sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 284

Chương 284: Ai mới là kẻ thứ ba.

"Hạ Nhược Tâm!" thanh âm không ngừng truyền đến, phía sau tựa hồ có người đuổi theo, Tiểu Vũ Điểm kỳ quái ôm cổ Hạ Nhược Tâm, nghe được có người kêu tên của mẹ mà mẹ vẫn luôn chạy, cô bé cong dài lông mi nhẹ nhàng chớp mắt một chút, tò mò hỏi: "Mẹ, chúng ta là muốn chơi trốn tìm sao?"

"Đúng vậy, chúng ta chơi trốn tìm một lúc." Hạ Nhược Tâm cười cười nhìn cô bé, cô bé vô tư như thế thì làm sao biết nguy hiểm đâu, mà cô cũng không có khả năng đem nguy hiểm cho chính con gái của mình.

Đem Tiểu Vũ Điểm đặt xuống một chiếc hòm, nó vừa cả thân hình cô bé. Cô ngồi xổm xuống, bàn tay xoa lên mặt bé, "Nhớ kỹ, Tiểu Vũ Điểm, chúng ta đang chơi trốn tìm, nếu mẹ không cho con ra ngoài thì con không được ra, bằng không thì mẹ sẽ tức giận."

Tiểu Vũ Điểm dùng sức gật đầu một cái, thanh âm ngọt ngào bên tai Hạ Nhược Tâm vang lên, "Mẹ yên tâm, Tiểu Vũ Điểm sẽ thật nghe lời, nhất định sẽ không đi ra ngoài!" nàng ôm chặt búp bê trong lòng ngực, nắm ngón tay của mình lên, tỏ vẻ rất uy tín.

Bé nhất định sẽ nghe lời, cho nên, sẽ không chọc mẹ tức giận, hơn nữa chơi trốn tìm, bé cũng rất thích thích.

Hạ Nhược Tâm đứng lên, mà ở phía sau sớm đã có hai người phụ nữ cùng nhau đi tới, cô quay đầu lại, dùng thân mình chặn tầm mắt của bọn họ, không muốn cho bọn họ phát hiện mình đang trốn ở trong cái góc này.

"Thật đúng là chính là cô, tôi cho rằng cô đã xấu hổ đến chết rồi, thế mà, cô vẫn còn có mặt mũi để tồn tại?" Lý Mạn Ni đến gần, nâng cằm của mình lên, khóe môi mang theo thù hận cùng châm chọc, "Cô hẳn là sớm chết, sống như vậy cũng làm cho cái nơi này dơ bẩn thêm, quả thực chính là dư thừa, thật sự sẽ ô uế không khí của nơi này, ô uế đôi mắt của chúng tôi."Cô ta mỗi một chữ mỗi một câu đều là lời lẽ ác độc, niềm ghen ghét cùng thù hận đã sớm lấp đầy, hiện tại chỉ nghĩ đi công kích người khác, tổn thương người khác để phát tiết.

"Cô chính là người phụ nữ đê tiện!" một người phụ nữ lớn tuổi hơn chút, quăng tay trực tiếp đánh vào khuôn mặt Hạ Nhược Tâm, Hạ Nhược Tâm đem tay che trước mặt, ra sức cắn môi, cô phải nhẫn nhịn, nhất định phải nhẫn nhịn, bằng không sẽ làm cho con gái của cô sợ hãi.

"Mẹ, không cần cùng loại phụ nữ này nhiều lời, loại người này căn bản là ai cũng có thể mang về làm chồng, nghe Luật nói, cô ta hiện tại đang làm vũ nữ, một người vì tiền bán đứng thân thể của mình, không đáng để mẹ phải động thủ, nhất định sẽ ô uế tay của mẹ!"

Lý Mạn Ni phun ra vài chữ lạnh băng, là mẹ con Lý mẹ quả thật rất nổi giận, cô ta thế mà lại cướp đi chồng của con bà, nhìn Hạ Nhược Tâm từ trên xuống dưới, quả nhiên từ trong xương cốt đã là người phụ nữ đê tiện.

Bà khinh thường phun ra một ngụm nước bọt, hình tượng phu nhân quyền quý tao nhã giờ đây đã không còn, hiện tại bà không hề giống một phu nhân, rõ ràng chính là một người đàn bà đanh đá mới đúng.

Hạ Nhược Tâm ngẩng đầu, đột nhiên cười lớn, khóe môi của cô nhẹ nhàng cong lên, trong đôi mắt nước mắt cũng ngưng tụ.

"Cô đang cười cái gì?" Lý Mạn Ni nhìn cô cười cực kỳ thoải mái, cô ta này điên rồi sao? Ngay lúc này mà vẫn còn cười?

"Tôi chính là đang cười các người." Hạ Nhược Tâm buông tay xuống, thanh âm sâu thẳm, nàng nhìn về phía Lý mẹ, "Vị phu nhân này, bà nói tôi đi quyến rũ chồng người khác, nói tôi đê tiện, như vậy, bà quên thân phận trước kia của tôi sao? Nếu không phải vì con gái của bà, tôi như thế nào sẽ trở thành vợ trước, nếu nói tôi đê tiện, vậy thì con gái của bà so ra cũng chẳng kém gì, đều là đê tiện như nhau, đều đi quyến rũ chồng người khác không phải sao?"

Thanh âm của cô rất nhẹ, nhưng bên trong lại nồng đậm ý vị châm chọc.

Bọn họ không phải Sở Luật, bọn họ không có khả năng cứu con gái của cô cho nên cô cũng không có nợ bọn họ cái gì.

"Cô..." Lý mẹ bị cắn răng, bi chọc tức đến nỗi nghẹn không nói nên lời, cũng có một ít hối hận, Hạ Nhược Tâm nói tất thảy đều là sự thật, bà một chút phản bác cũng không nói nên lời. Ai cũng đều biết thân phận của Hạ Nhược Tâm ở bốn năm trước, chính là Sở phu nhân, mà Lý Mạn Ni, lúc ấy chín là kẻ thứ ba, mặc kệ Sở Luật cùng Hạ Nhược Tâm tại sao ly hôn, con gái của bà vĩnh viễn trốn không thoát khỏi cái mác kẻ thứ ba cái này.

"Đó là cô không biết xấu hổ đi câu dẫn chồng người khác, mà Sở Luật yêu con gái của ta, căn bản là không yêu cô, Sở phu nhân cũng chỉ có con gái của ta có tư cách để làm!"

Lý mẹ nâng cằm của mình lên khinh miệt cười lạnh, mà Lý Mạn Ni đứng ở một bên, khuôn mặt lạnh băng cũng đang cười.

Một đôi mẹ con, đều là ánh mắt giống như muốn ăn thịt người.

"Các người vẫn còn xuất hiện ở chỗ này sao?" Hạ Nhược Tâm đối với lời nói của Lý mẹ thật có cảm giác buồn cười.

Lý Mạn Ni bị cô nói một câu không nói nên lời, Lý mẹ toàn thân phát run, mà bọn họ cũng không biết, lúc này, ở một caia góc nho nhỏ, có một cái đứa bé đứng ở nơi đó, cô bé gắt gao cắn môi mình, ôm chặt búp bê trong lòng ngực , nhưng là, đôi mắt mở to không nháy nhìn chằm chằm mẹ con Lý Mạn Ni, đem bộ dáng của bọn họ nhớ kĩ trong đầu.

Bọn họ khi dễ mẹ của bé, bé muốn bước lên phía trước nhưng cuối cùng đứng lại.

"Tiểu Vũ Điểm là bé ngoan, hứa rồi thì không được thất hứa không ra đi, không thể đi ra ngoài, bằng không mẹ sẽ tức giận." nàng nhỏ giọng nói, đem búp bê đặt dưới cằm của mình, chỉ là, đôi mắt đã ướt đẫm lông mi, rất nhanh liền rơi xuống vài giọt nước mắt.

"Hạ Nhược Tâm, tôi cấm cô xuất hiện bên người của Luật, nếu không, Lý gia chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!" Lý mẫu hung hăng ném xuống một câu cảnh cáo, lôi kéo tay Lý Mạn Ni đi.

"Mạn Ni, chúng ta đi, nếu mẹ biết cô ta không biết xấu hổ lại xuất hiện trước mặt con và Sở Luật, mẹ sẽ tìm người đánh gãy chân của cô ta, phá hủy gương mặt của cô ta!" Lý Mạn Ni cười gật đầu một cái, khinh thường nhìn Hạ Nhược Tâm.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx