sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 611

Chương 611: Thịt còn sống

“Cái này không có cách nào xác định được, cơ hội tủy xương người thân phù hợp là rất cao, nhưng tủy xương phù hợp lại không nhất định phải có quan hệ huyết thống. Giống như trường hợp của Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm có thể nói là một đứa trẻ may mắn, bởi vì bé có hai người hiến tủy hợp, một là Sở tiên sinh, có điều Sở tiên sinh từ chối, chung tôi cũng là tôn trọng quyết định của ngài.”

“Một vị khác chính là Cao tiên sinh, tủy xương của anh ấy cũng phù hợp với Tiểu Vũ Điểm, cho nên lúc đó có anh ấy nếu không đứa bé kia đã sớm không còn ở nhân thế, có lẽ còn cả mẹ đứa bé cũng vậy.”

Ngón tay Sở Luật khẽ run run một chút, nét bình tĩnh trên mặt cũng là lướt qua một chút chua xót. Lúc ấy anh thật đã làm sai.

“Cao Dật?” Sở Luật buông bệnh án trong tay xuống, môi anh khẽ nói tên một người đàn ông, quả nhên anh ta đã nói dối anh, Tiểu Vũ Điểm không phải con của anh ta, cũng không phải tên là Cao Vũ Điểm.

“Đúng vậy, Sở tiên sinh. Thoạt nhìn có khả năng anh đã gặp Cao tiên sinh? Tiểu Vũ Điểm hiện tại khỏe mạnh, cũng cảm hơn anh đã trợ giúp bé, còn trả chi phí cho ca bệnh của bé.” Bác sĩ khách khí nói với Sở Luật, tuy rằng người đàn ông này không có chân chính cứu đứa bé kia, nhưng cũng lại gián tiếp giúp bé, cho nên ông cũng không quá vô tình.

“Cái này tôi có thể mang đi không?” Sở Luật đứng lên dò hòi.

Bác sĩ gật đầu một cái, “Cái này chỉ là bản sao, Sở tiên sinh có thể tùy ý mang đi,” ông không có hỏi nhiều nguyên nhân vì đâu, cũng không cần đi hỏi. Anh đã cho đứa trẻ kia tiền thuốc men, như vậy đã có quyền đi xem đứa bé khôi phục thế nào.

“Cảm ơn,” Sở Luật lạnh giọng, ngay cả một câu cảm ơn cũng là nói lãnh ngạnh như thế, người đàn ông này trước nay chỉ có đoạt lấy, câu cảm ơn này chỉ thời điểm mấu chốt anh mới nói.

Bác sĩ chỉ khe nâng bả vai, ông nghe một câu cảm ơn, nói thật cũng không thấy thoải mái.

Sở Luật nắm chặt bệnh án trong tay, sau đó mở ra. Anh cẩn thận đem bệnh án đặt trong lòng ngực mình, giống như đây là bảo bối trân quý nhân của anh. Đối với anh mà nói hiện tại cái này chính là bảo bối.

Bên trong một bệnh viện khác, Sở Luật đem bệnh án trong ngực đặt trên bàn, mặt trên còn có giấy xác nhận anh và Tiểu Vũ Điểm có tủy phù hợp. Ở trên giấy xác nhận rất rõ ràng đương nhiên còn có tên một người đàn ông khác.

“Giúp tôi kiểm tra một chút, đứa bé này có cùng huyết thống với tôi không?”

Bác sĩ tuy cảm thấy tò mò nhưng vẫn cứ là gật đầu một cái.

Sở Luật vẫn không ngúc nhích ngồi một chỗ, đôi mắt đen bình tĩnh dị thường, mà chỉ anh biết hiện tại đang thấy rất khẩn trương. Cứ vài phút anh lại xem đồng hồ trên tay, mỗi giây thời gian trôi qua thật khổ sở mà trước giờ anh đều không cảm giác được thời gian trôi qua chậm thế.

Anh mở ra tay của mình, không biết từ khi nào hai tay khó khăn nắm chặt, ngay cả trán anh cũng căng thẳng. Như vậy chờ đợi, kỳ thật là rất thống khổ.

“Sở tiên sinh, đã có kết quả,” bác sĩ đưa ra kết quả đặt trước mặt Sở Luật, bởi vì số liệu đều là có sẵn, cho nên so sánh DNA đều rất nhanh chóng.

“Sở tiên sinh, nếu anh muốn chính xác hơn một ít thì nên mang người đến,” Bác sĩ lại là nói một câu, “kết quả có lẽ cũng sẽ không sai kém nhiều, nhưng như vậy sẽ khiến người càng thêm yên tâm một ít.”

“Không cần,” Sở Luật cầm kết quả từ trên bàn, cũng không mở ra. Anh đứng lên đi ra ngoài, trên đời này sẽ không có việc giả dối như vậy, Hạ Nhược Tâm là phụ nữ kiểu gì, trước kia có lẽ anh không rõ, nhưng hiện tại anh biết cô phông phải là kiểu phụ nữ nói dối, cho nên anh chỉ cần kết quả này là đủ rồi. Kỳ thật anh tin tưởng Tiểu Vũ Điểm đúng là con gái anh, có điều anh vẫn muốn có chứng cứ, mà cái chứng cứ này không phải cho anh xem, mà là cho Hạ Nhược Tâm.

Có cái này cô còn muốn tiếp tục phủ nhận sao?

Ngồi vào trong xe của mình, anh mới lấy kết của kiểm tra của bác sĩ đưa từ trong lòng ngực ra. Anh cẩn thận mở ra, cúi đầu nhìn, xem tới kết quả cuối cùng là lúc môi anh vốn vẫn luôn run rẩy mới thả lỏng, sau đó chậm rãi giơ lên. Đôi mắt luôn lạnh lùng lúc này tựa hồ xuất hiện một ít nước long lanh.

Anh đem kết quả kiểm tra trong tay đặt ở bên kia xe, cả người giống như từ mùa đông đi vào mùa thu, không có không lâu trước đây áp lực cực điểm đáng sợ.

Hạ Nhược Tâm ăn mà không biết mùi vị gì trong bát cơm, thỉnh ngoảng ngẩng đầu nhìn cái muỗng con gái đang ăn, đứa nhỏ này không muốn người khác cho ăn, luôn thích tự mình làm.

“Mẹ, mẹ muốn ăn cơm của Tiểu Vũ Điểm?” Tiểu Vũ Điểm đột nhiên ngẩng đầu lên, đem bát cơm nhỏ còn một đống đẩy về phía trước, “Như vậy mẹ ăn đi, Tiểu Vũ Điểm no rồi.” Bé rất hào phóng chia sẻ với mẹ.

Cao Dật xoa tóc Tiểu Vũ Điểm: “Không phai mẹ muốn ăn cơm của con, mẹ muốn ăn chính là Tiểu Vũ Điểm.”

Tiểu Vũ Điểm vừa nghe, lập tức đem khuôn mặt mình nhíu lại: “Chính là, thịt Tiểu Vũ Điểm không ăn được, thịt vẫn còn sống.”

Hạ Nhược Tâm bị ngôn ngữ trẻ con của con gái làm cho dở khóc dở cười, cô sao có thể ăn thịt bé, còn có đứa bé này suy nghĩ cái gì, nghĩ cô là yêu quái sao?

Cao Dật cũng bật cười một chút: “Vậy còn làm mẹ ăn cơm nhanh lên, mẹ con ăn no liền không ăn thịt Tiểu Vũ Điểm,” anh vừa nói vừa nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của Tiểu Vũ Điểm, gần như véo ra cả nước, thật là tiểu gia hỏa đáng yêu.

Có điều, sắc mặt anh tự biết hơi trầm xuống một chút, tâm sự của Nhược Tâm anh không phải không biết, chỉ là chuyện này kỳ thật là bọn họ sớm hay muốn đều sẽ tới một ngày phải đối matwh.

“Nhược Tâm, không cần lo lắng, anh ta không nhất định phải có Tiểu Vũ Điểm, đúng không?” Anh đặt tay ở trên tay Hạ Nhược Tâm, nắm chặt tay cô đặt lên bàn tay anh, ngòn tay có chút lạnh lẽo, hiển nhiên tâm tình cô vẫn chưa bình phục lúc này.

“Ừ,” Hạ Nhược Tâm đáp ứng, chỉ là không biết vì cái gì cô luôn cảm thấy bất an. Người đàn ông kia thân chính là không từ thủ đoạn, nếu anh ta muốn cướp Tiểu Vũ Điểm của cô thì làm sao bây giờ?

Thân hình nho nhỏ của Tiểu Vũ Điểm bò lên chân cô: “Mẹ, ăn cơm nhanh lên, thịt Tiểu Vũ Điểm không thể ăn.”

Hạ Nhược Tâm chỉ ôm chặt con gái trong lồng ngực, đem cằm mình để lên đầu con gái. Phải, ăn trước, ăn no mới có sức lực bảo vệ con gái cô.

Cao Dật buông chiếc đũa trong tay, hiện tại là Hạ Nhược Tâm ăn cơm, chính là anh lại ăn không vào. Có lẽ cuộc sống bình yên của bọn họ sắp phải đối mặt với phong ba.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx