sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Lấy Nhầm Tổng Tài - Chương 1572

Chiêu này của cô ta đơn giản nhưng lại hữu dụng.

Không có gì đẹp đẽ nhưng là chiêu chí mạng.

Nếu như người đứng trước mặt cô ta không phải Thẩm Viễn mà là một người khác, chỉ cần ba giây thôi, thì đối phương đã mất mạng rồi.

Thẩm Viễn đối phó rất nhẹ nhàng, không cần biết đối phương tấn công như thế nào, đều có thể ung dung đối phó.

Không bao lâu, ánh mắt của người phụ nữ đó từ từ thay đổi rồi!

Trên thế giới này có thể nhẹ nhàng tiếp chiêu công kích của cô ta, thật sự không có nhiều!

Đặc biệt đối phương lại còn trẻ như vậy!

Cậu ta là ai?

Hai người đàn ông đang xem màn hình camera, lúc này cũng không thể bình tĩnh được nữa rồi!

Sự dũng mãnh của tên thiếu niên này, đã vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ rồi!

Chẳng trách người bên cục cảnh sát, chỉ để một mình hắn ta tới.

Quả thực chỉ cần một mình tên nhóc này là đủ rồi!

Người đàn ông gầy lập tức đứng dậy:” Không được, tôi phải qua đó, tên nhóc con này rốt cuộc từ đâu đến? Bên phía cảnh sát bây giờ đã mạnh như vậy rồi? Không đúng khoa học!”

Người đàn ông to con lần nữa kéo hắn ta lại nói:” Cậu cứ chờ thêm chút nữa, đừng vội.”

Lúc này, trong màn hình camera, Thẩm Viễn và người phụ nữ đó đánh nhau bất phân thắng bại, chiêu thức của hai người càng ngày càng lạ, dày đặc, nếu như bây giờ có người nổ súng, chỉ e là sẽ làm bị thương người của mình thôi.

Đột nhiên, hai người đàn ông đang xem camera sau khi nhìn thấy động tác của Thẩm Viễn, cả người giống như là bị sét đánh vậy!

Động tác này, tư thế này, rõ ràng là thói quen của ông chủ!

Bây giờ ông chủ rất hiếm khi ra tay, trước đây, đều là đích thân ra tay diệt trừ kẻ địch của mình.

Lúc ông chủ giết người, đều có một động tác quen thuộc, đó chính là ngón cái sẽ quay nhẹ nhàng vào bên trong.

Đó chính là ông chủ đã muốn giết người rồi!

Thằng nhóc này, tại sao lại biết động tác này?

Người đàn ông to con liền chạy tới trước bàn điều khiển, nói vào tai nghe của người phụ nữ:” Dừng tay! Tạm thời dừng tay! Cậu ta hình như có quan hệ với ông chủ! Nhất định không được làm bị thương cậu ta!”

Người phụ nữ đang đánh nhau dữ dội với Thẩm Viễn, nghe thấy như vậy, liền chịu để Thẩm Viễn đánh trúng một cái rất đau, một đấm bị lùi ra xa Thẩm Viễn, lăn vòng trên mặt đất, một tay chống xuống dưới đất, dùng lực, rắc, cánh tay bị Thẩm Viễn bẻ, lại hồi phục lại bình thường!

Còn người phụ nữ này, ngay cả hự một tiếng cũng không có, sắc mặt bình thường, dường như cánh tay mới làm lành lại của cô ta, căn bản không phải là của cô ta vậy.

“Dừng tay!” một giọng nói của một người đàn ông ở phía sau truyền đến, liền nhìn thấy một người đàn ông to con bước nhanh đến.

Thẩm Viễn cũng không ngạc nhiên, chỉ xoay xoay cổ, nói:” Muốn một đánh hai sao? Được thôi, đến đây!”

Thẩm Viễn tư thế kiêu ngạo, nếu như là trước đây, có lẽ đã bị ba người cùng lúc xông lên đánh rồi.

Nhưng mà bây giờ, bọn họ không dám có ý nghĩ này.

Bọn họ nóng lòng muốn biết, tên nhóc đứng trước mặt bọn họ rốt cuộc là ai.

Tại sao hắn ta và Sùng Minh lại có điểm giống nhau đến vậy!

Sau khi người phụ nữ và người đàn ông to con trao đổi ánh mắt với nhau, hai người một trước một sau, kẹp Thẩm Viễn ở giữa.

Người phụ nữ lên tiếng hỏi:” Cậu là ai? Tại sao lại cứ đuổi theo bọn ta?”

Thẩm Viễn đột nhiên mỉm cười:” Tôi lại muốn biết mấy người là ai, tại sao lại đến đây, muốn làm gì?”

Người phụ nữ và người đàn ông to con liếc mắt nhìn nhau, tiếp tục nói:” Chúng tôi làm gì thì có liên quan gì đến cậu? Cậu hình như không phải là người của cảnh sát? Chúng tôi coi như muốn giết thêm nhiều người nữa, dường như cũng không liên quan gì đến cậu? Cậu nhóc, chúng ta không quen biết, hà tất phải ép người quá đáng?”

Khóe miệng Thẩm Viễn khẽ động, nụ cười vô hại:” Đúng vậy, quả thực là không quen biết, cho nên mới phải làm rõ các người là ai, muốn làm gì? Chỉ cần các người không nói sự thật, tôi sẽ không đi.”

Nói xong, Thẩm Viễn lại bổ sung một câu:” Các người nên biết, ba người tuy rằng người đông thế mạnh, nhưng mà muốn lấy mạng của tôi, thì lại không phải là chuyện dễ đâu.” Thẩm Viễn nghiêng đầu nhìn người phụ nữ, rồi lại nhìn người đàn ông to con, nói:” Không phải là vẫn còn một người sao? Ra hết đây đi, trốn cũng không có ý nghĩa nữa rồi. Yên tâm đi, lần này chỉ có một mình tôi đến, những người khác đều mai phục cách đây mười dặm rồi, không có ám hiệu của tôi, bọn họ sẽ không đến đâu!”

Quả nhiên, tên thứ ba từ trong bóng râm đi ra, khuôn mặt cảnh giác nhìn Thẩm Viễn.

Ba người bọn họ đều không biết người thiếu niên đứng trước mặt kia cuối cùng muốn làm gì.

Thẩm Viễn cất dao về chỗ cũ, kiếm một chỗ ngồi xuống, nhìn có vẻ rất thả lỏng, nhưng thực ra là đầy cảnh giác.

Nơi cậu ngồi, có thể có mấy đường thoát thân.

Chỉ cần ba người này có bất cứ hành động nào, cậu lập tức có thể đối phó được.

Ba người nhìn thấy động tác của Thẩm Viễn, ánh mắt đồng thời trở nên u ám mấy phần.

Tên nhóc này quả nhiên không phải người bình thường.

Đứa trẻ bình thường, ở độ tuổi này, tại sa có thể biết nhiều như vậy được?

Con trai ở nước này đi nghĩa vụ quân sự, nhỏ nhất cũng phải mười sáu, mười bảy tuổi, còn tên nhóc này toàn thân trang bị vũ khí, tuyệt đối không phải là thành quả đạt được trong hai ba năm rèn luyện.

Cậu ta quen thuộc chiến trường, và chiến đấu thuần thục, có thể cậu ta từ nhỏ đã được rèn luyện rồi.

Nhưng mà, gia đình như thế nào, có thể từ nhỏ rèn luyện cậu ta võ nghệ cao cường như thế?

Thẩm Viễn thong thả nói:” Nói đi, các người rốt cuộc là ai? Tại sao lại đến đây? Những người các người giết hại, rốt cuộc là ai?”

Sau khi nói xong, Thẩm Viễn lại bổ sung một câu:” Tôi không phải cảnh sát, tôi chỉ muốn biết thứ tôi có hứng thú, thậm chí các người có bị bắt hay không, tôi không quan tâm.”

Nghe Thẩm Viễn nói như vậy, ánh mắt mơ hồ của ba người thả lỏng.

Tên nhóc này, xem ra thật sự chỉ là can đảm hiếu kì, chứ không phải làm việc cho cảnh sát.

Người đàn ông gầy cảnh giác nhìn Thẩm Viễn:” Vậy cậu lại là ai? Nếu như đã không làm việc cho cảnh sát, tại sao lại nhúng tay vào việc của chúng tôi?”

Thẩm Viễn cười như không cười nhìn hắn ta. Người phụ nữ lập tức nói:” Như thế này đi, chúng tôi nhường một bước. Nếu như chúng ta đã không phải kẻ địch, vậy thì không đụng đến dao súng, làm tổn thương hòa khí. Để biểu thị một chút thành ý của chúng tôi, tôi có thể nói cho cậu biết, những người bị giết đó, đều là người của chúng tôi, chúng tôi chỉ đang thanh lí môn phái mà thôi. Chúng tôi sẽ không làm hại đến người dân vô tội, chúng tôi hoàn thành xong nhiệm vụ sẽ rời khỏi. Cậu nhóc, tôi thấy cậu cũng hiểu một vài quy tắc giang hồ. Chúng tôi xử lí môn phái chúng tôi, không đụng chạm đến cậu chứ?”

Thẩm Viễn mỉm cười:” Vậy thì cũng phải xem xử lí môn phái là môn phái như thế nào. Môn phái của các người là ai?”

Ba người mặt đột nhiên biến sắc!

Tên húy của ông chủ không thể nào tùy tiện nói ra được.

Trời đất biết, tên nhóc ngồi trước mặt đây có quan hệ gì với ông chủ! Nếu là bạn bè còn dễ nói, nếu như là kẻ địch thì?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx