sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 109: Mộng Xuân

Một sân viện vắng vẻ, vài tên hán tử hắc y nhân ngồi vây quanh bàn tròn.

Trên bàn bày mở một tấm bản đồ, một người trong đó chỉ vào tấm bản đồ rồi nói:

- Ngươi nói này nọ có ích lợi gì? Cẩu tặc Nhữ Dương vương là rùa đen rụt cổ, ngươi có thể tóm được hắn? Có thể bóp chết hắn? Người Đại Minh rất giảo hoạt giả dối, cách kinh thành không xa còn có Tây Sơn doanh, lần này chúng ta lẻn vào đế đô, một là vì báo thù năm đó Nhữ Dương vương ở trên chiến trường lừa gạt giết hơn mười vạn huynh đệ của chúng ta, hai là vì thiếu chủ cần phải lấy được phương thuốc chữa trị bệnh thiên hoa.

“Thùng, thùng, thùng”

Tiếng đập cửa có tiết tấu vang lên:

- Là tiểu lục tử.

Truyện được đăng ở s://.wattpad.com/user/Yul_Yuuki. Mọi trang wed khác đều là TRỘM. Mong các bạn vào wattpad ủng hộ editor.

Ban đêm ở Nhữ Dương vương phủ đèn đuốc sáng ngời, Nhàn Nương yêu thích đèn lồng, ban đêm trong vương phủ treo đầy đèn lồng.

Trong đình viện ánh đèn tản ra ánh sáng dịu nhẹ, Nhữ Dương vương cùng mẫu thân, biểu muội dùng xong vãn thiện.

Hắn cự tuyệt biểu muội dịu dàng như nước ngăn đón cùng nước mắt muốn lưu giữ hắn, nhưng hắn vẫn nhẫn tâm rời khỏi nàng, mà đi đến sân viện của Nhàn Nương.

Hình ảnh được ánh nến phản chiếu qua bình phong, khiến Nhữ Dương vương mê say.

Nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Nhàn Nương phản phất sau tấm bình phong.

- Nhàn Nương.

Giọng nói trầm thấp, giống như sợ nàng tan biến, Nhàn Nương tiếp tục đánh đàn, không để ý tới hắn.

Nhữ Dương vương thong thả tới gần nàng, đem mỹ mạo của nàng khắc sâu tận đáy lòng.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx