sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 184: Điên Cuồng Quyết Tuyệt (phần I)

- Tiểu thư, thấy không? Hạ Văn là lợi hại nhất!

Trong sương phòng, Hạ Bình nhìn qua bức màn, mắt đẹp dịu dàng nhìn Triệu Tử Văn, cười nói hớn hở.

Đại tiểu thư lén lau nước mắt ở khóe mi, nhìn Triệu Tử Văn đứng ở mũi thuyền, nín khóc mỉm cười nói:

- Cái tên xấu xa này, định hù chết ta chắc.

Hạ Văn Đăng lúc này cũng đang đứng trong sương phòng, có chút lo lắng nói:

- Tỷ tỷ, hình như trước đó cha không an bài đề mục ba chiêu thăng cấp này đâu. Làm sao đột nhiên lại có cái cửa ải ba chiêu thế này? Liệu có phải là cha cố ý khó dễ Hạ Văn không?

Hạ Bình cười cười, mặt đỏ hồng lên, lẩm bẩm nói khẽ:

- Ta cũng đoán là lão gia đang gây khó dễ cho Hạ Văn. Đêm qua lão gia mới vừa đáp ứng cho hôn sự của ta và Hạ Văn. Hôm nay Hạ Văn lại đến tỷ võ chiêu thân muốn cưới Đại tiểu thư, lão gia không tức giận mới là lạ.

- Nha đầu ngươi có biết thẹn không hả? Đêm hôm qua khi ngươi nói với cha chuyện hôn sự của ngươi với hắn, nếu không phải ngươi nói rằng hắn đã nhìn thấy ngươi tắm rửa rồi thì rõ là cha cũng đành phải đáp ứng chứ sao nữa.

Đại tiểu thư cười cười đỏ mặt, nhưng trong lòng lại đau xót, mắng yêu.

Hạ Bình hai má ửng hồng, kéo tay Đại tiểu thư làm nũng, nói:

- Hạ Văn là tướng công tương lai của muội. Muội mới không sợ người ta nói xấu chứ.

Ánh mắt Hạ Văn Đăng tràn ngập sự tự tin, nói:

- Các người yên tâm đi, bằng vào thân thủ của hắn mà không đoạt được giải nhất thì thiên hạ chẳng ai đoạt được đâu.

Đại tiểu thư gật đầu, trong tay cũng không biết xuất hiện một bức họa từ lúc nào. Chỉ thấy trên bức họa là một nam tử đầu đội mũ trắng, đang mặc trường bào, một bàn tay to lớn ôm ngang nữ tử lả lướt có nét mi như vẽ, mắt như làn nước mùa thu. Khóe miệng nam tử trong tranh còn có nụ cười xấu xa, ngẩng đầu nhìn trời, nhìn những lá khô đang bay tán loạn, trong mắt tràn ngập vẻ mong chờ.

- Ai sẽ đấu ba chiêu với ta trước?

Hạ tướng quân đi vào giữa vòng tròn, thản nhiên nói:

- Chỉ cần có thể qua được ba chiêu là coi như được thăng cấp.

Triệu Tử Văn huýt sáo, ánh mắt nhìn về phía hồ xa xa. Chắc chắn là dù có thế nào thì hắn cũng không thích làm chuột bạch dẫn đầu.

Cửu Hoàng tử lại lạnh lùng liếc nhìn Triệu Tử Văn. Lần trước nếu không có thư đồng này xông vào phá rối thì có lẽ hôm nay gã đã không cần phải từ Hàm Đan ngàn dặm xa xôi chạy tới đây tham gia tỷ võ chiêu thân này, lại còn phải tranh chấp Đại tiểu thư với hoàng thúc của gã. Gã hạ giọng mắng:

- Hạ Văn chết tiệt! Để xem xem ngươi sẽ thế nào.

Hạng Tử Hiên để ý ánh mắt của Hạ tướng quân thì thấy trong cơn giận dữ lão thường nhìn về hướng Triệu Tử Văn. Hạng Tử Hiên không khỏi tươi cười, thầm nghĩ mình may mắn. Hạ Văn xem ra là sẽ khó mà qua được cửa ải này của Hạ tướng quân, không thể tiếp tục phá rối cuộc tỷ võ chiêu thân này được nữa.

Hạ tướng quân thấy không có ai dám lên trước, lại nói tiếp:

- Luận võ không phân sang hèn. Đã đến trước mặt lão phu, bất kể ai cũng như ai.

Tất cả mọi người đều nghe ra ý tứ trong đó. Ý của Hạ tướng quân là chỉ thân phận của tiểu Vương gia Hạng Tử Hiên và Cửu Hoàng tử Hạng Long Đào, để cho những người thăng cấp khác không cần chịu áp lực tâm lý đến mức phải bỏ quyền rời cuộc đấu. Ngay khi bắt đầu Hạ tướng quân đã thể hiện một thái độ đối xử bình đẳng, quả thật là lão cũng không hề đến thi lễ với Tiểu Vương gia và Cửu Hoàng tử.

Còn hơn mười người thăng cấp quả thật có chút e ngại quyền thế của Hạng Tử Hiên và Hạng Long Đào. Nghe được lời nói của Hạ tướng quân thì lập tức có một hán tử hào sảng đi ra phía trước, nói với Hạ tướng quân:

- Hạ tướng quân, nếu không có ai muốn đến trước thì để ta đi trước vậy.

Hạng Tử Hiên và Hạng Long Đào đều không nói gì thêm. Bọn họ đều muốn làm nữ tế của Hạ tướng quân, dại gì mà phản bác lão, còn mỉm cười tỏ vẻ đồng ý quan điểm của lão nữa.

- Mời...tiểu huynh ra tay trước.

Hạ tướng quân vung tay lên, cười nói với vẻ tiêu sái. Nhưng hán tử kia tướng mạo quá bình thường. Hạ tướng quân cũng không kìm nổi phải nhướn mày.

Hán tử đi vào trong vòng tròn, hít sâu một hơi đã chuẩn bị xong tư thế trước Hạ tướng quân cũng như là có sự chuẩn bị tốt cho những tai nạn sau khi xuất thủ. Người ra tay trước nhất định là sẽ có lợi. Hán tử hơi khom người, tăng tốc phóng đi, thiết quyền không hề khách khí vung thẳng vào hai bên má của Hạ tướng quân.

- Uỵch.

Hạ tướng quân hời hợt khua tay một cái, liền chặn đứng được một thiết quyền của hán tử, khuôn mặt cương nghị không có chút biểu tình, thản nhiên nói:

- Sức mạnh và tốc độ đều không được.

Hán tử này về căn bản là không hề chú ý đến lời nói của Hạ tướng quân. Một kích không thành công, trong nháy mắt lại lăng không nhảy lên, xoay tròn một vòng trên không trung, quay ngược lại một cách toàn mỹ, đá thẳng vào trán Hạ tướng quân.

- Không được thì vẫn là không được.

Hạ tướng quân sắc mặt lạnh lùng, nói.

Một tiếng xé gió linh hoạt và sắc bén vang lên, trong khoảnh khắc hán tử dừng lại trên không trung, còn chưa xuất cước thì bản thân y cũng không hiểu tại sao đột nhiên kêu thảm một tiếng rồi bị bắn bay ra ngoài. Biến hóa này trong chớp mắt khiến người ta kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm, đều nói:

- Đây......đây là chuyện gì thế này?

- Hạ...... Tướng quân ra chiêu khi nào?

Mọi người dưới thuyền hoa đều ngơ ngác hỏi nhau.

Triệu Tử Văn nhìn thì như có vẻ là không quan tâm gì đến việc luận võ, kỳ thực khóe mắt luôn quan sát chiêu thức của Hạ tướng quân, nhìn thấy một chiêu kinh người của Hạ tướng quân thì không khỏi tán dương:

- Sức mạnh thật bá đạo, tốc độ thật kinh người.

Hạng Tử Hiên ngạc nhiên nói:

- Tử Văn, ngươi có thấy Hạ tướng quân xuất chiêu không?

Triệu Tử Văn đã từng ngâm qua rất nhiều dược thảo của Lý chưởng quầy, nhãn lực không thể so sánh như ngày xưa. Hắn gât đầu nói:

- Hạ tướng quân chỉ dùng năm thành công lực đã đánh trúng vào bụng của hán tử kia.

- Thì ra là thế.......

Hạng Tử Hiên kinh ngạc vì quyền pháp dũng mãnh của Hạ tướng quân, nhưng vẫn nhìn Triệu Tử Văn hỏi lại:

- Ngươi có thể qua được ba chiêu của Hạ tướng quân không?

- Haha.......

Triệu Tử Văn cười đầy khí phách, nói:

- Trăm chiêu cũng không thành vấn đề.

Trên người Triệu Tử Văn toát ra sự tự tin và thong dong khiến Hạng Tử Hiên nhìn mà ngẩn cả người. Hắn cũng không nói gì thêm nữa, ánh mắt phức tạp nhìn về phía lầu các ở thuyền hoa.

- Văn Đăng, đệ nói xem Hạ Văn có thể qua được ba chiêu của cha không?

Hạ Vũ Tình nhìn đến hán tử kia không biết vì sao bị đánh bay ra thì trong lòng khẩn trương cắn môi lẩm bẩm.

Hạ Văn Đăng tràn ngập tự tin, cười nói:

- Tỷ tỷ, tỷ cứ yên tâm đi. Trong vòng trăm chiêu Hạ Văn tuyệt đối sẽ không thua đâu.

- Hạ Văn thực sự lợi hại như vậy sao?

Hạ Bình vỗ vỗ ngực. Một màn kinh tâm động phách vừa rồi đã dọa nàng sợ hãi, lại thầm lo lắng cho tướng công tương lai của mình nên lo lắng hỏi lại.

Hạ Văn Đăng đã đoán ra thân phận đích thực của Triệu Tử Văn, nhưng hắn cũng không dám quả quyết xác định rằng Triệu Tử Văn chính là vị Triệu đại tướng quân dùng sức một người mà cứu vãn được thế trận đại bại trước kia. Hạ Văn Đăng cười nói:

- Nhiều lời vô ích. Các người cứ nhìn thì biết.

Hán tử ngã xuống đất không ngồi dậy nổi được gia đinh Hạ phủ dìu đi chữa thương. Hạ tướng quân lạnh lùng nhìn những người thăng cấp, sát khí trên người lão lại gia tăng thêm vài phần, không nhanh không chậm hỏi:

- Ai lại lên trước tỷ thí với ta đây?

Mấy vị tài tử đã sớm lau mồ hôi lạnh trên trán, vụng trộm bước xuống thuyền hoa. Vì một trận tỷ võ chiêu thân mà mất mạng thì thật sự là không đáng.

- Ta tới.

Hạng Tử Hiên đột nhiên đi vào trong vòng, cười nói với Hạ tướng quân.

Hạ Anh Kiệt khóe miệng lộ vẻ tươi cười sâu xa, gật đầu nói với Hạng Tử Hiên:

- Vậy mời Tiểu Vương gia ra chiêu trước đi.

Hạng Tử Hiên cất bước linh hoạt vọt về phía Hạ Anh Kiệt. Quyền pháp của hắn linh hoạt, trong tiến có công, trong lùi có thủ, nháy mắt đã đỡ được ba chiêu của Hạ Anh Kiệt.

Nhưng dưới con mắt đánh giá của Triệu Tử Văn, Hạ tướng quân này rõ ràng có lưu tình cho hắn. Nếu vừa rồi mà đấu toàn lực, chỉ sợ Hạng Tử Hiên không đỡ được nổi ba chiêu của lão, chẳng qua Hạ tướng quân lại có ý thiên vị. Với hán tử vừa rồi thì quả thật lão không muốn khen ngợi, bởi ý lão là muốn đánh đòn phủ đầu, tạo thành một sự uy hiếp đối với những người thăng cấp. Trong quân coi trọng nhất là những người gan dạ và sáng suốt, lão đang khảo nghiệm đảm lượng của những người thăng cấp.

Hạng Tử Hiên cũng là kẻ thông minh, đã sớm nhận ra điều đó, bắt lấy cơ hội là người thứ hai đứng ra tỷ thí, trong một khoảng thời gian ngắn đã vượt qua được cửa ải này. Con mắt những người thăng cấp đều sáng lên, vội vàng luân phiên lên tỷ thí với Hạ Anh Kiệt.

Trong vòng ba chiêu ngắn ngủi đã thăng cấp, chiêu thức của Hạ Anh Kiệt không sắc bén như trước nữa, Cửu Hoàng tử cũng qua cửa thuận lợi. Bất quá, vẫn có vài người bị đào thải. Triệu Tử Văn xem ra là lão Hạ Anh Kiệt này đang sàng lọc đối tượng, xấu tống khứ đi, tốt thì lưu lại.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx