sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

03. Psyche chôm một hộp kem làm đẹp (Phần 5)

PSYCHE CHÔM MỘT HỘP KEM LÀM ĐẸP(Phần 5)

​May mắn cho Psyche, Aphrodite thực sự kém khoản tìm kiếm.Nếu bà ấy tìm bàn chải tóc của bà hay đôi giày mềm yêu thích của bà, điều đó sẽ dễ dàng hơn. Nhưng tìm kiếm một cô gái phàm trần trong một thế giới đầy người phàm. Điều đó thật khó. Và buồn chán.Bà lùng sục tất cả các thành phố của Hy Lạp, bay trên bầu trời trong cỗ xe vàng được kéo bởi những con bồ câu khổng lồ của bà. (Điều mà tôi thấy khá là sởn gai ốc. Điều đó có vẻ lãng mạn với bạn không – được kéo đi quanh bởi những con chim trắng lớn có kích thước của chiếc xe Ford? Và phân những thứ này thải xuống… Được rồi, tôi sẽ dừng lại.)Aphrodite cứ bị sao lãng bởi nhu cầu hàng hóa ở trung tâm thương mại, hay những chàng trai dễ thương, hay châu báu lấp lánh và váy vóc mà các cô gái phàm trần đang mặc mùa này.Trong khi đó, Psyche cứ chậm chạp lê bước, tìm kiếm chồng mình ở tất cả những điện thờ hẻo lánh, đền thờ, và trung tâm Thể thao LA.Vào thời điểm này, bụng bầu của cô bắt đầu lộ ra. Quần áo của cô rách rưới và đầy bùn. Đôi giày của cô rách toạc. Cô luôn đói khát, nhưng cô không từ bỏ.Một ngày kia cô đang lang thang qua dãy núi của bắc Hy Lạp khi cô nhận thấy tàn tích của một đền thờ cũ. Này, cô nghĩ, có lẽ đây là đền thờ của Eros!Cô cố gắng đi lên những vách đá dốc đến khi cô tới được tòa nhà bỏ hoang. Buồn thay, đó không phải là một đền thờ của Eros. Xét theo những bó lúa mì được khắc lên án thờ và số lượng bụi bẩn trên sàn, nó là đền thờ của Demeter đã không được sử dụng trong nhiều thập kỉ.Một đền thờ của nữ thần ngũ cốc làm gì ở đây trên một ngọn núi cằn cỗi ở giữa hư không? Tôi không chắc, nhưng Psyche nhìn và án thờ đầy bụi, những bức tượng vỡ nằm trên sàn, những hình ảnh graffiti trên các bức tường, và cô nghĩ, mình không thể rời nơi này như vậy. Điều đó không đúng.Mặc dù tất cả những rắc rối của mình, Psyche vẫn kính trọng các vị thần. Cô tìm thấy vài thứ đồ dùng trong tủ của người canh đền và dành một tuần dọn dẹp đền thờ cũ. Cô lau chùi các hình graffiti, đánh bóng láng án thờ và sửa lại những bức tượng với băng keo được đặt ở những vị trí chiến lược.Ngay khi cô làm xong, một giọng nói lên tiếng phía sau cô. “Làm tốt lắm.”Psyche xoay lại. Đứng ở án thờ là nữ thần Demeter. Bà mặc áo choàng màu xanh-lá-cây-và-nâu, và bà có một chiếc vương miện lúa mì trên đầu và một lưỡi hái vàng trong tay. Psyche quỳ xuống sùng kính, điều này là một ý tưởng tốt khi bạn đang đối mặt với một nữ thần với một cái lưỡi hái.“Ôi Demeter vĩ đại!” cô kêu lên. “Có lẽ người có thể giúp được tôi. Tôi cần tìm chồng mình, Eros!”Demeter cau mày. “Phải… về chuyện đó. Aphrodite đang quyết tâm tìm ngươi để trừng phạt, cô gái. Nàng ta sẽ không nghỉ ngơi đến khi ngươi bị tiêu diệt, và ta không thể chống lại nàng ta. Thành thật, ta muốn giúp đỡ ngươi. Nếu ta có cơ hội để làm điều gì đó, như thể, không ghi âm, ta sẽ làm. Nhưng ngươi sẽ phải tự mình tìm thấy Eros.”Một số người có thể phát điên. Psyche chỉ cúi đầu xuống. “Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm.”Từ sâu thẳm, cô biết cô sẽ phải tự giải quyết rắc rối của mình. Cô đã làm rối tung lên, và không nữ thần nào có thể sửa chữa điều đó cho cô. Chỉ bởi vì cô đã lau dọn đền thờ của Demeter, Psyche không mong chờ một sự đền ơn. Cô đã làm bởi vì đó là điều đúng đắn để làm.Tôi biết. Tư tưởng kỳ lạ, đúng chứ? Nhưng cô gái này khá là anh hùng theo cách đó.Nữ thần biến mất, và Psyche tiếp tục lên đường. Vài ngày sau cô đang đi qua một khu rừng nơi cô đi qua một điện thờ bỏ hoang trong một khu rừng trống. Từ những câu khắc đã mờ và những bức tượng phủ thường xuân, Psyche đoán nó từng là một điện thờ của Hera.Mình không thể để nó lại thế này, Psyche nghĩ. (Tôi, tôi sẽ đã vẽ những cặp mắt kính cùng ria mép và bỏ chạy. Nhưng Hera và tôi có cả một câu chuyện.)Psyche dọn dẹp án thờ, kéo dây thường xuân khỏi những bức tượng và làm hết sức để điện thờ trông đẹp trở lại.Khi cô làm xong, Hera xuất hiện trước cô trong một chiếc vương miện tỏa ra ánh sáng trắng, một chiếc áo choàng lông công trên vai. Trong tay bà là một cây quyền trượng đặt trên đầu là một bông sen. “Làm tốt lắm, Psyche. Ngươi thậm chí đã dọn dẹp từng ngóc ngách. Không ai làm thế bao giờ.”Psyche quỳ xuống. “Nữ hoàng Hera! Tôi không mong phần thưởng, nhưng tôi cô độc, mang thai và bị Aphrodite săn đuổi. Người có thể bảo vệ tôi không, chỉ một thời gian ngắn, đến khi con tôi được sinh ra? Tôi biết người là nữ thần của tất cả các bà mẹ.”Hera nhăn mặt. “Ối. Không ai có thể làm thế, con của ta. Aphrodite hoàn toàn phát điên về việc giết ngươi. Nếu nàng ta ngừng bị sao lãng bởi những đồ bán hạ giá, nàng ta sẽ đánh ngươi túi bụi. Có lẽ một ngày nào đó ta sẽ có cơ hội để giúp ngươi theo cách tinh tế, bí mật nào đó, nhưng bây giờ ta không thể bảo vệ ngươi. Chỉ có một biện pháp duy nhất với vấn đề của ngươi. Ta nghĩ ngươi biết đó là gì.”Psyche đứng lên. Cô mệt mỏi đến nỗi chỉ lờ mờ suy nghĩ rõ ràng, nhưng cô hiểu Hera đang nói gì.“Tôi phải đối mặt với Aphrodite,” Psyche nói. “Phụ nữ với phụ nữ.”“Đúng vậy. Chúc may mắn,” Hera nói, và dũng cảm biến mất.Psyche tiếp tục chuyến hành trình của cô, nhưng bây giờ có có một mục tiêu khác. Cô đi tìm cung điện của Aphrodite.Cuối cùng Psyche tìm đúng nơi: biệt thự lớn màu trắng trên bờ biển Adriatic, với những quang cảnh tuyệt vời và những khu vườn đáng yêu xung quanh. Một cách đau đớn, nơi này làm Psyche nớ về cung điện cô đã chia sẻ với chồng mình.Cô gõ vào mấy cánh cửa đồng lớn bóng láng.Khi một người phục vụ trả lời và thấy đó là ai, quai hàm ông ta rơi xuống.“Cô cố ý đến đây à?” ông hỏi. “Được rồi, tôi sẽ mang cô đến gặp bà chủ. Chỉ là để tôi đội cái mũ sắt bóng đá trước, trong trường hơn bà ấy bắt đầu ném đồ đạc – như đồ nội thất, hay tôi, hay cô.”Ông mang Psyche vào phòng ngai của Aphrodite, nơi nữ thần đang nghỉ ngơi sau một cuộc tìm kiếm Psyche buồn chán khác. Khi Aphrodite thấy cô gái bà đang tìm kiếm bước vào, nó là điều bực mình nhất từng thấy – như thể bạn dành cả buổi sáng tìm kiếm kính của bạn và bạn thấy nó trên đầu bạn. (Tôi không đeo kính, nhưng bạn thân của tôi Jason có đeo. Khá là khôi hài khi cậu ấy bị mất chúng như thế.)“NGƯƠI!” Aphrodite xông đến trước Psyche. Bà bắt đầu đá cô gái tội nghiệp, kéo tóc cô, cào cô với những móng tay của mình. Nữ thần có lẽ sẽ giết cô, nhưng khi bà thấy Psyche đang mang thai bà không thể làm điều đó.Psyche không đánh trả. Cô cuộn người thành quả bóng và chờ cho cơn thịnh nộ của Aphrodite lắng xuống.Nữ thần dừng lại để kiểm tra mấy cái móng tay của bà – bởi vì việc xé một người phàm thành những mảnh nhỏ có thể hoàn toàn làm hỏng việc cắt sửa móng tay của bạn – và Psyche lên tiếng.“Mẹ chồng,” cô nói, “con đã đến để đối mặt với sự trừng phạt của mẹ vì không tin tưởng chồng mình – bất cứ điều gì mà mẹ nghĩ là thích hợp. Con sẽ làm bất cứ điều gì để chứng minh con yêu ngài ấy và giành được sự tha thứ của ngài ấy.”“Sự tha thứ?” nữ thần hét lên. “Ta không công nhận cuộc hôn nhân của ngươi. Ta chắc chắn không công nhận ngươi là con dâu của ta! Nhưng hình phạt ta chắc chắn có thể sắp xếp. Lính đâu! Hãy đem con bé phàm trần này vào ngục tối! Ta có một ngục tối, phải không? Dùng roi đánh nó, tra tấn nó và mang nó lại cho ta. Sau đó chúng ta sẽ xem ta cảm nhận như thế nào về sự tha thứ.”Những lính gác làm điều họ được ra lệnh. Nó thật kinh tởm. Họ không giết Psyche, nhưng khi họ mang cô trở lại cô bị đánh dã man đến nỗi khó có thể nhận ra cô. Aphrodite là một chủ nhà tuyệt vời như thế.“Ừm, con bé kia?” nữ thần hỏi. “Ngươi vẫn muốn chứng minh bản thân mình chứ?”Ngạc nhiên thay, Psyche cố gắng đứng dậy. “Vâng, thưa Mẹ chồng. Bất cứ điều gì.”Aphrodite không thể không bị ấn tượng một chút. Bà quyết định giao cho Psyche một loạt những thử thách – những thứ bất khả thi, để cô sẽ cứ thất bại và chết, nhưng ít nhất sau đó không ai có thể nói rằng Aphrodite đã không cho cô một cơ hội.(Ngoại trừ tôi, đang nói với bạn ngay bây giờ: Aphrodite đã không cho Psyche một cơ hội.)“Ta sẽ kiểm tra ngươi,” nữ thần thông báo, “để biết liệu ngươi có xứng đáng với sự tha thứ của ta và tình yêu của con trai ta không. Ngươi quá xấu xí, cách duy nhất ngươi có thể làm một người vợ tốt là bằng cách trở thành một người giữ nhà tốt. Hãy xem ngươi có thể sắp xếp một phòng thức ăn như thế nào.”Thử thách hoàn toàn thể hiện sự phân biệt đối xử theo giới tính? Phải. Hoàn toàn Aphrodite? Rất nhiều.Bà lôi Psyche đến phòng bếp thần thánh của mình và ra lệnh cho những người phục vụ đổ mọi bao ngũ cốc trong kho thực phẩm ra – lúa mạch, lúa mì, yến mạch, gạo, quinoa[1] hữu cơ, bất cứ thứ gì. Ngay sau đó nhà bếp được chôn vùi trong một trận bão tuyết các chất xơ.“Hãy phân loại những loại ngũ cốc này,” Aphrodite ra lệnh. “Hãy cho tất cả chúng trở lại đúng trong các túi trước giờ ăn tối. Nếu ngươi thất bại, ta sẽ giết ngươi. Hoặc ngươi có thể thừa nhận thất bại ngay bây giờ và ta sẽ dễ dàng với người. Ta sẽ ném ngươi đi đày. Ngươi sẽ KHÔNG BAO GIỜ gặp lại con trai ta, nhưng ít nhất ngươi vẫn có cuộc sống khốn khổ của mình.”“Con chấp nhận thử thách,” Psyche nói, mặc dù nhìn vào núi ngũ cốc cô không nghĩ cô có thể thành công bằng cách nào.Aphrodite bỏ đi trong cơn tức giận để trang trí lại móng tay của mình.Psyche bắt đầu phân loại. Cô chỉ làm việc đó trong vòng vài phút – quinoa, lúa mạch, những quả bóng lông tơ, yến mạch – khi một con kiến chạy nhanh về phía cô qua quầy bếp.“Có chuyện gì thế?” con kiến nói.Psyche nhìn nó chằm chằm. “Ngươi có thể nói chuyện à?”“Phải. Demeter đã gửi tôi đến đây. Cô cần giúp đỡ ở đây chứ?”Psyche không chắc một con kiến đơn độc có thể giúp đỡ như thế nào, nhưng cô nói, “Ừ, chắc chắn. Cảm ơn.”“Được rồi. Nhưng nếu bất cứ ai hỏi chúng tôi không bao giờ ở đây.”“Chúng tôi?”Con kiến huýt một tiếng còi taxi. “Được rồi, các anh bạn, chúng ta làm việc nào!”Hàng triệu những con kiến di chuyển thành đàn ra khỏi những tấm ván chân tường và bắt đầu làm việc, phân loại những hạt ngũ cốc vào những cái túi khác nhau. Trong khoảng một giờ, toàn bộ nhà bếp đã sạch sẽ và gọn gàng và tủ thức ăn trở lại theo thứ tự. Những con kiến thậm chí lấp đầy một cái túi mới và gọn gàng dán nhãn nó NHỮNG QUẢ BÓNG LÔNG TƠ VÀ NHỮNG THỨ TÌM ĐƯỢC KHÁC.“Cảm ơn rất nhiều,” Psyche nói.“Suỵt,” con kiến nói. “Cô chưa bao giờ thấy chúng tôi.”“Chưa bao giờ thấy ai?”“Cô gái thông minh,” con kiến nói. Toàn bộ đàn kiến98 luồn lách trở lại vào những tấm ván tường và biến mất.Khi Aphrodite trở lại, bà ta choáng váng. Sau đó bà giận dữ. “Ta không phải là kẻ ngốc, con bé kia. Rõ ràng ngươi không tự mình làm điều này. Nữ thần nào đó đã giúp ngươi, à? Ai đó muốn thấy ta xấu hổ! Đó là ai?”“Ừm…”“Đó không phải là vấn đề!” Aphrodite hét lên. “Ngươi đã gian lận, vì vậy đây không phải là một bài kiểm tra công bằng. Ngươi đã giành được cho mình một đêm nghỉ ngơi trên sàn bếp và vỏ bánh mì cho bữa tối. Vào buổi sáng, chúng ta sẽ tìm cho ngươi một thử thách khó hơn!”Psyche trải qua buổi tối trên sàn nhà. Cô không biết rằng trong cùng cung điện, chỉ cách vài phòng, Eros đang quằn quại đau đớn bởi vì bên vai bị thương của ông và (CẢNH BÁO PHÉP ẨN DỤ!) trái tim bị thương của ông. Aphrodite đã không nói với ông về chuyến viếng thăm của Psyche, nhưng Eros có thể cảm thấy sự hiện diện của cô, và nó thậm chí làm vết thương của ông tồi tệ hơn.Vào buổi sáng, sau một vỏ bánh mình bổ dưỡng khác cho bữa sáng, Psyche nhận được nhiệm vụ thứ hai của mình.“Ta cần len,” Aphrodite thông báo. “Bất cứ người vợ nào đều phải biết may vá quần áo, và điều đó yêu cầu vật liệu tốt. Ở rìa tây của thung lũng này, cạnh dòng sông, ngươi sẽ tìm thấy một đàn cừu. Hãy đem về cho ta lông của chúng. Trở lại trước khi trời tối hoặc ta sẽ giết ngươi! Trừ khi ngươi muốn từ bỏ bây giờ, trong trường hợp mà –”“Con biết vải thô.” Xương cốt của Psyche đau nhức và đôi mắt cô mờ đi vì đói, nhưng cô cúi chào nữ thần. “Con sẽ mang len về cho mẹ.”Aphrodite quên đề cập đến vài chi tiết về con cừu. (Có lẽ vừa lướt qua đầu bà.) Ví dụ, len của chúng là vàng tinh khiết. Ngoài ra, con cừu có đôi sừng sắc bén, những cái răng nhọn, những vết cắn có độc và những móng guốc bằng thép chết người như những phiến gỗ nặng để phá thành. (Hiểu chứ? Những phiến gỗ nặng?)Psyche đứng một lát trong ánh nắng buổi sáng, nhìn từ một khoảng xa khi con cừu tiêu diệt và ăn ngấu nghiến bất cứ con vật nào đến gần – nhím âu, thỏ, nai, voi nhỏ. Đồng cỏ được trang trí một cách dễ chịu với xương xẩu và sọ người. Psyche thậm chí nhận ra là cô không tài nào đến gần bầy cừu được.“Ừm…” Cô liếc nhìn dòng sông. “Mình tự hỏi liệu nước đó đủ sâu để trầm mình.”“Ồ, đừng làm thế,” một giọng nói tên tiếng. Có vẻ như đến từ phía sau một bụi cây sậy rậm rạp ở mép sông.“Ai đấy?” Psyche hỏi. “Hãy ra khỏi sau những cây sậy đi!”“Ta không thể,” đám sậy nói. “Ta là những cây sậy.”“Ồ,” Psyche nói. “Và các người đang giảng bài cho tôi về việc trầm mình tự tử à?”“Trầm mình không bao giờ là câu trả lời,” những cây sậy nói. “Nhưng chủ yếu là ta sẽ cho cô bí quyết để thu thập lông cừu, bởi vì Hera sai tôi giúp cô.”Psyche thư giãn. Nói chuyện với một cây sậy về việc thu thập lông là điều ít bình thường nhất đã xảy ra với cô gần đây. “Cảm ơn. Tiếp tục đi.”“Như cô có thể đoán được, nếu cô đến gần những con cừu đó ngay bây giờ, chúng sẽ xé cô thành từng mảnh. Nhưng vào buổi chiều muộn, khi trời đẹp và nóng, chúng sẽ buồn ngủ và chậm chạp. Chúng sẽ tụ tập dưới những bóng của những cây phi cơ[2] lớn ở bên trái. Cô thấy chúng chứ?”“Nhưng cây đó trông chẳng giống như những chiếc phi cơ[3]?”“Chúng đấy. Khi điều đó xảy ra, hãy lẻn đến những bụi gai ở bên kia bãi cỏ. Cô thấy chúng chứ?”“Những thứ tôi có thể thấy là những cái gai vì chúng ở quá xa?”“Cô là một học trò nhanh nhạy đấy. Hãy rung những bụi gai đó, và những vấn đề của cô được giải quyết.”“không phải là vô lễ đâu, Ôi Cỏ Đầm lầy Thông thái, nhưng việc rung những bụi gai sẽ giải quyết được những rắc rối của tôi như thế nào?”Đám cây sậy không nói gì. Chúng đã trở lại bình thường, không phải những cây cho lời khuyên.Psyche đoán cô nên thử kế hoạch. Nếu Hera đang cố giúp đỡ cô, sẽ thô lỗ nếu không làm. Cô đợi cho đến chiều. Đủ chắc chắn, những con cừu vàng giết người tập trung cho một giấc ngủ ngắn trong bóng của những cây chò nước.Psyche lén đến bên kia bãi cỏ. Cô rung bụi gai gần nhất và một ít chùm len vàng rơi khỏi các nhánh cây. Những con cừu này hẳn đã dùng những bụi gai như những đồ gãi lưng. Psyche cố gắng đi rón rén hết sức, rung len vàng khỏi bụi gai, đến khi cô có được nhiều nhất cô có thể mang được. Sau đó cô nhanh chóng trở lại cung điện của Aphrodite.Khi Psyche đến, nữ thần tình yêu đang ăn bữa tối thông thường của mình: ba miếng cần tây và một ly cappucchino vị-chất-đạm-lắc (cái này thể giải thích tại sao bà ấy luôn mang tâm trạng xấu). Bà nhìn vào đống len vàng và không chắc liệu bà cảm thấy giận dữ hay khiếp sợ. Bà cố gắng hành động lạnh nhạt và dửng dưng, đó là cài đặt mặc định của bà khi điều đó xảy ra với những người phụ nữ khác.“Không nhiều len lắm,” nữ thần nói. “Ngoài ra, ta không thể tưởng tượng được ngươi đủ thông minh để tìm ra cách để thu thập chúng mà không có vị thần nào giúp đỡ ngươi. Lần này là ai?”“Ừm, có bụi cây sậy –”“Nó không phải là vấn đề!” Aphrodite kêu lên. “Ngươi là một sinh vật ghê tởm. Chỉ việc nói chuyện với ngươi khiến ta muốn đi tắm.”Bà cầm lên một bình nước và đổ hết nước bên trong ra. “Một người vợ tốt sẽ có thể cung cấp nước sạch cho nhu cầu tắm táp của gia đình mình. Nhiệm vụ thứ ba của ngươi: Một dặm về phía bắc nơi này là một ngọn núi cao với một thác nước đổ xuống một bên của những vách đá. Ở trên đỉnh cao nhất là một dòng suối thiêng – một trong những thượng nguồn của Sông Styx, cuối cùng nó chảy vào Âm phủ. Hãy đổ đầy cái bình này từ dòng suối. Không phải dưới đáy của thác nước! Ta sẽ biết nếu ngươi gian lận. Hãy mang nước về trong khi nó vẫn còn đóng băng lạnh. Nếu không thì –”“Người sẽ giết con,” Psyche mệt mỏi nói. “Và không, con sẽ không từ bỏ. Con vẫn yêu con trai của người. Con sẽ làm bất cứ điều gì để giành được sự tha thứ của ngài ấy. Con sẽ trở lại ngay với nước Styx của người.”Không người nào biết, Eros đã nghe lén. Từ phòng ngủ dưới sảnh của mình, ông đã nghe những giọng nó trong phòng ăn. Bằng cách nào đó ông biết rằng một trong số chúng thuộc về Psyche. Mặc dù sự đau đớn tột độ trên vai mình, ông kéo lê bản thân khỏi giường và đi khập khiễng xuống sảnh, sau đó lén nhìn trộm từ cửa sau để xem điều gì đang xảy ra. Hình ảnh của Psyche ngay lập tức nâng tinh thần ông lên. Vết thương trên vai của ông cảm thấy đỡ hơn một chút. Điều này làm Eros bực mình, nhưng ông không thể ngăn cản nó. Ông vẫn yêu cô.Khi ông nghe thấy mẹ mình giao cho Psyche nhiệm vụ thác nước, ông cảm thấy kinh hãi. Nhiệm vụ thác nước là bất khả thi! Aphrodite có thể là một kẻ… ừm, là rất nhiều thứ một đứa con trai không nên gọi mẹ của mình.Eros cũng bị ấn tượng bởi quyết tâm giành lại tình yêu của ông của Psyche.Ông muốn tiến đến sảnh ăn và yêu cầu mẹ mình dừng những nhiệm vụ Người vợ Sắt ngu ngốc lại, nhưng ông không thể bởi vì 1) ông vẫn rất yếu ông sẽ ngã đập mặt và thăng thiên, và 2) ông trông khủng khiếp và không muốn Psyche thấy ông như này.(Bản thân Psyche cũng trông rất tồi tệ, nhưng Eros không nghĩ thế. Thật khôi hài làm sao khi tình yêu làm điều đó. Một lần tôi thấy bạn gái của mình với cảnh ngộ dễ thương nhất của mái tóc ổ chuột và … Xin lỗi. Tôi bị xao lãng.)Eros loạng choạng trở lại phòng ngủ của mình. Ông đi đến cửa sổ và gọi lên trời. “Chúa tể Zeus, hãy nghe này! Ta đã thực hiện cho ngài một vài đặc ân những năm qua. Bây giờ ta cần một đặc ân từ ngài!”Trong khi đó, Psyche tìm thấy đường đến chân núi. Cô nhìn chằm chằm lên vách đá dựng thẳng đứng và nhận ra rằng mẹ chồng yêu quý của cô đã lại một lần nữa giao cho cô một công việc mà không người phàm nào có thể làm. Hooray!Từ trên đỉnh thác, khoảng tám trăm mét bên trên, những dải nước rũ xuống, gầm gừ bằng một giọng nói nghe gần như con người. QUAY LẠI ĐI! ĐỪNG NGHĨ VỀ NÓ! NƯỚC NÀY LẠNH ĐẾN NỖI NGƯƠI THẬM CHÍ KHÔNG MUỐN BIẾT ĐÂU!Aphrodite đã không nói dối; nơi này là một trong những thượng nguồn trên mặt đất của Sông Styx, và nó khiến bất cứ người phàm trần nào đi đời. Chỉ việc đứng gần thác nước đã lấp đầy Psyche với nỗi tuyệt vọng. Có lẽ cô có thể ép mình đổ đầy ấm từ đáy của thác nước… nhưng tiến lên trên đỉnh ư? Không đời nào.Aphrodite đã đặc biệt yêu cầu nước từ đỉnh, và Psyche không muốn gian lận. Không phải vì cô có thể bị bắt được, mà bởi vì nó không phải là bản chất của cô. (Lại một lần nữa, tôi biết – khái niệm kỳ lạ. Nhưng đó là một anh hùng cho bạn. Những anh hùng đó, điên lắm.)Khi cô đứng nhìn lên thác nước, một con chim khổng lồ di chuyển theo đường xoắn ốc khỏi những đám mây. Psyche nhận ra nó là một con đại bàng vàng – con vật thiêng của Zeus.Con đại bàng hạ cánh trên một tảng đá gần bên. “Có chuyện gì vậy?” nó nói.“Ừm, chào,” Psyche nói. “Ngài đến từ Zeus à? Tôi chắc chắn mình không sửa chữa bất cứ điện thờ của ngài ấy gần đây.”“Thư giãn đi,” con đại bàng nói. “Cô có một người bạn quyền lực lôi về một đặc ân từ ông lớn. Ta ngưỡng mộ nghị lực của cô, nhưng trừ phi cô có cánh, cô sẽ không bao giờ tự mình lấy được nước đó. Hãy đưa cho ta cái bình.”Con đại bàng vồ lấy nó và bay vút lên đỉnh của thác nước. Nó lấp đầy cái bình với nước Styx siêu lạnh cứng – mới từ nguồn! – và đem lại cho Psyche.“Của cô đây,” con đại bàng nói. “Ta nên cho cô đi nhờ trở lại cung điện, nhưng tốt nhất là Aphrodite không thấy ta. Tạm biệt.”Con đại bàng bay đi.Khi Psyche trở lại bàn ăn tối của Aphrodite với một bình nước chết chóc cực-kì-băng-giá-mới, nữ thần choáng váng.“Không đời nào,” Aphrodite nói. Bà rửa tay với nước, đây là điều chỉ các vị thần có thể làm mà không bị đau đớn khủng khiếp. (Hãy tin tôi về điều đó.) Aphrodite cố để tìm điều gì đó không đúng với nước, nhưng bà không thể. Bà cảm thấy nó đã đến từ đỉnh thác, đúng như bà đã yêu cầu.“Phép ma quỷ này là gì?” Nữ thần nhíu mày. “Sao ngươi vượt qua được tất cả những bài kiểm tra của ta, Psyche?”“Ồ… người biết đấy. Kiên trì. Sống trong sạch. Giờ con có thể có lại chồng mình không?”Psyche nghĩ là ba bài kiểm tra là đủ. Ý tôi là, đó là thỏa thuận thông thường, đúng không? Hãy làm ba điều này. Hãy trả lời ba câu hỏi này. Hãy đánh bại ba Gorgon. Hãy ăn Ba Con Lợn Bé Nhỏ này. Những thứ quan trọng đi với ba.Nhưng Aphrodite không biết điều đó. Hoặc có lẽ bà chỉ muốn khiến câu chuyện này khó khăn thêm cho các á thần đang thử để kể nó trong tương lai. (Cảm ơn, quý bà.)“Nhiệm vụ thứ tư!” Bà run lên.“Gì cơ?” Psyche hỏi. “Thôi nào!”“Hãy làm điều cuối cùng này cho ta,” nữ thần nói, “và ngươi sẽ chứng minh bản thân xứng đáng là một người vợ cho con trai ta. Hoặc, nếu ngươi muốn từ bỏ –”“Người thật phiền phức,” Psyche lẩm bẩm.“Gì thế?”“Con đã nói là con tốt hơn là tiếp tục,” Psyche nói. “Nhiệm vụ là gì?”“Rõ ràng, phẩm chất quan trọng nhất cho một người vợ là sắc đẹp,” Aphrodite nói, theo cái cách rõ ràng ngu ngốc của bà. “Ta đã rất bận rộn chăm sóc cho đứa con trai bị thương của ta –”“Eros?” Psyche cắt ngang, bởi vì cô không biết ông ấy ở trong cung điện này. “Ngài ấy bị thương ư? Ngài ấy gặp rắc rối ư?”Nữ thần cong lên một bên lông mày. “Nhờ ngươi cả. Giọt dầu ngươi đã đổ lên vai nó đó đang đốt cháy đi bản chất của nó, chỉ như sự phản bội của ngươi đã làm thế! Nó gần như là một bài thơ hài hước năm câu.”Psyche chớp mắt. “Con nghĩ ý người là một phép ẩn dụ.”“Gì cũng được.”“Con phải gặp ngài ấy!” Psyche khăng khăng. “Con phải giúp đỡ ngài ấy!”“Ồ, bây giờ ngươi muốn giúp nó. Ta là mẹ nó và ta kiểm soát được điều đó, cảm ơn ngươi rất nhiều. Về điều ta đã nói, phẩm chất quan trọng nhất với một người phụ nữ là sắc đẹp. Ta bận rộn chăm sóc con ta đến nỗi ta hết kem làm đẹp phép thuật nổi tiếng của mình. Ta đã dùng hết tất cả, và ta cần thêm.”“Chờ đã… người đã cố gắng chữa cho Eros bằng kem làm đẹp ư?”“Chứ sao!” Aphrodite nhướng mắt. “Dù sao thì ta cần thêm, nhưng nó hết dự trữ ở, như thể, mỗi cửa hàng, vì vậy ta cần một thứ thay thế thích hợp. Nữ thần duy nhất có mỹ phẩm mà ta có thể dùng mà không làm mặt ta nổi mụn là Persephone.”“Nữ hoàng của Âm phủ?” Đầu gối của Psyche run rẩy. “Người – người muốn con –”“Phải.” Aphrodite thưởng thức nỗi sợ hãi trong mắt Psyche. “Ghé xuống Âm phủ và hỏi Persephone liệu ta có thể mượn một ít kem làm đẹp của nàng ta không. Ngươi có thể cho nó vào đây.”Nữ thần búng ngón tay. Một cái hộp gỗ hoa hồng bóng láng với trang trí bằng vàng xuất hiện trong hai tay Psyche. “Cơ hội cuối cùng để từ bỏ và đi đày.”Psyche cố hết sức để giấu đi sự đau đớn của mình. “Không. Con thà chết để giành lại tình yêu của Eros hơn là từ bỏ. Con sẽ lấy cho người kem làm đẹp của người.”“Hãy chắc chắn nó là loại không mùi,” Aphrodite nói. “Không gây dị ứng. Và nhanh lên. Có một vở kịch mới trên Núi Olympus tối nay. Ta cần sẵn sàng.”Psyche lê bước khỏi cung điện với nhiệm vụ cuối cùng của mình.Chú thích:[1] một loại hạt tinh bột được dùng trước khi có ngũ cốc[2, 3] plane là một loại chò nước thân gỗ to cũng có nghĩa là máy bay, Psyche đã nghĩ cây sậy gọi cây trò nước là cây phi cơ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx