sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1302 : Thôn Phệ Ma Thần (3)

Miễn cưỡng định ra thần trí, Tề Nhạc phát hiện năng lượng trong cơ thể chính mình còn thừa chưa đủ ba thành. Có thể thấy được trước đó phóng thích mãnh liệt đến cỡ nào.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, hắn có chút mờ mịt nhìn lại không trung, vừa hay nhìn thấy lão Ngưu bắt lấy Xi Vưu, trong lòng không khỏi buông lỏng vài phần. Hắn đột nhiên phát hiện, Ngưu Ma Vương cũng đang nhìn hắn, chỉ là ánh mắt ấy lộ vẻ rất kỳ quái.

Trong nội tâm đột nhiên chấn động kịch liệt một cái, Tề Nhạc đã ý thức được điều gì.

Ngưu Ma Vương đưa mắt nhìn sang Bàn Cổ Phủ trong tay:

- Không hổ là Khai Thiên Ích Địa Bàn Cổ Phủ ah! Xi Vưu, ta thực cám ơn ngươi. Vì hôm nay, ta đã chờ đợi một thời gian rất dài, cũng may mắn là Bàn Cổ Phủ, nếu như là Hiên Viên Kiếm thì chỉ sợ ta hiện tại đã biến mất trên thế giới này rồi.

Xi Vưu hiện tại không biết nên nói cái gì cho phải, thân thể của hắn bị khống chế không ngừng run rẩy, hắn đương nhiên biết rõ rơi vào tay hung thần như Ngưu Ma Vương sẽ có cái kết cục gì, hiện tại hắn chỉ muốn hy vọng Ngưu Ma Vương có thể cho hắn một cái chết thống khoái.

Tề Nhạc nhìn Ngưu Ma Vương:

- Ngươi là cố ý làm như vậy đúng không?

Ngưu Ma Vương cười nhạt một tiếng, nói:

- Giờ mới hiểu được sao? Đáng tiếc, quá muộn rồi.

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Xem ra, từ vừa mới bắt đầu ta đã xem thường ngươi.

Ngưu Ma Vương nở nụ cười, cười vô cùng bá đạo:

- Đúng vậy a! Trước kia ta đã từng nói qua cho ngươi, nếu như không phải ta tự nguyện thì ngươi làm sao có thể thu ta làm sử lệnh. Kỳ thật, đây cũng là một cái khiêu chiến đối với chính ta. Có thể hoàn thành khiêu chiến này thì ta chắc chắn đột phá đến một cảnh giới mới, một cảnh giới mà ngươi căn bản không cách nào tưởng tượng. Nói như thế nào thì ta cũng từng làm sử lệnh cho ngươi một thời gian dài. Yên tâm, ta lập tức sẽ đem hết thảy nói cho ngươi biết.

Vừa nói, hồng sắc quang mang trên người Ngưu Ma Vương bỗng nhiên tăng lên, năng lượng khổng lồ lập tức hoàn toàn bao vây thân thể của Xi Vưu, thân thể Ngưu Ma Vương di động đến sau lưng Xi Vưu, hai tay bóp chặt bờ vai của hắn, năng lượng màu đỏ sậm vây quanh thân thể của bọn hắn không ngừng luật động.

Một tiếng rống thê lương thảm thiết từ trong miệng của Xi Vưu bộc phát ra:

- Ah --, Ngưu Ma Vương, ngươi muốn làm gì?

Khóe miệng Ngưu Ma Vương toát ra một tia nụ cười tà ác, hắn phun ra hai chữ:

- Thôn phệ!

- Ngươi, ngươi muốn..., ah --

Chỉ nói ra mấy chữ, Xi Vưu lại tiếp tục hét thảm một tiếng.

Ngưu Ma Vương mỉm cười nói:

- Đúng vậy, ta chính là muốn thôn phệ, cắn nuốt thân thể của ngươi, tánh mạng của ngươi cùng linh hồn của ngươi. Ngươi có thể tu luyện tới loại trình độ này không dễ dàng, cho dù là Đại Bằng Minh Vương cũng không cách nào so sánh với ngươi. Càng đáng quý chính là một bộ phận huyết mạch bổn nguyên ngươi có là nhân loại, mà loại năng lượng này đúng lúc thích hợp nhất bị ta thôn phệ. Ngươi cùng ta có điểm giống, bổn nguyên đều là tới từ ở năng lượng hắc ám, đến từ tà ác. Cộng thêm trên người của ngươi còn có khí tức của Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp làm ta cảm giác thoải mái, không đem ngươi cắn nuốt thì quả thực phụ cả vạn năm tu luyện của ngươi rồi.

- Không, không, không, không muốn ah! Ngưu Ma Vương đại nhân, van cầu ngươi buông tha linh hồn của ta a. Thân thể của ta có thể tùy ngươi xử trí. Nhưng mà ta không muốn hình thần câu diệt ah! Van cầu ngươi, ngưu Ma Vương đại nhân, bỏ qua cho ta đi.

Xi Vưu thống khổ van xin.

Ngưu Ma Vương mỉm cười nói:

- Ngươi cảm thấy đến lúc này ta sẽ bỏ qua ngươi sao? Nếu như chúng ta đổi vị trí thì ngươi có bỏ qua cho ta không? Không lâu trước, Tề Nhạc từng nói qua một câu, đi ra lăn lộn giang hồ, sớm muộn là phải bị trả báo. Bị ta cắn nuốt, năng lượng của ngươi vẫn không biến mất, hơn nữa là dùng một loại tồn tại cường đại hơn, đối với ngươi mà nói, đây không phải kết cục tốt nhất sao?

- Ngưu Ma Vương, ngươi chết không yên lành. Ngươi nếu cắn nuốt thân thể của ta, ngươi không khả năng đạt được Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp. Khi ta chết thì thần khí liền trở lại địa phương phong ấn chúng, chỉ có ta biết rõ chúng bị phong ấn ở chỗ nào. Buông tha ta, ta sẽ nói cho ngươi biết địa phương chúng bị phong ấn, hơn nữa chuyển bọn chúng cho ngươi.

Xi Vưu đang giãy chết.

Ngưu Ma Vương cười lạnh một tiếng, nói:

- Xi Vưu, ngươi cũng quá coi thường ta, nếu như ngay cả năng lực điều khiển hai kiện thần khí này mà ta cũng không có thì ngươi cho rằng ta sao lại vội vã tìm ngươi? Đi chết đi. Có lẽ từ trong trí nhớ của ngươi ta có thể biết để khống chế hai kiện thần khí này, hơn nữa không để cho bọn chúng bị phong ấn trở lại.

Năng lượng màu đỏ sậm bỗng nhiên bộc phát, Xi Vưu phát ra tiếng hét thảm cuối cùng, thân thể cao lớn đã hoàn toàn biến mất.

Ngưu Ma Vương vẫn cao lớn như cũ, chỉ là lúc này ở chung quanh thân thể của hắn vây quanh một vòng huyết vụ. Ở bên trên bầu trời toàn thân Ngưu Ma Vương lóe ra huyết quang nhìn bề ngoài vô cùng quỷ dị, nhưng rất cường đại.

Đúng như Ngưu Ma Vương nói, Hạo Thiên tháp trong lòng bàn tay trái của hắn, Bàn Cổ Phủ tại tay phải của hắn, hai kiện thần khí đều phóng thích ra quang mang vốn có, không bởi vì Xi Vưu chết đi mà biến mất.

Khoảng cách trăm mét, Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc đối mắt nhìn nhau, tâm tình hai người trái ngược.

Nhìn Ngưu Ma Vương đem Xi Vưu thôn phệ, Tề Nhạc cũng không phải là không muốn ngăn cản. Nhưng mà hắn hiện tại căn bản không có ngăn cản khả năng. Ngưu Ma Vương vốn cường đại hơn hắn rất nhiều, huống chi là trạng thái như bây giờ của hắn? Giờ khắc này, Tề Nhạc rốt cuộc hiểu rõ. Xi Vưu xuất hiện cũng không có nghĩa là Đông Phương gặp phải tà ác hàng lâm chênh lệch ít hơn Tây Phương. Trái lại chính là tà ác hàng lâm Đông Phương mới là tà ác kinh khủng nhất. Mà tà ác hàng lâm chính là do hắn đưa đến cái thế giới này. Chính là Ngưu Ma Vương trước mặt. Đúng vậy! Cũng chỉ có thực lực như Ngưu Ma Vương mới xứng đáng làm vị diện tà ác hàng lâm Đông Phương.

Trong mắt hào quang tràn đầy hào quang hưng phấn, năng lượng không ổn định dao động trên người. Hắn nâng Hạo Thiên tháp trong tay trái phóng thích ra bạch sắc quang mang, cầm lấy Bàn Cổ Phủ trên tay phải phóng thích ra thanh bạch sắc quang mang, đem hai kiện thần khí khống chế trong lòng bàn tay của hắn.

- Tề Nhạc, ngươi bây giờ không phải có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta sao?

Ngưu Ma Vương mỉm cười nhìn Tề Nhạc.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Rất nhiều chuyện ta đã hiểu. Đây đều là kế hoạch của ngươi, đúng vậy, hiện tại giữa chúng ta đã không có bất cứ quan hệ nào. Đồng sanh cộng tử lĩnh vực rốt cục đã bị phá vỡ, tuy rằng ta cũng từng phán đoán ngươi tất có biện pháp làm được, chỉ là không ngờ tới ngươi lại lợi dụng Xi Vưu.

Ngưu Ma Vương có chút đắc ý cười, nói:


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx