sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 711 : Kỳ Lân Cùng Athena Đính Hôn (2)

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Nếu như chỉ là một tháng thì có lẽ không có vấn đề gì. Vừa rồi tại thần miếu Pathenon, em nói Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cũng không phải là bền chắc như thép, đến tột cùng ai là người phản bội em, có thể tạo thành uy hiếp với em, bây giờ phải nói cho anh biết để anh còn chuẩn bị.

Vũ Mâu nghĩ một hồi rồi nói:

- Thực xin lỗi, hiện tại em vẫn không thể nói cho anh biết. Bởi vì em cũng không có nắm chắc.

Tề Nhạc sửng sốt một chút, nói:

- Vậy thì sao em phải hoài nghi? Chẳng lẽ có nguyên nhân khó nói gì?

Vũ Mâu than nhẹ một tiếng, nói:

- Đương nhiên là có nguyên nhân. Nhưng mà, Tinh Tọa Thủ Hộ Giả là một quần thể rất độc lập, sứ mạng của bọn hắn nguyên bản là bảo vệ em. Nhưng mà, em lại không thể chính thức khống chế họ, giống như anh không thể khống chế các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Có lẽ, rất nhanh chúng ta sẽ biết được, lần này em sở dĩ quyết định mạo hiểm, một là vì quyết tâm kiên định hợp tác cùng Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các anh, mặt khác là muốn lôi vấn đề bên trong Tinh Tọa Thủ Hộ Giả ra.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Anh hiểu. Vậy được rồi, chúng ta chờ xem trong Tinh Tọa Thủ Hộ Giả xem các em, đến tột cùng là ai mà to gan như vậy. Nhưng bất luận là ai, anh quyết không cho phép hắn xúc phạm tới Nữ Thần của anh.

Vũ Mâu mỉm cười, nói:

- Trong lòng anh thực sự coi em là nữ thần sao?

Tề Nhạc cũng mỉm cười nói:

- Em đoán thử xem?

Xe đi rất nhanh, đoàn xe của Vũ Mâu tại Hy Lạp hiển nhiên là có đặc quyền, một đường thông suốt. Hai mươi phút sau, cả đám người đã tới quán rượu sang trọng nhất và lớn nhất Hy Lạp trước cửa khách sạn Athen.

Người gác cửa mở cửa xe ra, bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đã đi xuống cùng Tề Nhạc và Vũ Mâu đi vào trong quán rượu.

Vũ Mâu mỉm cười, nói:

- Tề tiên sinh, hôm nay mời anh nhấm nháp mỹ thực của Hy Lạp chúng tôi. Tuy rằng có chênh lệch không nhỏ với văn hóa ẩm thực của nước cộng hòa Viêm Hoàng nhưng cũng coi như có điểm đặc sắc.

Tề Nhạc cười nói:

- Được. Tôi đối với mỹ thực luôn có hứng thú, hôm nay đúng dịp sẽ thử xem.

(Vì Tề Nhạc chưa có được "danh phận" nên tùy vào thời điểm thì xưng hô giữa hai người sẽ có sự thay đổi)

Sáu người đi tới tầng hai khách sạn, khách sạn cao tới một trăm ba mươi mốt tầng là một trong những kiến trúc cao nhất Athen. Dưới sự hướng dẫn của bồi bàn đám người đi vào bên trong đại sảnh nhà ăn tầng ba. Mới vừa vào đại sảnh Tề Nhạc đã xuất hiện một cảm giác kinh ngạc, bởi vì ở đại sảnh có mười cái bàn khổng lồ, trong đó đã ngồi không ít người, chỉ có chủ bàn là còn trống.

Không đợi Tề Nhạc đặt câu hỏi, Vũ Mâu đã giới thiệu:

- Đây là yến hội cử hành để hoan nghênh anh cùng Minh Minh tiểu thư. Người được tham gia đều là chính khách và nhân vật nổi tiếng của Athen.

Tề Nhạc nhíu nhíu mày, nói:

- Tôi hi vọng cùng cô đi ăn quà vặt trên đường chứ không muốn phải tham gia loại yến hội này.

Vũ Mâu có chút bất đắc dĩ nói:

- Tôi cũng không có biện pháp. Nếu như chỉ một mình anh tới thì không sao, nhưng mà anh đừng quên lần này các anh đến Hy Lạp, nhân vật chính không phải là anh, mà là Minh Minh tiểu thư. Từ ý nào đó mà nói, nàng là đại biểu cho nước cộng hòa Viêm Hoàng.

Nghe Vũ Mâu nói xong, trong lòng Tề Nhạc không khỏi rùng mình, đúng a! Lần này nhân vật chính thức hẳn là Minh Minh mới đúng. Vừa rồi Vũ Mâu nói muốn làm vợ của mình, nàng có thể đem chuyện này nói cho Minh Minh hay không? Nếu như đáp án dĩ nhiên là có thì không phải là nàng đã cố ý tạo ra mâu thuẫn giữa mình và Minh Minh, cho Lâm Nhất Phàm một cơ hội sao?

Nghĩ tới đây, ánh mắt Tề Nhạc nhìn Vũ Mâu lập tức biến đổi, nhưng hắn cũng không nói thêm gì, được bốn gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả dẫn đường, hai người đi tới bàn tròn xa hoa tốt nhất trong sảnh phân biệt ngồi ở trên dưới.

Tề Nhạc truyền âm hỏi Vũ Mâu:

- Anh quên không có hỏi qua em, em mặc dù là người thừa kế của Nữ Thần Athena. Nhưng mà bí mật như vậy có lẽ chỉ có một số nhỏ người biết. Như vậy, thân phận bên ngoài (vỏ bọc) là cái gì?

Vũ Mâu cười cười thần bí, truyền âm nói:

- Anh đoán đi?

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Có lẽ không phải là nhân viên quan trọng của quốc gia a.

Vũ Mâu lắc đầu, nói:

- Không phải, tôi công khai thân phận tại Athen là chủ tịch của công ty vận tải đường thủy Athen.

- Hả? Em nói cái gì?

Nghe xong lời của nàng Tề Nhạc không khỏi chấn động, cho dù hắn đối với buôn bán không biết nhiều nhưng cũng nghe nói tới công ty vận tải đường thủy Athen. Với tư cách là công ty vận tải đường thủy lớn nhất Hy Lạp, công ty vận tải đường thủy Athen luôn luôn là người dẫn đầu của cái nghề này tại Hy Lạp. Mà thứ nổi tiếng nhất Hy Lạp trên thế giới là vận tải đường thủy rồi. Đã từng đã xuất hiện nhiều vị Thuyền Vương là nhân tài kiệt xuất có địa vị trên thế giới. Nếu như nói thế giới muốn biết được Hy Lạp có cái gì nổi tiếng thì ngoài Thần Thoại Hy Lạp ra sợ rằng chỉ có vận tải đường thủy.

Mà với tư cách là chủ tịch của công ty vận tải đường thủy lớn nhất Hy Lạp, như vậy tài sản của Vũ Mâu sợ rằng đứng nhất nhì Hy Lạp rồi.

- Không nghĩ tới em còn là thương nhân phải không?

Vũ Mâu mỉm cười, bất động thanh sắc nói.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Đương nhiên không nghĩ tới. Đường đường là người thừa kế của Nữ Thần Athena lại nhiễm hơi tiền a.

Vũ Mâu hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Anh không thể nói dễ nghe một chút được sao? Cái gì gọi là hơi tiền, anh đúng là lưu manh. Kỳ thật đó chỉ là cái vỏ bọc che dấu thân phận tốt nhất, chức danh chủ tịch của em cũng chỉ là trên danh nghĩa mà thôi. Công ty vận tải đường thủy Athen là thuộc về chính phủ Hy Lạp. Tôi cũng không tham dự trong đó, cũng ít khi hoạt động xã giao. Số ít cao tầng cũng biết thân phận chân thật của tôi, vì thế cũng sẽ không có người nào sinh ra hoài nghi.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Thân phận đó đủ đường hoàng rồi. Một nữ nhân mười chín tuổi làm chủ tịch, không ngờ như thế mà chính phủ Hy Lạp cũng nghĩ ra.

Đúng lúc này, lại một đoàn người từ bên ngoài đi vào yến hội sảnh, lúc trước Vũ Mâu cùng Tề Nhạc đến không quá nhiều người chú ý thì đoàn người này vừa vào cửa thì đã trở thành tiêu điểm của toàn trường. Hơn hai mươi bảo vệ vây quanh, Lâm Nhất Phàm một thân âu phục màu trắng nhìn bề ngoài vô cùng anh tuấn, Minh Minh đi ở bên cạnh hắn, hôm nay nàng mặc một cái váy màu xanh da trời, tuy rằng dung quang kém Vũ Mâu nửa phần, nhưng vẫn là một trong những mỹ nữ tuyệt sắc cực phẩm. Nhất là trên mặt Minh Minh lúc nào cũng biểu lộ vẻ không màng danh lợi, trong lúc vô hình khí tức cao quý tản mát ra đều làm cho người Hy Lạp ở đây dùng ánh mắt hâm mộ quan sát.

Lâm Nhất Phàm làm một cái thủ hiệu mời dẫn Minh Minh tới vị trí chủ. Hắn ưu nhã kéo cái ghế chủ vị cho Minh Minh, tặng vị trí trọng yếu nhất cho nàng, còn mình thì ngồi bên cạnh.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx