PSYCHE CHÔM MỘT HỘP KEM LÀM ĐẸP
Trong khi đó, Eros đã lắng nghe từ sau cánh cửa một lần nữa. Ông vẫn còn quá yếu để hoạt động nhiều, nhưng ông không thể tin được mẹ mình đang trở nên khủng khiếp như thế nào. Ông phải giúp Psyche. Xét cho cùng cô đã cô gắng để xin lỗi ông, cố gắng để giành lại ông… Ông đã là một kẻ ngu ngốc. Ông đã nên đương đầu với mẹ mình ngay từ đầu và yêu cầu quyền được cưới công chúa phàm trần này. Ông không thể để Psyche đối mặt với thử thách cuối cùng này một mình.Bởi vì ông thiếu sức mạnh thể chất, ông gửi linh hồn của mình vào thế giới, hy vọng ít nhất ông có thể tìm thấy một cách để liên lạc với người vợ yêu thương của ông.Psyche trôi dạt mà không có một đích đến thực sự trong đầu. Không giống như lối vào Âm phủ hiển thị trên GPS. Cuối cùng, ở rìa của một đồng bằng tối tăm, cô đi qua một ngọn tháp canh đổ nát và quyết định trèo lên nó. Có lẽ cô sẽ có thể thấy thứ gì đó từ trên đỉnh.Đứng ở rìa lan can, cô nhớ lại chóp đá mà từ đó Zephyrus đã nhấc cô lên và đem cô đi. Điều đó dường như rất lâu trước đây. (Cô gái này cũng đúng đấy. Đó, như là, bốn mươi trang trước hay gì đấy.)Psyche nghĩ thật dễ dàng làm sao nếu cô bước vào hư không và kết thúc sự đau đớn của mình. Đó sẽ là một cách để đến Âm phủ – có lẽ cách duy nhất cô có thể xoay sở. Nhưng phải nghĩ về đứa con chưa sinh của mình. Và cô đã không đi xa như thế này chỉ để từ bỏ. Ngoài ra, nửa tá mong muốn tự tử gần đây nhất của cô đã không mấy hiệu quả.“Đừng làm vậy,” một giọng nói lên tiếng, ầm ầm từ những tảng đá dưới chân cô. “Nhảy xuống ngọn tháp không bao giờ là câu trả lời.”Psyche lùi lại khỏi rìa. “Xin chào? Đó – đó là ngọn tháp đang nói ư?”“Phải,” ngọn tháp nói, tiếng dội lại như âm thoa một tảng đá khổng lồ. “Ta là ngọn tháp.”Điều gì đó về giọng nói nghe quen thuộc, mặc dù…Trái tim Psyche nhảy lên với niềm vui sướng. “Eros? Là ngài ư?”Một khoảnh khắc dừng lại.“Không,” giọng nói lên tiếng, bây giờ bằng giọng the thé. “Ta không biết bất cứ Eros nào cả. Hãy lắng nghe…” Ngọn tháp hắng giọng (hoặc bất cứ điều gì những ngọn tháp có thay vì cổ họng. Những cầu thang chăng?).Bằng một giọng trầm hơn, nó tiếp tục. “Hãy đi về phía thành phố Sparta và tìm Núi Taenarus. Ở chân ngọn núi, nàng sẽ thấy một vết nứt núi lửa đó là một lỗ thông khí cho Âm phủ. Nó sẽ không dễ dàng, nhưng nàng có thể trèo xuống đường đó đến lãnh thổ của Hades.”“Ồ… được rồi.”“Trước khi nàng trèo xuống, hãy chắc chắn nàng mang hai cái bánh gạo vị mật ong và hai đồng drachma. Nàng có thể lấy bánh gạo ở Sparta, hoặc ta nghĩ có một cửa hàng tiện lợi ở trên xa lộ quanh Lối ra Bốn mươi ba.”“Ừm, được rồi. Tôi làm gì với mấy thứ đó?”“Nàng sẽ biết khi thời điểm đến. Nhưng hãy lắng nghe, đừng để bất cứ điều gì dừng nàng lại đến khi nàng gặp Persephone. Mẹ ta sẽ dựng nên tất cả mọi thứ gây xao lãng.”“Mẹ ngài?”Một sự ngập ngừng khác. Giọng nói lại trở nên the thé. “Rõ ràng, những ngọn tháp không có mẹ. Ý ta là mẹ chồng nàng, Aphrodite.”Psyche giờ chắc chắn rằng người chồng ghẻ lạnh của cô đang cố giúp cô. Cô yêu ông ấy vì điều đó. Thậm chí giọng nói the thé của ông khá dễ thương. Nhưng cô quyết định đóng kịch với ông. “Tôi đang lắng nghe, Ôi Ngọn tháp Vĩ đại, người không thể nào giống người chồng tuyệt vời của tôi.”“Được rồi, vậy thì,” giọng nói lên tiếng. “Như ta đã nói, Aphrodite sẽ tạo ra những xao lãng để kiểm tra quyết tâm của nàng. Bà ấy biết nàng tử tế và hay giúp đỡ. Bà sẽ cố gắng dùng nó để chống lại nàng. Bất kể ai yêu cầu sự giúp đỡ của nàng trong chuyến đi của nàng, đừng nghe họ! Đừng dừng lại!”“Cảm ơn, Ngọn tháp. Nếu ngài là chồng tôi, Eros, điều mà rõ ràng ngài không phải, tôi sẽ nói với ngài tôi rất yêu ngài và tôi rất tiếc. Ngoài ra, vai sao rồi?”“Nó đau khủng khiếp,” ngọn tháp nói. “Nhưng ta nghĩ…” Giọng the thé: “Ngọn tháp không có vai, ngu ngốc.”Ngọn tháp im lặng. Psyche hôn lan can. Sau đó cô khởi hành chuyến đi siêu thú vị đến Núi Taenarus và Âm phủ.Chúng ta có thể nói về điều này một lát chứ?Rất nhiều anh hùng đã đi đến Âm phủ. Tôi sẽ kể cho bạn về một số họ sau. Hầu hết là những anh chàng với kiếm và những thái độ huênh hoang. Quái, tôi đã đi đến Âm phủ với một thanh kiếm và một thái độ huênh hoang.Nhưng Psyche đi với không gì cả ngoài hai cái bánh gạo và hai đồng drachma. Và cô ấy làm vậy khi cô ấy mang thay bảy tháng.Kính trọng.Khi cô trèo xuống những mép hẹp bên trong vết nứt núi lửa, cô tình cờ vượt qua một người què dắt-mông[1].(Đừng nhìn tôi khôi hài. Đó chính xác là điều những câu chuyện cũ gọi ông ấy: một người què dắt lừa. Ông này là một người què, như bị tàn tật. Ông ta đang dắt một con lừa (ass), như một con lừa (donkey). Bạn đã nghĩ ý tôi là gì?)Dù sao thì, Psyche nghĩ thật lạ khi gặp một gã tàn tật trong một miệng núi lửa, đang lang thang với con lừa của mình. (Tôi sẽ không cười. Không. Thậm chí không một chút.)Gã này gọi cô. “Xin chào, cô gái! Cô trông tử tế và có ích. Con lừa của tôi/ Cái mông của tôi (My ass) đã để rơi một ít đồ của nó… à, dĩ nhiên, ý tôi là con lừa của tôi (my donkey) đã đánh rơi vài khúc củi nó đang mang. Cô có thể giúp tôi thu thập những thanh củi này và đặt chúng trở lại trên con lừa của tôi (my ass) không?”Tôi đoán Aphrodite đang kiểm tra Psyche để xem liệu cô sẽ bị xao lãng giúp đỡ gã này. Như thế hoặc bà đang cố gắng để làm Psyche cười dữ dội đến nỗi cô sẽ rơi xuống vực thẳm.Nhưng Psyche không trả lời gã. Cô nhớ lời cảnh báo của Eros và tiếp tục trèo lên.Kẻ dắt lừa biến mất như một ảo ảnh, nó là một niềm khuây khỏa với Psyche và tất cả cha mẹ đang đọc cuốn sách này, bởi vì có những thứ đang trở nên không thích hợp ở đó.Đang tiếp tục…Psyche tới được đáy vực và lê bước qua những vùng đất khô cằn của Âm phủ đến khi cô đến được bờ Sông Styx – một dải đất đen ảm đạm được bao phủ trong sương mù băng giá.Ở bờ, daimon chèo thuyền Charon đang chở những linh hồn người chết trên thuyền của mình. Ông ta liếc nhìn Psyche. “Còn sống, hở? Xin lỗi, tình yêu. Cần quá nhiều lề thói quan liêu để đưa cô qua sông.”“Tôi có một đồng vàng.” Psyche lôi ra một trong những đồng drachma của mình.“Hmm.” Charon yêu tiền lấp lánh. Người chết thường đưa cho ông ta những đồng tiền họ được chôn bên dưới lưỡi họ. Trước khi Charon thu thập chúng, những đồng tiền đó bẩn thỉu và bị mòn đi và bị người chết nhổ nước bọt lên chúng. “Vậy thì, được rồi. Hãy giữ im lặng về chuyến đi này, được chứ?”Khi chiếc phà ở giữa dòng sông, Psyche phạm lỗi lầm khi nhìn qua bên kia. Từ đáy nước, một ông lão nổi trên mặt nước, khua hai tay. “Giúp tôi!” ông ta kêu lên. “Tôi không thể bơi!” Trái tim hiền lành của Psyche làm cô muốn kéo ông ta lên, nhưng cô nghĩ đây chỉ là một bài kiểm tra khác.Hãy chú tâm vào mục tiêu, cô tự nói với mình. Eros cần mình.Ông lão tạo vài tiếng ồn ồng ộc và biến mất dưới mặt nước, đáng đời ông ta. Mọi người nên biết tốt hơn là không nên bơi ở Styx mà không có những ống tay áo có thể bơm phồng.Trên bờ bên kia của dòng sông, những bức tường đen của Erebus dựng lên trong cảnh tối tăm. Psyche bước lên khỏi thuyền và ngay lập tức nhận ra một bà lão trên bờ, đang dệt một tấm thảm thêu trên một khung cửi.Đó chắc chắn là ngẫu nhiên, Psyche nghĩ. Đây hẳn là một bài kiểm tra khác.“Ôi, làm ơn, con yêu,” người phụ nữ nói, “hãy giúp ta dệt chỉ một chút thôi. Những ngón tay của ta đau nhức. Mắt ta mệt mỏi. Chắc chắn con có một ít thời gian dư cho một bà lão chứ?”Nó làm Psyche đau khổ, bởi vì giọng nói của người phụ nữ làm cô nhớ về giọng nói của mẹ mình, nhưng cô cứ bước đi.“Ừm, tốt thôi!” bà lão kêu lên. “Hãy cứ như thế!”Bà ta biến mất trong một hơi khói.Cuối cùng, Psyche tiến tới những cánh cổng sắt của Âm phủ, nơi những linh hồn người chết tuôn qua như những chiếc ô tô trên Jersey Turnpike. Ngồi ở giữa cổng ra vào là thú cưng của Hades, con quái vật ba đầu Rottweiler tên là Cerberus.Cerberus gầm lên và xông vào Psyche, biết cô là con người và sẽ làm nên một bữa ăn ngon.Một bữa ăn ngon, Psyche nghĩ. Khi cô còn là một đứa bé, hồi ở cung điện, cô sẽ luôn lẻn lấy những mẩu đồ ăn dư trên bàn cho mấy con chó. Chúng đã yêu quý cô vì điều đó.“Này, cậu bé,” cô nói, cố gắng để giấu đi nỗi sợ của mình. “Muốn đồ ăn vặt chứ?”Tất cả ba cái đầu của Cerberus đều nghiêng qua một bên. Nó thích đồ ăn vặt.Psyche ném một trong những cái bánh gạo mật ong của mình. Trong khi ba cái đầu đang chiến đấu với nó, cô lướt vào cổng.Mất một lúc để cô đi qua Cánh đồng Asphodel – nào là vì những cái bóng kêu lập cập của những người chết, các nữ thần Báo thù rồi thì thây ma canh gác biên giới – nhưng cuối cùng Psyche đến được cung điện của Hades. Cô tìm thấy nữ thần Persephone trong vườn của bà ấy, dùng trà trên ban công trong một khu rừng những cây xương bạc.Nữ thần của mùa xuân đang ở “trạng thái mùa đông”. Chiếc váy của bà màu xám và xanh nhạt – màu sắc của cỏ đông. Đôi mắt bà màu vàng nhạt như mặt trời tháng Mười hai. Bà không có vẻ ngạc nhiên khi thấy một người phụ nữ phàm mang thai bảy tháng bước loạng choạng vào vườn của mình.“Mời ngồi,” Persephone nói. “Hãy dùng chút trà và bánh nướng.”Trà và bánh nướng nghe có vẻ tuyệt với Psyche bởi vì cô đã sống qua ngày với vỏ bánh mì cũ của Aphrodite, nhưng cô đã nghe rất nhiều câu chuyện về việc ăn đồ ăn ở Âm phủ.“Cảm ơn, không,” cô nói. “Nữ thần Persephone, tôi có một yêu cầu lạ. Tôi hy vọng người có thể giúp tôi. Aphrodite thắc mắc liệu bà ấy có thể mượn người ít kem làm đẹp của người.”Phía sau Persephone, một chùm hoa màu tím héo rũ. “Xin lỗi?” nữ thần nói.Psyche giải thích vấn đề của cô với Eros. Cô đã cố gắng hết sức để không khóc, nhưng cô không thể che đậy nỗi đau trong giọng nói của mình.Persephone đánh giá người phụ nữ phàm trần này. Nữ hoàng thích thú. Bản thân Persephone đã có những vấn đề hôn nhân riêng của mình. Bà cũng đã có những bất đồng với Aphrodite. Bà đoán rằng nữ thần tình yêu đã gửi Psyche đến đây, hy vọng Persephone sẽ phát điên đủ để giết cô.Ừm… Persephone sẽ không làm công việc bẩn thỉu thay Aphrodite. Dù vậy nếu nữ thần tình yêu muốn mượn chút phép thuật, Persephone có thứ đó.“Mở cái hộp ra,” Persephone nói.Nữ thần thổi vào bàn tay mình. Ánh sáng tập trung trong lòng bàn tay bà như thủy ngân. Persephone rót nó vào hộp gỗ hoa hồng và đóng nắp lại.“Của ngươi đây,” Persephone nói. “Nhưng điều này quan trọng, cô gái: không được mở cái hộp. Thứ ở bên trong chỉ dành cho Aphrodite. Ngươi hiểu chứ?”“Tôi hiểu,” Psyche nói. “Cảm ơn, nữ thần.”Psyche cảm thấy phấn khởi. Cuối cùng! Cô đi về lại đường cũ của mình qua Âm phủ, dùng cái bánh gạo thứ hai để làm xao lãng Cerberus và đồng drachma thứ hai để trả cho Charon để đi qua sông. Cô trèo lên lại thế giới phàm trần và bắt đầu chuyến đi dài đến cung điện của Aphrodite.Khi cô nửa đường tới đó, một suy nghĩ đột ngột đập vào cô.“Mình đang làm cái gì?” Psyche tự nói với bản thận. “Nếu điều này có hiệu quả, nếu mình có lại Eros, nhưng ngài ấy sẽ muốn mình chứ? Mình trông tồi tệ. Mình kiệt sức, mình đã sống nhờ vào những mẩu vụn bánh mì, quần áo mình rách rưới và mình đã không tắm trong, như thể, bảy tháng. Mình có một cái hộp đầy kem làm đẹp thần thánh, và mình chuẩn bị đưa hết nó cho Aphrodite, có ai không cần nó chứ. Mình nên lấy một ít cho bản thân mình.”Ngu ngốc ư? Có lẽ. Nhưng hãy thoáng với cô một chút. Psyche đã tìm kiếm không ngừng hàng tháng trời. Cô thiếu ngủ, thiếu thức ăn và có lẽ đang không suy nghĩ rõ ràng. Ngoài ra, bạn càng gần kết thúc việc gì đó, bạn càng có khuynh hướng khinh suất và phạm lỗi lầm, bởi vì bạn muốn xong chuyện với chúng. (Ối. Ý tôi là nó.)Ngoài ra – và tôi sẽ làm điều khác người ở đây – tôi nghĩ điểm yếu chí tử của Psyche là tình trạng bấp bênh. Cô có rất nhiều can đảm và nhiều phẩm chất tuyệt vời khác, nhưng cô không tin tưởng bản thân mình. Cô không tin rằng ai đó như Eros có thể yêu cô vì con người của cô. Đó là cách mà các chị gái của cô đã xoay sở để lôi kéo cô. Đó là lý do tại sao cô mở cái hộp kem.Không may, Persephone đã không bỏ bất cứ loại kem nào vào hộp. Bà đã đổ đầy nó với mê thủy Stygian tinh khiết – tinh chất của Âm phủ. Persephone đã dành nó cho Aphrodite như một chút cảm ơn vì làm Persephone liên lụy với những rắc rối của bà.Tôi không chắc thứ đó sẽ làm gì với một nữ thần như Aphrodite – có lẽ làm bà hôn mê, hoặc có lẽ làm mặt bà tê liệt vì vậy bà sẽ nói chuyện khôi hài trong vài tuần. Nhưng khi Psyche mở hộp mê thủy Stygian lấp đầy phổi cô và làm cô chết ngay lập tức.Tuổi thọ của cô bắt đầu giảm.Quay lại cung điện của Aphrodite, vai của Eros đau dai dẳng như ai đó đang đào vào nó với một con dao nóng. Ông biết điều gì đó không đúng với vợ mình. Mặc dù cơn đau, ông ngồi dậy từ giường bệnh và thấy một số trong những sức mạnh của mình đã trở lại. Linh hồn ông bắt đầu chữa lành sau khi ông đã nói chuyện với Psyche đổi lại trong tiếng ngọn tháp the thé. Ông sải đôi cánh, phóng mình khỏi cửa sổ và bay đến bên Psyche.Ông bế hình dáng bất tỉnh của cô trong hai cánh tay. “Không, không, không. Ôi, vợ yêu của ta, nàng đã làm gì?”Ông thu gọn cô lại và bay thẳng lên Núi Olympus. Ông lao vào phòng ngai của Zeus, nơi tất cả các vị thần đang tập trung lại nghe một vở kịch mới Apollo đã viết với tiêu đề Hai Mười Điều Tuyệt Vời Về Ta. (Đừng tìm kiếm nó trên Broadway. Nó đã dừng sau đêm mở màn.)“Chúa tể Zeus!” Eros hét lên. “Ta yêu cầu sự công bằng!”Hầu hết các vị thần biết là tốt hơn hết không nên xông vào và yêu cầu các thứ từ Zeus. Đặc biệt không phải sự công bằng. Zeus chính xác là không có dư điều đó.Tuy nhiên, ngay cả Vua của Olympus cũng hơi sợ Eros, vì vậy Zeus gật đầu ra hiệu cho Eros tiến về phía trước.“Tại sao ngài lại mang con người phàm trần này vào giữa chúng ta?” Zeus hỏi. “Nàng ta khá quyến rũ, ta công nhận với ngài, nhưng bụng nàng ta cũng bự lắm rồi và trông như nàng ta đang chết.”Vào lúc đó, Aphrodite đến xem vở kịch. Bà đi khệnh khạng vào phòng ngai mong chờ mọi người tán dương chiếc váy mới của mình, chỉ để thấy tất cả các vị thần tập trung lên Eros và Psyche.Ôi, thánh thần, Aphrodite nghĩ. Mình không tin điều ngày. Mặc dù bốc mùi và bất tỉnh, con bé đó vẫn thu hút tất cả sự chú ý!“Chuyện gì đang xảy ra?” nữ thần hỏi. “Con bé đó là để ta tra tấn.”“Thư giãn đi, Aphrodite,” Zeus gật đầu với Eros. “Hãy nói đi, thần tình yêu. Tin sốt dẻo này là gì?”Eros kể cho các vị thần toàn bộ câu chuyện. Thậm chí các vị thần Olympus bị cảm động bởi sự dũng cảm của Psyche. Phải, cô đã phạm một vài lỗi lầm. Cô đã nhìn vào hình dáng thật của Eros. Cô đã mở cái hộp dành cho Aphrodite. Nhưng cô cũng cho thấy lòng trung thành và quyết tâm. Quan trọng nhất, cô đã cho thấy sự tôn kính đúng đắn với các vị thần.“Lố bịch!” Aphrodite run lên. “Ả ta thậm chí không hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của mình! Cái hộp đó không đầy kem làm đẹp không gây dị ứng!”Eros cau có. “Nàng ấy là vợ con. Người cần chấp nhận điều đó, thưa Mẹ. Con yêu nàng và con sẽ không cho phép nàng chết.”Zeus gãi râu. “Ta muốn giúp, Eros. Nhưng nàng ta chìm sâu trong mê thủy Stygian rồi. Ta không chắc ta có thể mang nàng trở lại con người cũ của mình.”Hera bước về phía trước. “Vậy thì biến nàng ta thành một nữ thần. Psyche đã giành được điều đó. Nếu nàng ta là vợ của Eros, vừa thích hợp.”“Phải,” Demeter đồng ý. “Bổ nhiệm nàng ta thành một nữ thần. Và ta không mong bất cứ đặc ân nào từ Eros, ngay cả nếu nó hoàn toàn là ý tưởng của ta.”“Và ý tưởng của ta,” Hera bổ sung.Aphrodite phản đối, nhưng bà có thể nói Hội đồng Olympus đang chống lại bà. Bà miễn cưỡng chấp thuận. Các phiếu bầu Olympus đều nhất trí.Khi Psyche mở mắt ra, cơ thể chảy với sức mạnh mới có. Ichor thần thánh chảy trong huyết quản cô. Cô thấy bản thân mặc áo choàng vải mỏng lung linh, và cô có đôi cánh giống một con bướm (điều này hơi lạ, nhưng sao cũng được). Cô ôm chồng mình, Eros, người giờ được chữa lành hoàn toàn và vui vẻ hơn bao giờ.“Tình yêu của ta,” ông nói. “Người vợ vĩnh cửu của ta!”“Em vẫn là sếp chứ?” cô hỏi.Eros cười. “Nàng chắc chắn là sếp.”Họ hôn nhau và đứng dậy, và Psyche trở thành nữ thần của linh hồn con người – người canh chừng chúng ta khi chúng ta cần một chút sức mạnh và sự hiểu biết, bởi vì cô hiểu nỗi đau con người hơn bất cứ vị thần nào.Cô sinh con gái, Hedone, người trở thành nữ thần của sự hài lòng. Bạn phải thừa nhận, sau tất cả những gì Psyche trải qua, cô xứng đáng một chút hài lòng.Vậy như bạn muốn. Kết thúc.Ôi chao… ở đây tôi đã hứa với bạn tất cả những cái chết và đau đớn này, và tôi đã cho bạn hai kết thúc hạnh phúc liên tục. Có chuyện gì với điều đó?Chúng ta chuyển sang một vụ tai nạn xe hơi vỡ tan tành của một á thần thì thế nào: một đứa trẻ va vào, đốt cháy và phá hủy một nửa thế giới. Hãy đến thăm Phaethon. Anh ta sẽ khôi phục lại việc thiếu niềm tin của bạn!
Chú thích:
[1] 1] lame ass-driver, đây là một phép chơi chữ của tác giả với từ ass có nghĩa là mông cũng có nghĩa là con lừa.
@by txiuqw4