sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 70: Trọng Yếu

Lúc anh hùng quẫn bách sẽ nhớ rõ ân của mỹ nhân, Nhữ Dương vương suy nghĩ mơ màng.

Nhưng ngay lúc hắn buồn bực nhất, hương thơm hoa cúc xua tan tối tăm trong lòng hắn, Nhữ Dương vương không ngại bẻ đóa hoa cúc dại này về vương phủ.

- Hoài Châu nghèo khó, nếu không phải phụ thân ở bên ngoài...thì sao chúng ta có được những ngày lành? Phụ thân luôn cướp đường không phải không có chuyện gì xảy ra, một khi gặp phải người mạnh, thì làm sao bây giờ? Không phải tháng trước phụ thân bị người đả thương sao? Ở trong mắt đám quý nhân chúng ta chỉ là con kiến, ta không cam lòng gả cho biểu ca, nương, đó là một cơ hội tốt, bỏ lỡ sẽ rất đáng tiếc, ta theo hắn, một khi sinh hạ nhất nam bán nữ, phụ thân cùng ca ca cũng có cái dựa vào, thống lĩnh Hoài Châu cũng sẽ xem trọng chúng ta.

Phụ nhân mấp máy môi, nâng cổ tay áo lau khóe mắt:

- Vương phủ là nơi ăn tươi nuốt sống, tiểu thư kinh thành đều là người xuất chúng, là mỹ nhân, Phương Nhi ở trong mắt nương là tốt nhất, nhưng so sánh với các vị tiểu thư khuê các trong kinh thành...Nương lo lắng.

Nhữ Dương vương cảm giác đùi hắn đau đớn, ngực như bị đè ép, đầu óc choáng váng, hắn sẽ chết?

Hắn không chết trận xa trường, mà chết vì rắn độc cắn, Nhữ Dương vương thật sự không cam lòng.

- Phụ thân ta đi tìm thống lĩnh Hoài Châu còn chưa trở về, ca ca lại bị ngươi đả thương, bọn hắn sẽ không cứu ngươi, ta...Ta là nữ tử nhu nhược...Thật sự không có cách nào khác.

Lúc này tính mạng quan trọng hơn, Vương gia được mỹ nhân cứu là tốt rồi.

Lúc Nhữ Dương vương tuyệt vọng, Phương Nhi đồng ý vì ngươi hút độc, giờ khắc này hắn sẽ nhớ kỹ một đời, chỉ có lúc tuyệt cảnh, thì ân cứu mạng mới có thể khắc cốt ghi tâm.

- Phương Nhi, ngươi là làm sao vậy?

Hán tử vừa rồi bắt nhốt Nhữ Dương vương từ ngoài cửa chạy vọt vào, đoạt lấy Phương Nhi trên tay Nhữ Dương vương, nước mắt chảy xuống:

- Nữ nhi...Nữ nhi...

Đôi mắt Phương Nhi trong suốt, ôn nhu nhìn Nhữ Dương vương, nở nụ cười hàm ý cảm ơn:

- Phụ thân, vương gia nói sẽ không trách ngươi, hắn nói không trách ngươi.

- Phương Nhi.

Sau khi Phương Nhi ngất đi, thống lĩnh Lý Vĩnh Khánh đi đến bên người Nhữ Dương vương, nhìn hắn nói:

- Vương gia đã lâu không gặp?

- Thỉnh đại phu.

- Dạ thống lĩnh đại nhân.

Nhữ Dương vương được tùy tùng nâng lên, Lý Vĩnh Khánh nói:

- Chuyện thẩm vấn bọn hắn, hạ quan không tiện nhúng tay, là kết tội hay là đặc xá, tùy vương gia định đoạt.

Nếu hắn thật dựa theo điều lệ xử lý, đám người huân quý sẽ không kiếm được bạc.

- Phu nhân chuẩn bị nhiều lễ vật cho Nữu Nữu, nếu không phải đại ca nhắc nhở, ta đã bị cuốn vào, rời khỏi Hoài Châu, ai còn nhận thức ta?

- Đã biết, lão gia, thiếp thân nhất định an bài thỏa đáng.

Phu thê Lý Vĩnh Khánh thương lượng đem lễ vật gửi đến kinh thành trước.

Truyện được đăng ở s://.wattpad.com/user/Yul_Yuuki và ddlqd. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.

Trong kinh thành Yên Nhiên thở phào một cái, nghe nói bệ hạ xử lý chuyện Tiệt Vàng Tệ án, phạm quan miệng đầy máu đem diễn chợ bị ném thức ăn vào người.

Vụ án lớn coi như trôi qua, nhị thúc vẫn là thống lĩnh Hoài Châu, càng được bệ hạ tín nhiệm.

Yên Nhiên vỗ vỗ hai má, nàng thật sự không muốn nhìn thấy nhị thúc yêu thương nàng vì việc này mà bị bãi quan, Yên Nhiên không muốn nhìn thân nhân chịu khổ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx