sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 258: Thâu Tâm (trộm Tim)

Triệu Tử Văn nhìn một đôi đùi ngọc thon dài thẳng tắp của Tô Tiểu Muội mà mắt ngây ngốc cả ra, chỉ hận sao không thể tiến lên sờ soạng một lúc.

Tô Tiểu Muội nhận ra ánh mắt như lửa của Triệu đại nhân, xấu hổ vội vàng kéo tà váy dài bị xé rách, vừa xấu hổ, vừa giận dữ nói:

- Không cho ngươi nhìn!

Triệu Tử Văn phục hồi lại tinh thần, cũng biết là không nên tiếp tục đùa giỡn cô nàng Tô Tiểu Muội làm mê chết người ta không đền mạng được này, lập tức xoay người, cười cười nói:

- Ta cái gì cũng không nhìn thấy, cái gì cũng không thấy.

Tô Tiểu Muội đã gặp qua người có da mặt dày như thế này bao giờ đâu, cũng không biết là vừa rồi ai đã nhìn đến mức si ngốc ngây cả ra nữa. Nàng đỏ mặt rất xấu hổ, nhưng váy dài của nàng bị dây mây cắt qua, chẳng lẽ lại cứ như thế mà ra khỏi cửa Triệu phủ ư? Nếu như bị người ta trông thấy thì chẳng phải là mắc cỡ chết người sao?

- Triệu......đại nhân, váy của ta bị dây mây cắt qua, không tiện đi lại. Không biết trong phủ đại nhân có thể để ta thay một bộ váy dài khác vừa người hay không?

Tô Tiểu Muội túm chặt lấy tà váy bị xé ra, cắn môi nói.

Nàng nói xong, Triệu Tử Văn theo bản năng quay đầu lại, lại bắt gặp Tô Uyển Nhu đang cầm tà váy dài bị xé lên, nhìn từ trên xuống dưới dáng người của Tô tiểu thư, thật sự là chỗ cần nhỏ thì nhỏ, chỗ cần to thì to, thành thục như nước chảy.

Thấy Triệu đại nhân ánh mắt còn không ngừng cao thấp quét lên quét xuống, Tô Uyển Nhu vừa thẹn vừa cấp bách, nói:

- Triệu đại nhân, ngươi còn xem nữa!

Triệu Tử Văn bất đắc dĩ nói:

- Ta đây không phải là đang nghĩ xem có quần áo nào hợp với ngươi hay không ư? Dù sao ngươi cũng hơi cao, đồ của người bình thường sợ là không mặc vừa.

Nghe Triệu đại nhân nói thế, thần sắc của Tô Uyển Nhu lập tức buồn bã. Dù gì thì chiều cao của nữ tử quá bất thường cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì. Nàng mím đôi môi gợi cảm hồng nhuận, không lên tiếng nữa.

Thật sự là họa từ trong miệng mà ra! Triệu Tử Văn vội vàng an ủi:

- Tô tiểu thư, ta không phải đã từng nói qua rồi sao, không cần để ý đến ánh mắt của thế tục. Ngươi không chỉ có xinh đẹp tự nhiên, lại còn thông minh hơn người, tương lai nhất định sẽ là phượng hoàng trên đầu cành!

- Thật vậy chăng?

Tô Uyển Nhu đôi mắt đẹp sáng ngời, khẽ nói:

- Vì sao cách nhìn của Triệu đại nhân lại bất đồng với người khác như thế?

Triệu Tử Văn cười ha hả, nói:

- Cách nhìn của ta đương nhiên là khác so với những người khác. Chỉ cần Tô tiểu thư có gan dám dùng sự thông minh tài trí của ngươi tạo phúc vì dân chúng Đại Kinh thì chắc chắn có thể trở thành nữ tử thiên cổ lưu danh.

Nghe nói Tô Uyển Nhu này trên thông thiên văn, dưới tường địa lý. Nữ tử này mà không đi nghiên cứu phát minh sáng tạo thì thật sự là quá lãng phí. Triệu Tử Văn nói ra những lời này, đương nhiên là hy vọng Tô Tiểu Muội trong truyền thuyết này có thể sáng tạo ra thé giới phù hợp với nàng.

Tô Tiểu Muội nhẹ giọng thở dài:

- Nữ tử không tài mới là đức. Ta sao có thể đi làm việc đó được?

Đôi mắt Triệu Tử Văn lóe ra ánh nhìn loang loáng, nhìn thẳng vào Tô tiểu thư, nói:

- Ai nói nữ tử không thể ra khỏi khuê các được? Tô tiểu thư có từng nhớ Đại tướng quân Thiết Mạc Lan ở thời Khang triều không? Nàng không phải là tướng quân nữ giả nam trang đó sao? Một thân nhi nữ nhưng đã suất lĩnh đại quân Khang triều, không chỉ thu hồi những đất đai đã mất mà còn liên tiếp đánh bại quân Hung Nô. Nàng không phải là nữ tử đó sao?

Tô Uyển Nhu nghe thế thì ánh mắt lại sáng bừng, bàn tay đang cầm chặt mảnh váy bị xé lơ đãng buông ra, khẽ nói:

- Thiết Mạc Lan chính là người mà bình sinh ta sùng kính nhất.

Thiết Mạc Lan ở trong lịch sử đã có thay đổi này cũng giống như Hoa Mộc Lan. Nàng anh dũng thiện chiến, được vạn dân kính ngưỡng. Chẳng qua là bởi vì cuối cùng thân phận nữ nhi bị phát giác, lão Hoàng đế tại vị của Khang triều khi đó lo lắng Khang quốc sau này bị mang tiếng là không có vị tướng nào khả dụng lại chỉ trông vào nữ tử lãnh binh đánh giặc nên bất đắc dĩ cách chức nàng, bằng không Hung Nô há có thể tồn tại được đến giờ, đã sớm bị đại quân thiết kỵ của Thiết Mạc Lan giẫm đạp tiêu diệt rồi.

Ngay khi Triệu Tử Văn nhớ lại những chuyện tích về Thiết Mạc Lan trên sử sách Đại Kinh thì ánh mắt lơ đãng lại liếc về phía tà váy dài bị xé qua của Tô tiểu thư, chỉ thấy hai đùi tuyết trắng lộ liễu trong không khí, kiều đồn sung mãn tròn trịa lại khiến hắn không khỏi bị huyết mạch bành trướng.

Tô Uyển Nhu cảm giác Triệu đại nhân này có lối suy nghĩ như thiên mã hành không, khiến người ta đoán không ra. Nàng ngẩng khuôn mặt quyến rũ động lòng người lên, khi nhìn thấy ánh mắt lóe ra tinh quang kia, nàng sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng túm mảnh váy lên. Nàng thật sự không biết được rốt cuộc tính khí người này là như thế nào. Vừa phóng đãng không kiềm chế được, lại vừa dâm đãng hạ lưu. Thật sự không sao hiểu rõ được hắn rốt cuộc là cái loại người gì nữa.

Triệu Tử Văn chuyển dời ánh mắt, nghiêm mặt nói:

- Tô tiểu thư, chỉ cần ngươi nhớ kỹ câu nói đầu tiên thôi.

Triệu đại nhân này thay đổi bất thường, mới vừa rồi còn hạ lưu vô sỉ, hiện giờ lại thành ra nghiêm túc chính trực, nhìn không chớp mắt. Tô Uyển Nhu cười khổ nói:

- Không biết đại nhân nói là ý gì?

- Ai nói nữ tử không bằng nam!

Triệu Tử Văn cao giọng nói, khẩu khí vô cùng kiên định.

Tô Uyển Nhu mắt đẹp lập tức sáng bừng lên duyên dáng, không ngừng lẩm bẩm:

- Ai nói nữ tử không bằng nam.........

Nàng lại ngơ ngác nhìn Triệu đại nhân này. Trong mắt hắn như không hề có lễ pháp, tuyên dương chủ nghĩa nữ tử, vi phạm những quy củ của tổ tông. Có lẽ vị Triệu đại nhân này thực sự không phải phàm nhân có thể so sánh được, ý tưởng như thế không phù hợp với suy nghĩ của thường nhân.

Tội lỗi tội lỗi! Nghìn tội vạn tội, đánh rắm thì vô tội......... Triệu Tử Văn nói xong câu đó, vội vàng mặc niệm trong lòng. Triệu đại nhân cũng không phải là kẻ thích tuyên truyền chủ nghĩa nữ tử, chẳng qua là Tô Tiểu Muội này có tài học và mưu trí như thế lại mỗi ngày khuất thân chốn khuê phòng. Hắn cũng chỉ là muốn cổ vũ và khích lệ nàng mà thôi.

- Triệu đại nhân, cảm ơn ngài......

Tô Tiểu Muội lệ nóng chứa chan, trong lòng rộng mở trong sáng, hận không thể ôm ngay lấy Triệu đại nhân mà cảm tạ một phen.

Triệu Tử Văn khẽ cười, nói:

- Tô tiểu thư có thể hiểu được, cũng không uổng phí những lời của ta.

Có điều tư tưởng của Tô tiểu thư này cũng ở mức tiên tiến nên mới có thể tiếp nhận được tư tưởng "kinh thế hãi tục" này.

- Vâng,

Tô Uyển Nhu gật đầu, cảm kích nói:

- Ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ những lời nói của đại nhân. Ta thật không biết cảm tạ ngài như thế nào nữa.

"Cứ để cho ta kiểm tra là được", Triệu Tử Văn nhìn bộ ngực cao ngất làm người ta phải ngưỡng mộ kia, trong lòng không nhịn nổi suy nghĩ dâm đãng. Chậc chậc......quả thực là còn có thể lớn hơn cả của Đại tiểu thư nữa.

- Triệu đại nhân?

Tô Uyển Nhu nhìn Triệu đại nhân đang ngẩn người ra, khẽ gọi.

- A, không bằng Tô tiểu thư trước đổi quần áo đi đã. Váy dài của Vũ Tình có lẽ ngươi có thể mặc vừa được.

Triệu Tử Văn theo bản năng trong đầu lại hình dung đến cảnh Tô Tiểu Muội trút bỏ váy dài, lộ ra dáng người hoàn mỹ như khuôn đúc. Chậc chậc... Thật muốn đưa Đại tiểu thư cùng đến để hai người đứng đối diện, so sánh một chút xem tột cùng là ai lớn ai nhỏ.

Thấy ánh nhìn của Triệu đại nhân lại phát ra dâm quang, Tô Uyển Nhu thấy nao nao, xấu hổ đỏ bừng má, vội vã nói:

- Triệu đại nhân, ngài mau dẫn ta đi đổi đi, nếu không ta đã muộn như vậy rồi còn chưa hồi phủ thì gia gia của ta sẽ lo lắng lắm.

Triệu Tử Văn cười gật đầu, đưa Tô tiểu thư đến sương phòng của Đại tiểu thư. Tô tiểu thư túm tà váy bị xé rách, cố ra vẻ thản nhiên đi theo sát phía sau hắn. Khi đi tới trước cửa sương phòng Đại tiểu thư mới thấy trong phòng tối thui. Chắc Đại tiểu thư hiện giờ đang không ở trong sương phòng. Hắn cũng bất chấp tất cả, đẩy cửa phòng ra luôn, rồi cầm hộp quẹt, châm nến, toàn bộ khuê phòng chợt sáng bừng lên.

Dù sao thì đây cũng là khuê phòng của Hạ gia tiểu thư, Tô Uyển Nhu có vẻ vô cùng câu nệ, đứng ở ngay cửa phòng, chậm chạp mãi không tiến vào được. Triệu Tử Văn tùy tiện lấy ra một bộ đồ màu vàng nhạt trong tủ treo quần áo của Đại tiểu thư, đặt trên bàn rồi nói với Tô Uyển Nhu:

- Tô tiểu thư, đây là quần áo của Vũ Tình. Ngươi mau thay đồ đi, ta ra bên ngoài chờ.

"Chẳng lẽ ngươi còn muốn chờ ở trong phòng chắc?" Tô Uyển Nhu cũng không biết sao mà thầm nghĩ đến câu này. Nàng che hai má nóng rực, giọng nói nhỏ nhẹ như tiếng muỗi kêu:

- Ta làm sao thế này không biết? Thật là xấu hổ chết người.

Ánh đèn mông lung trong phòng, Tô Tiểu Muội mặc váy dài thật đơn bạc, đường cong động lòng người, yểu điệu xinh đẹp. Triệu Tử Văn gian nan cất bước ra khỏi sương phòng, đi ra đến ngoài cửa rồi lại còn tiện tay đóng cửa phòng lại nữa.

Lúc này cửa phòng đã đóng, cửa sổ cũng đóng chặt rồi, nhưng Tô Uyển Nhu luôn lo lắng, nhìn qua khe cửa nhỏ bé ra bên ngoài, không thấy bóng dáng của Triệu đại nhân đâu mới an tâm cởi quần áo ra. Thân thể mềm mại có thể khiến người ta lác mắt cũng lập tức phơi bày trong không khí.

Triệu Tử Văn không hề rình mò xem lén. "Trộm tim mới là vương đạo", hắn ngồi trên thềm đá cách cửa phòng đó không xa, một tay chống hàm, lẳng lặng ngắm nhìn ánh trăng, trong lòng cảm thấy thật bình tĩnh.

Trong màn đêm tĩnh lặng, một tiếng thét chói tai "A!" chợt vang lên phá tan không gian yên tĩnh của Triệu phủ. Triệu Tử Văn cả kinh, vội vàng đứng lên, phóng về hướng khuê phòng của Đại tiểu thư, lập tức mở cửa phòng ra.

Cửa phòng vừa mở ra, một bóng dáng đầy đặn mê người lập tức nhào luôn vào trong lòng hắn, úp mặt vào vai hắn, mắt ngân ngấn nước:

- Có con chuột!

Chuột? Triệu Tử Văn nghe mà dở khóc dở cười. Còn tưởng rằng gã nhân yêu Sở Thăng kia đột kích, không ngờ là lại là cô nàng này sợ chuột. Người cao hơn người khác hẳn một cái đầu rồi lại còn vẫn sợ chuột nữa.

Phủ Tể tướng đã nhiều năm không có người ở, không có ai quét tước, có chuột là chuyện rất bình thường.

Hắn an ủi ôm lấy nha đầu đến chuột cũng sợ này. Khi chạm vào thân hình mảnh mai của nàng mới kinh hãi phát hiện ra......cô nàng này hình như không mặc quần áo. Xúc cảm bóng loáng nhẵn nhụi nõn nà thì Triệu Tử Văn lập tức cảm nhận được ngay, nhưng ngọn sóng nhấp nhô trước ngực dường như có cái gì trói buộc ----cô nàng này chính là đang mặc yếm.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx