sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 197: Bái Phỏng Một Người

Lão Hoàng đế lại nhìn về phía thái giám trong đại điện. Thái giám hiểu ý liền vội vàng nói:

- Bãi triều!

- Hừ!

An Vương hừ mạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Triệu Tử Văn, tức giận phất tay áo đi thẳng ra ngoài cửa điện. Còn Trương Liệt Hiến thì khinh bỉ liếc Triệu Tử Văn một cái, đi theo sát phía sau.

Hoài Vương đi ngang qua người Triệu Tử Văn thì chụp vai hắn cười nói:

- Rất không tồi! Về sau nêu có chuyện gì, cứ tới tìm ta!

Hoài Vương này tính cách ngay thẳng, Triệu Tử Văn rất có hảo cảm đối với y, liền ôm quyền cười nói:

- Tạ ơn Vương gia ưu ái!

Hoài Vương ừ một tiếng, tâm tình vui vẻ bước nhanh ra ngoài. Văn võ bá quan đương nhiên là phải chờ cho hai vị Vương gia đi trước, thấy bọn họ bước ra khỏi đại môn, lập tức đều bước nhanh mà đi. Dù sao trong đại điện này luôn làm cho người ta có cảm giác bị áp lực, chẳng ai muốn ở lại đây làm gì cả.

“Cứ thế đi luôn à? Chẳng phải lão Hoàng đế nói muốn gặp ta sao?” Triệu Tử Văn nhìn bóng dáng lụ khụ của lão Hoàng đế đang được thái giám nâng đỡ, đi về phía điện Thái Hòa, trong lòng không kìm nổi thầm nhủ.

- Triệu tiểu huynh, đi thôi. Hoàng thượng khả năng lại thấy cảm thân thể không khoẻ.

Tô Đông Pha vỗ vai Triệu Tử Văn đang đứng ngẩn người, cười nói.

- Hạ Văn, từ từ!

“Không thể nào, chẳng lẽ cứ thế để ta đi sao?” Triệu Tử Văn bất đắc dĩ xoay người, còn chưa đi được mấy bước, chợt nghe thấy thái giám gọi mình. Hắn xoay người lại hỏi:

- Xin hỏi công công tìm ta có chuyện gì?

Công công cười nói:

- Hoàng thượng nói ta chuyển lời. Hoàng thượng cảm giác thân thể không khoẻ, nói qua mấy ngày nữa sẽ lại triệu kiến ngươi. Mấy ngày này ngươi cứ ở kinh thành làm tốt bổn phận của mình là được.

Lão Hoàng đế dùng lời này ám chỉ rằng chỉ cần tận tâm phụ tá Bát Hoàng tử là được, mặt khác chính là nếu không có việc gì thì đừng gây náo loạn. Triệu Tử Văn hiểu rõ ý tứ trong lời nói này.

Lão Hoàng đế này còn cần khảo nghiệm bao nhiêu ngày nữa? Triệu Tử Văn cảm thấy đau đầu, vừa rồi triều đình tranh luận kịch liệt, chính là lão Hoàng đế khảo nghiệm mưu lược và kiến thức của mình. Sao hắn có thể không biết chứ?

Lão Hoàng đế này cũng không phải rất gấp gáp, bằng không vừa rồi có thể nương theo kiến thức và ngôn luận bất phàm của ta, tuyên bố ta làm Tể tướng, trực tiếp phụ tá Bát Hoàng tử kế vị. Triệu Tử Văn cười thầm trong lòng.

- Hạ Văn. Nếu mấy ngày nữa Hoàng thượng mới triệu kiến ngươi, vậy ta đưa ngươi trở lại thư viện nhé.

Tần Quán đứng bên cạnh cười nói với Triệu Tử Văn.

- Mời chuyển cáo Hoàng thượng, ta sẽ nhớ kỹ lời của bệ hạ.

Đây là lần đầu tiên Triệu Tử Văn nhìn thấy thái giám thật sự. Nhìn lão công công không hề có chút râu ria nào, hắn không khỏi nổi da gà, vội vàng nói.

Công công gật gật đầu, chần chừ một chút mới xoay người rời đi.

Công công này chần chừ đương nhiên là có dụng ý, Triệu Tử Văn cười khổ trong lòng. Dư Thế Phong dạy hắn đạo làm quan, hắn đương nhiên nhớ rõ, nhưng buổi sáng hắn đi vội, không mang bạc theo.

- A, Lý đại nhân đâu?

Triệu Tử Văn phát hiện bên cạnh chỉ có Tô Đông Pha và Tần Quán, vốn định kết nối quan hệ với Lý Cách Phi, lại không phát hiện bóng dáng của ông ta đâu cả, bèn hỏi.

Tô Đông Pha nói:

- Lý đại nhân vừa mới đi. Ngươi tìm ông ấy có việc gì?

- Không có chuyện gì.

Triệu Tử Văn nhớ An Nhi, cũng không biết hiện tại nàng như thế nào, lẩm bẩm:

- Chúng ta đi thôi.

Tô Đông Pha và Tần Quán đều nghĩ rằng Triệu Tử Văn buồn vì Hoàng thượng không gặp mình, đều nhìn nhau cười đi bên cạnh hắn. Mọi người ngồi xe ngựa rời khỏi hoàng thành, đi về phía Hàn Lâm Thư Viện.

- Tử Văn, ngươi đã trở lại rồi.

Triệu Tử Văn vừa mới về tới phòng đã thấy Hạ Văn Đăng đứng ở cửa vội vàng la lên.

Chẳng lẽ Hạ Bình gặp chuyện không may sao? Triệu Tử Văn thấy hắn thần sắc lo lắng, trong lòng cả kinh, vội vàng nói:

- Phát sinh chuyện gì thế?

- Ngươi xem,

Hạ Văn Đăng lấy ra mấy tấm thiệp mời từ sau lưng, ngạc nhiên nói:

- Vừa rồi có mấy hạ nhân đưa thiệp mời tới, nói rõ tên họ là muốn mời ngươi tới.

- Không thể nào. Nhanh như vậy liền có người mời ta tới phủ?

Triệu Tử Văn kinh ngạc nhận mấy tấm thiệp mời. Vừa mới mở ra xem, thấy có Lục Hoàng tử, Tam Hoàng tử, Cửu Hoàng tử, còn có An Vương và Hoài Vương, trọng yếu nhất là còn có Cửu Hoàng tử.

Nhiều như vậy… Triệu Tử Văn kinh ngạc cầm lấy sáu thiệp mời, hơn nữa những tấm thiệp này đều là mời đêm nay tới phó ước, dự tiệc trong phủ của họ.

Hạ Văn Đăng nhìn sáu tấm thiệp mời, nghẹn họng nhìn trân trối nói:

- Chẳng lẽ danh tiếngTriệu đại tướng quân của ngươi bị lộ rồi sao?

Triệu Tử Văn tự nhận là thư đồng Hạ Văn của Hạ phủ, mà lão Hoàng đế cũng không vạch trần hắn, bọn họ chắc hẳn không thể phát hiện được. Một tiểu thư đồng có thể lên triều, hơn nữa còn có thể tranh luận kịch liệt giữa triều đình, có thể nghĩ được Hoàng đế sủng ái hắn tới mức nào. Hoàng tử và Vương gia đều biết rõ điểm ấy, mới có thể phát thiệp mời mời hắn tới dự tiệc.

- Hạ Văn, ngươi chuẩn bị đi dự tiệc trong phủ người nào? Có phải đi phủ Hoài Vương hay không?

Hạ Văn Đăng đoán tâm tư của Triệu Tử Văn, hơi suy nghĩ hỏi.

Triệu Tử Văn bĩu môi nói:

- Không đi tới ai cả.

Cửu Hoàng tử này là tử địch của hắn, có lẽ lần này mời là muốn biến kẻ thù thành bè bạn. Nhưng Triệu Tử Văn đã kết thù hận rất sâu với y, không để ý tới y một chút nào, mà thiệp mời của An Vương có khi chính là Hồng Môn Yến, thằng ngốc mới tới đó. Về phần các Hoàng tử khác, mình đã là người phụ tá Bát Hoàng tử, còn đi tới chỗ bọn họ làm gì?

Hạ Văn Đăng cười khổ, luôn không thể đoán được chính xác ý tưởng của thư đồng này, hơi lo lắng nói:

- Ngươi không sợ đắc tội bọn họ sao?

- Hoài Vương này thì ta thật sự là có điểm muốn đi, nhưng đêm nay ta có việc, ôi… Để lần sau vậy!

Triệu Tử Văn khẽ thở dài, cũng không hề để ý tới việc đắc tội ai. Mình đã xác định phụ tá Bát Hoàng tử, nhất định là sẽ phải đắc tội bọn họ rồi, đắc tội sớm hay muộn cũng vậy thôi.

Hạ Văn Đăng khinh thường liếc hắn nói:

- Đêm nay ngươi có thể có chuyện gì? Ngươi phải cẩn thận một chút đó, sáng nay Hạ Bình và tỷ tỷ ta không thấy ngươi, đều nghĩ rằng ngươi đi ra ngoài gây họa cho nữ tử kinh thành, đều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

- Nói cái gì cơ? Không đúng…. Ta gây tai họa cho nữ tử lúc nào?

Triệu Tử Văn nghe vậy căm giận bất bình, phản bác.

Hạ Văn Đăng khinh thường nói:

- Ngươi còn có mặt mũi nói vậy à? Ngươi nói xem, hiện tại ngươi có bao nhiêu vị hôn thê? Ta vẫn chỉ cô đơn một mình. Tuy nhiên… đêm nay ngươi có chuyện gì thế?

- Ta muốn đi bái phỏng một người.

Triệu Tử Văn thần bí cười nói.

Hạ Văn Đăng hỏi theo bản năng:

- Bái phỏng ai?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx