sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 110: Mộng Xuân 2

Nhữ Dương vương nâng tay, cánh tay lơ lửng giữa không trung, ánh mắt hai người chạm vào nhau.

Đôi mắt Nhàn Nương trong suốt sạch sẽ, cao ngạo ung dung, làm cho hắn hổ thẹn.

- Sau khi ta chết sẽ cùng nàng hợp táng, chỉ hợp táng với một mình nàng.

Vứt bỏ kế phi? Nhưng nàng không muốn gặp lại hắn, để cho hắn cùng tam thê tứ thiếp hợp táng không phải rất tốt sao? Nhàn Nương nhẹ giọng nói:

- Ta không thể ích kỷ, vương gia không phải chỉ có một mình ta.

Lúc ánh mắt bọn hắn lần lượt thay đổi, Nhữ Dương vương là khát cầu, mà Nhàn Nương là mê mang, là hoang mang.

Ánh mắt Nhàn Nương nhìn xuống hạ thân của Nhữ Dương vương, rất nhiều nữ nhân đã dùng qua, nàng còn có thể hiếm lạ sao?

Nhữ Dương vương đã khát cầu Nhàn Nương đến cực hạn, Thiên Ma hương hắn không tránh được, Nhữ Dương vương cũng chỉ là tục nhân.

Cuộc đời này của hắn ở trên chiến trường là vô địch tướng quân, nhưng đối với nữ tử, hắn chưa bao giờ hiểu, tự xưng là đa tình trọng tình, ai cần hắn trọng tình?

- Ta không muốn để cho hắn đụng ta, ta từng nghĩ sẽ cùng hắn...Nhưng lúc ta bị hắn ôm lấy, ta chỉ có cảm giác ghê tởm.

Nhàn Nương đứng trước cửa sổ, súc miệng, chùi môi:

Hiểu rõ đợi chờ là hạnh phúc, có khi nàng sẽ nói với Nhữ Dương vương nàng bị bệnh nhẹ.

Tâm tư mẫu thân thế nào Nhữ Dương vương cũng biết rõ, nhưng hắn không muốn thất tín cô phụ Trinh Nương.

Đành phải để Loan Nguyệt chịu ủy khuất làm trắc phi, Nhữ Dương vương muốn Loan Nguyệt hiểu rõ nam nhân trong thiên hạ cũng có mấy người tốt lắm.

Nếu nàng không thể chịu đựng làm trắc phi, Nhữ Dương vương nguyện ý thả nàng rời đi.

Tuy lời này chưa nói ra, nhưng Nhữ Dương vương cho rằng hắn biểu hiện cũng đủ rõ ràng, Loan Nguyệt đã hiểu rõ ý tứ của hắn.

- Nam Chiếu Nhiếp Chính vương? Nhàn Nương?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx