sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 196 : Đại Diệt Nhật Thần Thuật (4)

Yến Tiểu Ất im lặng nhìn qua Từ Đông, áp lực trong nội tâm giảm đi rất nhiều, hắn mới nhìn thấy chuyện này lần đầu tiên, tuy không cần hắn xuất hiện, nhưng áp lực là có. Từ Đông đã sớm nhìn ra hắn khẩn trương, bởi vậy trêu chọc hắn hai câu, giúp hắn buông lỏng một chút, nếu so trình độ dâm đãng, Yến Tiểu Ất còn chênh lệch với Từ Đông rất nhiều.

Một bên Quản Bình, Mạc Địch cũng cười, chỉ có ánh mắt Điền Thử rơi vào người Mạc Địch, trong tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không ai không khẩn trương, nhưng tâm của họ lại đặt vào cuộc quyết đấu này.

Tề Nhạc đi tới trước mặt Trầm Trác, mỉm cười, nói:

- Thật không nghĩ tới, chúng ta nhanh gặp mặt như thế, Vân tỷ vẫn khỏe chứ?

Trầm Trác nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, nam nhân côn đồ trước mắt của hắn lại biến thành cao lớn và bình tĩnh như vậy khi đối mặt với hắn, hình như lần trước đánh giá hắn không đúng a.

- Vân nhi rất tốt, nhưng thực lực còn yếu, không thể tham gia hội giao lưu. Chúng ta có thể bắt đầu chưa? Kỳ Lân các hạ.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Xin cứ tự nhiên.

Làm ra thủ thế mời, tay phải kéo Kỳ Lân Ẩn, thân thể đã tiêu thất vào hư không.

Trong nội tâm Trầm Trác cả kinh, nhưng hắn nhanh chóng phản ứng lại, lúc trước Tề Nhạc xuất hiện làm cho hắn đoán được trên Kỳ Lân côn đồ này có một kiện bảo bối ẩn hình, cho nên, thời điểm thân thể Tề Nhạc vừa biến mất, tay phải Trầm Trác đánh tới trước mặt, một cổ năng lượng màu xanh tán dật ra ngoài, bao trùm phạm vi mười mét trước mặt. Trầm Trác biết rõ, thực lực Tề Nhạc cũng không được, chỉ cần mình có thể công kích trúng, tinh thần sẽ tiến hành khóa hắn lại, hắn tàng hình cũng bị mình phát giác thôi.

Đáng tiếc, ý định của Trầm Trác đã thất bại, toàn bộ năng lượng công kích đánh không trung, Tề Nhạc hoàn toàn biến mất, ngay cả một tia dấu vết cũng không để lại.

Đổi lại những người khác, chỉ sợ đã bị năng lực tàng hình của Tề Nhạc làm khó, nhưng mà Trầm Trác sẽ không, thân là gia chru Trầm gia, suy nghĩ của hắn cực kỳ kín đáo, xuất hiện khiêu chiến với Tề Nhạc hắn đã cân nhắc rõ ràng, đương nhiên cũng suy xét tới phương pháp đối phó sau khi Tề Nhạc tàng hình.

Năng lực Trầm gia lấy ất mộc làm cơ sở, bọn họ không có năng lực công kích và phòng ngự cường hoành như Chu gia, cũng không có năng lực hỏa thuộc tính bá đạo như Từ gia, nhưng là, với tư cách nhất sinh động mộc, năng lực biến dị của Trầm gia là nhiều nhất, đồng thời, cũng ỷ vào tinh thần lực của mình. Điểm này từ Tâm Linh Phong Bạo của Trầm Vân là nhìn thấy được.

Một tay Trầm Trác thủ hộ trước ngực, hắn hai mắt mình lại, thanh sắc quang mang chung quanh thân thể thu liễm lại, ước chừng chỉ là còn một lần hô hấp, xuất hiện một tia cảm thụ kỳ dị ở xung quanh, trên bầu trời nhìn qua vô số ánh mắt, nhìn chăm chú vào mỗi bộ vị của thân thể.

Một con mắt như có như không, đó là tinh thần lực của Trầm Trác tạo thành, tinh thần lực khổng lồ bao trùm toàn bộ ngọn núi, loại sóng tinh thần này không phải chỉ tìm kiếm khí tức đơn giản như vậy, cho dù ra đa tiên tiến nhất cũng không cách nào so sánh với hắn. Dùng năng lực của Trầm Trác, cũng chỉ có thể bao trùm đỉnh núi mà thôi.

Đột nhiên, con mắt Trầm Trác sáng ngời, ánh mắt cứng lại nhìn qua một hướng ở bên phải.

- Quả nhiên gia chủ Trầm gia quá cường đại, không ngờ lại phá được Kỳ Lân Ẩn.

Hào quang lóe lên, bỗng nhiên thân thể Tề Nhạc trống rỗng xuất hiện. Tuy bộ dáng tươi cười của hắn như cũ, nhưng trong lòng tràn ngập rung động. Thời điểm dùng Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc cũng không phải muốn dùng Kỳ Lân Ẩn trợ giúp là chiến thắng Trầm Trác, bởi vì hiểu quả tàng hình của Kỳ Lân Ẩn sẽ mất đi tác dụng.

Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, tinh thần lực của Trầm Trác chính là bức mình xuất hiện. Đó là loại năng lực dò xét giống như sóng âm của con dơi, chỉ có điều nhỏ hơn rất nhiều. Bất kỳ vật gì cũng không phải không có chỗ thiếu hụt, Kỳ Lân Ẩn cũng giống như thế, huống chi, dùng thực lực bây giờ của Tề Nhạc, còn xa xa mới có thể khiến Kỳ Lân Ẩn hoàn mỹ không tỳ vết.

Trầm Trác cười nhạt một tiếng, nói:

- Chút tài mọn mà thôi, tôi nghĩ, hiện tại tôi có thể chiến đấu một trận công bình với Kỳ Lân các hạ rồi.

Thời điểm nói chuyện, ánh mắt của hắn không có rời khỏi Kỳ Lân Ẩn sau lưng Tề Nhạc, tuy nhiên hắn tìm ra Tề Nhạc, nhưng tinh thần lực cũng hao phí không ít, một món đồ tàng hình như vậy, đã lặng lẽ câu dẫn tâm thần ngấp nghé của hắn.

Tề Nhạc nhún nhún vai, nói:

- Vậy gia chủ tới đi.

Kỳ Lân Ẩn không có cởi ra, Tề Nhạc chỉ đứng ở nơi đó, đầu hơi thấp, nhìn xuống mặt đát, ai cũng không có thấy, hắn lúc này, ánh mắt đã bắt đầu lợi hại.

Đương nhiên Trầm Trác muốn nhanh chóng chấm dứt chiến đấu trước mắt, thân thể phiêu nhiên bay đi, như hành vân lưu thủy xuất hiện trước mặt Tề Nhạc chừng ba mét, hắn cho tới bây giờ cũng không phải là người không có chủ kiến, nắm tay phải không đánh ra, đánh vào ngực Tề Nhạc.

Ngay vào khi Trầm Trác đánh ra một quyền, đột nhiên Tề Nhạc ngẩng đầu, ánh mắt của hai người chạm nhau giữa không trung, đột nhiên Trầm Trác cảm giác não của mình như lớn lên, hắn thấy cái gì, hắn nhìn thấy đôi mắt màu bạc, một đôi mắt không có sinh khí, cũng không có bất kỳ cảm tình nào. Chỉ nhìn đôi mắt này, đã làm cho khí thế Trầm Trác đại giảm, quyền đánh ra chậm nửa nhịp.

Thân thể Tề Nhạc chấn động, hắn như con báo vồ lách người, thân thể di động ngang một cái, khiến cho một quyền của Trầm Trác đánh vào hư không, ngay sau đó, chân trái chỉa xuống đất, thân thể như mũi tên bay thẳng vào ngực Trầm Trác. Nắm đấm của Tề Nhạc giống như một đầu mũi tên, từ từ biến lớn trong mắt Trầm Trác.

Trầm Trác có thể ngồi lên vị trí gia chủ Trầm gia hiển nhiên không phải là may mắn, đột nhiên phát hiện khí thế trên người Tề Nhạc biến hóa, hắn không chút do dự đưa song chưởng trước, tiếng nổ ầm ầm vang lên, nắm tay phải của Tề Nhạc đánh vào trung tâm của hai chưởng này.

Ánh sáng màu xanh đại phóng, thân thể Trầm Trác bị đánh ngược ra sau, sau khi bay mười mét mới ổn định thân hình lại. Tề Nhạc không có truy kích, hắn đánh ra một quyền rồi sau đó đứng ở vị trí lúc trước của Trầm Trác, hất đầu ra sau, mái tóc đen phiêu dật tung bay trong gió, lúc này, tất cả mọi người nhìn thấy con mắt của hắn biến thành màu bạc. Tề Nhạc nhìn qua Trầm Trác, trên mặt hắn đã không có nụ cười, không khí chung quanh thân thể của hắn như cứng lại.

Màu bạc trong mắt Tề Nhạc nhìn thế nào cũng lạnh như băng, mà hàn quang lạnh như băng này nhìn qua Trầm Trác.

- Trầm gia chủ, hôm nay tôi muốn nói cho ngài một chuyện, cũng như nói cho bốn đại gia tộ các vị một chút. Vĩnh viễn không nên xem thường Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, càng không nên xem thường vương của cầm tinh. Muốn khiêu chiến tôn nghiêm của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tôi, với tư cách Kỳ Lân vương của cầm tinh, nguyện ý nghênh đón tất cả khiêu chiến các các người.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx