không hổ là những tông môn lâu đời, dĩ nhiên lại cũng có thể khiến chúng ta tổn thất hơn bẩy nghìn người. Thật sự là quá cường đại!"

Hồ liệt na vẫn đứng sau lưng bỉ bỉ đông, từ khi trở thành thánh nữ của Vũ Hồn Điện Thánh thì nàng luôn theo bỉ bỉ đông để xem bà xử lý các vấn đề của Vũ Hồn Điện. Lúc này, cũng chỉ có nàng là đệ tử yêu của giáo hoàng mới dám mở miệng nói chuyện.

"Sư phụ, người đừng nóng giận, có được thì đương nhiên phải có mất. Thượng tam môn thì hai môn bị hủy, Hạo Thiên Tông chẳng biết đi đâu. Coi như là cái đinh trong mắt chúng ta đã được loại trừ. Trước mắt xem mặc dù tổn thất không nhỏ, Nhưng như vậy cũng đủ khiến hai đại đế quốc sinh ra lực chấn nhiếp rất lớn. Chắc chắn bọn họ không dám coi thường vong động. Chờ chúng ta tiếp tục tập trung lực lượng thêm. Theo kế hoạch của người ban đầu, đợi hai đại đế quốc bị chúng ta xâm nhập thì sẽ không vấn đề, cái mà chúng ta lo lắng chỉ là bọn họ quẫn bách quá mà sinh ra chuyện " Chó điên cắn càn."

Nhìn thấy đệ tử yêu, sắc mặt Bỉ bỉ đông mới hòa hoãn một chút, "Cúc Đấu La và quỷ Đấu La đi làm nhiệm vụ đã có kết quả gì chưa?"

Hồng y chủ giáo nơm nớp lo sợ nói: "Vẫn chưa nhận được tin tức. Tinh Đấu Đại Sâm Lâm là nơi nhiều hồn thú cư trú nhất đại lục, thế nên hai vị đại nhân muốn tìm ra cũng phải tốn chút thời gian kha khá."

Bỉ bỉ đông gật đầu, nói: "Ra lệnh, Thánh điện của Vũ Hồn Điện tại Thiên Đấu thành phải cẩn thận, co cụm lực lượng lại một chút, không được coi thường vọng động. Phải luôn theo dõi hành động của Thiên Đấu đế quốc và dư nghiệt Thất Bảo Lưu Ly tông còn sót lại, nếu có vấn đề hãy hồi báo ngay. Còn Liệp hồn thì hãy chậm lại một chút, bắt đầu tiến hành kế hoạch xâm nhập. Tất cả phải dựa theo kế hoạch lúc đầu mà tiến hành."

Vị giáo hoàng này chỉ nói mấy câu đơn giản, hồn sư của cả Đấu La đại lục lại một lần nữa lâm vào một đợt sóng gió mới.

Rầm - -, Tuyết Dạ đại đế phẫn nộ suýt nữa đánh vỡ chiếc bàn, "Quá rõ ràng, quá lớn mật rồi. Chẳng lẽ Vũ Hồn Điện muốn thống trị cả đại lục sao? Thật sự khinh Thiên Đấu đế quốc ta không dám đối đầu với chúng sao?"

Lam Điện Phách Vương Long gia tộc vẫn không tỏ vẻ chống đối với đế quốc, nhưng Thất Bảo Lưu Ly tông lại là một lực lượng lớn đứng về phe hắn. Lúc này chỉ trong vài ngày mà Hai đại tông môn bị hủy, khiến mỗi một hồn sư tự do đều cảm thấy nguy hiểm lớn, vì vậy sẽ có không ít hồn sư tự do lựa chọn gia nhập Vũ Hồn Điện. Mặc dù Hai đại tông môn cũng khiến Vũ Hồn Điện bị tổn thất rất lớn, nhưng thực sự thì bọn họ vẫn có lực lượng cực kỳ hùng hậu.

Lúc này, trong tẩm cung chỉ có rất ít người. Thái tử tuyết thanh hà, Trữ Phong Trí, Đại Sư, còn có vài vị trọng thần của đế quốc.

Sắc mặt Đại Sư và Trữ Phong Trí đều cực kỳ âm trầm, ngày đó khi Đại Sư cùng Liễu Nhị Long chạy về tông môn đã nhìn thấy máu chẩy thành sông.

Nhiều năm không quay lại tông môn, nay lại trở về thì đã là sống chết ly biệt rồi. Đả kích lớn như vậy đã khiến Liễu Nhị Long lập tức hôn mê bất tỉnh, lúc này vẫn chưa hoàn hồn lại được. Mặc dù Đại Sư kiên cường hơn một chút, nhưng thảm trọng trước mắt của tông môn khiến hắn suýt nữa chết đứng.

So với Thất Bảo Lưu Ly thì Lam Điện Phách Vương Long gia tộc thê thảm hơn nhiều, không chỉ toàn môn bị diệt, đồng thời còn bị tẩy kiếp không còn gì cả. Đương kim tộc trưởng của gia tộc chính là phụ thân của Đại Sư thì thi thể còn không được toàn vẹn. Ba khối hồn cốt bị địch nhân bóc ra khỏi cơ thể mà lấy đi.

Mặc dù Thiên Đấu đế quốc phái quân đội đến trợ giúp, nhưng kể cả chôn cất thi thể cũng phải mất đến ba ngày. Sau khi chôn xong tất cả thi thể, Đại Sư đứng ở trước mộ phần cha mà thề, "Không diệt Vũ Hồn Điện. Thề không làm người".

Thất Bảo Lưu Ly tông nếu so với Lam Điện Phách Vương Long gia tộc thì may mắn hơn nhiều, nhưng kiếm Đấu La bị thương nặng, cánh tay phải đã bị hủy hoàn toàn khiến thực lực tổn hao nhiều. Hai ngàn đệ tử bỏ mình, nguyên khí tông môn cũng bị tổn hại nặng. May là tài phú của Thất Bảo Lưu Ly tông đã kịp thời vận chuyển tới Thiên Đấu thành, những thành viên còn sót lại đều tập trung lại thủ đô đế quốc. Một sự bảo toàn bất đắc dĩ.

"Phụ hoàng bớt giận, bây giờ nặng yếu nhất chính là phải nghĩ ra cách ứng phó. Trước mắt Vũ Hồn Điện khống chế không chỉ là đại bộ phận hồn sư. Mà ngay cả các vương quốc cùng công quốc bên trong Đế quốc thì phần lớn đều bị chúng khống chế. Người không thể quá xúc động!" Nói chuyện chính là thái tử tuyết thanh hà, hắn nhìn ra phụ hoàng mình đã không thể nhẫn nại được rồi.

Tuyết Dạ đại đế tức giận nói: "Sao ta không xúc động được chứ. Trữ tông chủ một lòng vì nước, thế mà suýt nữa còn bị Vũ Hồn Điện giết chết. Nếu ta không có hành động, thì sẽ khiến các tộc nhân bỏ mạng của trữ tông chủ phải thất vọng. Còn cả Đại Sư, Lam Điện Phách Vương Long gia tộc bị diệt cả môn. Thật không ngờ Vũ Hồn Điện lại có thể tàn nhẫn như vậy."

Đại Sư rốt cục mở miệng, Lúc này khuôn mặt hắn lại càng thêm cứng ngắc. Cho tới nay, hắn vẫn luôn bị gia tộc lên án, lại thêm chuyện liên quan với Liễu Nhị Long khiến gia tộc càng thêm ngăn cách với gia tộc. Nhưng hắn dù sao cũng là mọt phần tử của Lam Điện Phách Vương Long. Gia tộc bị diệt, trong lòng Đại Sư thật sự quá thống khổ, so với Trữ Phong Trí thì chỉ có hơn chứ không kém.

"Bệ hạ, lúc này ngài phải giữ được sự tỉnh táo, tiếp tục ẩn nhẫn mới là đối sách hay nhất lúc này." Mặc dù vạn phần không muốn, nhưng Đại Sư vẫn nói ra một câu như vậy. Bởi vì hắn biết, bây giờ phẫn chưa phải lúc để đối đầu trực tiếp với Vũ Hồn Điện.

"Tại sao? Trẫm có trăm vạn binh hùng tướng mạnh chẳng lẻ còn sợ bọn chúng sao?" Tuyết Dạ đại đế nhìn qua quả thật có chút xúc động nói.

Đại Sư lắc đầu. "Không phải sợ. Mà là không thể. Bệ hạ, ngài hẳn là hiểu được trong chiến đấu thì hồn sư có tác dụng thế nào chứ ! Lần này, bổn môn bị diệt, Thất Bảo Lưu Ly tông bị thương nặng, như vậy đủ để chứng minh, trước kia chúng ta vẫn còn quá đề thấp thực lực của Vũ Hồn Điện. Theo ta, hiện tại trong tay Vũ Hồn Điện có ít nhất ba vạn hồn sư với các cấp bậc khác nhau. Hơn nữa hành động lần này thì chắc giáo hoàng cũng không tự mình tham dự."

"Mặc dù Vũ Hồn Điện tổn thất không nhỏ, nhưng hiện tại trong tay họ vẫn còn hơn hai vạn hồn sư cường đại. Riêng cường giả cấp bậc phong hào Đấu La, theo tính toán của ta cũng phải mười tên. Với thực lực như vậy, nếu cùng trăm vạn hùng binh của ngài trực tiếp giao chiến, có lẽ không địch lại. Nhưng ngài không nên quên, Vũ Hồn Điện còn có hộ điện kỵ sĩ đoàn, còn có các vương quốc trong tay. Nếu những hồn sư này được giấu trong quân đội của các tiểu quốc này thì kết quả thật khó tưởng tượng được. Chỉ bằng vào thực lực của chúng ta thì chắc chắn không đủ để đối kháng cùng Vũ Hồn Điện. Cuối cùng, lực lượng hồn sư trong tay chúng ta thật sự là quá ít. Lại càng không có đủ những nhân vật có thể lĩnh quân. Cho nên chúng ta phải nhẫn."

Từ " Nhẫn" cuối cùng được Đại Sư cố ý phóng lớn thêm, chỉ một chữ đơn giản này nhưng mỗi người nghe lại cảm thấy mùi máu tanh ngòm trong đó.

"Vậy ngài có đề nghị gì không?" Tuyết Dạ đại đế nghe Đại Sư nói như vậy, tâm tình cũng ổn định thêm vài phần, sở dĩ hắn biểu hiện sự phẫn nộ như vậy, cũng là bao hàm ít ý tứ trong đấy, Đại Sư và Trữ Phong Trí đều là người mà hắn nể trọng, cùng cừu địch đã khiến họ cùng nằm trên một chiến tuyến.

Đương nhiên, Vũ Hồn Điện đột nhiên làm chuyện này cũng làm cho Tuyết Dạ đại đế cùng cả Thiên Đấu đế quốc ứng phó không kịp. Mặt ngoài thì không ai dám chỉ trách Vũ Hồn Điện, nhưng Tuyết Dạ đại đế đã cảm nhận được nguy cơ mãnh liệ rồi. Vũ Hồn Điện đối phó với thượng tam tông, sau này mục tiêu không thể nghi ngờ chính là lưỡng đại đế quốc. Nếu không sớm chuẩn bị, có lẽ kết quả của hai đại tông môn hiện giờ cũng chính là kết cục của hai đại đế quốc. Mặc dù Thiên Đấu đế quốc cùng Tinh La đế quốc đều nắm giữ số lượng quân đội khổng lồ hàng trăm vạn, nhưng ở trước mặt hồn sư thực sự cường đại thì chẳng có tác dụng gì. Mấy ngày nay Tuyết Dạ đại đế đã gia tăng phòng vệ của hoàng cung lên rất nhiều, hắn sợ Vũ Hồn Điện sẽ phái cường giả đến ám sát.

Hai mắt Đại Sư vẫn đỏ mọng, nhưng hắn vẫn cố gắng khiến bản thân duy trì sự tỉnh táo, "Muốn đối phó với Vũ Hồn Điện thì chỉ bằng vào thực lực hiện giờ của đế quốc thì còn lâu mới đủ, quan trọng là chúng ta phải liên hợp, liên hợp tất cả những thế lực đối đầu cùng Vũ Hồn Điện, từ từ từng bước đánh chiếm thế lực chúng và phát triển chính mình. Tiêu diệt Vũ Hồn Điện cũng không phải là ngày một ngày hai là làm được, tốt nhất bệ hạ hãy chuẩn bị kế hoạch lâu dài đi."

Tuyết Dạ đại đế có chút sửng sốt, "Đại Sư, ý của ngươi là muốn cùng Tinh La đế quốc liên thủ sao? Nhưng ngài cũng biết Thiên Đấu chúng ta cùng bọn Tinh La có mâu thuẫn không phải chỉ mới ngày một ngày hai mà đã tích oán thành sông, không phải dễ dàng để hóa giải đâu."

Trữ Phong Trí mở miệng, "Bệ hạ, tại thế giới này không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn mà thôi. Vũ Hồn Điện hủy diệt hai đại tông môn. Tinh La đế quốc bên kia dám chắc cũng đã nhận được tin tức này rồi. Ta cũng không tin, bọn họ biết được tin tức mà không cảm thấy sợ hãi. Hợp tác là chuyện tất nhiên. Hơn nữa, Ý tứ của Đại Sư cũng không phải chỉ là hợp tác với Tinh La Đế Quốc. Khuyết điểm của chúng ta chính là thiếu cường giả, chúng ta phải quan tâm đến chuyện thu hút hồn sư tự do gia nhập trận doanh, lúc đó mới có thể từ từ thay đổi cục diện."

Đại Sư trầm giọng nói: "Nếu ta đoán không sai, không bao lâu nữa Vũ Hồn Điện sẽ có hành động. Trước sau bọn họ đã công kích Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc chúng ta. Đơn giản chính là muốn tiến từng bước để củng cố địa vị của mình trong giới hồn sư, tăng cường lực ảnh hưởng và khả năng khống chế cả giới hồn sư. Chúng ta cũng phải nhanh chóng có hành động thôi."

Tuyết Dạ đại đế nói: "Ý tứ hai vị ta hiểu được, Nhưng làm thế nào để thu hút được hồn sư. Hai vị có đề nghị gì không?"

Trong mắt Đại Sư hiện ra vài phần bi thương, "Tông môn bị hủy, tâm ta đã loạn, mong bệ hạ tha thứ, ta không thể nghĩ ra được nhiều phương sách hay cho ngài được. Nhưng mong ngài yên tâm, với khả năng huấn luyện hồn sư của ta, chắc chắn ta sẽ nhanh chóng huấn luyện ra một đội ngũ có thể gia nhập chiến đấu được."

Tuyết Dạ đại đế suy nghĩ một chút, nói: "Việc này không nên chậm trễ. Chúng ta phải nhanh chóng bàn luận rồi đưa ra kết quả đi."

Bởi vì hành động của Vũ Hồn Điện, cả Thiên Đấu đế quốc trong một thời gian ngắn đã khẩn trương hẳn lên, bên ngoài đều lo lắng vô cùng, về phần sách lược của đế quốc để chống lại Vũ Hồn Điện thì chỉ có cao tầng mới biết. Giống như phán đoán của Đại Sư và Trữ Phong Trí vậy, Tinh La đế quốc cũng bắt đầu lặng lẽ hành động.

Cùng lúc đó, Vũ Hồn Điện phát ngôn về sự thanh minh của mình với bên ngoài, tỏ vẻ mãnh liệt khiển trách hung thủ hủy diệt hai đại tông môn. Nhưng đồng thời họ cũng đưa ra, thời gian tồn tại của Thất đại tông môn đã quá lâu rồi, bây giờ Hạo Thiên Tông không thấy lộ mặt. Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc đều đã bị hủy diệt. Đề nghị một lần nữa sắp xếp lại thứ tự của Thất đại tông môn. Dùng võ lực để sắp xếp lại. Một năm sau, tất cả các tông môn của đại lục đều có thể báo danh tham gia tranh đấu vào vị trí bảy đại tông môn, xác lập bảy đại tông môn mới, mà sắp xếp cũng dựa trên thực lực từ trên xuống dưới.

Tin tức này vừa truyền ra khiến hồn sư giới nổi lên một cơn sóng lớn. Ai cũng đều biết trở thành Thất đại tông môn sẽ ý nghĩa gì, nếu có khả năng được xếp tên trong đó, đối với việc thu hút hồn sư cùng với rất nhiều lợi ích khiến ai ai cũng muốn được một trong số bẩy vị trí đó. Thời gian chuẩn bị chỉ có một năm, gần như đến tám mươi phàn trăm số tông môn của hai đại đế quốc đều đã có hành động.

Còn về phần Vũ Hồn Điện phát biểu sự thanh minh của mình có ý nghĩa gì thì cũng chỉ có chính bọn họ mới hiểu được.

Đối với hết thẩy chuyện này đối với Đường Tam trước đó đã đi đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đều là chẳng biết chút nào.

Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

Nhìn trước mặt xanh um tươi tốt, mầu xanh lục đã tràn ngập khắp nơi, tâm tình Đường Tam không khỏi trở nên tốt hơn hẳn. Hít thở không khí trong lành khiến hắn chỉ muốn nhanh chóng chạy đến bên Tiểu Vũ mà thôi.

Năm năm rồi, trong lòng hắn hình ảnh đó vẫn chưa một lần mờ nhạt, ngược lại theo thời gian lại càng ngày càng rõ ràng. Dường như giống như sự nhung nhớ của Vinh Vinh lúc này vậy, cũng chỉ lúc Đường Tam tu luyện thì hắn mới không nghĩ về thân ảnh này.

Tiểu Vũ, Năm năm rồi, nàng sống có tốt không? Cuối cùng ta cũng tìm đến với nàng rồi.

Mang theo kích động, hưng phấn còn có thêm vài phần lo lắng, Đường Tam rốt cuộc cất bước tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

Từng bước tiến vào sâm lâm, phảng phất tiến vào thế giới kia. Thông qua tinh thần lực cường đại cảm ứng, Đường Tam có thể rõ ràng phát hiện một ít hồn thú có thực lực yếu ở xung quanh. Hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện giết chóc, Sata thần lĩnh vực từ Hạo Thiên Chuy được mở ra. Lấy hắn làm trung tâm, phóng ra đường kính ba mươi thước.

Sát khí lạnh như băng này khiến phần lớn các hồn thú cấp bậc chỉ với mười năm cho đến ngàn năm chạy tứ tán, cho nên chúng sẽ không gây chút phiền toái nào cho Đường Tam.

Đường Tam đã không phải cái thời khôn sống mống chết trước đây nữa, thực lực hiện tại của hắn là đủ để sinh tồn trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Cho dù là gặp phải hồn thú siêu mạnh, bằng vào hai đại lĩnh vực cùng với khả năng phi hành từ hồn cốt của lam ngân hoàng, thì vẫn có thể chạy thoát được.

Chỉ là hiện tại hắn cũng không chọn cách phi hành trong rừng rậm, cũng không phải bởi vì phi hành sẽ tiêu hao nhiều hồn lực của hắn như các hồn kỹ của người khác, trái ngược hẳn, đùi cốt lam ngân hoàng thật sự cường hãn, có thể làm hắn phi hành mà gần như không tiêu hao chút hồn lực nào. Tuy nhiên, Đường Tam học tập nhiều năm với Đại Sư nên hắn rất rõ ràng, tại trong khu rừng này có vô số hồn thú cường đại, nếu mình đang phi hành mà chẳng may gặp phải chúng thì thật sự là nguy hiểm. Hắn còn chưa đủ cường đại để có thể giết chết mọi hồn thú cản đường được.

Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, cho dù là vị trí hay diện tích đều cực kỳ thích hợp cho hồn thú sinh trưởng hoặc tu luyện, chính vì như thế nên hồn thú trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm vẫn còn rất nhiều, chất lượng cũng khá cao.

Lúc đầu Đường Tam từng đến nơi đây, lúc đó sư phụ của Sử Lai Khắc học viện cũng không dám dẫn bọn họ vào sâu quá, e sợ họ sẽ gặp phải phiền toái, thế nhưng lúc đó bọn họ vẫn đụng phải siêu cấp hồn thú như Thái Thản Cự Viên, hơn nữa sau đó hồn thú Nhân Diện Ma Chu đã bị Đường Tam liệt sát, lấy được khối ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu. Bởi vậy có thể thấy được, đây là một nơi với nguy hiểm trùng trùng.

Tất nhiên Đường Tam không biết Tiểu Vũ ở đâu tại sâm lâm rộng lớn này, hắn cũng không thể khám sét mỗi một ngóc ngách của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, vì đó là điều gần như không thể. Bởi vậy, hắn chỉ có thể có thể theo cách mà Sư Phụ dậy để đi tìm.

Đại Sư từng nói qua, thông thường hồn thú trong sâm lâm thì càng mạnh sẽ càng tập trung gần trung tâm hơn, mà Tiểu Vũ có thể sẽ ở tại chính giữa sâm lâm. Cho nên, hắn đến đây tìm kiếm Tiểu Vũ, sẽ phải cố gắng để đi vào trung tâm sâm lâm mà tìm. Đối với Đường Tam mà nói, gặp phải nguy hiểm so với gặp được Tiểu Vũ thì chẳng là cái gì.

Bởi vì không cần tìm kiếm, chỉ là thẳng tắp hướng bên trong mà tiến, cho nên Đường Tam cũng không có chút chậm trễ gì, hắn cũng không cần lo lắng bị lạc đường. Lam Ngân thảo trong khu rừng chính là người chỉ đường hữu dụng nhất, chỉ cần thả ra Lam ngân lĩnh vực cùng liên hệ với lam ngân thảo xung quanh thì tự nhiên sẽ có thể tìm được đường đi chính xác nhất. Nếu không phải diện tích của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thật sự quá lớn, cho nên hắn cũng không có cách nào liên lạc được với tất cả Lam Ngân Thảo trong đó, nếu không chỉ cần thông qua tin tức truyền đến của lam ngân thảo thì cũng dễ dàng tìm được Tiểu Vũ.

Cứ như vậy, Đường Tam với tốc độ cực nhanh đi suốt một ngày trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

Màn đêm phủ xuống, Đường Tam tìm một chỗ tương đối cao rồi ngừng lại, bôn ba cả ngày cũng khiến hắn có chút mệt mỏi.

Lam ngân lĩnh vực mở ra, nương theo một vầng sáng lam nhạt từ cơ thể hắn lan ra, rất nhanh, lam ngân thảo xung quang đã như hưng phấn hẳn lên. Lâm Ngân Thảo xung quanh thân thể Đường Tam đột nhiên sinh trưởng rất nhanh, rất nhanh đã sinh trưởng cao tới ba thức, các nhánh thô to bắt đầu đan xen lẫn nhau, thông qua liên lạc với đế vương của chúng rất nhanh đã tạo thành một phòng nhỏ chắc chắn.

Trên đại lục thì Lam Ngân Thảo chính là loại thực vật tồn tại nhiều nhất, cho nên Lam Ngân Lĩnh vực chắc chắn không phải là loại lĩnh vực mạnh mẽ nhất, nhưng nó chắc chắn la lĩnh vực hữu dụng nhất.

Đang khi Đường Tam chuẩn bị lấy chút lương thực để ăn rồi nghỉ ngơi thì, đột nhiên từ Lam ngân thảo xung quanh đã truyền đến tin tức về một khí thế đặc thì.

Đó là một loại cảm nhận xa lạ mà trước đó hắn chưa cảm giác qua. Bình thường lam ngân thảo chỉ có trí tuệ rất thấp, chỉ có khi nào Đường Tam cố ý thông qua nó mới biết được biến hóa. Lúc này đây cũng không ngoại lệ, chỉ là Đường Tam cảm nhận được một loại tình cảnh kháng cự rất khẩn trương.

Đương nhiên, loại tâm tình này sẽ không thị kháng cự vị lam ngân hoàng này. Loại năng lượng khẩn trương do lam ngân thảo sinh ra thậm chí có chút cảm giác sợ hãi nữa, không biết cuối cùng thì đấy là cái gì?

Hồn thú cường đại sao? Không, hẳn là không phải. Tinh Đấu Đại Sâm Lâm dù sao cũng là hồn thú sâm lâm, hồn thú nơi này có những loại sống hàng nghìn, vạn năm, cho nên lam ngân thảo tự nhiên cũng sớm quen với tồn tại của chúng, năng lượng khiến lam ngân thảo khẩn trương, kháng cự chắc chắn phải là một loại vật xa lạ, hoặc có thể là....Người ( Dangneo đại Ka).


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx