Hoa rỗ vừa khóc vừa rũa:
-Thằng quỷ ba đầu méo mồm kia!
Quyên Tân Định thấy đàn em, thằng thì bị bắt cầm tù, thằng bị đánh hộc máu mồm, nó muốn hạ con nhà Dzũng ĐaKao gấp để rảnh tay cứu đàn em. Nhưng thống tướng Dzũng ĐaKao là tay «chì », đâu dễ hạ. Quyên Tân Định đấm tiếp, Dzũng ĐaKao cố gắng không cho Quyên Tân Định thoát ra tiếp cứu đàn em. Nó khuyến khích:
-Cố hạ bọn Hoa Lư quái hiệp nghe!
Chuẩn tướng Bảo méo mồm dơ tay vẫy:
-Ô Kê. Tao hạ vở tổ ong bầu của Quyên Tân Định rồi …
Hoa rỗ ôm mặt đầy máu cam chạy về căn cứ. Tấn mập đâm ra hoảng. Quái hiệp Hoa Lư xuống hẳn tinh thần. Chưởng lực mồm đã yếu, chưởng lực tay còn thê thảm hơn. Đang từ bảy mươi thành công lực, chưởng của Tấn mập giảm đi sáu mươi nhăm thành. Đúng cái lúc bối rối đó, Bảo méo mồm chồm vào trợ chiến nhóc con Hùng:
-Hai an hem mình bắt con heo này nhé!
Nhóc con Hùng đương cay những cú đấm của Tấn mập, dang đôi ta:
-Chịu liền.
-Em còn sợi dây nào không?
-Còn một sợi.
-Hà hà, bắt con heo này về cho ăn cám …
Tấn mập bị dồn vào thế tiến cũng khó, mà rút lui cũng khó. Quái hiệp Hoa Lư đành liều mạng:
-Ông chấp cả hai thằng nhãi tép ạ!
Nhóc con Hùng bảo Bảo méo mồm:
-Em dùng thế võ « trâu lăn » anh nhào vô thộp nó nhé!
Nhóc con Hùng ngã soài trên sân cỏ, lăn xả tới chân Tấn mập, Bảo méo mồm đón đường Tấn mập. Biết không địch nổi hai chiến tướng của Dzũng ĐaKao. Tấn mập co giò đánh bài … tẩu mã. Nhóc con Hùng và Bảo méo mồm đuổi theo. Tấn mập vừa chạy vừa kêu:
-Cứu tao với! Cứu tao với, đại ca ơi.
Quyên Tân định đáp lời nó:
-Có tao đùng lo…
Đệ nhất Hoa Lư quái hiệp Kha Trấn Ác mở lối thoát chạy ra cứu đàn em. Đôi chân nó cơ hồ có thần thánh giúp sức. Nó bỏ Dzũng ĐaKao khá xa. Đuổi theo kịp Bảo méo mồm, nó dùng tay đẩy mạnh con nhà này một cái. Đang đà chạy nhanh, Bảo méo mồm bị ngã sấp mặt trên sân cỏ.
Quyên Tân Định xuất chưởng xực luôn nhóc con Hùng. Nhóc con Hùng né tránh. Vừa gặp Dzũng ĐaKao bắt kịp. Nó khen Quyên Tân Định:
-Mày «dzọt » nhanh đấy!
Quyên Tân Định nhỗ bãi nước miếng. Nó dùng hai ngón bên tay phải, nhe răng ra quệt ngang hai hàm răng một cái. Dzũng ĐaKao thừa hiểu nó đã cáu lắm rồi. Nhưng cáu, thì cáu, đã hứa hẹn phải hạ cho kỳ được Quyên Tân Định để nêu cao danh tiếng trường ĐaKao. Dzũng ĐaKao nhất định bắt sống Quyên Tân Định. Nó dục nhóc con Hùng:
-Hạ thằng mập kia đi!
Nhóc con Hùng vẫy tay:
-Heo mập, tao thề sẽ cho mày xực « cốc chưởng »!
Tấn mập thấy Bảo méo mồm bị ngã xõng xoài, dậy hết nỗi, nó khoái chí lắm. Trước khi giao đấu với Tấn mập, nhóc con Hùng chạy lại chỗ Bảo méo mồm, hỏi chuẩn tướng:
-Chuẩn tướng có đau không?
Bảo méo mồm nhăn nhó:
-Đau lắm cai xếp Hùng ơi!
Nhóc con Hùng nâng Bảo méo mồm dậy. Lợi dụng lúc « tang gia bối rối » đó. Tấn mập phóng tới đá vèo một cú vào mông nhóc con Hùng. Khiến nhóc con Hùng phải buông vội Bảo méo mồm ra, thủ thế. Nó dục Bảo méon mồm:
-Anh cố đi về bên gôn mình, canh chừng thằng tù binh Tư trọc, đừng để nó vượt ngục nhé!
Bảo méo mồm gật đầu. Nhóc con Hùng yên tâm ăn thua với Tấn mập.
-Con heo mập! Mày dám rời Quyên Tân Định không?
Tân mập lè lưỡi lia lịa:
-« Pẹ » mày nhãi tép ạ!
Nói dứt lời, đã bị cú đá trời giáng của Dzũng ĐaKao xẹt trúng háng. Tấn mập đau quá, ngồi phệt xuống đất, ôm vết thương khóc rưng rức. Nhóc con Hùng khoái chí cười rũ rượi. Quyên Tân Định xỉ nhục địch thủ:
-Mày hèn thế, Dzũng ĐaKao! Mày giả vờ thua tao để hạ đàn em tao. Hãy coi đây!
Quyên Tân Định dùng hết tài của nó mà không sao hạ nỗi Dzũng ĐaKao. Đúng là Tây Độc gặp Đông Tà. Dzũng ĐaKao bảo em:
-Trói con heo mập lại!
Nhóc con Hùng cười toe:
-Ô Kê.
Nó « lông nhông » tới chỗ Tấnb mập đang ngồi chết dí, khóc hu hu. Nhóc con Hùng cốc Tấn mập một cái rất nhẹ « độ ba thần công lực »:
-Đã nói mà, thế nào ông cũng cho mày thưởng thức « cốc chưởng ». Ngon không, heo mập?
Tấn mập vừa đau, vừa bị nhóc con Hùng trêu tức. Nó rít lên:
-Ngon cái củ kiệu.
Nhóc con Hùng bẹo tai Tấn mập một cái kinh hồn. Nó chạy ra xa, cách Tấn mập chừng năm thước.
-Ông không thèm trả thù những cú đấm của mày đâu. Coi đây, chiến sĩ ĐaKao trổ tài cao bồi bắt bò…
Nhóc con Hùng móc trong túi quần soóc ra một sợi dây. Nó quay tay mấy vòng, tung sợi dây về Tấn mập. Điệu bộ của nó hệt một cao bồi thứ ác trong phim. Tiếc thay, nhóc con Hùng không ai dạy cách tung dây bắt địch thủ. Nên đầu dây bị Tấn mập tóm chặt.
Lúc này Tấn mập đã hết đau. Nó ức nhóc con Hùng quá, vùng lên kéo co với nhóc con Hùng. Bọn quân binh của Dzũng ĐaKao và Quyên Tân Định thấy cái trò kéo co này hấp dẫn bèn ngừng tay đấm đá. Phe Quyên Tân Định dồn về phía Tấn mập, phe Dzũng ĐaKao về phía Nhóc con Hùng. Chúng nó ôm lưng làm thành sợi dây người kéo níu nhau. Quyên Tân Định hét:
-Đang đánh nhau sao chúng mày dở trò đùa?
Tấn mập không nói gì. Nó đợi bên nhóc con Hùng hết sức kéo mới buông tay ra. Bên nhóc con Hùng ngã lúi về đằng sau. Tấn mập hô:
-Xung phong!
Bọn quái hiệp ôn con Hoa Lư nhào tới ôm lấy bọn chiến sĩ nhóc ĐaKao đấm đá. Bên Quyên Tân Định cười hỉ hả:
-Tuyệt quá! Tấn mập mày xứng đáng là Hoa Lư quái hiệp …
-Thống tướng Dzũng ĐaKao xỏ:
-Quái hiệp cái con khỉ? Chơi đểu, chơi hèn …
Quyên Tân Định gật đầu:
-Mày giả vờ thua chạy đến xực tụi tao thì không đểu à?
Rồi nó ra lệnh:
-Quân Hoa Lư đánh bấy người bọn ĐaKao đi!
Bọn quái kiệt Hoa Lư còn có bốn mống thì đã phân tán hết lực lượng. Bồn lừa đang cầm chân đại tướng Chương còm. Hoa rỗ bị đấm chảy máu cam bỏ cuộc. Một Quyên Tân Định và Tấn mập khó chọi với Dzũng ĐaKao, nhóc con Hùng và Bảo méo mồm. Tấn mập xem chừng không địch nổi nhóc con Hùng và Bảo méo mồm. Nó chạy gần tới Quyên Tân Định hỏi:
-Đánh nữa chăng?
Quyên Tân Định tin tưởng:
-Đánh nữa chứ, bọn mình sẽ thắng.
Nó ghé tai Tấn mập:
-Phải bắt sống con nhà Dzũng ĐaKao mới ăn tiền. Tao rủ nó ra xa, mày đánh cầm chừng, rồi mở hết tốc lực chạy đến ôm chầm con nhà Dzũng, để tao trói giò nó lại. Chúng mình tóm được nó, bọn ĐaKao hết dám tí toe.
Tấn mập khoái chí gật đầu lia lịa:
-Ô Kê, ô kê …
Quyên Tân Định thi hành kế hoạch liền. Nó vừa đánh vừa lui. Chẳng mấy chốc nó dụ được Dzũng ĐaKao ra một chỗ khá xa.
Và, trong khi Tấn mập gắng sức đương đầu cùng nhóc con Hùng và Bảo méo mồm thì một trận bão chưởng mồm và nước mắt ầm ầm nổi dậy ở đám kéo co.
Các dũng sĩ ĐaKao uýnh nhau với quái hiệp Hoa Lư tưng bừng. Đây là đám quân ô hợp không thằng nào chì cả. Đấm đá nhau chưa đầy năm phút, võ mồm nhiều hơn và ác liệt hơn võ tay. Đây là những miếng ly kỳ nhất:
-Quân phải gió Quyên Tân Định, mày xé rách áo của ông rồi.
-À à, mày dứt tóc hở ôn con ĐaKao, ông sẽ dứt lông chân mày.
-Còn « phia », ông chưa có lông chân.
-Ối giời ôi, Mày đấm ông mù mắt rồi.
-À, đánh nhau mà mày dở trò móc túi, hở giặc Tân Định.
-Đồ bỏ ông tước khí giới đó chứ!
-Ối ối, đừng tụt quần ông mày …
-Hà hà, ai bảo hơi tí văng con « kẹ ».
Nhóc con Hùng phì cười. Trận giặc tại sân Hoa Lư có thể được coi như trận giặc khôi hài thời Tam Quốc. Vừa múa võ vừa nguyền rũa nhau. Nhóc con Hùng đá vèo Tấn mập một cú … sượt:
-Heo mập, ông sẽ dứt tóc mày!
Tấn mập xỉ vả lại:
-Chó con đừng sủa càn nữa!
Chuẩn tướng Bảo méo mồm hét:
-Heo mập, hãy coi đây.
Bảo mém mồm chồm tới phóng theo một trái đấm. Nhưng Tấn mập tránh kịp. Nó cười hề hề:
-Ông tha không đấm vào cái hàm méo của mày đó ôn ạ! Ông mà đấm, mồm mày hết méo liền.
Bảo mém mồm bị chế riễu, đằng đằng sát khí. Nhóc con Hùng dục Bảo méo mồm:
-Thôi bắt con heo về chọc tiết đánh tiết canh lòng heo ăn chơi.
Tấn mập nhún vai:
-Ăn « kít » heo ấy!
Hai cao thủ ĐaKao chọi với một quái hiệp Hoa Lư chắc chắn ăn rồi. Lúc ấy, đại tướng Chương còm và Bồn lừa đã đấu được ba ngàn lẻ bảy chiêu. Hai đứa cũng toát mồ hôi. Bất thần, Chương còm chạy dài. Bồn lừa tưởng bở đuổi theo. Chương còm càng chạy nhanh và cố ý đợi Bồn lừa theo sát mình.
Chạy được một quãng. Chương xài luôn ngón « ngáng chưởng » của Ba sức môi làm Bồn lừa té bố chửng. Chương còm không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một thuở. Nó « lông nhông » xuống mình Bồn lừa như một con báo từ cành cây cao nhảy xuống đất bắt con mồi. Chương còm đấm Bồn lừa liên tiếp mấy cú vào bụng. Nó gật gù đắc chí:
-Hết đời mày chưa con?
Bồn lừa nghiến răng chịu đau. Chương còm dọa:
-Ông sẽ trói mày như trói con chó.
Bồn lừa nghĩ thầm:
-Mày trói được ông còn lâu, nhãi con ạ! Rồi mày sẽ biết tay Hoa Lư quái hiệp.
Bỗng nó đánh « đòn gió » …
-Em lạy anh, anh tha cho em …
Chương còm xực nhớ tới bài « con hổ và con chuột nhắc » trong cuốn « Quốc văn giáo khoa thư » lớp sơ đẳng của cụ Trần Trọng Kim. Chú hổ bị mắc lưới lồng lộn lên kêu trời mà rốt cuộc cũng đành chờ người thộp cổ giết chết lấy xương nấu cao hổ cốt. May sao có con chuột nhắt đi qua. Hổ thò vuốt tóm chuột toan đớp một miếng trước khi chết. Nhưng chuột nhắt tả oán:
-Trăm lạy ông, thân con bé bỏng, ông tha cho làm phúc.
Hổ nghe chuộc nhắt tả oán, bèn tha. Chuột được tha, về rủ cả họ hàng bên nội, bên ngoại nhà chuột tới cắn lưới cứu thoát mạng hổ.
Chương còm không bị mắc lưới song nó cảm thấy nó hách hơn con hổ. Và Bồn lừa chỉ là loài chuột nhắt hèn hạ. Chương còm hỉnh mũi khinh bỉ:
-Mày lạy tao à? Lạy lại tao nghe coi.
Bồn lừa mở cờ trong bụng. Nó nghĩ:
-Con mắc mưu rồi con ơi!
Tuy vậy nó vẫn giả vờ:
-Em lạy anh, anh tha cho em …
Chương còm phá ra cười:
-Thân mày bé bỏng, tao tha cho làm phúc.
Đại tướng Chương còm đứng dậy, Bồn lừa cũng đứng dậy. Thình lình, nó thoi vào bụng Chương còm một quả:
-Làm phúc một trái phật thủ này…
Đại tướng Chương còm nhăn mặt. Bồn lừa đắc chí:
-Sướng chưa nhãi con, Hoa Lư quái hiệp dễ chi mày trói.
Bồn lừa đá vèo một phát sướt bụng Chương còm. Chương còm trả miếng ngay. Máu nóng bốc đỏ bừng đôi tai. Nó nghiến răng ken két:
-Ông sẽ dứt hết tóc mày, thằng cắc ké ạ!
Bồn lừa chìa khủy tay:
-Này, này …
Chương còm quát:
-Đồ đánh lừa, đồ tồi.
Bồn lừa cười toe toét:
- Ai bảo mày mắc lừa, hở đồ ngu?
Chương còm lăn xả vào địch thủ. Bồn lừa tránh nó rất tài tình. Phải chi Tấn mập, Hoa rỗ, Tư trọc cũng chì như nó thì bọn ĐaKao thua là cái chắc. Chương còm quen mùi dở ngón cũ. Nó giả đò chạy. Bồn lừa sợ, không dám đuổi. Nó múa tay trêu Chương còm:
-Quen mui thấy mùi ăn mãi, lêu lêu mắc cở quá!
Chương còm mắc cở thật. Nó xỉ vả Bồn lừa:
-Đồ ăn cắp!
Bồn lừa cãi:
-Ông ăn cắp cái gì?
-Cái kèn ác mô ni ca của ông.
Bồn lừa lè lưỡi:
-Hi hi, ông tước khí giới đó chứ!
Chương còm đá vèo một cú vào … không khí:
-Tước cái … đầu bò của mày ấy!
Bồn lừa chỉ nhếch mép cười. Nó thừa hiểu về môn chưởng mồm, con nhà Chương còm chưa phải là địch thủ của nó. Hoa Lư lục quái toàn những thằng giang hồ hè phố. Ít nhất, và hạng bét nhất, trong mỗi thằng Hoa Lư lục quái cũng đã từng biết đi boóng ô tô buýt lên tới chợ Bến Thành. Giang hồ hè phố nhiều, dĩ nhiên, những kinh nghiệm về chưởng mồm chúng nó phải thu thập được nhiều kha khá. Từ chưởng mồm của môn phái đánh giầy, môn phái bán báo, giữ xe, chúng nó đều chịu ảnh hưởng không ít thì nhiều.
Bồn lừa thấy Chương còm dở môn ruột của nó ra, nó có vẻ khinh bỉ:
-Mày cũng học đòi đánh võ mồm à?
-Ừ, ông sợ gì.
-Vậy hai đứa mình khoanh tay lại đấu võ mồm chơi.
Chương còm tấn trước:
-Quân lừa lọc.
Bồn lừa tung chưởng:
-Thằng còm nhom, đói cơm.
Hai phong chưởng của hai tay cao thủ nghe vẫn còn êm ái. Chương còm chỉ ngón tay vào mặt Bồn lừa:
-Lúc nãy ông không tha mày làm phúc thì giờ mày đã bị trói như con chó rồi.
Bồn lừa bĩu môi:
-Này, này, ơn với huệ …
Chương còm quát:
-Đồ mất dạy!
Bồn lừa nhảy cỡn lên:
-Mất dạy cái cục đạn!
-Đồ vô ơn bạc nghĩa.
-Đồ ngu ngốc.
-Đồ Quyên Tân Định
-Đồ Dzũng Đa Kao!
Bồn lừa thình lình hỏi:
-Ờ, tên mày là gì nhỉ tao quên béng mất rồi,
Chương còm thành thực:
-Tao là Chương.
-Chương trơ trọi thôi à, nghe lại tên tao cho rõ, tao là Bồn lừa, đá bóng số dzách.
-Tao là Chương còm, thổi ác mô ni ca một cây.
Cuộc đấu chưởng mồm tưởng có mòi êm dịu. Bất thần, Bồn lừa hét lớn:
-Chương còm mày là thằng hạng bét, nằm trên người tao mà cóc làm gì nổi tao, mày đáng chết đi.
Chương còm giận sôi ruột:
-Bồn lừa, mày là thằng lừa lọc, mày đã chấp tay lạy tao, mày nên đâm đầu xuống mương.
Bồn lừa gân cổ cãi:
-Ông chắp tay bao giờ?
-Mày lạy tao.
-Ông lạy mày bao giờ?
-Mày xin tao tha.
-Ông xin giả vờ, đừng tưởng bở, thằng còm nhom đói cơm, đói cháo kia
@by txiuqw4