sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 595

Chương 595. Chị không tốt.

Tiểu Vũ Điểm tự nghịch tay mình, bé không cần bà nội, bé chỉ cần mẹ, chị kia có bà nội, nhưng chị không có mẹ cho nên bé vẫn hạnh phúc hơn chị. Nghĩ tới đây bé liền gắt gao ôm lấy cổ mẹ.

“Tiểu Vũ Điểm yêu mẹ nhất.”

Hạ Nhược Tâm lại dừng chân, hôn hôn khuôn mặt bé nhỏ của con gái, “A, mẹ cũng yêu Tiểu Vũ Điểm.”

“Thế, mẹ cũng yêu ba chứ?” Tiểu Vũ Điểm khó hiểu hỏi, bé cũng muốn tính đến Cao Dật, “Tiểu Vũ Điểm cũng yêu ba.”

Hạ Nhược Tâm sửng sốt một chút, cô cười chọc đứa con gái yêu cứng đầu, “A, mẹ yêu Tiểu Vũ Điểm, cũng yêu ba của Tiểu Vũ Điểm.”

Tiểu Vũ Điểm ngây ngô cười, miệng nhỏ cũng hướng về phía trước đang rất là vui sướng.

Về tới nhà, Cao Dật đã sớm về trước, anh trực tiếp bế Tiểu Vũ Điểm từ trong lòng Hạ Nhược Tâm, cả ngày đã không gặp, anh thật nhớ tiểu công chúa.

“Ba nhớ không chịu được, tiểu thiên thần của ba.” Anh nâng Tiểu Vũ Điểm lên cao, mà Tiểu Vũ Điểm không một chút sợ hãi, khanh khách tiếng cười vang khắp nhà. Hạ Nhược Tâm mở vung, đem khúc cá bỏ vào trong nồi, hôm nay là một con cá lớn, đủ cho cả nhà ăn.

Bên ngoài, Tiểu Vũ Điểm ngồi trên đùi Cao Dật đang kể về sự kiện mới ở nhà trẻ, kể về việc bé không thích chị gái kia.

“Chị kia cướp búp bê của Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm không thích,” Tiểu Vũ Điểm không nói chuyện này với mẹ, nhưng bé sẽ kể cho ba nghe.

“Tiểu Vũ Điểm đã làm thế nào?” Cao Dật nhẹ nhàng dùng ngốn tay chọc chọc vào khuôn mặt nhỏ phúng phính của Tiểu Vũ Điểm. A, thật đáng yêu, lớn lên bầu bĩnh, thật muốn bẹo, đứa nhỏ này thật sự rất dễ làm người khác yêu thích.

“Tiểu Vũ Điểm chơi với búp bê khác,” Tiểu Vũ Điểm chu cái miệng nhỏ, “Chính là chị hư, còn dẫm lên giày Tiểu Vũ điểm, nói đến chỗ này khuôn mặt nhỏ đã trầm lên. Cao Dật biết, cái này không thể trách Tiểu Vũ Điểm, bởi vì Tiểu Vũ Điểm thường ngày ghét nhất người khác dẫm lên chân bé, có khi người khác muốn động một chút đều không được, nếu là dẫm một chút, bé sẽ đem người khác ghét bỏ.

Đứa nhỏ này tính giống mẹ, đều e thẹn, lá gan cũng không lớn. Nhưng một phần khác lại cực quật cường, cũng không giỏi nói chuyện, điểm này giống người đàn ông kia. Quả thật, có khi huyết thống thật là một điều kỳ quái, không thể không thừa nhận.

Tuy rằng anh cứu Tiểu Vũ Điểm, mỗi ngày cùng Tiểu Vũ Điểm ở bên nhau, nhưng chính đứa nhỏ này trên người sinh ra đã có sẵn hơi thở của người đàn ông kia. Chỉ là, mặc kệ như thế nào, cho dù không cùng huyết thống anh vẫn đem Tiểu Vũ Điểm trở thành con ruột mình. Anh sẽ yêu thương, che chở cho bé.

“Ba…” Tiểu Vũ Điểm kéo quần áo Cao Dật, “Ba, sao lại không nói, không để ý tới Tiểu Vũ Điểm?”

Cao Dật nhéo khuôn mặt nhỏ đáng yêu trong lòng mình “Ba đang suy nghĩ, sao ba có thể yêu Tiểu Vũ Điểm như này.”

Tiểu Vũ Điểm cao hứng cọ cọ mặt Cao Dật, “Tiểu Vũ điểm cũng yêu ba, mẹ cũng yêu ba.”

Những lời nói của bé làm Cao Dật sửng sốt một chút, cũng làm Hạ Nhược Tâm mới từ cửa bếp đi ra xấu hổ không biết nói gì. Cô như nào cũng không tưởng tượng được Tiểu Vũ Điểm lại đem những lời cô nói nhớ kỹ, kỳ thật cô chỉ vô tâm nói ra.

Cô ngẩng mặt lên, vừa đúng lúc gặp ánh mắt ấm áp của Cao Dật đang nhìn mình. Có dòng nước ấm nhẹ nhàng chảy trong lòng cô, nháy mắt, cô có cảm giác hốc mắt mình có chút căng ra, cô nghĩ, nếu đây là tình yêu thì chắc chính là đi.

Cô đã đi tới, đem khúc cá đặt trên bàn.

“Đến đây, hai cha con lại ăn cơm.”

Mà cô nói một câu, chính trong lòng cảm thấy hạnh phúc viên mãn. Đúng vật, cha con, cha con. Cuối cùng cô cũng cho Tiểu Vũ Điểm một người bố, cô biết Tiểu Vũ Điểm cần có mẹ, cũng cần một người cha. Nếu trước sau gì cũng cần tìm, nàng chọn Cao Dật.

“Mẹ, ăn cá.” Tiểu Vũ Điểm chạy tới bàn ăn, dùng tay nhỏ lau lau miệng nhỏ của mình.

Cao Dật nhéo nhẹ khuôn mặt nhỏ của bé, “Ăn nhiều một ít, mau lớn.”

“Sẽ so với chị lớn hơn sao?”

Tiểu Vũ Điểm ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, chớp chớp đôi mắt to.

“Chị là ai?” Cao Dật đem Tiểu Vũ Điểm ôm tới lòng ngực mình, hỏi Hạ Nhược Tâm. Chị nào, sao Tiểu Vũ Điểm cứ nói là đều nhắc đến người chị kia.

“Bạn ở nhà trẻ,” Hạ Nhược Tâm thuần thục chọn đồ ăn, rồi đưa con gái mình tự ăn cơm.

“Tiểu Vũ Điểm nhà ta đã có bạn?” Cao Dật xoa đầu nhỏ Tiểu Vũ Điểm, giống như có cảm giác con gái nhà ta đã lớn.

“Không phải,” Tiểu Vũ Điểm nâng bát cơm che khuôn mặt, bẹp miệng nói nhỏ, tiếp tục ăn cơm ăn cá, cả mặt đều dính cơm, mà giọng của bé có chút nhỏ cho nên ba mẹ không nghe được.

Ăn hết một bát cơm xong bé đi xem phim hoạt hình, có điều đứa nhỏ này không biết làm sao lại có một thói quen lưỡng dụng, một bên xem TV, một bên nhìn sách Cao Dật mua cho bé.

Sách vẽ các hình, chỉ một số kí tự đơn giản, bé đều hiểu được. Hạ Nhược Tâm trước kia đã dạy bé viết chữ ở nhà, tuy rằng nhận chưa được nhiều mặt chữ, nhưng với các chữ đơn giản thì hoàn toàn không có vấn đề.

“Ba, con xem xong rồi.” Tiểu Vũ Điểm lắc lắc cuốn sách, sách này lại xong rồi.

Cao Dật lại đi tới, “Con xem xong các tranh rồi?” Anh cầm cuốn sách trong tay Tiểu Vũ Điểm, tùy ý lật vài tờ, nghĩ thầm, đứa nhỏ này xem thật nhanh, đây mới là mấy ngày, chứ người bán sách nói một quyển một đứa trẻ phải xem trong vài tháng.

(Chữ Trung Quốc là chữ tượng hình, nên sách cho trẻ con thường là các hình vẽ giống các chữ để các bé xem và dễ nhớ.)

“Ngày mai ba lại mua cho con thêm mấy quyển,” Anh nghĩ mai có thời gian, cũng vừa vặn đi qua hiệu sách sẽ mua cho con mấy quyển.

“Cảm ơn ba,” Tiểu Vũ Điểm ngồi quỳ lên, hôn mặt Cao Dật, bộ dáng rất ngoan ngoãn. Cao Dật lại cùng bé đùa giỡn.

Qua cuối tuần, Tiểu Vũ Điểm thu hoạch nhiều nhất, bé có vài quyển sách, lại thêm một đồng hồ định vị cho trẻ con, như vậy dù đi đến nơi nào bọn họ đều có thể biết Tiểu Vũ Điểm đang ở điểm nào.

Lớp mẫu giáo bé trong nhà trẻ, Sở Tương giống như công chúa, được các giáo viên ôm tới phòng học, còn có giáo viên không ngừng chơi với nó, Sở Tương ngẩng mặt cao ngạo, hiển nhiên đã thành minh tinh trong trường học.

“Các con, chúng ta cùng học bài.”

Cô giáo vỗ tay muốn bọn trẻ tập trung học bài, kỳ thật chính là viết ghép vần các kí tự đơn giản.

Mặt Sở Tương đột nhiên đỏ lên, nó còn chưa có làm bài tập, những kí tự đó giống như giá đỗ, nó căn bản còn không quen biết, biết viết như nào.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx