sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 219: Hải Thần Cửu Khảo, Tam Xoa Kích Lạc Ấn.

Trước đó, Đường Tam cũng đã từng nhìn thấy kim sắc hồn lực, không còn nghi ngờ gì nữa tính chất của nó đại biểu cho đỉnh cao võ hồn giống như võ hồn của Thiên Nhận Tuyết phóng thích ra vậy. Nhưng mà, màu sắc đạo kim quang trước mắt cùng với màu sắc mà trước đây hắn chứng kiến thì hoàn toàn bất đồng. Đây là ánh sáng vương đạo vô tận cùng tràn ngập uy nghiêm. Trong nháy mắt khi nó phóng xuất, cả tòa Hải Thần Đảo, cho dù là thất thánh trụ, rừng rậm, đồi núi, hay biển cả, tại giờ khắc này hoàn toàn bị nhuộm thành kim sắc. Thậm chí trên người tất cả hải hồn sư, Sử Lai Khắc Thất Quái và Bạch Trầm Hương cũng được phủ lên một tầng kim quang đặc thù.

Mà trung tâm phát ra đạo kim quang này chỉ có một, đó chính là dừng tại Hải Mã thánh trụ, Đường Tam thoáng hơi hơi có chút mơ màng.

Một cảnh hoành tráng như thế phát sinh, không hề thua kém gì sự oai phong to lớn của tự nhiên, chẳng lẽ, thế giới này thật sự có thần thật sao? Đây là vấn đề lúc này trong lòng Đường Tam tự hỏi.

Quang trụ kim sắc kia gây cho hắn một loại cảm giác kì dị, giống như trong cơ thể có cái gì đó bị khuấy động, ngay sau đó, liên tiếp chín phiến ánh sáng kim sắc hình vuông hư không xuất hiện, hiện ra ở trước mặt hắn. Trên phiến quầng sáng thứ nhất quang mang rực rỡ nhất, tám mặt còn lại đều có chút ảm đạm. Không đợi Đường Tam kịp suy nghĩ, quầng sáng đã như một viên kim sắc lưu tinh đã trực tiếp tiến nhập vào mi tâm của hắn.

Nhất thời, một lượng khổng lồ tin tức trực tiếp dẫn nhập vào trong não, mà tin tức đó lại cực hỗn loạn mơ hồ, trong đó chỉ có một cỗ tin tức có thể nhận ra rõ ràng. Đường Tam cũng đã minh bạch thông suốt nguyên nhân vì sao Chu Thanh Trúc cùng Đái Mộc Bạch lại ngồi xuống suy nghĩ tìm tòi.

Trong đầu nơi đây chứa đầy kim sắc, nhanh chóng cảm thụ được, Đường Tam cảm nhận được một loại năng lượng ba động đặc thù dội lên đầu mình vậy, trên dưới toàn thân như được ngâm trong một chất lỏng thanh lương vậy, khoan khoái thoải mái không thể nói nên lời. Trong vô thức, Đường Tam mơ hồ cảm giác được, đạo kim quang trong cơ thể mình có cái gì đó biến đổi. Hắn cũng không rõ đến tột cùng là cái gì, nhưng cái loại cảm giác này thực thần kỳ. Giống như là làm cho mọi cơ năng trong thân thể hắn, thoải mái không nói nên lời.

Không tự giác há miệng phun ra một hơi trọc khí, kim quang gần như đem tất cả trọc khí bức ra.

Kim quang dần dần mờ đi, đầu tiên là từ không trung cùng với nơi mọi người trên hải đảo sinh sống, sau đó là bốn phương tám hướng. Thân thể Đường Tam, chính là điểm cuối cùng mà toàn bộ kim quang nổi lên. Mà toàn bộ kim quang kia cuối cùng thu liễm tại một chỗ, chính là ở giữa trán của hắn. Mà ở nơi này cũng không phải lưu lại một cái có hình dáng là một chấm nhỏ, mà là một cái dấu hiệu hình tròn bên trong có kim sắc tam xoa. Một màu kim sắc tự nhiên của tam xoa tàn phá (kim sắc của tam xoa bị tàn phá). Làm cho Đường Tam, tràn ngập một loại uy nghiêm cao quý. Cùng với hắn đứng ở đó, tam xoa kiền đó lại mang theo một lại cảm giác nhìn xuống chúng sinh.

Chậm rãi mở mắt, nghuyên bản vốn con mắt sáng lên màu lam nay nhìn lại càng thêm trong suốt, nâng tay lên, theo bản năng sờ sờ lên trán của mình, Đường Tam đi về phía Hải Mã đấu la đang hoàn toàn đứng ngốc trệ, ngây ra như tượng hỏi: "Tiền bối, hồng sắc là đỉnh cấp khảo hạch, vậy kim sắc là khảo hạch cấp bậc gì?

"Ta nghĩ rằng cần phải hoàn thành chín loại khảo hạch mới tính là thông qua." Hải Mã đấu la dùng sức lắc lắc đầu. Lại nhìn kỹ về phía Đường Tam, hắn nhìn thấy, vẫn như cũ vẫn là một cái kim quang sáng lạn lạc ấn kim xoa kích. Không thể sai được, đây không phải là nằm mơ.

"Ta cũng không biết." Năm chữ trong miệng Hải Mã đấu la thốt ra tựa hồ rất khó khăn.

Đường Tam nghi hoặc nhìn Hải Mã đấu la nói: "Vậy nàng thì thế nào? Tình huống này là sao, vì sao nàng ấy nhận được đỉnh cấp khảo hạch?" Đường Tam ôm lấy Tiểu Vũ. Cùng với kim quang trên người hắn biến mất, hồng quang đang vờn quanh thân thể Tiểu Vũ cũng đã lặng lẽ biến mất. Chỉ còn lại một điểm đỏ tròn tròn.

Hải Mã đấu la nhìn thật sâu chăm chú vào Đường Tam, "Đỉnh cấp nhất khảo tại sao mà xuất hiện. Ta cũng không rõ. Nhưng mà, ta có thể cho ngươi biết nàng gặp phải nhất khảo là cái gì. Tuy rằng chỉ có nhất khảo. Nhưng cũng tuyệt đối tương đương với khó khăn của đỉnh cấp khảo hạch. Bởi vì, khảo nghiệm của nàng chính là đi theo bên cạnh ngươi hoàn thành cửu khảo." nghe xong Hải Mã đấu la nói,, Đường Tam không khỏi sửng sốt. Hắn không thể tưởng được Hải Thần khảo nghiệm tự nhiên còn có thể có tình huống như vậy, nhưng lời nói của Hải Mã đấu la vô ý làm cho tâm tình của hắn buông lỏng rất nhiều. Dù sao so với Tiểu Vũ tự mình hoàn thành khảo nghiệm cũng vẫn tốt hơn nhiều.

"Tam xoa thật đẹp cự kỳ"

"Tam ca, người càng thêm đẹp trai a" Trữ Vinh Vinh nhịn không được tán thưởng nói.

Đường Tam không thấy dung mạo của mình, "Tam xoa? Ngươi nói trán ta xuất hiện lạc ấn không giống của ngươi sao?" Trữ Vinh Vinh gật gật đầu, nói: "không giống nhau, trên trán ngươi là một cái kim sắc tam xoa cũ kĩ, rất được. Nhìn qua có chút đặc biệt bị tàn phá." Đường Tam không khỏi có chút không còn gì để nói nữa rồi, ôm nửa phần hi vọng, hắn lại hướng tới Hải Mã đấu la hỏi: "Tiền bối, ngài thử nghĩ lại xem, kim quang trước đó đến tột cùng đại biểu cho cái gì? Bà xã ta phải đối diện với đỉnh cấp khảo hạch sao? Hải Mã đấu la vừa định nói, một thanh âm thong thả từ phương xa truyền lại, thanh âm phảng phất đến từ thiên giới, một loại thanh âm ưu mỹ êm tai giống như dường như từ thiên giới, nhưng lại tràn ngập hương vị hiền hòa.

Mở miệng nói : "Không cần làm khó hắn. Từ khi Hải Thần Đảo xuất hiện đến nay, loại tình huống này chính là lần đầu tiên xuất hiện. Ngươi phải thừa nhận không phải là đỉnh cấp cửu khảo. Mà là Hải Thần cửu khảo."

Thanh âm từ xa đến gần, khi chữ cuối cùng vừa rót vào trong tai Sử Lai Khắc Thất Quái, xa xa một quang điểm hồng sắc chậm rãi lớn lên, mọi người cảm thấy được không gian dường như thoáng vặn vẹo một chút, ngay sau đó, trước Hải Mã thánh trụ đã có thêm một người.

Người này thân thể của nàng cao so với Tiểu Vũ không sai biệt lắm, toàn thân bao phủ bởi trong một tầng trường bào đỏ thắm, mái tóc dài màu xanh nước biển tung bay sau lưng, tuy rằng không dài bằng Tiểu Vũ, nhưng cũng dài gần chấm đất. Vẻ mặt ôn nhu, nhìn qua nhiều nhất chỉ trên dưới ba mươi tuổi, mà vẻ đẹp nhất của nàng lại đến từ lời nói, cao quý, tao nhã còn có phần hiền hậu ấm ám. Trên tay phải nàng, cầm một cây quyền trượng dài một thước, quyền trượng có màu vàng, giống như kim châu vừa mới xuất hiện phía chân trời. Toàn thân điêu khắc hoa văn, chỗ đầu trượng giống như một loại trường mâu. Dưới mũi nhọn của trường mâu năm tấc, khảm vào một viên bảo thạch hình thoi kim sắc.

Nhưng mà cũng vô pháp so sánh với nàng, cho dù Đường Tam đã từng gặp qua giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông, khí chất cũng phải kém hơn nàng.

Làm cho mọi người tột cùng kinh ngạc vẫn là ánh mắt của nàng, cặp mắt trong suốt so với Đại Hải càng thêm thâm thúy, trong đó sự tang thương giống như đã trải qua vô số năm tháng xa xưa. Đôi mắt này, sao có khả năng trên người một phụ nữ ba mươi tuổi chứ?

"Tham kiến đại cung phụng."Hải Mã đấu la hơi hơi khom người, hướng hồng bào nữ tử hành lễ.

Thuộc hạ không thể hoàn thành tốt chỉ dẫn của Hải Thần đại nhân, thỉnh đại cung phụng trách phạt."Hồng bào nữ tử mỉm cười, cả Đại Hải cũng tựa như nụ cười của nàng mà dao động.

"Không trách ngươi được. Ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như vậy." Chỉ thấy ánh mắt nàng lưu chuyển, ở đây mỗi một người dường như đều cảm giác được nàng đang nhìn mình. Mà ánh mắt hồng bào nữ tử cuối cùng dừng lại trên người của Đường Tam. Hoặc có thể nói là nhìn vào kim sắc tam xoa lạc ấn may mắn có được trên trán hắn.

"Đoạt được rồi thật nhẹ cả người, ta chờ đợi hơn trăm năm, rốt cục sắp thành gỗ mục thì năm nay lại gặp được ngươi. Hãy nói cho ta biết lai lịch của ngươi như thế nào?" Nghe được thanh âm của nàng gần như vậy, Đường Tam lập tức cảm thấy trái tim của mình bỗng nhiên đập mạnh, đương nhiên không phải vì vẻ mĩ lệ của nàng, mà bởi vì trong thanh âm của nàng tràn ngập xúc động phát ra từ sâu thẳm trong linh hồn. Nàng chính là nữ tữ mà Đường Tam biết rất rõ, chính là lúc trước cùng với tằng tổ mình tề danh, hơn nữa đã từng chiến thắng tằng tổ và Đại Cung phụng Thiên Đạo Lưu của Võ Hồn Điện đó là Hải Thần đấu la Ba Tái Tây.

Thật không nghĩ tới rằng Ba Tái Tây lại cùng với năm vị lĩnh chủ cùng ngồi xuống, giưof đã có bảy vị lĩnh chủ. Đường Tam cũng không nghĩ tới vị cường đại tuyệt thế cường giả chín mươi chín cấp này, lại là một nữ tử, hơn nữa còn giữ được vẻ thanh xuân, tựa như một người mới ba mươi tuổi. Tuổi thật của nàng ít nhất cũng muốn vượt qua một trăm hai mươi tuổi.

"Vãn bối Đường Tam tham kiến tiền bối, tằng tổ tục gia tên là Đan Vũ Thần - ." Đường Tam gần như khom người gần chín mươi độ, cung kính hướng tới trước mặt vị đại biểu Hải Thần đấu la có quyền uy cao nhất của Hải Thần Đảo hành lễ.

Nhưng mà, làm hắn cũng không nghĩ tới. Hải Thần đấu la Ba Tái Tây thân hình chợt lóe, xuất hiện tại ngay bên cạnh hắn, cũng không thừa nhận lễ số của hắn.

"Không cần đa lễ. Ngươi là tằng tôn của Đường Thần?" Ba Tái Tây trong thanh âm có vài phần kinh ngạc.

Đường Tam cung kính nói: "Đúng vậy."

Ba Tái Tây lam mâu toát ra một tia quang huy ngơ ngẩn, "Thời gian trôi thật nhanh a!

Ngay cả tằng tôn của hắn cũng đã lớn như vậy. Thật không nghĩ tới, người ta phải đợi lại là tằng tôn của hắn." Đường Tam không nói gì, chỉ là lẳng lặng nghe Ba Tái Tây nói. Thực lực hắn tuy rằng còn lâu mới có thể so sánh được với chín mươi chín cấp Hải Thần đấu la, nhưng hắn cũng có thể cảm giác được, Hải Thần đấu la Ba Tái Tây đối với hắn cũng không có gì ác ý.

Ba Tái Tây rất nhanh khôi phục lại tinh thần, hai mắt nhìn chăm chú vào Đường Tam."Đường Tam, ngươi hãy nhìn ta." Đường Tam nhìn chăm chú đôi mắt Ba Tái Tây. Ánh mắt trong suốt, không có chút nhún nhường. Ba Tái Tây trịnh trọng nói: "Bắt đầu từ bây giờ, ngươi phải nhớ kỹ, trên Hải Thần Đảo này, không có bất luận kẻ nào có tư cách tiếp nhận lễ số của ngươi. Trong đó có cả ta." "A?" Đường Tam kinh ngạc nhìn Hải Thần đấu la, hắn không rõ vì cái gì vị đỉnh cấp cường giả lại đối mình nói ra một câu như vậy.

Ba Tái tây chuyển hướng Hải Mã đấu la, "Âu Á, truyền mệnh lệnh của ta.

Tám người này trước khi hoàn thành khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân đều là khách quý của bổn đảo, bất luận kẻ nào cũng không được chậm trễ hoặc mạo phạm. Ngoại trừ không thể trợ giúp họ hoàn thành khảo nghiệm ra, tận khả năng thỏa mãn điều kiện của bọn họ.

Sẽ ở tại Hải Mã thành của ngươi đi, còn nữa, triệu tập sáu người kia, ngày mai nghị sự trên Hải Thần điện." "Vâng" Hải Mã đấu la Âu Á cực kỳ cung kính đáp ứng. Mặc dù mười năm không thấy vị Đại cung phụng này, nhưng tại đây trên Hải Thần Đảo này, Ba Tái Tây chính là tồn tại cao nhất. Trừ phi là Hải Thần tự mình hàng lâm mới có thể áp đảo nàng.

Ba Tái Tây ánh mắt dừng lại trên người Đường Tam, hướng hắn mỉm cười gật đầu, "Tốt lắm, tốt lắm, ta tin tưởng, ngươi nhất định có thể thông qua khảo nghiểm của Hải Thần đại nhân. Cần cái gì các ngươi có thể hướng Âu Á đưa ra. Nhớ kỹ, là Hải Thần cửu khảo của ngươi, mỗi năm ít nhất phải hoàn thành một cái khảo hạch. Nếu không, sẽ là kiếm củi ba năm thiêu mộ giờ."

Đường Tam hỏi: "Nếu ta thất bại, không có thể thông qua khảo nghiệm, kết quả cùng hắc cấp khảo hạch giống nhau, cũng là chết sao?"

Ba Tái Tây biến sắc, Đường Tam chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, Ba Tái Tây đã hiện ra cách hắn có vài phân, cặp mắt vốn hiền hòa đột nhiên trở nên băng lãnh, uy áp không gì sánh được bức Đường Tam ngay cả hô hấp cũng không thể làm được.

"Đường Tam, ngươi phải nhớ kỹ, vĩnh viễn đừng để trong đầu ngươi xuất hiện ý niệm thất bại như vậy. Ta có thể nói cho ngươi, khảo hạch của ngươi quan hệ đến tồn vong của Hải Thần Đảo. Nếu ngươi thất bại. Như vậy, hậu quả không đơn giản chỉ là tử vong. So với tử vong còn đáng sợ hơn nhiều." Tiếng nói vừa dứt, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hồng quang đại phóng, ngay sau đó, vốn Hải Thần đấu la Ba Tái Tây đang đứng trước mặt Đường Tam đã hồng nhận bay vào u tối, biến mất không thấy.

Đám người Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp gần như đồng thời thở dài một hơi, sắc mặt một mảng tái nhợt, trên trán mồ hôi đã túa ra dày đặc.

"Quá cường đại. Bà ta vừa rồi chỉ lộ ra một ít khí tức, ta liền thấy thân thể mình như bị chèn ép giống như muốn nổ tung." Áo Tư Tạp trong lòng còn sợ hãi nói.

Đường Tam không nói gì, lời nói của Ba Tái Tây trước khi đi đã khắc sâu trong đầu hắn, hắn cẩn thận phân tích giọng nói đầy hàn ý của Ba Tái Tây. Cảm thấy, sự xuất hiện của vị Hải Thần đấu la này hẳn là bởi vì Hải Thần cửu khảo của mình. Có thể kinh động ngay cả nàng. Hơn nữa nói ra khảo hạch của mình quan hệ đến cả tòa Hải Thần Đảo, vậy đến tột cùng đây là cái gì đây? Luận thực lực, tự mình tuy rằng so với bạn bè cùng nhóm mạnh hơn một chút, nhưng Hải Thần khảo nghiệm lại rõ ràng so với bọn họ khó khăn hơn nhiều. Đây là vì cái gì? Đối với cái này mà phán đoán, Đường Tam trong lòng đã tràn ngập nghi hoặc.

Đúng lúc này, thanh âm của Hải Mã đấu la đã vang lên, "Các vị khách quý, mời đi theo ta." Nồng đậm lam quang từ tay Hải Mã đấu la Âu Á sáng lên, tay hơi hơi vung lên. Một màn kì dị xuất hiện, nước biển nhất thời dâng lên, ở không trung ngưng kết, một lát sau đã hóa thành một cây cầu. Cũng không phải đưa bọn họ đi đến nơi nào khác, mà là xuyên vào sâu trong sâm lâm ở Hải Thần Đảo.

Hải Mã đấu la thần thái thập phần kính cẩn, hiển nhiên là bởi vì lời nói của Hải Thần đấu la Ba Tái tây trước đó.

Được một vị phong hào đấu la cấp bậc cường giả cung kính đối với bọn họ nói như vậy, Sử Lai Khắc Thất Quái không khỏi đều có chút khó thích ứng nổi. Ánh mắt đều dừng lại ở trên người Đường Tam.

Đường Tam thu liễm suy nghĩ, hắn biết, lúc này cũng không phải là lúc để suy nghĩ nhiều, hướng Hải Mã đấu la hoàn lễ nói: "Phiền toái tiền bối rồi."

Khi bọn hắn bước lên cây cầu được băng ngưng kết bằng nước biển. Kinh ngạc phát hiện, cây cầu này được làm rất hoàn hảo. Dưới chân là nước biển trong suốt, loại cảm giác kì dị này làm trong lòng mỗi người đều có cảm giác mới mẻ và tò mò.

Bước lên bờ biển, lập tức có mười tên hải hồn sư y phục màu vàng cung kính đứng hai bên.

Đi theo mọi người tiến về phía trước.

Hải Mã đấu la cũng không đi ở vị trí đầu. Dưới sự cực lực yêu cầu của hắn, cuối cùng Đường Tam dẫn đầu.

Hải Mã đấu la vừa đi. Một mặt mỉm cười nói: "Các vị khách quý, hoan nghênh các ngươi vào ở Hải Thần Đảo. Khoảng thời gian sau này sẽ rất dài mọi người có thể sẽ phải ở nơi này. Hải Thần Đảo không có quá nhiều quy củ. Sau khi tới Hải Mã thành, các vị có thể tự mình quyết định khi nào thì bắt đầu tiến hành khảo nghiệm.

Ngoại trừ vị tiểu thư đã hoàn thành khảo nghiệm này ra (Hương Hương - A Né). Những người khác hàng năm đều cần phải hoàn thành một lần khảo hạch. Mọi người có thể tự mình cảm nhận tiếng nói thể hiện nhiệm vụ khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân. Nhiệm vụ là dựa theo trình tự mà tiến hành. Mỗi khi hoàn thành một khảo hạch (một nhiệm vụ - A Né). Điều kiện của nhiệm vụ tiếp theo mới có thể xuất hiện, cho đến khi tất cả các nhiệm vụ hoàn thành mới thôi. Có gì cần. Các vị khách quý đều có thể đưa ra, ta sẽ tận lực thỏa mãn các vị. Còn có một điểm quan trọng cần phải chú ý đó chính là, trên Hải Thần Đảo, ngoại trừ khu vực cấm địa trung ương ra, những nơi khác các vị đều có thể tới, nhưng xin không cần che dấu lạc ấn trên trán, cái đó tượng trưng cho nhóm các vị nha."

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Đa tạ tiền bối chỉ điểm. Về sau còn phải phiền tiền bối chiếu cố nhiều hơn." ."Hải Mã đấu la Âu Á mỉm cười nói: "Đường tiên sinh khách khí a. Ngài là khách quý mà Đại cung phụng xem trọng, nếu có yêu cầu gì chỉ cần phân phó một tiếng là được."

Đi chừng một khoảng thời gian uống cạn chung trà là ra khỏi rừng cây, đập vào tầm mắt chính là một tòa thành thị.

Đây là một tòa thành nhỏ, tường thành chỉ có năm thước độ cao, khi bọn họ ra khỏi rừng cây, liếc mắt là có thể thấy ở nơi vị trí cao nhất, ở trung ương thành thị có một tòa kiến trúc cao lớn, kiến trúc kia nhìn qua cùng Hải Mã thánh trụ có vài phần giống nhau, nhưng lại lớn hơn rất nhiều, hơn nữa trên đỉnh của kiến trúc, có một pho tượng Hải Mã thật lớn.

Hải mã đấu la Âu Á nói: "Hải Thần Đảo tổng cộng có bảy thánh trụ bảy thành thị. Nơi này là Hải Mã thành do ta thủ hộ. Các ngươi nhìn thấy, đều là tín đồ tối trung thành của Hải Thần đại nhân." Đái Mộc Bạch nói: "Chúng tôi nghe nói, ở Hải Thần Đảo tổng cộng chỉ có hơn ba nghìn vị hải hồn sư. Hải Mã thành này của ngài có hơn một ngàn hải hồn sư, các hải hồn sư ở các thành thị khác, chẳng phải là rất ít sao?"Hải Mã đấu la mỉm cười nói: "Đều không phải là như thế. Cái gọi là ba ngàn hải hồn sư, là chỉ ba ngàn năm trăm chiến sĩ bảo hộ hải thần đại nhân. Mỗi một tòa thành đều có năm trăm gã hồn sư bảo hộ. Nhưng Hải Thần chiến sĩ sau khi vượt quá bảy mươi tuổi, là có thể về nghỉ an dưỡng tuổi già. Còn như dưới mười tám tuổi, bọn họ chưa thông qua khảo nghiệm cũng không tính là Hải Thần chiến sĩ. Cho nên mỗi tòa thành thực tế nhân số đều trên dưới một ngàn. Dân số nơi này của ta coi như ít a. Lớn nhất là Hải Long thành, nhân số đã muốn vượt qua hai ngàn người . Các vị khách quý, mời theo ta vào thành đi." Đây quả thật là một tòa thành nhỏ, bốn cái cửa thành chỉ cơ bản che đậy. Nói là cửa thành, nói thật giống như là cửa phủ (nơi làm việc của quan lại thời xưa - A Né). Mọi người đi đến trước cửa thành, chỉ có hai trắng hai vàng, bốn gã hải hồn sư thủ vệ.

Nhìn thấy một thân hắc y Hải Mã đấu la xuất hiện, tất cả ngay lập tức khom người hành lễ. Kính cẩn nghênh đón mọi người vào thành.

Bất quá Hải Mã thành tuy nhỏ, nhưng coi như bên trong cái gì cũng có. Một ngã tư đường không lớn nhưng cũng rất sạch sẽ, kiến trúc hai bên cũng không cao, chủ yếu làm từ gỗ và đá. Cửa hàng không nhiều lắm, nhưng không phải không có.

Nhìn những cửa hàng trong thành, rất khó tưởng tượng đây là ở trên một hòn đảo nhỏ, phảng phất lại dường như nhớ đến đất liền.

Hải Mã đấu la nói: "Các vị tạm thời ở thành chủ phủ nghỉ ngơi, ta không thể rời khỏi Hải Mã trụ quá lâu, cho nên bình thường ở tại thánh trụ tu luyện. Chúng ta ở đây cơ bản chỉ có thể tự cung tự cấp, gieo trồng một ít cây lương thực đơn giản, hơn nữa có Đại Hải dưỡng dục. Là có thể sinh tồn. Cho nên Hải Thần Đảo cùng không cần tiền, bình thường đều là trao đổi lấy vật đổi vật. Đương nhiên, Hải Thần Đảo chúng ta cũng có thương đội thương xuyên ra ngoài mua bán. Trong một khoảng thời gian nhất định thì xuất hải một lần, cùng với các thành thị ven biển tiến hành giao dịch, mua một ít nhu yếu phẩm." Đường Tam nói: "Ta nghe nói, hồn sư trên Hải Thần Đảo không thể rời đảo đúng không?" Hải Mã đấu la mỉm cười, nói: "Đội tàu của Hải Thần Đảo không phải từ hồn sư Hải Thần Đảo tạo thành, mà là một ít hải hồn sư không thuộc Hải Thần Đảo, hoặc là những hải hồn sư từng nhận khảo nghiệm thất bại tự phát tạo thành, chuẩn xác mà nói. . Là cách mỗi một đoạn thời gian, bọn họ sẽ đưa tới một đám vật tư đến trên đảo. Đổi lấy một ít đặc sản trên đảo." Mã Hồng Tuấn nói: "Thật bất hảo a. Không xong rồi, nếu một ngày nào đó những người nay không đem đồ đến Hải Thần Đảo. Mà hồn sư trên Hải Thần Đảo không thể ra ngoài, chẳng phải là phiền toái sao?" Hải Mã đấu la thản nhiên như một hài tử: "Không ai lại phản bội. Hải Thần Đảo là thánh địa của hải đấu la a." Đường Tam khẽ gật đầu. Tình huống của hải hồn sư và lục địa hồn sư không giống nhau, từ Tử Trân Châu hải tặc đoàn có thể nhìn ra được. Hải Thần Đảo này tuyệt đối là nơi tín ngưỡng của hải hồn sư. Cũng không giống như Võ Hồn Điện dựa vào cường quyền để thống trị. Hải hồn sư lực ngưng tụ cường đại hơn rất nhiều. Đó cũng là nguyên nhân vì sao Võ Hồn Điện không có vươn tay đến hải hồn sư bên này. Đương nhiên, việc này cùng là bởi hải hồn sư không va chạm tới lợi ích của Võ Hồn Điện có quan hệ rất lớn. Tương tự như hồn sư cường đại đại lục đến Đại Hải sẽ bị chế ước cực lớn, ngược lại cường đại hải hồn sư khi đến đất liền, thực lực cũng sẽ giảm đi.

Bởi vậy, song phương mới vẫn an tường vô sự (sống yên ổn với nhau - A Né).

Đi vào Hải Mã thành, đoàn người Đường Tam nhất thời khiến cho không ít ánh mắt chú ý, nhưng có Hải Mã đấu la ở đây, hải hồn sư trong thành cũng không có gan lại gần. Không trung dị tượng trước đó đã sớm truyền khắp Hải Thần Đảo. Dị tượng lại diễn ra tại Hải Mã Thành. Bọn Đường Tam muốn không làm cho họ chú ý cũng không có khả năng.

Nhất là trên trán bọn họ có tiêu ký (dấu hiệu - A Né) thật rõ ràng. Chỉ cần hơi lưu ý một chút, là có thể nghe được thanh âm thán phục đến từ đám cư dân Hải Mã thành.

Thành chủ phủ so với tưởng tượng thì nhỏ hơn nhiều, ở nơi nay ngoại trừ Hải Mã đấu la Âu Á ra, còn có mười tên hải hồn sư thông qua tử cấp khảo nghiệm. Có thể nói là lực lượng trung kiên của Hải Mã thành. Thành chủ phủ chia làm ba tầng. Do Hải Mã đấu la mãnh liệt yêu cầu, cấp cho Đường Tam gian phòng mà hắn đang ở. Diện tích tầng ba tuy rằng không nhỏ, nhưng không có cái gì ngăn cách phòng, một cái phòng khách thật lớn vượt quá hai trăm thước vuông, phòng ngủ lại chỉ có một gian. Bởi vậy, những người khác của Sử Lai Khắc Thất Quái đều được an bài ở tại tầng hai.

Hải mã đấu la sau khi dàn xếp ổn thỏa cho mọi người, liền lập tức li khai, không cần hỏi, hắn là đi truyền đạt lại mệnh lệnh của Hải Thần đấu la Ba Tái Tây.

Mã Hồng Tuấn đặt mông xuống ghế sô pha trên bậc tam cấp trong đại sảnh, thở dài một hơi, "Thật không tồi, không nghĩ đến sau khi đi tới nơi này mọi thứ đều thuận lợi như vậy. Tam ca, đây là nhờ vào phúc của ngươi a!", mọi người đều ngồi xuống, Đường Tam trầm ngâm nói: "Chúng ta quả thật thành công tiến nhập Hải Thần Đảo. Nhưng như thế chỉ là mới bắt đầu. Đối với chúng ta mà nói mấu chốt chính là có hoàn thành khảo nghiệm hay không. Hiện tại chỉ có Hương Hương xem như thông qua, mà chúng ta bảy người thấp nhất đều có hắc cấp ngũ khảo. Theo biểu tình của Hải Mã đấu la, chúng ta trải qua khảo nghiệm tuyệt không dễ dàng. Nhất thiết phải được bàn bạc kỹ hơn. Trước hết là phải đối mặt với đệ nhất khảo nghiệm. Khảo nghiệm thứ nhất của mọi người là cái gì?" Đái Mộc Bạch trầm giọng nói: "Khảo nghiệm thứ nhất của ta rất quái lạ, tên là xuyên qua Hải Thần ánha sáng. Của các người thế nào?" Chu Trúc Thanh sửng sốt một chút, nói: "Của ta cũng giống như vậy. Chúng ta khảo nghiệm thứ nhất giống nhau a!" Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp, cùng Trữ Vinh Vinh đều còn chưa kịp xem xét khảo nghiệm thứ nhất của mình là cái gì, lập tức ngưng thần tĩnh khí, tinh thần lực cùng lạc ấn trên trán của mình tương liên, lần lượt đệ nhất khảo nghiệm cũng đều dần dần hiện ra.

"Giống nhau, ta cũng là xuyên qua Hải Thần ánh sáng." Ngoài ý muốn mọi người chính là, khảo nghiệm thứ nhất của bọn họ lại giống nhau như đúc, kể cả đỉnh cấp thất khảo Trữ Vinh Vinh, cũng đồng dạng là khảo nghiệm xuyên qua Hải Thần ánh sáng này.

"Tiểu Tam. Khảo nghiệm thứ nhất của ngươi là cái gì?" Đường Tam ánh mắt có vẻ có chút quái dị, nhìn qua Tiểu Vũ bên người, hắn hiện tại càng ngày càng hiểu được vì cái gì mà Tiểu Vũ chỉ có nhất khảo, nhưng lại đạt tới đỉnh cấp khảo hạch, "Khảo hạch thứ nhất của ta là, xuyên qua gấp hai lần Hải Thần ánh sáng." Mọi người quay mặt nhìn nhau, nhìn lại Đường Tam. Đều có chút hết chỗ nói.

Chu Trúc Thanh nói: "Đệ nhất khảo hạch đưa ra là xuyên qua Hải Thần ánh sáng. Đi đến trước trung tâm cấm địa của Hải Thần Đảo, vượt qua một trăm lẻ tám bậc thang. Vậy là thông qua khảo nghiệm. Theo kế hoạch từ trong đó nhanh chóng đi ra thời hạn một năm", Đường Tam gãi gãi đầu, với tâm tính trầm ổn của hắn, mục quang toát ra vài phần thèm muốn, "đệ nhất khảo hạch, xuyên qua gấp hai lần Hải Thần ánh sáng. Gợi ý. Đi đến trước trung tâm cấm địa của Hải Thần Đảo. Trèo lên ba trăm ba mươi ba bậc thang. Coi như là thông qua khảo nghiệm. Theo kế hoạch từ trong đó lui ra thời hạn một năm." Mã Hồng Tuấn ngạc nhiên nói: "Không phải chỉ gấp đôi sao? Như thế nào số bậc thang của ngươi lại gần gấp ba lần bọn ta?" Đường Tam cười khổ nói: "Ta thế nào biết được. Bất quá hiện tại cũng không phải là thời điểm tính toán cân nhắc.

Khảo nghiệm thứ nhất của mọi người đều không sai biệt lắm. Chúng ta đơn giản phân tích một chút. Theo như nội dung cùng tên của khảo hạch, chúng ta muốn thông qua đệ nhất khảo hạch, hẳn là phải xuyên qua một loại phòng ngự đặc thù của hải thần đảo.

Giống như cái loại hào quang phong tỏa trên không trung của Hải Mã đấu la

. Mà đây là Hải Thần ánh sáng ở cấm địa Hải Thần Đảo. Cường độ khẳng định là mạnh hơn. Nói vậy, chúng ta mỗi khi thông qua một bậc thang, đều phải thừa nhận áp lực rất lớn.." Mọi người đều gật đầu, Trữ Vinh Vinh vẻ mặt đau khổ mở miệng ."Ta còn tưởng rằng ta và các ngươi giống nhau, nguyên lai cũng là bất đồng a. Của ta xuyên qua Hải Thần ánh sáng. Phải đi lên một trăm ba mươi sáu bậc thang mới được. Đây là đỉnh cấp khảo hạch và hắc cấp khảo hạch khác nhau a." Áo Tư Tạp huých nhẹ cánh tay Trũ Vinh Vinh, nói: "Không có việc gì. Không phải chỉ là một trăm ba mươi sáu bậc thang sao, ta đi cùng ngươi là được." Đang khi bọn họ nói chuyện, Đường Tam đột nhiên ánh mắt cứng đờ, "Ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Nếu Hải Thần ánh sáng chỉ dùng để làm lá chắn ngăn cản địch nhân xâm nhập, sẽ gây ra áp lực khi chúng ta bước vào trong đó. Như vậy, áp lực sẽ không phải kích phát tiềm lực của chúng ta sao? Nếu đáp án là đúng như vậy.

Như thế, đệ nhất khảo hạch của mọi người giống nhau, đối với chúng ta mà nói sẽ chỉ là chuyện tốt." Sử Lai Khắc Thất Quái đều là người thông minh, mọi người nhìn nhau, nhất thời hiểu được ý tứ của Đường Tam, Áo Tư Tạp nói: "Chờ chúng ta nghỉ ngơi đầy đủ, đi xem qua là được. Nghe qua thì một năm cũng không phải quá ngắn.

Nhưng qua vẻ mặt của vị Hải Mã đấu la kia, muốn thông qua khảo hạch này cũng không dễ dàng như vậy. Chúng ta phải khẩn trương mới được." Đường Tam gật gật đầu, mục quang chuyển hướng đến Bạch Trầm Hương đang ngồi ở một góc, khuôn mặt còn chưa hết ửng đỏ, nói: "Hương Hương, lát nữa ngươi cũng phải đi cùng cùng chúng ta." Bạch Trầm Hương đang suy nghĩ trong lòng, đột nhiên nghe được Đường Tam kêu tên mình, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó mới vội vàng đáp ứng, "Tốt thôi." Khi mọi người đang nói chuyện, một gã tử y hải hồn sư đi đến tầng ba, nói với mọi người, bữa trưa đã chuẩn bị xong, mời bọn họ đi dùng cơm.

Nơi ăn cơm ở tại tầng một, Hải Mã đấu la đã đi rồi, nhờ người nói lại với bọn Đường Tam, có yêu cầu gì cứ hướng vị tử y hải hồn sư này mà đưa ra.

Cơm trưa thập phần phong phú, so với khi ở tại Tử Trân Châu hải tặc đoàn còn tốt hơn. Một con tôm hùm lớn chiều dài vượt qua hai thước, một con đế vương giải (con cua) đường kính một thước, cùng các loại hải sản hai mảnh vỏ (nghêu, sò...), cá cùng một ít rau dưa, là món chính.

Mấy ngày nay ở Tử Trân Châu hải tặc đoàn thức ăn thực là bình thường, hôm nay cũng chỉ ăn chút điểm tâm, vất vả mới đến được Hải Thần Đảo, mọi người cũng không khách khí, lập tức gặm lấy gặm để. Chỉ có Đường Tam coi như nhã nhặn một chút, bởi vì hắn phải chiếu cố Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ chỉ ăn một chút thực vật là rau xanh, Đường Tam thử tách ra một chút thịt tôm hùm và thịt cua đưa đến miệng nàng, nàng cũng ăn hết. Những hải sản này đều là tươi sống khi tiến hành chế biến, hương vị cực kỳ ngon, lại thập phần dinh dưỡng.

Đường Tam cuối cùng cũng ăn xong, nhìn bộ dáng thỏa mãn của mọi người, liền cười nói: "Xem ra đãi ngộ với chúng ta thật sự không thấp a! Ngày mai chúng ta mới đi xem Hải Thần ánh sáng, hay là trong chiều nay?" Đái Mộc Bạch nói: "Chiều nay đi đi.Vừa rồi Tiểu Áo nói đúng. Chúng ta đến đây là vì rèn luyện, không thể để chậm trễ một chút thời gian nào. Mới vừa ăn xong đủ thứ rồi, mọi người trở về nghỉ ngơi một canh giờ, điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, sau đó chúng ta xuất phát." Mọi người đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Đều tự về phòng nghỉ ngơi. Bởi vì chỉ có một canh giờ sẽ xuất phát, Đường Tam cũng không giao Tiểu Vũ cho Trữ Vinh Vinh, mà tự mình mang nàng trở về phòng.

Dìu Tiểu Vũ ngồi xuống tràng kỷ, Đường Tam hơi nhíu mày, lúc nãy hắn cũng không đưa ra trước mặt bọn họ, nhưng trên thực tế, hắn đối với tình huống của Tiểu Vũ vẫn là thập phần lo lắng. Đỉnh cấp nhất khảo của Tiểu Vũ là đi theo. Đi theo tự mình hoàn thành tất cả khảo hạch. Nói cách khác, khảo hạch của nàng là cùng chính mình luôn luôn cùng một chỗ. Nếu là đối mặt địch nhân, tự mình còn có thể hoàn toàn đi chiến đấu. Tận khả năng bảo hộ Tiểu Vũ. Nhưng mà, xuyên qua Hải Thần ánh sáng cái loại này khảo hạch, bản thân làm sao chọc ngoáy trợ giúp cho nàng được đây? Vạn nhất thân thể Tiểu Vũ không chịu nổi áp lực, xuất hiện nguy hiểm gì, cũng đều không phải điều chính mình hy vọng nhìn thấy.

Ôm lấy Tiểu Vũ, cho nàng tựa thoải mái trong lồng ngực mình, hôn lên cái trán trơn nhẵn của nàng, ánh mắt Đường Tam dần dần trở nên kiên định. Tuyệt đối không thể làm cho Tiểu Vũ bị bất cứ nguy hiểm gì, mà tất cả, đều phải do ta gánh lấy là được.

Một lúc lâu sau.

Sử Lai Khắc Thất Quái một lần nữa tề tựu ở tầng ba, cũng mời tới một vị tử y hải hồn sư.

"Các vị khách quý muốn đi cấm địa?" Nghe được mọi người tỏ vẻ muốn đi cấm địa Hải Thần Đảo, vị hải hồn sư tuổi chừng năm mươi thập phần kinh ngạc

Đường Tam nói: "Là như vậy, chúng ta nhận khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân ban cho, khảo nghiệm thứ nhất là xuyên qua hải thần ánh sáng. Bởi vậy, phải tới cấm địa Hải Thần Đảo mới được. Cho nên còn phải phiền toái ngài rồi."Tử y hải hồn sư lúc này mới giật mình, chặn lại nói: "Tốt, ta đây đưa các vị đi trước. Không biết là còn có yêu cầu gì khác không?" Đường Tam lắc lắc đầu, tỏ vẻ không có.

Theo sự hướng dẫn của tử y hải hồn sư, mọi người ra khỏi Hải Mã thành, thẳng đến ngoài thành mà đi.

Vừa đi, Đái Mộc Bạch có chút nghi hoặc truyền âm thành tuyến hướng Đường Tam hỏi: "Tiểu Tam, vậy có phải dễ dàng quá không? Nơi chúng ta muốn đi chính là cấm địa, vì cái gì mà vị tử y hải hồn sư này cũng không có hỏi một câu liền mang chúng ta đi?" Đường Tam truyền âm nói: "Dễ dàng? Hiện tại dễ dàng như vậy mới nói lên rằng chúng ta gặp được khảo nghiệm có bao nhiêu gian nan. Nếu ta đoán không sai, vị tử y hải hồn sư này sở dĩ không chút do dự đáp ứng đưa nhóm chúng ta đi đến cấm địa, có mấy nguyên nhân sau. Đầu tiên, bởi vì lạc ấn trên trán chúng ta. Nếu ta đoán không lầm, thời điểm Hải Thần đại nhân ban cho khảo nghiệm, không chỉ là cân nhắc khảo nghiệm thực lực cùng tiềm lực của người tham gia khảo nghiệm (khảo nghiệm giả), đối với ngoại lai giả (người ngoài - A Né) như chúng ta, hẳn là bản chất có nguyên tố ẩn dấu bên trong. Mà chúng ta đều đạt được cao cấp khảo nghiệm, nhất là kinh động đại cung phụng Hải Thần đấu la. Cho nên, bọn họ mới không cần đối chúng ta có gì hoài nghi. Mà trên thực tế, chúng ta cũng quả thật sẽ không làm chuyện gì bất lợi đối với Hải Thần Đảo. Tiếp theo, nếu chúng ta phải ở Hải Thần Đảo tiếp nhận đệ nhất khảo nghiệm, như vậy, Hải Thần Đảo cấm địa phòng ngự nhất định là cực kỳ kinh người. Trong đó chính là chúng ta bắt đầu thê thảm mà chịu đựng Hải Thần ánh sáng


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx